Chương 1009: TRỐN
Một chiếc tắc xi chạy như bay trong bầu trời thành phố! !
Tiểu Vi và Tiểu Hà ngồi ở sau xe, vẻ mặt lộ ra bất đắc dĩ, nhìn người ở giữa. . . . . .
Đường Khả Hinh ngồi ở vị trí ở giữa, bày ra vẻ mặt xinh đẹp rất đáng yêu, động lòng người, hai mắt trợn to nhìn đoạn đường phía trước tắc xi, thỉnh thoảng nhìn trái, lại nhìn phải, vẻ mặt lộ ra phớt tỉnh, ho khan mấy tiếng, lập tức im lặng.
“Tôi nói. . . . . .” Rốt cuộc Tiểu Vi không nhịn được nhìn Đường Khả Hinh, nhíu chặt mày, thở dài một hơi, bất đắc dĩ lên tiếng: “Đường tiểu thư! ! Cô muốn đi nơi nào, có thể nói thẳng với chúng tôi, cần gì phải nhảy cửa sổ hả? Lúc ấy chúng tôi cảm thấy có chút khác thường, đại tiểu thư cô đã từ nơi đó té xuống! Chẳng may có chuyện gì thì làm thế nào? Bởi vì chuyện này, thiếu chút nữa cậu chủ Tô lột da của chúng tôi!”
Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, khuôn mặt lập tức mặt lộ ra vẻ nịnh nọt, mắt nheo nheo nhìn cô bật cười nói: “Tôi nói! Nếu tôi nói trước với hai người, hai người sẽ bằng lòng sao? Thầy giáo cũng phái vài người ở trong phòng nhìn tôi chằm chằm, phát hiện tôi đi ra cửa, nhất định sẽ lột da tôi ! Nhưng tối nay tôi nhất định phải đi khách sạn Á Châu một chuyến!”
Đôi song sinh nhất thời không lên tiếng, biết hôm nay cô ở con phố thức ăn ngon chọc ra chuyện hơi lớn.
Đường Khả Hinh đội mũ quả dưa đáng yêu, nhìn vẻ mặt đôi song sinh trái phải, mắt to lập tức sáng lên, nói: “Mọi người cũng biết chuyện này có đúng không? Quả thật tôi làm. . . . . . có chút quá mức! Nhưng tôi . . . . . Tôi không biết sẽ bị chụp mà !”
Tiểu Hà quay mặt sang nhìn Đường Khả Hinh, bất đắc dĩ bật cười nói: “Quan trọng không phải cô bị chụp hay không, quan trọng là cô có làm như vậy hay không! Chuyện này, chúng tôi đi theo cô tới đó, người sáng suốt nhìn vào, cảm thấy chuyện thật rất nhỏ, nhưng cố tình chụp đưa lên internet, quả thật ảnh hưởng không quá tốt! Tối hôm qua tôi còn nghe bà Trang và bà Tưởng đang nói chuyện tương lai của cô và Tổng Giám đốc Trang ! Nhà hai người bọn họ đều là người có mặt mũi, cô và cậu hai Tưởng truyền ra xì căng đan, điều này làm cho mặt mũi của bọn họ để ở đâu?”
“. . . . . . .” Vẻ mặt Đường Khả Hinh lộ ra một chút yếu ớt, im lặng.
“Đường tiểu thư. . . . . .” Tiểu Hà lại không nhịn được, muốn dạy dỗ một chút. . . . . . .
“Được rồi!” Đường Khả Hinh thật sự biết mình làm sai, liền móc lấy cánh tay từng người bọn họ, vẻ mặt lộ ra khéo léo chuộc lỗi, nhìn tắc xi đã sắp lái vào đường lớn Tân Hải Khách sạn Á Châu, mấy chữ lớn mạ vàng cuộc thi đấu chuyên gia hầu rượu quốc tế ở trong trời đêm, rất rực rỡ lấp lánh, cô lập tức nói: “Hiện tại tôi không phải tới chuộc lỗi sao? Tới gặp anh ấy một chút! ! Mọi người không biết, anh ấy đã một ngày không nhận điện thoại của tôi rồi ! Trong lòng tôi vô cùng buồn bực !”
Tiểu Vi và Tiểu Hà nghe nói như vậy, chỉ đành nhìn cô, bất đắc dĩ cười nói: “Cô buồn bực trong lòng, chẳng may cô đến khách sạn Á Châu, bị thầy giáo của cô phát hiện thì sao? Hai ngày nay thiếu ăn roi phải không?”
“Sẽ không á! Lúc này, có thể ông ấy cũng đã sớm ngủ rồi!” Đường Khả Hinh bật cười nói.
Tắc xi lập tức chạy nhanh đến đại sảnh khách sạn, đêm nay bởi vì là tiệc từ thiện của các minh tinh, cho nên sảnh tiệc ở lầu 12 của khách sạn, đang dùng hình thức nửa sân khấu, nửa bữa tiệc dùng cơm tổ chức buổi đấu giá từ thiện, nghe nói có ảnh đế mới và ảnh hậu cùng nhau tham gia, vốn là truyền thông liên tục nhiều lần đưa tin ảnh hậu Hạ Tuyết sẽ tham dự tiệc từ thiện đêm nay, nhưng chỉ nghe tin đồn, không thấy người! !
Nhưng nhìn cảnh ồn ào náo nhiệt, cũng không có thấy vệ sĩ hàng đầu của nhà họ Hàn ra trận, như vậy ảnh hậu cũng sẽ không có mặt.
Nhân viên tiếp tân đứng ở trước quầy, nhìn thấy có tắc xi chạy nhanh dừng ở trước đại sảnh khách sạn, liền buông bút máy trong tay, vừa đi tới bên này, vừa nhìn thấy một vị khách nữ đi xuống tắc xi, khoảng 23-24 tuổi, mặc áo thể thao màu trắng, quần short màu đen, đội mũ, chải hai bím tóc, mang một đôi giày đáy bằng màu trắng, đi đứng hết sức tùy ý ở bên cạnh cửa xe, chờ đợi người bên trong xe tính tiền, anh hơi giật mình, liền đi qua, nở nụ cười xin lỗi, nói: “Tiểu thư, rất xin lỗi, để tránh ảnh hưởng những vị khách khác, cho nên khách sạn chúng tôi có quy định, người quần áo không chỉnh tề, vốn không. . . . . .”
Anh sửng sốt!
Đường Khả Hinh xoay người, rất vui vẻ, đáng yêu, động lòng người nhìn đồng nghiệp khẽ mỉm cười.
Nam nhân viên tiếp tân, Trình Tân Lượng nhìn thấy Đường Khả Hinh, anh kêu lên một tiếng, không nhịn được bật cười nói: “Thì ra là cô hai Tưởng của chúng ta? Hoan nghênh ghé thăm!”
Phốc!
Khuôn mặt của Đường Khả Hinh thoạt đỏ bừng, vẻ mặt bày ra ngoan ngoãn, cố ý nhìn đồng nghiệp, nói: “Không nên như vậy! ! Luôn châm biếm tôi.”
“Nhưng hôm nay danh tiếng của cô thật lớn! Tất cả đồng nghiệp chúng tôi đều đang bàn tán về cô!” Trình Tân Lượng và Đường Khả Hinh hết sức quen thuộc, liền cố ý nhìn cô cười nói.
“Đi!” Đường Khả Hinh đứng tại chỗ, nhìn đôi song sinh đã xuống tắc xi, liền liếc mắt nhìn đại sảnh một vòng, đầy du khách trong và ngoài nước, còn có phóng viên tiệc từ thiện, hết sức náo nhiệt, hai tròng mắt của cô nóng lên, liền cẩn thận lại gần Trình Tân Lượng, ẩn bí hỏi: “Anh nói cho tôi biết, tối nay tiệc từ thiện của minh tinh, có phải hai Tổng Giám đốc chúng ta đều có tham gia hay không?”
Trình Tân Lượng hơi do dự suy nghĩ một lát, mới nhìn Đường Khả Hinh, gật đầu cười nói: “Đúng vậy! Tổng Giám đốc Tưởng và Tổng Giám đốc Trang đều có tham gia, trong đó còn có buổi bán đấu giá, dường như Tổng Giám đốc Tưởng tặng cái tẩu bạch ngọc, Tổng Giám đốc Trang dường như là cái chặn giấy gỗ mun, thậm chí còn có một cái vòng khuyên, nghe nói ảnh hậu mới còn có thể hát tặng một bài, Tổng Giám đốc Trang tự mình đánh đàn cho cô ấy trình diễn, tiết mục biểu diễn này dự kiến có thể quyên góp được một triệu! ! Các minh tinh đều hết sức mong đợi Tổng Giám đốc Trang chúng ta! Nghe nói Tổng Giám đốc Trang đánh Piano hết sức hay, mấy nữ đồng nghiệp quầy tiếp tân chúng ta cũng thừa dịp tan việc, đi vào xem !”
“Cái gì?” Đường Khả Hinh nghe xong lời này, trái tim căng thẳng, con ngươi cũng muốn rớt ra, nhìn Trình Tân Lượng, căng thẳng kêu lên: “Khiêu vũ còn chưa đủ, còn đánh đàn cho phụ nữ khác?”
“Đúng vậy!” Trình Tân Lượng trực tiếp gật đầu.
“Có thời gian tham gia tiệc tối ! Có thời gian khiêu vũ với người! ! Có thời gian đánh đàn piano cho người ta! Nhưng không có thời gian nhận điện thoại của tôi !” Đường Khả Hinh cắn răng nghiến lợi, nét mặt muốn cho người nọ một chiêu Hàng Long Thập Bát Chưởng, rất hận nói: “Trang Hạo Nhiên! ! Anh được đấy! !”
Đôi song sinh nghe nói như vậy, nhìn vẻ mặt Đường Khả Hinh hung tợn tức giận, liền vội đi tới, nhìn cô nói: “Chuyện này chưa nói chính xác, có thể Tổng Giám đốc Trang cũng là vì xã giao thôi?”
“Quên đi ! ! Anh ấy có tiền nhiều như vậy, lại vì mười triệu bán tài nghệ! ! Nhất định là dáng dấp nữ minh tinh đó xinh đẹp như tiên trên trời! !” Đường Khả Hinh lại tức giận đến phồng mặt, nắm chặt quả đấm, cắn răng nghiến lợi nói.
“Đường tiểu thư, cô cũng rất xinh đẹp!” Tiểu Hà cũng nhìn cô cười nói.
“Đừng an ủi tôi, ngoại trừ Tuyết Nhi nói tôi xinh đẹp, tôi cũng không tin ai! Ngược lại tôi muốn nhìn, hôm nay anh ấy đàn ca khúc lãng mạn gì! !” Trên mặt Đường Khả Hinh chôn một đống thuốc nổ, tức giận ngẩng mặt lên, nhìn đám người náo nhiệt, trực tiếp nắm chặt quả đấm muốn xông vào bên trong . . . . . .
“Này, này!” Trình Tân Lượng lập tức đưa tay ngăn Đường Khả Hinh, nhìn cô nở nụ cười nói: “Đường đại tiểu thư, cho dù cô muốn vào khách sạn cũng phải thay quần áo khác, nếu không, cô ăn mặc như vậy, bây giờ tôi không có biện pháp để cho cô đi vào!”
Đường Khả Hinh nhất thời ngẩn ra, nhìn Trình Tân Lượng, mới vừa muốn giải thích, lại nhìn thấy phía trước lái tới một chiếc Audi 996 màu đen, phiên bản dài, tròng mắt cô trợn to, lập tức giống như kiến bò trên chảo nóng, nhìn trái nhìn phải, cũng không kịp thông báo cho Tiểu Vi và Tiểu Hà một tiếng, cả người liền như mũi tên xông vào bên cạnh một gốc cây thực vật nhiệt đới trong đại sảnh khách sạn, ôm chặt chậu hoa đó, cũng không chịu đi ra nữa ! !
“Đường tiểu thư?” Tiểu Hà đang ngạc nhiên, muốn cất bước đi vào, gọi cô . . . . . .
Tiểu Vi lập tức nắm chặt chị gái, vẻ mặt lộ ra khó khăn phiền toái, nhìn tới trước.
Chiếc xe Audi màu đen dừng lại, Vitas mặc tây trang màu đen, giống như thường ngày, ông chải mái tóc vàng kim, khuôn mặt căng cứng, lạnh lẽo đi xuống xe, thấy Tiểu Vi và Tiểu Hà, hai người ngây ra đứng ở trước đại sảnh khách sạn, ánh mắt của ông nheo lại, theo bản năng nhìn một vòng hoàn cảnh xung quanh, mới cất bước đi tới, dùng giọng nói người lớn tuổi nghiêm túc vặn hỏi, hơi có chút nghi ngờ chậm rãi hỏi: “Các cô có chuyện gì? Lúc này, tại sao xuất hiện ở đây?”
Tiểu Vi và Tiểu Hà nhất thời có chút nói không ra lời, nhìn Vitas, ánh mắt lóe lên, trái tim như bị nghẹt thở, không nhịn được đáp: “À. . . . . .”
Bọn họ còn chưa nói xong, cũng rất sụp đổ nhìn đến phía trước, một chiếc xe Land Rover màu đen lái tới, chậm rãi dừng ở trước cửa khách sạn, sau đó quả nhiên là Tô Thụy Kỳ mặc áo sơ mi màu xanh dương trơn, kết hợp quần tây cùng màu, phong cách hết sức England, thời trang hấp dẫn, nhưng anh vừa đẩy cửa xe ra đi ra, vừa nghi ngờ, hơi lộ ra bất mãn nhìn đôi song sinh này, hỏi: “Tại sao các cô lại ở chỗ này? Bình thường không phải vẫn phụ trách ở bên cạnh Khả Hinh bảo vệ cô ấy sao?”
“À. . . . . .” Tiểu Vi và Tiểu Hà nhất thời cảm giác buồng tim của mình cũng bị nghẹt, vừa nhìn Tô Thụy Kỳ, vừa nhìn Vitas, bọn họ thở dốc một hơi, liền không nhịn được thật gian nan, cười nói: “À. . . . . . Phải . . . . . Là như vậy! ! Tôi . . . . . Tôi . . . . . Thần tượng của tôi là ảnh đế mới, anh ấy. . . . . . Anh ấy đóng bộ phim Thái Cực, quả thật diễn rất hay, đánh giống như thật, cho nên. . . . . . Tôi . . . . . Tôi liền nói với Đường tiểu thư sang đây xem một chút!”
“À! ! Đúng vậy, đúng vậy, đúng vậy!” Tiểu Hà nghe được em gái nói như vậy, cô cũng lập tức gật đầu, cười nói: “Đúng, đúng, đúng! Chúng tôi rất ưa thích anh ấy! Sau khi Đường tiểu thư biết, đã nói tối nay ngủ rất sớm, liền cho chúng tôi hai giờ để tới xem một chút. . . . . .”
“Dù như thế nào đi nữa, các cô là vệ sĩ của cô ấy, đi ra ngoài hai giờ như vậy giống thứ gì?” Khuôn mặt Tô Thụy Kỳ ngưng chặt, nhìn bọn họ trực tiếp nguội lạnh, nghiêm túc nói.
Tiểu Hà và Tiểu Vi nhất thời không dám lên tiếng, đứng tại chỗ cúi đầu.
Tô Thụy Kỳ yên lặng nghiêm túc nhìn bọn họ một lúc lâu, cuối cùng, hai mắt, trên mặt vẫn lộ ra mấy phần dịu lại, thông cảm, nói: “Bởi vì có Đỗ Uy và Khương Vĩ ở đây, các cô thiếu cảnh giác rồi. Chuyện chưa kết thúc, cũng không thể buông lỏng, biết chưa? Đi theo tôi đi. . . . . .”
“À?” Tiểu Hà và Tiểu Vi lập tức kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn anh.
Tô Thụy Kỳ vừa đi vào trong, vừa xoay người, vẻ mặt vẫn lộ ra một chút thương yêu, nói: “Đi chứ! Không phải thích ảnh đế sao? Hôm nay vừa đúng lúc tôi thay mặt chị gái tới đây, các cô đi theo tôi thay quần áo, sau đó mang các cô vào sân!”
“A! !” Tiểu Hà và Tiểu Vi lại kêu lên.
“A cái gì a? Đi thôi!” Tô Thụy Kỳ trực tiếp đem lấy cái chìa khóa chiếc Land Rover của mình, ném cho nhân viên lễ tân, liền tự mình cùng Vitas đi vào bên trong. . . . . .
“. . . . . . .” Tiểu Hà và Tiểu Vi đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng Tô Thụy Kỳ từ từ đi xa, liền có chút không nhịn được quay đầu liếc về phía Đường Khả Hinh ở bên trong bụi cây, cô đang ôm chậu cây, nhìn mình nhiệt tình xua tay, để cho các cô đi trước. . . . . . Hai người đứng yên một lát, đành phải khó xử đi theo Tô Thụy Kỳ đi khỏi. . . . . .
Đường Khả Hinh len lén thò đầu ra, liếc về phía đôi song sinh càng đi càng xa, cô đang cẩn thận rất cẩn thận nhìn, không ngờ cái mông của mình bị người đá một cái, cô ôi một tiếng, quay đầu, trừng nhìn người trước mặt, khàn giọng hỏi: “Ai vậy?”