Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1278: KẾT THÚC (MƯỜI TÁM)

Chúng tân khách cũng cùng nhìn về phía cây “Kim” này, đều không khỏi xôn xao, nổi lên nghi ngờ.

Lúc này Lãnh Mặc Hàn lập tức mời nhân viên tiếp tân nhanh chóng cầm cây kim dính đầy muối bảy màu, xỏ chỉ, lại nhanh chóng kéo sợi chỉ đi về phía bên kia Du Long Trường Đình, diễn viên múa vẫn cuồng nhiệt đứng ở một đầu Du Long Trường Đình, dưới ánh đèn tuyệt đẹp, xinh đẹp động lòng người xoay tròn, sợi chỉ màu đỏ thẫm tiếp tục nhanh chóng bung ra!

Lúc này, thế giới xung quanh rào rào nước mưa, giống như viên kim cương lộp độp rơi xuống, gõ cho tất cả thế giới vang dội! !

Tưởng Thiên Lỗi nghiêm nghị đứng trước các lãnh đạo cấp cao, hơi giơ tay! !

Đám lãnh đạo cấp cao khách sạn Á Châu nghe được chỉ thị, lập tức đứng ở hai bên hành lang, bắt đầu dùng hai vỗ nhịp nhàng, chỉnh tề vỗ tay, bốp bốp! bốp bốp! bốp bốp! bốp bốp! bốp bốp! bốp bốp! bốp bốp. . .

Lúc này sắc mặt Lãnh Mặc Hàn trầm lạnh chậm rãi đứng ở giữa phòng VIP, hai tròng mắt sắc bén lóe lên nhìn nhân viên tiếp tân đã thuận lợi mang một đầu sợi chỉ đỏ đã xỏ kim đưa đến trước diễn viên múa, diễn viên múa tiếp tục rất xúc động chìm đắm trong điệu múa, vòng eo thon thon xoay tròn theo điệu múa xinh đẹp mộng ảo, anh liếc mắt nhìn bóng dáng đỏ thẫm nơi xa một cái, lúc này mới thả nhẹ khí thế, chậm rãi vươn tay dừng trên không trung. . .

Hai nữ nhân viên phục vụ thật cẩn thận cầm kim nhọn dính đầy muối bảy màu đưa đến trong tay Lãnh Mặc Hàn, cả người anh bắt đầu tràn lên khí thế vô hạn, dựa theo Trang Hạo Nhiên căn dặn, anh chậm rãi cầm kim nhọn trong tay đi tới trước hai cánh cửa sợi hoa chiếu ra ánh đèn tươi đẹp, thông qua khe hở một cánh cửa, từ từ ngẩng đầu lên, hai tròng mắt sắc bén nhìn ngọn đèn phượng hoàng niết bàn đang xoay tròn treo ngược ở chính giữa bàn ăn Cửu Long, chỉ thấy tạo hình con phượng hoàng trông rất sống động đang dùng dáng vẻ đặc biệt của nó, tư thế khí phách xoay tròn thân thể. . .

Rốt cuộc Tô Linh đã mất bình tĩnh, cô lập tức đứng lên, hai tròng mắt nóng bỏng căng thẳng nhìn ngoài cửa! !
Đám người Trang Ngải Lâm cũng không nhịn được đứng lên, hai tròng mắt nhìn chòng chọc Lãnh Mặc Hàn bên ngoài khe cửa, đang suy nghĩ xem rốt cuộc anh muốn làm gì, lúc này Ủy viên Trương cùng Tô Điềm Thần cũng không nhịn ngưng thần nhìn ngoài cửa, Phương Di cùng Tịnh Kỳ âm thầm hoạt động ngón tay, nếu như Lãnh Mặc Hàn dám bất kính đối với hai người tối cao bên trong phòng, hoặc làm ra chuyện tổn thương, lập tức ra tay ngăn cản anh! !

Cũng đang trong chớp nhoáng này, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, sắc mặt Lãnh Mặc Hàn căng thẳng, tay cầm cây kim dính muối, thông qua khe hở cánh cửa sợi hoa, nhanh như tia chớp, dùng sức phóng về phía ngọn đèn lồng phượng hoàng niết bàn đang xoay tròn, bên trong phòng mọi người kêu lên một tiếng, tất cả đều ngẩng đầu lên nhìn cây kim nhọn mang theo hai sợi chỉ đỏ, trong nháy mắt đâm vào cái mào trên đầu con phượng hoàng, theo ánh đèn tuyệt đẹp và chói mắt, bắt đầu chậm rãi xoay tròn. . .

Tất cả mọi người đều đứng lên, kinh ngạc nhìn cây kim nhọn dính muối bảy màu xoay tròn theo đèn lồng phượng hoàng, mặc dù lúc đâm vào đèn lồng bị chấn động rơi xuống một chút, nhưng số lượng không ít vẫn dính chặt trên cây kim, Đường Khả Hinh hết sức không hiểu, hai mắt trợn to, ngẩng đầu lên nhìn cây kim nhọn trên đèn lồng phượng hoàng, đám người Tô Thụy Kỳ cũng lo lắng nhìn, chỉ có Tô Linh rõ ràng mang theo vẻ mặt kinh ngạc, nhìn cây kim, hai tròng mắt càng lúc càng phát sáng! !

Diễn viên múa mặc váy đỏ, lúc cây kim đâm vào đèn lồng phượng hoàng trong nháy mắt, thân thể cô giống như bị nhuốm máu, bắt đầu kịch liệt xoay thân thể xinh đẹp, xúc động tựa như tiên tử xuống trần, trông nom tình duyên của muôn ngàn người trên thế gian, đôi tay vung trước sau, nắm sợi chỉ đỏ bắt đầu xoay tròn đến phòng ăn, đuôi váy xòe ra như hoa như mộng . . .

Mưa ào ào rơi xuống càng lúc càng lớn! !

Một tràng tiếng bước chân vững vàng, nhanh chóng truyền đến! !

Trang Hạo Nhiên mặc tây trang màu xanh dương đậm, dáng vẻ hiên ngang khí phách, được vệ sĩ bung dù che chắn, bước nhanh đến Thúy Trúc Hiên, nước mưa giống như kim cương thỉnh thoảng lướt qua khuôn mặt kiên nghị của anh, hai tròng mắt nóng rực đầy hấp dẫn, giống như có thể hòa tan vạn vật trong thiên hạ, bao gồm cây kim đâm vào đèn lồng phượng hoàng! !

Quả nhiên Lãnh Mặc Hàn đứng ngoài cửa, thông qua khe hở nhìn thấy muối bảy màu trên cây kim quả nhiên bắt đầu theo nguyên lý hấp nhiệt lẫn nhau, ở trong ánh đèn chói mắt tỏa ra hơi nóng, bắt đầu chậm rãi tan ra, một giọt nước lớn chừng bằng hạt đậu dần dần ngưng tụ ở khóe mắt con phượng hoàng, mọi người xôn xao nhìn cảnh tượng này, ngay cả Ủy viên Trương cùng Tô Điềm Thần cũng chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn tới trước, mặt nước vẫn yên tĩnh trong cốc dương chi bạch ngọc đặt ở trong khay Cửu Long cũng dần dần bắt đầu phản chiếu hình ảnh tươi đẹp trên đèn lồng phượng hoàng niết bàn, bao gồm “Giọt nước” xoay tròn rơi xuống . . .

Đường Chí Long lập tức nhìn “Giọt nước” sắp trượt qua cốc dương chi bạch ngọc, ông cũng im lặng khẽ chớp hai tròng mắt!

Hai tròng mắt sắc bén của Lãnh Mặc Hàn nhìn chằm chằm vào trong, lập tức vung tay lên, diễn viên múa mặc váy đỏ nhận được chỉ thị, lập tức xoay tròn thân thể một cái, trong nháy mắt vươn ngón tay ngọc thon dài kéo căng sợi chỉ đỏ, nhẹ nhàng bắn ra, sợi chỉ đỏ theo nguyên lý chấn động bắt đầu cực nhanh phát huy tác dụng, từ đầu ngón tay truyền tới mũi kim trên đèn lồng phượng hoàng, quả nhiên giọt nước giống như “Nước mắt” lập tức bị chấn động trượt qua con mắt trái chim phượng hoàng, lại từ từ dọc theo mép cốc nhẹ nhàng trong suốt nhỏ xuống . . .

Giống như một tiếng “Tích” này mang đến âm thanh xúc động nhất thế gian, mặt nước yên tĩnh như gương lập tức nổi lên một chút gợn sóng! !

Mọi người kinh ngạc hô lên, bao gồm Đường Khả Hinh cũng kích động, cô nhanh chóng đứng lên, nhào tới sau lưng Ủy viên Trương, đôi tay chống nhẹ trong khay Cửu Long, vui mừng nhìn vào trong chiếc cốc, không ngờ lại nhìn thấy mặt nước yên tĩnh như gương, giọt “Nước mắt” kia thật không biết rơi ở chỗ nào, cô oa một tiếng bật khóc . . .

“Khả Hinh! ! Đừng khóc!” Tô Linh lập tức đứng dậy, nhìn Đường Khả Hinh giật mình gọi.

Không ngờ trong lúc cô gái này tuyệt vọng khóc rống, giọt nước mắt trong suốt chân chính cứ như vậy rơi vào trong cốc dương chi bạch ngọc, chính thức làm nổi lên “Gợn sóng tình yêu!”

“Tôi muốn gả cho Trang Hạo Nhiên! ! Tôi muốn gả cho Trang Hạo Nhiên! Tôi mặc kệ, tôi muốn gả cho Trang Hạo Nhiên! Tôi muốn làm vợ của anh!” Đường Khả Hinh lập tức khóc rống lên, không ai có thể hiểu được rốt cuộc cô gái này yêu người đàn ông kia đến cỡ nào, không hiểu được cô ngày ngóng đêm trông, rốt cuộc trông được người yêu có được tự do, không ai có thể hiểu rõ, vì giây phút này, cô tương tư đến cỡ nào, hạt mưa hóa thành bao nhiêu tương tư! !

Tất cả mọi người xúc động lặng lẽ nhìn cô gái này, ngay cả Tô Linh, hai tròng mắt cũng rưng rưng nhìn cô gái này, cô đang tuyệt vọng và sụp đổ, còn có vì tình yêu khóc rống đúng là chân tình và xúc động đến dường nào. . .

Tiếng vỗ tay nhịp nhàng kèm theo tiếng khóc rống tuyệt vọng, rốt cuộc nghênh đón người đàn ông thâm tình đó! !

Bóng dáng Trang Hạo Nhiên xuất hiện tại nơi hành lang dài Du Long Trường Đình, hai tròng mắt anh cũng kích động run rẩy nước mắt, bước chân như bay, đi qua rất nhiều người, lúc nhanh chóng đi về phía trước mới cao giọng nói: “Cám ơn Tô tiểu thư nhắc nhở tôi, “Châm ngôn” tức là “Kim muối”, hóa giải chữ “Khuyên”, phía trên là trúc, phía dưới là mặn, hợp thành là chữ “Đâm!” tạo nên đau đớn, mà cuối cùng làm nổi lên gợn sóng chính là trong nước mang theo “Lệ” thật! Đúng là thời đại này lấy “Thay đổi” làm chân lý vĩnh cửu, cuối cùng rồi thời gian sẽ mang theo tất cả! Chúng ta có thể làm được chính là quý trọng lúc này, ở trong thời gian cùng người yêu chậm rãi trôi qua, quý trọng một chút duyên phận lẫn nhau khó có được trong đời này kiếp này! Cho dù tôi có thể nâng chày đánh trống to, hoặc ở thế giới của cô ấy tạo thành bão táp làm nổi lên một chút dao động và gợn sóng trong chiếc cốc kia, nhưng hôn nhân là giữ lấy, hôn nhân là bền vững, hôn nhân là duy trì, hôn nhân càng là tình yêu vượt qua một cảnh giới khác của tình yêu! Chúng ta phải hiểu được khi nhìn hôn nhân giống như thế giới “Yên tĩnh”, khám phá ra “dòng chảy” tốt đẹp của nó, ở trong năm tháng cùng nhau dần dần già nua, liên tục không ngừng quan tâm lý tưởng và hạnh phúc của nhau!”

Lời nói thật thâm tình chậm rãi truyền tới! !

Khuôn mặt Đường Khả Hinh lộ ra kinh ngạc, quay mặt sang kích động nhìn ngoài cửa, nước mắt chảy xuống. . .

Mọi người cũng thật kinh ngạc lắng nghe lời này, Đường Chí Long lại càng hài lòng cùng khen ngợi nở nụ cười gật đầu.

Trang Hạo Nhiên lại kích động cất bước đi tới, dáng vẻ thật thâm tình, mỗi một phút giây, mỗi một dấu vết, cuối cùng cũng sẽ rơi vào trong lịch sử, nhưng vào lúc này, anh lại chỉ mong để lại một giây huyền thoại cho người phụ nữ mình yêu thương nhất, anh lại mạnh mẽ nói: “Mỗi một giai đoạn hôn nhân đều cần sự chứng kiến, cần trời đất chứng kiến, cha mẹ chứng kiến, bề trên chứng kiến, bạn bè chứng kiến, chỉ có hôn nhân được chứng kiến, nó mới thật sự thể hiện tình yêu chân chính và sự chia sẻ! Hôm nay rốt cuộc tôi được nghênh đón phút giây quý giá này, mời cha mẹ tôi kính trọng nhất, cùng thầy giáo, còn có tất cả bề trên chân chính chứng kiến tất cả mọi thứ cho tôi! !”

Lời này vừa nói ra, người hai nhà Tưởng Trang đều nhìn Trang Hạo Nhiên chậm rãi gật đầu mỉm cười, hai tròng mắt Ủy viên Trương cũng lóe lên ý tứ khen ngợi, Tô Điềm Thần cũng thỏa mãn nở nụ cười, lúc này, trong lòng Đường Chí Long cũng vô cùng kích động. . .

Đường Khả Hinh đã khóc không thành tiếng, nước mắt từng viên chảy xuống. . .

Trang Hạo Nhiên lập tức đi tới trước đại sảnh cao quý, cách cánh cửa sợi hoa, hai tròng mắt nóng bỏng mà thâm tình nhìn thấy bóng dáng vợ hứa hôn như mộng như hoa đứng ở dưới ánh đèn tuyệt đẹp, linh hồn giống như nghệ sĩ múa, ngọn lửa kịch liệt thiêu đốt bao quanh cuộc đời của mình thật chặt, anh lại xúc động nói: “Tôi đã từng cùng cô ấy ước hẹn, người thương yêu nhất hạnh phúc mới là hạnh phúc sau cùng của chúng tôi! Vì ước hẹn này, chúng tôi vẫn chịu đựng đau khổ và chia lìa, hôm nay, rốt cuộc chúng tôi phá vỡ chướng ngại cuối cùng! Cho nên, không còn có bất kỳ ổ khóa nào có thể ngăn trở chúng tôi, ngay cả Tô tiểu thư cô cũng không được! ! !”

Người đàn ông này vừa dứt lời, người đã mạnh mẽ như sức gió tiến lên trước, đưa hai tay ra đẩy mạnh hai cánh cửa gỗ đỏ sợi hoa, đó là cánh cửa đưa tới con đường hạnh phúc, ầm một tiếng rõ ràng rung chuyển trời đất mở ra, theo cơn gió mãnh liệt quét vào kịch liệt lùa về phía mọi người, người đàn ông này mặc tây trang thời thượng màu xanh đậm, lộ rõ sức hấp dẫn, đột nhiên xuất hiện tại cửa đại sảnh cao quý, rất thâm tình kích động nhìn Đường Khả Hinh. . .

Đường Khả Hinh cũng chậm rãi đứng dậy, hai tròng mắt tràn đầy nước mắt xúc động, nhìn Trang Hạo Nhiên. . .

“Có chuyện gì?” Tô Linh ngạc nhiên đứng lên, nhìn Trang Hạo Nhiên có thể đẩy cửa ra đi tới!

Mọi người, bao gồm người hai nhà Tưởng Trang, Trang Ngải Lâm, Tô Thụy Kỳ tất cả mọi người đứng lên, kinh ngạc vui mừng nhìn Trang Hạo Nhiên, cũng kinh ngạc suy nghĩ, anh làm sao đẩy cửa vào được? !

Lúc này vẻ mặt Ủy viên Trương nghiêm túc nhìn Tô Linh, tràn đầy khí thế nói: “Trên thế giới này, chỉ có chú mới xứng có ổ khóa Cửu Long, ngoại trừ chú ra, bất kì ai cũng không được! ! Trò chơi này là con đưa ra, nhưng người có quyền quyết định là chú!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK