Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 99: Trang Hạo Nhiên 2

Bầu không khí cả đại sảnh khách sạn lập tức nghiêm trang, bọn người Từ Trạch Minh và Mạn Hồng cùng Nhã Tuệ mới vừa giao ban, chuẩn bị hẹn cùng nhau đến phòng ăn ăn cơm trưa, nhưng trong chớp mắt nghe điện thoại trước bàn, điện thoại ở đại sảnh, tất cả đều vang lên, nhân viên tiếp tân nhanh chóng nghe điện thoại, ngay lập tức ngẩng đầu lên nói với Từ Trạch Minh: “Quản lý! Nhận được thông báo của bộ phận hành chánh, nói Tổng Giám đốc Trang tập đoàn Hoàn Cầu sẽ lập tức tới khách sạn chúng ta, mời anh nhanh chóng kiểm tra các bộ phận.”

Từ Trạch Minh, Trần Mạn Hồng ngạc nhiên hai mặt nhìn nhau, tất cả  bộ đàm của quản lý cũng nhanh chóng vang lên thông báo của bộ phận hành chánh, bọn họ biến sắc, nhanh chóng đi tới các bộ phận!

Nhất thời, cả khách sạn, các bộ phận đều sôi nổi vang lên tiếng điện thoại, truyền đạt thông báo của trung tâm hành chánh, mời tất cả quản lý cùng trưởng kíp, nhanh chóng kiểm tra!

Còn có mười lăm phút!

Trợ lý đại sảnh nhanh chóng tới trước đến trước quần tiếp tân, kiểm tra mười nhân viên tiếp tân, mọi người mặc đồng phục màu trắng, đeo bảng tên màu vàng, đôi tay chồng lên nhau đặt nhẹ bên bụng trái, ngẩng đầu, ưỡn ngực, mặc dù trên mặt lộ ra nụ cười, nhưng sắc mặt vẫn có chút căng thẳng cứng ngắc, trợ lý đại sảnh có chút lo lắng, lui ra sau mấy bước, nhìn kỹ các chi tiết nhỏ trước quầy tiếp tân, lại nghe được thang máy đại sảnh vang lên ‘đinh’ một tiếng.

Tưởng Thiên Lỗi mặc vào âu phục màu đen, mặc dù cổ áo mở ra, nhưng phát ra khí thế vô hạn, dẫn các lãnh đạo cấp cao cùng thư ký bước nhanh ra thang máy, một đám người vừa muốn đi tới đại sảnh khách sạn, người còn chưa đến cũng đã nghe được bên ngoài khách sạn  truyền đến một tiếng cười sảng lãng.

Tưởng Thiên Lỗi ngừng lại bước chân, cùng mọi người nhìn về phía cửa ra vào.

“Khách sạn Á Châu quả nhiên phát triển cực nhanh!” Một giọng nói nam sĩ rất êm tai từ ngoài cửa truyền đến, nhanh chóng mang theo cơn gió nóng của mùa hè, tất cả mọi người ở trong không khí căng thẳng, một người đàn ông mặc âu phục màu trắng tao nhã, áo sơ mi màu xanh dương nhạt, thân cao 1,9m, mang phong cách lịch sự của đàn ông Âu Mĩ, khí thế mạnh mẽ, nhanh chóng xuất hiện tại đại sảnh, trời sinh anh có khí thế Vương Giả, nhìn về phía mọi người nụ cười cuồng nhiệt rạng rỡ, so với dấu ấn lịch sử sáng lạn nơi đại sảnh, còn muốn đặc sắc vạn phần, khuôn mặt England đẹp trai, hai mắt thâm thúy, lúc mỉm cười nhìn về phía mọi người thì nhanh chóng cất giấu ánh mắt sắc bén, sống mũi cao thẳng, môi mỏng khêu gợi, trên người anh mang một phần tư dòng máu quý tộc Anh quốc.

Tưởng Thiên Lỗi ngưng mặt nhìn anh, hai mắt thâm thúy, lóe lên ánh sáng mãnh liệt, ngay sau đó biến mất, trên mặt khẽ nhếch nụ cười, dẫn mọi người đi về phía Trang Hạo Nhiên.

Trang Hạo Nhiên dẫn nam nữ thư ký của anh cùng ba cánh tay đắc lực gồm Lâm Sở Nhai, Tô Lạc Hoành, Lãnh Mặc Hàn, còn có các vị lãnh đạo cấp cao, đã lâu không gặp nhau, nở nụ cười rất cảm động, nhanh chóng đi về phía Tưởng Thiên Lỗi, vươn tay, cố ý cao giọng gọi: “Tổng Giám đốc Tưởng!”

Tưởng Thiên Lỗi nghe được âm thanh này, cười bất đắc dĩ vươn tay đón lấy Trang Hạo Nhiên, nói: “Tổng Giám đốc Trang. . . . . .”

“Không nên gọi tôi như vậy, nơi này là địa bàn của anh, tôi phải cẩn thận chú ý một chút.” Trang Hạo Nhiên cố ý trừng mắt về phía Tưởng Thiên Lỗi, dừng lại ba giây!

Tưởng Thiên Lỗi cũng chậm rãi nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.

Bốn con mắt nhìn nhau, bắn ra ánh chớp, đốt lên khí thế tranh đấu của ba năm trước đây.

Cuối cùng. . . . . . Hai người cùng nhìn đối phương, nắm chặt tay của đối phương, mỉm cười!

“Tổng Giám đốc Trang”

“Tổng Giám đốc Tưởng”

Lãnh đạo cấp cao của Tập đoàn Á Châu và Tập đoàn Hoàn Cầu chia ra thăm hỏi Tổng Giám đốc phía đối phương, khom lưng chào hỏi, cuối cùng, Giám đốc khách sạn, dẫn trợ lý đại sảnh, quản lý của các bộ phận đắc lực nhất cùng nhân viên tiếp tân nghiêm túc hướng về phía Trang Hạo Nhiên khom người chào hỏi, cung kính gọi: “Tổng Giám đốc Trang. . . . . .”

“Không cần giữ lễ! Không thông báo cho các người, chính là không muốn để các người tốn nhiều lễ tiết.” Trang Hạo Nhiên lại sảng lãng cười nói.

“Khó có được cậu trở về nước một chuyến, bọn họ may mắn gặp cậu một lần, tự nhiên phải rất cung kính.” Tưởng Thiên Lỗi khách khí mỉm cười nói.

Trang Hạo Nhiên nghe vậy lại cười sảng lãng, cùng Tưởng Thiên Lỗi đi về phía thang máy, vừa đi vừa nói: “Gần đây mỗi ngày ở Anh quốc đều mưa, ẩm ướt làm cho trái tim của người ta đều muốn nổi mốc rồi. Trở về nước, thấy bầu trời xanh biếc, ánh mặt trời chói lọi, còn có biển rộng mênh mông, tâm trạng tự nhiên sáng sủa, gặp lại anh càng thêm hăng hái gấp trăm lần! Anh vĩnh viễn là trụ cột tinh thần của Tập đoàn Á Châu chúng ta!”

“Thôi đi.” Rốt cuộc Tưởng Thiên Lỗi bị anh chọc cười, cả đám lãnh đạo cấp cao đi theo sau lưng cũng rối rít mỉm cười.

“Tôi nói thật, nhìn thư ký tốt của anh kìa, vừa giỏi vừa đẹp!” Trang Hạo Nhiên lập tức quay đầu, hai mắt lóe sáng cố ý phát ra một chút mập mờ nhìn về phía Đông Anh.

Mặt của Đông Anh ửng đỏ, có chút ngượng ngùng nhìn về phía Trang Hạo Nhiên nói: “Trang tổng, anh cũng đừng ghẹo tôi”

Trang Hạo Nhiên lại cất tiếng cười thoải mái, nhìn Tưởng Thiên Lỗi nói: “Tại sao cô ấy vẫn xấu hổ như vậy? Năm ấy đi Anh quốc, tôi tiến vào phòng làm việc của anh, cô ấy cho rằng tôi là lưu manh, cầm quả địa cầu, đánh tôi ngất đi, bắt đầu từ lúc đó, cô ấy nhìn thấy tôi liền đỏ mặt, làm cho tôi cảm thấy ngượng ngùng.”

Đông Anh thấy Trang Hạo Nhiên lại nói đến chuyện này, mặt của cô càng đỏ, thật sự không biết nên nói thế nào cho phải.

“Anh xem đi, mặt cô ấy lại đỏ.” Trang Hạo Nhiên không nhịn được bật cười, cùng Tưởng Thiên Lỗi chuyển qua hành lang đại sảnh khách sạn, chuẩn bị đi về phía tòa nhà hành chánh, lúc này thang máy đột nhiên mở ra, có một cô gái mặc đồng phục khách sạn, ôm một bình hoa Bách Hợp thật lớn, che khuất mặt của mình, thở hổn hển, dựa theo lời căn dặn của Tào Ngọc Tinh, đưa đến du thuyền Club, bởi vì hoa che lại khuôn mặt của cô, cô không thấy rõ người tới, chỉ biết là Tổng Giám đốc trở lại, liền không dám lên tiếng, ôm hoa đứng ở một bên chờ đợi.

“Lần đó cô ấy đánh cho cậu bất tỉnh rồi, chính cô ấy cũng hoảng sợ té xỉu ở trong nhà ba ngày.” Hiếm thấy Tưởng Thiên Lỗi nói giỡn.

“Thật sao?” Trang Hạo Nhiên không nhịn được kinh ngạc nở nụ cười, vừa nheo mắt nhìn Đông Anh, vừa cất bước  đi về phía trước, cũng đang lúc này, cảm thấy có một bóng dáng dịu dàng, vừa muốn đi qua bên cạnh mình, sắc mặt của anh nhanh chóng thay đổi, tay giống như gọng kềm, kẹp chặt cánh tay gầy nhỏ của cô, kéo thân thể nho nhỏ, nhanh chóng ném vào thang máy đối diện, truyền đến tiếng ah của cô gái, cửa thang máy đã đóng lại.

Mọi người đang hết sức chú ý nghe hai vị Tổng Giám đốc hô mưa gọi gió, kể chuyện cười nhẹ nhàng, nhưng đột nhiên nhìn thấy bóng trắng chợt lóe, mọi người ngẩng đầu lên, đã thấy cánh cửa thang máy đóng chặt, mọi người sửng sốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK