Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 855: MỘT HỒ NƯỚC XUÂN

Ban đêm! Gió mát như nước, lá sen bèo tấm, lay động theo gió ngọt ngào.

‘Phòng tổng thống’ bạch kim, một tòa nhà màu trắng, xây dựng nổi trên hồ sen, đứng ở trong bóng đêm, chợt có cò trắng bay qua, lại bay vào trong rừng rậm!

Đại sảnh biệt thự, đèn đuốc sáng rực, chợt có tiếng cười truyền đến.

Phía sau, tối tăm, giống như người bên trong căn phòng đã ngủ thiếp đi.

Tối nay Điệp Y chưa có trở về, cho nên cảnh vệ tăng thêm tuần tra.

Đúng lúc này một bóng người màu trắng, chạy về phía trên sàn biệt thự, đánh bất tỉnh hai người, lại uy hiếp hai, rốt cuộc cô mới chạy đến trên sàn trước cửa gian phòng của mình. . . . . .

Bên trong gian phòng!

Ánh đèn đã tắt, một mảnh tối tăm, người trên giường đã ngủ thiếp đi. . . . . .

Bóng người màu trắng kia, lặng lẽ đi tới trước cửa sổ sát đất, cẩn thận liếc mắt nhìn vào bên trong, liền rón rén đẩy cửa sổ sát đất một chút, vừa lúc chen được thân thể của một người đi vào, lại hơi nghiêng người nhảy vào bên trong . . . . . .

“Ai! !” Bác Dịch cởi trần nửa người trên, lập tức ngồi dậy, nhanh tay đè xuống đèn bàn trước giường! !

Gian phòng lập tức sáng lên, Trang Ngải Lâm mặc áo dây màu trắng, váy bồng dài màu đen, đầu tóc xoăn hấp dẫn, lập tức xoay người, vội nhìn về phía Bác Dịch, hơi uy hiếp nói: “Nếu anh dám kêu lớn tiếng, tôi đánh anh, bà cô cũng không nhận ra! !”

“. . . . . . . . . . . .” Bác Dịch khẽ cắn hàm răng, khuôn mặt đông lạnh, vội vã nhìn cô.

Trang Ngải Lâm không để ý đến anh nữa, chỉ nhanh chóng xoay người đi về phía bên trái phòng của mình, đè xuống cái nút bên tường, nhìn tủ quần áo to lớn của mình mở ra, cô mới nói khẽ: “Tôi trở về lấy váy dạ hội tối mai của tôi, gần đây không có tâm trạng mua quần áo!”

Trang Ngải Lâm là một người hết sức chú trọng xinh đẹp bên ngoài, tánh tình giống như em trai, cảm thấy người có thể không có cơm ăn, nhưng không thể không đẹp!

“. . . . . . . . . . . .” Bác Dịch lại im lặng nhìn cô đi vào trong tủ áo xa hoa, ánh đèn thủy tinh bên trong sáng lên, bóng dáng cô uyển chuyển đứng ở trước một đống lớn quần áo hoa lệ, mái tóc dài quyến rũ dừng ở chỗ trũng bên hông, váy dài rũ xuống, hết sức nhẹ nhàng. . . . . . Anh yên lặng ngắm nhìn, thỉnh thoảng phát hiện một bên mặt, lúc cô chọn váy, trên mặt vẫn còn sưng đỏ, hai mắt anh lóe lên. . . . . .

Trang Ngải Lâm ngẩng đầu lên, làn váy dài di động nhìn hấp dẫn xinh đẹp, rốt cuộc chọn một váy dài kiểu đuôi cá màu xanh dương đậm pha màu trắng sáng, lại xoay người, nhìn ngay chính giữa lồng thủy tinh một chút, xem xong, tiện tay nắm lên một sợi dây chuyền kim cương giá trị một trăm triệu, vòng tai và lắc tay, toàn bộ bỏ chúng vào trong túi váy, cuốn lại, rất thản nhiên đi ra ngoài. . . . . .

Bác Dịch vẫn lạnh lùng nhìn cô chằm chằm.

Trang Ngải Lâm cũng không thèm nhìn anh, xoay người đi về phía cửa sổ sát đất. . . . . .

Bác Dịch rõ ràng nhìn thấy má trái của cô sưng đỏ, biết Điệp Y là một cao thủ mạnh mẽ, sức lực hạ xuống hung ác, liền hỏi: “Mặt của cô thế nào. . . . . .”

“Ai cần anh lo! !” Trang Ngải Lâm không nói hai lời, muốn kéo cửa sổ sát đất ra, không ngờ cửa sổ này kéo không ra rồi, cô lập tức nghi ngờ mẹ của cô sai người thoa keo 502 ở bên ngoài, cô lại hơi dùng sức.

Bác Dịch yên lặng cầm chìa khóa cửa sổ sát đất đặt ở trên tủ bên giường, nhấc chăn lên, mặc quần tây màu đen, để trần nửa người trên, lộ ra cơ ngực mạnh mẽ của đàn ông, đi về phía Trang Ngải Lâm. . . . . .

Trang Ngải Lâm vẫn không biết xảy ra chuyện gì, lại còn muốn dùng sức kéo cửa sổ sát đất. . . . .

Bác Dịch nhanh chóng nắm chặt cổ tay của cô, kéo cô đến bên giường nói: “Xem mặt của cô một chút!”

“Cút ngay! !” Trang Ngải Lâm một phát hất tay của anh ra, tức giận nói: “Ai muốn anh quan tâm! ! Đừng ngủ giường của tôi thư thái như vậy! ! Ngày nào đó anh vừa đi ra khỏi ‘phòng tổng thống’! ! Tôi róc xương lột da của anh !”

Cô không nói hai lời, mới vừa muốn kéo cửa, mới phát hiện bên giường để một cái chìa khóa kim loại, cô lập tức trợn lên giận dữ nhìn anh một cái, nhanh chóng đi tới, chuẩn bị nắm cái chìa khóa, vừa cầm vừa nói: “Chờ một chút chị đi ra ngoài, tôi muốn anh nuốt cái chìa khóa này!”

Bác Dịch không để ý lời của cô…, lập tức đi tới phía sau của cô, nắm chặt cổ tay của cô! !

“Buông tay!” Trang Ngải Lâm mạnh mẽ hất tay của anh ra! !

Nhưng Bác Dịch lập tức dùng sức mạnh của đàn ông lập tức nắm chặt cổ tay của cô, ném đến trên giường! !

“Anh làm gì đấy?” Trang Ngải Lâm ngã ở trên giường, váy và kim cương trong tay cũng ném trên giường, cô mới vừa muốn ngồi dậy, Bác Dịch lại nắm chặt hai cổ tay của cô, thân thể mạnh mẽ đè ở trên người cô, hai mắt nóng bỏng, tức giận cúi xuống nhìn cô, gầm nhẹ: “Nếu như cô còn dám phản kháng, tôi gọi mẹ cô ! !”

“. . . . . . . . . . . .” Trang Ngải Lâm nhất thời tức giận nhìn Bác Dịch, gào lớn: “Anh thật xem bà ấy là mẹ của anh hả?”

Bác Dịch tức giận mà, hiếp nhìn cô nói: “Nếu không, cô hãy thử xem?”

“Anh . . . . . . . .” Trang Ngải Lâm nằm ở trên giường, tức giận nhìn anh nói: “Anh hèn hạ vô sỉ đến mức này?”

Sắc mặt của Bác Dịch hơi thu lại, im lặng nhìn cô nói: “Tôi chính là người như vậy! Hôm nay cô mới biết?”

Trang Ngải Lâm đè nén lửa giận nhìn anh! !

Bác Dịch nhìn cô hơi thu lại tức giận, mới hơi buông lỏng đôi tay, nén thân thể đau đớn, ngồi ở bên giường, kéo hộc tủ ra, nói: “Nằm đừng động, nếu như cô không muốn Điệp Y bạt tai cô nữa!”

Trang Ngải Lâm cảm giác tức giận quay mặt đi!

Dưới ánh đèn bàn màu da cam, Bác Dịch nhìn cô, mặc dù một bên mặt sưng đỏ, nhưng vẫn xinh đẹp động lòng người, hai mắt anh khẽ di động nụ cười, sau đó từ trong ngăn kéo lấy ra một cái hộp thuốc mỡ mình đặc chế, mở nắp hộp thép ra, một mùi hương nho nồng đậm và mùi bạc hà sâu nồng tràn ra. . . . . .

Trang Ngải Lâm ngửi được mùi thơm này, chậm rãi quay đầu, nhìn anh. . . . . .

Bác Dịch mở nắp chai, sau đó dùng lòng ngón tay dính nhẹ một chút thuốc mỡ. . . . . .

Trang Ngải Lâm lạnh lùng nhìn anh ngồi ở bên giường, lộ ra nửa khuôn mặt kiên nghị, hai mắt hết sức lấp lánh có hồn, sống mũi rất cao, môi mỏng khẽ mím, tính cách hết sức cố chấp. . . . . .

Bác Dịch nghiêng mặt nhìn cô.

Trang Ngải Lâm quay mặt đi, không để ý tới anh.

Hai mắt Bác Dịch lại hiện lên một chút nụ cười, đưa tay trái véo nhẹ cằm của cô, xoay khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, đưa ngón tay phải dính thuốc mỡ, hết sức dịu dàng và tỉ mỉ nhẹ thoa lên trên mặt của cô. . . . . .

“A!” Trang Ngải Lâm chợt cảm thấy một chút đau đau, rất chán ghét tức giận nhìn anh.

“Đau à?” Bác Dịch tuyệt đối không đồng tình với cô, vừa bôi thuốc mỡ cho cô, vừa lạnh nhạt nói: “Bình thường lúc đánh người ta gần chết, tại sao lại không nghĩ qua người ta sẽ đau?”

“Tránh ra!” Trang Ngải Lâm thấy má trái thoa xong rồi, liền đưa tay đẩy anh ra, nắm cái chìa khóa, muốn đứng dậy đi khỏi!

Bác Dịch dừng động tác trong tay, cảm giác người phụ nữ này sẽ nhảy xuống giường, sắc mặt của anh lạnh lẽo, nhấc cánh tay của cô lên, làm cho cô ngã lại ở trên giường, mới nói: “Chưa có thoa xong! !”

Trang Ngải Lâm nóng mắt nằm ở trên giường, nhìn anh chằm chằm.

Bác Dịch lại cầm hộp thép, dùng ngón tay dính một chút thuốc mỡ, nắm cằm của cô, xoay má phải của cô, hơi nghiêng người từ chút, từng chút bôi cho cô. . . . . .

Trang Ngải Lâm hết sức không nhịn được nằm ở trên giường, mặc cho anh bôi!

Ngón tay thô cứng của Bác Dịch lướt qua má phải trắng nõn trơn mềm của cô, vừa nhìn hai mắt cô lạnh lẽo, không chút nào thỏa hiệp. . . . . . Anh hơi chậm lại động tác ngón tay, tỉ mỉ nhìn gò má của cô. . . . . .

Trang Ngải Lâm dường như cảm thấy ánh mắt nóng bỏng của anh, liền tức giận quay mặt sang, nhìn anh, không khách khí nói: “Anh thoa xong chưa! ! Tôi còn đi hẹn ?”

“Hẹn người nào?” Bác Dịch cau mày nhìn cô, hỏi: “Tên nước ngoài đẹp trai đó ! ?”

“Ai cần anh lo! !” Trang Ngải Lâm nói xong, muốn nhanh chóng đứng dậy. . . . . .

Nhưng Bác Dịch lập tức đè chặt cô ở trên giường, hai mắt nóng bỏng nhìn khuôn mặt xinh đẹp động lòng người của cô, lập tức không nén được tình cảm, cúi mặt hôn mạnh đôi môi ngọt ngào hấp dẫn của cô. . . . . .

“Ưmh. . . . . .” Trang Ngải Lâm lập tức ngẩng mặt co người, muốn mạnh mẽ tránh thoát nụ hôn của anh! !

Bác Dịch cảm thấy phụ nữ này lại liều mạng giãy giụa, lập tức nắm chặt hai cổ tay của cô, đẩy tới trước giường, cúi người xuống tiếp tục hôn môi của cô, nếm cánh môi ngọt ngào của cô, anh thở dốc, cơ ngực đang không ngừng mở ra, khàn khàn gọi: “Ngải Lâm! !”

“Ưmh. . . . . .” Trang Ngải Lâm vẫn tức giận muốn tránh thoát nụ hôn của anh, muốn nhấc chân đạp anh!

Bác Dịch lại dùng lồng ngực kiên cố nóng bỏng, đè ở trên người của cô, mút môi của cô, thoát ra đầu lưỡi mạnh mẽ muốn quấn lấy cô, một bàn tay to nắm đôi cổ tay mảnh khảnh của cô, một bàn tay khác nhanh chóng, khát vọng kéo dây áo sau cổ cô, gạt áo yếm màu trắng, nhìn cô không mặc áo lót, bộ ngực hấp dẫn tràn đầy co dãn như hai ngọn núi bày ra trước mắt, thẳng đứng hết sức chọc người, phát ra ánh sáng xác thịt mê người. . . . . .

“Cô thật xấu xa! ! Cô tính ăn mặc như vậy ước hẹn với ai?” Anh nói xong, cũng đã cúi đầu cắn đốm hồng mê người của cô, lại giống như dã thú mút mạnh, tay nắm mạnh bên kia, để cho bộ ngực nở ra, anh lại rất khát vọng cúi xuống, mút bên kia, ngậm nụ hoa hơi nóng, cảm xúc lập tức kích thích ! !

“A! !” Trang Ngải Lâm quật cường đè xuống kích tình vọt lên thân thể, vẫn cố chịu đựng muốn nâng thẳng người, kêu to: “Anh buông tôi ra! !”

Bác Dịch lập tức hôn lên môi của cô, bá đạo nếm đầu lưỡi của cô tỏa ra mùi thơm, tay lại nhanh chóng cởi xuống váy dài màu đen của cô, một cái quần lót màu đen hấp dẫn lộ ra, anh vừa kiềm chế hai tay của cô, tay kéo quần lót của cô, ngón tay đưa vào nơi ấm ướt giữa hai chân cô, mạnh mẽ ra vào ! !

“A! !” Trang Ngải Lâm lập tức kêu to lên! !

Bác Dịch nuốt cổ họng, thân thể nhanh chóng cháy hừng hực, mút môi của cô, muốn chinh phục cô gái ngạo mạn tức giận! !

Trang Ngải Lâm vẫn tức giận, kiên quyết không thuận theo! !

Lồng ngực Bác Dịch nặng nề thở gấp, cởi tất cả quần áo trên người mình, đôi tay chia ra nắm hai tay của cô, giơ cao khỏi đầu, đẩy mạnh xốc xếch trong đệm chăn, lập tức bắt chặt nơi u sâu giữa hai chân cô, chợt dùng sức thật lớn, tiến vào một cái! !

“A! !” Trang Ngải Lâm co rúc chiếc bụng bằng phẳng của mình, ưỡn cao cặp vú chọc người của mình, cảm thấy anh to lớn tiến vào trong cơ thể của mình, ma sát giống như mũi tên nhanh chóng vọt thẳng lên, xông vào đầu óc của cô, từng trận kích thích! Cô vẫn cắn chặt răng, không muốn phối hợp cùng anh, muốn ngồi thẳng người dậy, bất đắc dĩ đôi tay Bác Dịch cứng rắn như sắt nắm chặt cổ tay của cô, lúc này cũng không để ý sưng đỏ, vừa hôn môi đỏ không tình nguyện của cô, lại từng trận tiến vào giữa hai chân cô, hưởng thụ ma sát mang cho mình cảm giác kích thích, mỗi lần làm với cô, đều giống như thưởng thức được rượu ngon nhất trên thế giới này, rất bay bỗng và tiêu hồn, anh càng lúc càng nhanh mạnh mẽ tiến vào, vừa gọi: “Ngải Lâm! !”

“A! A! A!” Trang Ngải Lâm từng hồi kích thích kêu lên, nhưng vẫn cắn răng đỏ lên mặt kêu to: “Anh là tên khốn kiếp! !”

Dì Lý theo lời bà chủ căn dặn, mỉm cười bưng chè đi tới trước cửa, cung kính nói: “Bác Dịch tiên sinh, bà chủ bảo tôi đưa chè đậu vào cho cậu. . . . . .”

“Vào đi! !” Giọng nói vừa thô vừa cứng truyền đến!

Dì Lý nghe xong, liền mỉm cười đẩy cửa phòng ra, sau đó bưng chè đi tới, nhưng lập tức nhìn thấy có bóng người chợt tiến vào toilet, bà nhanh chóng bưng chè đưa đến ngăn tủ trước mép giường, lại nhìn thấy được quần áo lót bị xé ra, áo yếm dây màu trắng, váy dài màu đen, còn có một bộ quần áo lộn xộn, hai mắt của bà chớp lên, xoay người nhìn về phía toilet truyền đến tiếng thở dốc, bà thức thời vội vã đi ra ngoài. . . . . .

Bên trong phòng tắm, bay khí nóng ấm áp.

Thân thể Trang Ngải Lâm trần truồng, ngồi ở bên trong bồn tắm mát xa to lớn, ngẩng mặt lên, nuốt nước bọt, thở nóng hổi từng hồi.

Cả người Bác Dịch đang ngâm ở bên trong bồn tắm, tách hai chân của cô, ở trong nước cắn mạnh giữa hai chân cô, không ngừng mút, cắn.

“. . . . . . . . . . . .” Trang Ngải Lâm chỉ sợ Dì Lý ở ngoài cửa, ngẩng mặt lên, nuốt cổ họng khô khốc, thở dốc, mặc cho nước nóng trút xuống, lướt qua khuôn mặt tuyệt mỹ của mình, còn có bộ ngực kích thích tiêu hồn.

Bác Dịch lập tức từ trong nước mạnh mẽ nổi lên, thân thể và khuôn mặt nóng bỏng, hai mắt nóng bỏng nhìn cô.

Trang Ngải Lâm cũng nặng nề thở gấp, vẫn dừng trong sự kích tình, hai mắt nóng bỏng nhìn anh.

Bác Dịch nhìn khuôn mặt của cô ướt đẫm càng cảm thấy mê người, lập tức vươn tay bưng chặt khuôn mặt của cô, để cho đôi môi cô mở ra, liền lập tức cúi xuống, đưa đầu lưỡi giống như cắn xuống, khát vọng mút. . . . . . .

“Ưmh. . . . . .” Trang Ngải Lâm ngẩng đầu đón nhận nụ hôn của anh, rên một tiếng.

Bác Dịch không nói gì, vừa mút đầu lưỡi của cô, vừa nhanh chóng tách hai chân của cô, chợt vọt vào giữa hai chân cô, vừa tiến mạnh vào, vừa cúi xuống, cắn bộ ngực cô ! !

“A! !” Trang Ngải Lâm đột nhiên co rút mạnh  một cái, cảm giác anh cắn đầu ngực của mình thì một luồng kích thích sinh ra, giữa hai chân đang mạnh mẽ tiến vào, mang theo tiếng nước chảy mạnh, xông thẳng vào trong thân thể, mang đến cho thân thể hưởng thụ mạnh mẽ, cô không nhịn được ngẩng đầu lên, kêu to lên! !

“Có biết tại sao mang cô đi vào không?” Bác Dịch vừa nắm chặt hông của cô, vừa mạnh mẽ kích thích bọt nước hỏi! !

“. . . . . . . . . . . .” Trang Ngải Lâm cắn răng chịu đựng kích tình, nặng nề thở hổn hển! !

“Tôi chính là muốn nghe cô kêu ! !” Bác Dịch nói xong, lại nhanh chóng tiến vào từng trận, ọp ọp ọp, mượn thế nước vọt vào giữa hai chân cô, mở rộng nơi hấp dẫn của cô ! !

“A, a, a! !” Quả thật Trang Ngải Lâm không nhịn được, lại ngẩng mặt kêu to lên! !

“Tôi muốn nghe!” Bác Dịch lại từng trận mãnh liệt tiến vào, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh gọi: “Ngải Lâm! ! Ngải Lâm! ! Tôi muốn nghe! ! Kêu cho tôi nghe! !”

“A! A! A! !” Giữa hai chân Trang Ngải Lâm đang bị nhanh chóng ma sát, giống như sắp bay vào cõi tiên đến chết, cô thật chịu đựng không nổi, lại thở hổn hển ngẩng đầu, kích thích kêu to: “A! A! A.”

Bác Dịch nghe tiếng kêu tiêu hồn, lại một trận dũng mãnh tiến vào, hưởng thụ khít khao giữa hai chân cô, mang đến cho mình hưng phấn kích thích như hưởng thụ, cuối cùng anh không nhịn được ngẩng mặt lên, cũng chậm rãi thở gấp kêu lên. . . . . .

Nước trong bồn tắm, giống như một hồ nước xuân, càng không ngừng dâng lên. . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK