Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1281: KẾT THÚC (HAI MƯƠI MỐT)

Hành lang dài Lưu Hoa Uyển.

Cuối mùa thu, khí lạnh lẽo dần dần tràn vào, hơi nước chậm rãi từ dòng suối bốc lên, cánh hoa màu hồng phấn vẫn rất dịu dàng bay bay rơi xuống.

Đường Khả Hinh mặc váy ngắn ba lỗ ngọc trai Chanel màu trắng, dán chặt ở trên khung cửa, nhìn người đàn ông trước mặt, mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào mà ngượng ngùng, nói: “Chúng ta phải đi ra ngoài. Chắc rằng tất cả mọi người đang tìm chúng ta.”

“Nhìn em một chút, sau khi ra ngoài, lại phải không được gặp mười mấy giờ. . .” Trang Hạo Nhiên ôm chặt vòng eo mảnh khảnh của Đường Khả Hinh, đôi tay hết sức khát khao xoa nắn, không nở rời khỏi, mãnh liệt nhớ nhung gần một tháng tách ra đã sớm tạo thành cảm xúc mênh mông, giống như khó bỏ khó rời.

Đường Khả Hinh chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn hai tròng mắt nóng bỏng và say đắm của người đàn ông trước mặt, trái tim của cô khẽ động, cũng chậm rãi vươn tay, kéo nhẹ cổ của anh, cũng rất không nở, cười ngọt ngào.

Lúc này, đèn lồng xoay “Bươm bướm bay bay” vẫn chậm rãi xoay tròn, giống như có thể nghe được âm thanh bươm bướm vỗ cánh “Lao xao”.

Trang Hạo Nhiên nhìn vợ hứa hôn thẹn thùng liếm môi cười xinh đẹp, giống như bươm bướm vỗ cánh làm cho người ta cảm thấy kích thích, anh hơi mỉm cười hấp dẫn, mới thâm trầm khàn khàn hỏi: “Em có biết hiệu ứng bươm bướm là thế nào không?”

“Hả?” Đường Khả Hinh mở to hai mắt, dịu dàng nhìn đàn ông trước mặt.

Trang Hạo Nhiên khẽ mỉm cười, sâu kín nói: “Một nghiên cứu cho thấy, tại khu vực sông Amazon, một con bươm bướm thỉnh thoảng vỗ cánh, lại làm cho Texas Mĩ nổi lên một cơn lốc xoáy, hiệu ứng này nói rõ, chỉ một chút gió là có thể đưa tới cực độ sôi trào. Em là bươm bướm của anh, mang theo trận gió kia, cuốn lấy toàn bộ thế giới của anh, anh cam tâm tình nguyện bị thuần hóa.”

Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, trong lòng khẽ động, cô không nhịn được ngẩng đầu lên, mở to hai tròng mắt mộng ảo, nhìn người đàn ông trước mặt.

Trang Hạo Nhiên kích động sôi trào nói xong những lời này, chăm chú nhìn cô gái trước mặt, chỉ cần tiếp xúc với thế giới của cô liền không cách nào tự chủ, anh lập tức nóng bỏng cúi mặt, nồng nhiệt hôn môi ngọt của cô, mặc cho hơi nóng lập tức giống như bươm bướm bay ra, mới năn nỉ: “Khả Hinh. . . Giúp anh một lúc. . . Anh quả thật không kềm chế được. . .”

“Ưmh. . .”

Bên trong phòng truyền đến âm thanh rất kích tình, bên trong khung cửa hai bóng người dán vào nhau thật chặt.

Lúc này, mưa giống như giọt nước ngọt ngào của Thượng Đế ào ào rơi xuống, ngoài phòng bắp chuối tây lại tách ra cánh hoa màu hồng, bị lá chuối vuốt ve từng hồi.

Một tiếng cười trong trẻo ngọt ngào truyền đến.

Lúc này Tiêu Đồng nghe lời Tưởng Vĩ Quốc căn dặn, nhanh chóng đi về phía Lưu Hoa Uyển, vừa đi vừa nhìn các sương phòng trái phải, nghĩ xem rốt cuộc lão đại ở nơi nào?

Cô mang giày cao gót vừa đạp sàn gỗ cách cách vang dội, vừa nghi ngờ mất hồn đi về phía trước, lại nhìn thấy phía trước vô số cánh hoa màu hồng phấn rơi rơi ở sương phòng, có một nữ nhân viên phục vụ mặc áo sơ mi trắng và váy ngắn màu đen, mặt mắc cỡ đỏ bừng xoay người hơi bước nhanh về phía bên này. . .

“Này, có thấy Tổng Giám đốc Trang không?” Tiêu Đồng nhanh chóng gọi cô gái trước mặt.

Cô gái dừng bước lại, mặt càng mắc cỡ đỏ bừng, lại cắn chặt môi dưới, lúng túng, áp úng hơi vươn tay chỉ một sương phòng phía trước, nói: “Giống. . . Giống như. . . Ở. . . Ở phía trước. . .”

Tiêu Đồng nhìn dáng vẻ cô kì lạ, nghi ngờ mỉm cười, hỏi: “Cô làm sao vậy?”

“Không có việc gì, không có việc gì, chị đi qua đi!” Nhân viên phục vụ vội vàng cuống quít chạy đi.

Tiêu Đồng ngạc nhiên xoay người, nhìn bóng lưng cô, lại hơi bật cười, mới tiếp tục cất bước đi về phía trước (H).

Đường Khả Hinh chậm rãi ngẩng đầu lên, nóng bỏng nhìn người đàn ông trước mặt.

Tiêu Đồng nhanh chóng đi tới, rốt cuộc ở căn phòng cuối cùng, nhìn thấy bên trong có ánh đèn, thậm chí có thể nhìn thấy bóng dáng một người đàn ông hấp dẫn dán sát, cô thở phào nhẹ nhõm, khẽ mỉm cười, trực tiếp đi tới, thậm đã chí quên lễ phép đẩy khung cửa, kêu lên: “Lão đại!”

Cửa phịch một tiếng mở ra! !

Cô hơi sững sờ đứng ở ngoài cửa, có chút giật mình, có chút lúng túng nhìn vào bên trong.

Đường Khả Hinh mắc cỡ mặt đỏ bừng đứng ở bên cạnh đèn lồng “Bươm bướm bay bay” bị đụng ngã, khẽ kéo dây áo rơi trên bả vai, mơ hồ nhẫn nhịn, rất thẹn thùng nhìn thoáng qua Tiêu Đồng, không nói nên lời. . .

Trang Hạo Nhiên mặc áo sơ mi trắng cùng tây trang màu xanh dương đậm phẳng phiu, đứng ở gần bên cạnh cửa sương phòng, cầm bánh hoa quế gạo nếp trên bàn trà cổ xưa, bỏ vào trong miệng, vừa ăn bánh ngọt, vừa mút đầu ngón tay thon dài dính vị ngọt, mới nhìn về phía Tiêu Đồng, vẻ mặt thâm trầm cùng trách móc nói: “Tại sao thư ký của tôi cũng không biết lễ phép gõ cửa lại tiến phòng?”

Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, lập tức xoay người, vẻ mặt rõ ràng mang theo một chút làm nũng và trách móc nhìn Trang Hạo Nhiên.

Tiêu Đồng cũng không nhịn được bật cười nói: “Dù sao thư kí của anh cũng không phải chỉ có một mình tôi, muốn phạt thì cùng phạt! Khắp thiên hạ đều đang tìm các người ! Hai chủ tịch cũng sắp tức giận! Mau đi ra!”

Cô nói xong, liền liếc mắt nhìn hai cái áo khoác nam nữ tùy ý khoác lên trên ghế sa lon, lại cười phốc một tiếng, im lặng đi khỏi trước.

Đường Khả Hinh lập tức đỏ mặt, nhìn Trang Hạo Nhiên dậm chân lúng túng gấp gáp nói: “Thật mất mặt chết rồi! ! Bị người nhìn thấy như vậy!”

“Mất mặt, sau này chúng ta phải yêu nhiều hơn. . .” Trang Hạo Nhiên lập tức vươn tay muốn ôm nhẹ Đường Khả Hinh.

“Không muốn! Đi ra ngoài!” Đường Khả Hinh mắc cỡ đỏ mặt, vội vàng cầm áo khoác Chanel trắng tinh của mình, theo Tiêu Đồng đi thẳng ra bên ngoài. . .

“Này!” Trang Hạo Nhiên muốn vươn tay níu kéo gọi cô gái trước mặt.

Đường Khả Hinh cũng đã nhanh chóng đi ra ngoài.

” . . .” Trang Hạo Nhiên đứng ở ngoài khung cửa nhìn dáng vẻ Đường Khả Hinh thẹn thùng thật nhanh chóng bước đi về phía trước, thật đáng yêu, anh không nhịn được lại bật cười một tiếng, theo cảm giác dâng trào chưa dứt, anh lại khẽ nếm ngón tay cầm bánh hoa quế, trong lòng ngọt ngào, càng nếm càng ngọt. . .

Thúy Trúc Hiên, Du Long Trường Đình!

Đám người Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ, còn có Ủy viên Trương, Tô Điềm Thần, Đường Chí Long rốt cuộc nhìn thấy Tiêu Đồng cùng Đường Khả Hinh trò chuyện vui vẻ cất bước đi tới, cùng nhau xấu hổ cười vui vẻ. . .

“Ơ?” Tô Linh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Khả Hinh ửng hồng, cố ý trêu chọc nói: “Tôi còn tưởng rằng Khả Hinh chúng ta đang cùng Tổng Giám đốc Trang lén lút trốn cùng một chỗ, thì ra là không phải à?”

Đường Khả Hinh cất bước đi tới, nghe Tô Linh nói như vậy, cô lập tức mắc cỡ đỏ mặt, vội vàng đi tới bên cạnh cha của mình, rất lúng túng cúi đầu nói khẽ: “Nào có. . .”

Đường Chí Long nhìn dáng vẻ con gái xấu hổ, liền không nhịn được vươn tay ôm nhẹ con gái.

“Tổng Giám đốc Trang đâu?” Đám người Tưởng Vĩ Quốc cùng Ủy viên Trương và Đường Chí Long đã tụ tập đủ, lại trực tiếp hỏi.

“Tới rồi, tới rồi!” Bóng dáng hấp dẫn của Trang Hạo Nhiên lập tức xuất hiện tại Du Long Trường Đình, anh vừa nở nụ cười vừa cao giọng nói: “Con còn tưởng rằng các chú bác có chuyện nói không hết, lại chuẩn bị đến phòng khách quý lầu chính khách sạn làm tụ tập nhỏ nhỏ!”

“Nói bậy!” Tô Linh nhìn Đường Khả Hinh một cái, lại không nhịn được bật cười nói: “Tổng Giám đốc Trang ngay cả yêu cũng giả vờ hồ đồ! Thành thật khai báo, cậu mới vừa cùng Khả Hinh nhà chúng ta đi đâu!”

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều bật cười.

Đường Khả Hinh càng mắc cỡ trốn trong ngực cha, không dám ngẩng đầu.

Tưởng Thiên Lỗi cùng Tô Thụy Kỳ đứng ở một bên, nhìn dáng vẻ cô xấu hổ cùng ngọt ngào như vậy, khẽ mỉm cười.

Trang Hạo Nhiên lập tức hết sức xin lỗi đi tới trước mặt đám người lớn, cung kính lễ độ nói: “Xin lỗi, các chú bác, con quả thật không lễ phép!”

“Ai cũng có lúc sinh lực tràn trề, tôi có thể hiểu. . .” Ủy viên Trương không chút nào khách sáo vạch trần anh, sau đó mới xoay người bước đi, Tô Điềm Thần cũng bật cười ha ha, tâm trạng mọi người cũng hết sức vui vẻ bước đi.

Nhã Tuệ lập tức đi tới trước mặt của Khả Hinh, vươn tay nắm nhẹ bàn tay nhỏ bé của cô, cũng cố ý trêu cô, khe khẽ lặng lẽ nói: “Cô mới vừa đi đâu? Tất cả mọi người đều đang chờ cô, đều nói hai người các người bỏ trốn!”

“Đi!” Đường Khả Hinh ah một tiếng, không nhịn được ngẩng đầu lên, nhìn Trang Hạo Nhiên ở phía trước.

Trang Hạo Nhiên cùng với Ủy viên Trương bước tới trước, cũng không nhịn được xoay người nhìn Đường Khả Hinh một cái, cũng khẽ mỉm cười.

Trái tim của Đường Khả Hinh lập tức giống như mềm nhũn ra, thẹn thùng cười như hoa.

“Nhìn các người kìa!” Nhã Tuệ cố ý nhìn dáng vẻ cô như vậy, mới vừa muốn nói gì, cảm giác đột nhiên trong ngực buồn nôn, cô không nhịn được vươn tay che miệng, cố nén cảm giác khó chịu, mặc cho vị chua trong dạ dày trào ngược.

“Nhã Tuệ, chị làm sao vậy?” Đường Khả Hinh nhìn dáng vẻ cô, lập tức giật mình đỡ người cô, lo lắng kêu lên! !

Lời này vừa nói ra, mọi người quay lại nhìn, mà lúc này Trang Hạo Nhiên đã đưa hai người Ủy viên Trương lên xe, anh xoay người lại trước liếc mắt nhìn vợ hứa hôn bên kia, mới cùng Tưởng Thiên Lỗi nở nụ cười nhìn hai người tối cao, khách sáo nói lời cám ơn.

Ủy viên Trương ngồi ở sau xe, sắc lạnh lùng lùng ngẩng đầu lên nhìn Trang Hạo Nhiên nói: “Hôn lễ lần này, hai nhà Tưởng Trang các người nhất định phải tổ chức thật tốt! Không thể chậm trễ Khả Hinh, nếu như tôi phát hiện có chỗ nào không chu đáo, tôi tuyệt đối không tha cho cậu!”

“Vâng!” Trang Hạo Nhiên lập tức nở nụ cười nói.

Tô Điềm Thần ngồi ở một xe hơi khác, nhìn bọn Tưởng Thiên Lỗi mỉm cười nói: “Được rồi, mọi người cũng trở về đi, hôm nay khó được tụ họp một chút, thân thể Chí Long không tốt, mọi người phải mời bác sĩ gia đình chăm sóc thật tốt cho ông ấy. Tối nay mọi người vất vả rồi.”

“Vâng!” Tưởng Thiên Lỗi lập tức mỉm cười gật đầu.

Hai chiếc xe cao quý rốt cuộc chậm rãi lái đi, mà những khách quý cũng rối rít bắt đầu ngồi lên của mình xe, cũng im lặng đi khỏi. . . Tô Thụy Kỳ tự mình lái xe về nhà, lúc nắm chìa khóa chuẩn bị lên xe thì xoay người nhìn Đường Khả Hinh vẫn thật lo lắng đỡ Nhã Tuệ có chút không thoải mái, liền quan tâm hỏi: “Lưu tiểu thư có chuyện gì vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK