Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 844: KIỂM TRA

“Nếu như tôi thật cao 1m62. . . . . .” Đường Khả Hinh không chịu nổi, đè nén lục phủ ngũ tạng muốn phát nổ! !

Hi Văn đột nhiên khinh miệt liếc về phía Đường Khả Hinh, bật cười nói: “Chị biết ở phương tây hàng năm tỉ lệ chẩn đoán bệnh ung thư sai lầm là bao nhiêu không ? 37%! !”

Đường Khả Hinh lại nhìn cô chằm chằm, không hiểu ý của cô! !

“Không hiểu?” Hi Văn nhìn cô, cố ý hé miệng cười.

Đường Khả Hinh muốn đi bóp cô nhóc này, ánh mắt của cô trừng to, phát hiện IQ của mình ở trước mặt cô, không biết làm thế nào !

Hi Văn nặng nề thở dài, mới bất đắc dĩ nhìn Đường Khả Hinh nói: “Ngay cả chẩn đoán bệnh ung thư tỉ lệ sai lầm cũng cao như vậy, càng không cần phải nói đến thước đo trị giá hơn mười đồng! ! Nếu như có một ngày, chị phát hiện mình cao hơn, nhất định không nên tin thân thể của mình cao lên, nhất định là cây thước kia bị hư! !”

Đường Khả Hinh lại tức giận phồng lên giống như một con cóc, nắm chặt quả đấm nhìn Hi Văn! !

Hi Văn trợn to hai mắt, nhìn Đường Khả Hinh tức giận như vậy, lại vẫn nghiêm trang nói: “Xin tin tưởng em… em đây là vì muốn tốt cho chị! ! Giống hiện tại em bảy tuổi, cũng đã cao 1m30 ! Là được di truyền gien tốt đẹp từ cha mẹ của em, cho nên tương lai chắc chắn em cao 1m70 trở lên! Em nói như vậy có nghĩa là, làm người nhất định phải tự biết mình!”

Quả đấm siết vang lên canh cách! !

Đường Khả Hinh cắn răng nghiến lợi nắm quả đấm, nhìn chằm chằm con bé đáng chết, móng tay cũng muốn cắm vào trong thịt! !

Hi Văn có chút đồng tình liếc về phía Đường Khả Hinh, lại hé miệng cười nói: “Cho nên nói, đừng ngăn cản đường thục nữ! ! Lại càng không nên ngăn cản ánh mắt của cô! Bởi vì có chút thông minh, có chút sức hấp dẫn, chị không ngăn nổi!”

Cô bé nói xong, lập tức rất thục nữ vươn tay, chạm nhẹ tóc đuôi ngựa thật dài của mình! !

Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, vội vàng nở nụ cười tiến lên, lấy tay muốn đẩy Đường Khả Hinh. . . . . .

Đường Khả Hinh chính là không cho, đứng yên trên mặt đất, không muốn nhúc nhích !

Trang Hạo Nhiên im lặng dịu dàng nhìn dáng vẻ cô, đưa mắt nhìn một lúc lâu, rốt cuộc đưa hai hai tay nắm nhẹ cánh tay của cô, để cho thân thể cô hơi tránh ra một chút. . . . . .

Đường Khả Hinh nhất thời không phục nhìn anh.

Trang Hạo Nhiên khẽ nhếch nụ cười đi tới trước mặt của Hi Văn, hơi nới lỏng cúc áo tây trang, phong độ tao nhã nhẹ nhàng ngồi xổm xuống, lấy dáng vẻ một thân sĩ, chớp hai mắt hấp dẫn, nhìn Hi Văn, gọi nhỏ: “Hi. . . . . .”

Hi Văn nhận lấy cái ô nhỏ bằng ren dho người giúp việc đưa tới, khẽ đặt ở trên bả vai, lấy một tư thái tuyệt đối tao nhã khả ái, nghiêng mặt, hai mắt trợn to nhìn Trang Hạo Nhiên, trong trẻo lưu loát trách móc nói: “Cháu không có tên sao?”

“Ồ! ! sor¬ry!” Trang Hạo Nhiên lại nở nụ cười đẹp trai rực rỡ, nhìn Hi Văn giới thiệu hết sức chính thức: “Xin chào, Hi Văn tiểu thư, tôi là Trang Hạo Nhiên, Tổng Giám đốc Hoàn Cầu!”

Hi Văn nghe nói như vậy, lập tức hơi lộ ra không hiểu nhìn Tưởng Thiên Lỗi! !

Tưởng Thiên Lỗi khẽ mỉm cười.

Tả An Na lập tức cúi người, khe khẽ ở bên tai Hi Văn giải thích thân phận của hai Tổng Giám đốc. . . . . .

Hi Văn yên lặng lắng nghe, sau đó thỉnh thoảng lại chớp mắt to, giống như hết sức nghiêm túc nhìn Trang Hạo Nhiên! !

Trang Hạo Nhiên cũng hiểu được ánh mắt của cô, càng nhìn cô bé trước mặt, càng thích. . . . . . Không nhịn được nở nụ cười thưởng thức, hai mắt hấp dẫn lại lóe lên nhiệt tình, lúc anh im lặng, cả người luôn phát ra hơi thở mập mờ một cách tự nhiên, cực kỳ mê người. . . . . .

Đẹp trai đến chói mắt ! !

Hi Văn nghe Tả An Na giải thích xong, liền nhìn Trang Hạo Nhiên hơi ngẩng mặt, giống như nghiêm trang, ho nhẹ một tiếng nói: “Xin chào, Tổng Giám đốc Trang, bởi vì cha của cháu chỉ giới thiệu cho cháu rằng hôm nay có thể may mắn gặp được Tổng Giám đốc Tưởng, nhưng cũng không có nhắc tới Tổng Giám đốc Trang! Cho nên cũng không biết thân phận của ngài, thật sự thất lễ.”

Đường Khả Hinh đứng ở một bên, nhìn cô bày ra dáng thục nữ, vẻ mặt liền tức giận! !

Trang Hạo Nhiên lại sảng lãng nở nụ cười đẹp trai, nhìn Hi Văn, không nhịn được nói: “Có thể may mắn gặp được Hi Văn tiểu thư, thật là vinh hạnh cho chúng tôi. Thân phận cao quý không che giấu được ánh sáng thục nữ, đây mới thật sự là mỹ nữ Pháp, biểu tượng trí tuệ độc lập! Tôi có may mắn, làm Hộ Hoa Sứ Giả, cùng đi với cô đến nhà hát kịch một chuyến hay không?”

“Tối mai chú sẽ xem biểu diễn tiệc từ thiện sao?” Đôi mắt to của Hi Văn đột nhiên sáng lấp lánh, nở nụ cười có chút thục nữ, lễ độ, nhìn Trang Hạo Nhiên!

“Dĩ nhiên! !” Trang Hạo Nhiên lập tức đưa tay ra.

Hi Văn nở nụ cười, rốt cuộc đưa bàn tay thon thon nhỏ bé, thả vào trong tay Trang Hạo Nhiên. . . .

Trang Hạo Nhiên lập tức vui vẻ nắm bàn tay nhỏ bé của bảo bối này, hơi đứng lên, nương theo chiều cao của cô, đổi tư thế bắt tay bạn trai, trở tay nắm bàn tay nhỏ bé của cô, nở nụ cười nói: “Đi thôi. . . . . . Hi Văn tiểu thư. . . . . . Tôi cùng cô đi đến nhà hát kịch!”

Hi Văn hết sức hài lòng động tác săn sóc thật nhỏ của Trang Hạo Nhiên, khẽ mỉm cười, hết sức hiểu lễ, gật đầu, đi theo anh đi về phía trước.

Tưởng Thiên Lỗi đứng ở một bên, nhìn Trang Hạo Nhiên làm cho con gái cưng của nhà họ Hàn mê mẫn như vậy, cũng chậm rãi mỉm cười, cất bước đi về phía trước.

Một đám người lập tức khí thế mạnh mẽ đi theo Hi Văn vào trong!.

Đường Khả Hinh một mình đứng tại chỗ, đón gió lạnh, cô vừa cắn chặt môi dưới, vừa nghĩ đến Trang Hạo Nhiên mới vừa đối đáp qua lại với Hi Văn, tức giận đến lồng ngực cũng muốn nổ tung, vẻ mặt đưa đám, thật muốn kêu to! ! !

“Đường tiểu thư. . . . . .” Tài xế cầm tay lái, không hiểu thò đầu ra, nhìn Đường Khả Hinh hỏi: “Chúng ta . . . . . Đến Hoàn Cầu không ?”

Đường Khả Hinh nặng nề thở gấp, lồng ngực phập phồng, lập tức xoay người, nhìn thấy Trang Hạo Nhiên nắm bàn tay nhỏ bé của Hi Văn, nở nụ cười đẹp trai, vừa thưởng thức nhìn cô bé, vừa nói đến khí hậu ở Provence Pháp, cô nhất thời tức giận đến đại não xốc xếch, liền nhanh chóng bước đi! !

***

Chỗ ngồi ngoài trời, phòng ăn ngự tôn! !

“Ô ô ô ô ô. . . . . .” Đường Khả Hinh vừa kéo khăn giấy, che mặt khóc nói: “Lần trước tôi mới vừa giải quyết một tình địch lớn ở Pháp, bây giờ lại đến một tình địch bé ở Pháp! ! Tại sao phụ nữ Pháp, không biết xấu hổ như vậy ?”

Nhã Tuệ ngồi ở một bên, sửng sốt lắng nghe  lời này, không nhịn được bật cười.

Trần Mạn Hồng cũng ôm vai, nở nụ cười nhìn Đường Khả Hinh một cái.

Đường Khả Hinh lại bật khóc ô ô, cầm khăn giấy, vừa lau nước mắt, vừa không chịu nổi kêu lên: “Con bé đáng chết! ! Trong miệng mọc răng chó đấy! Răng rất sắc nhọn! Đầu óc suy nghĩ rất nhanh! ! Thiệt thòi lúc ấy tôi còn nói muốn nhìn nó một chút! Phi! ! Nó mắng tôi bí đỏ lùn! ! Nó chính là bí đỏ lùn ! Ô ô ô ô ô!”

Cô lại kéo một tờ khăn giấy, vừa khóc vừa lau nước mắt, lau sạch son môi, dáng vẻ như cô vợ oán giận ! !

“Xin cô đấy! !” Trần Mạn Hồng bất đắc dĩ nhìn Đường Khả Hinh, thở dài cười nói: “Ngay cả một cô bé mà cô cũng muốn ăn giấm ?”

Đường Khả Hinh nhất thời căng thẳng nhìn Trần Mạn Hồng, mổ gan, moi tim, mổ phổi, chảy nước mắt, khóc như đứa bé nói: “Cô bé? Chị nhìn dáng vẻ của nó giống như cô bé sao? Nó khác với Salsa ! Nó là con gái lớn của Nhà họ Hàn ! Chưa tới mười một năm nó liền trưởng thành rồi ! Có thể lúc nó mười tám tuổi sẽ cao 1m70 ! Thân phận và địa vị của nó thật sự dư sức xứng đôi với Trang Hạo Nhiên! !”

Trần Mạn Hồng khiếp sợ nhìn Đường Khả Hinh, ah một tiếng, bất đắc dĩ cười nói: “Tiểu thư của tôi ơi! Tại sao cô nghĩ xa xôi như vậy chứ?”

“Điều này cũng không xa! !” Đường Khả Hinh giống như hiểu được suy nghĩ của Hi Văn, lại kéo khăn giấy bật khóc nói: “Mọi người không có nhìn thấy ánh mắt con bé chết tiệt kia nhìn Trang Hạo Nhiên, nét mặt chính là chú chờ tôi mười một năm đi, tôi gả cho chú ! Ô ô ô ô ô! !”

Cô nói xong, lại rút một tờ khăn giấy, lau nước mắt, nói: “Người ta nói, một người yêu chu kỳ cũng chỉ 365 ngày, tên Trang Hạo Nhiên chết tiệt kia, dáng vẻ rất đẹp trai, rất cao, rất có tiền, còn thỉnh thoảng mang cô gái nhỏ về nhà nuôi. . . . . .”

“Này, này, này!” Trần Mạn Hồng nghe nói như vậy, không nhịn được bật cười nói: “Cô đừng nói khó nghe như vậy, cái gì mà mang về nhà nuôi, anh ấy cũng không phải là tên biến thái! !”

“Anh chính là tên biến thái! ! Nếu anh ấy là người bình thường, tại sao muốn hấp dẫn nhiều phụ nữ như vậy chứ! ? Có lúc, tôi thấy con muỗi chích anh ấy, tôi cũng biết đó là con muỗi cái! !” Đường Khả Hinh lại kéo một tờ khăn giấy, đắp lên da mặt, lại khóc nức nở.

“Ôi chao, bà cô ơi!” Nhã Tuệ thật sự rất bất đắc dĩ ngẩng đầu lên, nhìn dáng vẻ Đường Khả Hinh đau lòng ghen tuông, cười khổ nói: “Cô đừng như vậy! Đây chỉ là một đứa bé!”

“Một đứa bé IQ 180!” Đường Khả Hinh lại kéo khăn giấy, bật khóc nói: “Nó rất thông minh! Lập tức có thể tính ra chiều cao của người khác! ! Còn biết tỉ lệ phát bệnh ung thư ở phương Tây ! Nó là ai vậy chứ? Bản thân tôi cảm thấy mình đủ thông minh! ! Nhưng ở trước mặt nó, ngay cả cọng hành tây tôi cũng không phải ! ! Tôi không phục! ! Tôi không tin! !”

Phốc! !

Trần Mạn Hồng nghe nói như vậy, không nhịn được bật cười nói: “Nếu như cô thật sự không tin, điện thoại di động của Tiểu Nhu có một phần mềm kiểm tra IQ, cô thử một chút xem!”

“Không cần! ! Từ nhỏ đến lớn Khả Hinh đều rất thông minh! ! Hơn nữa đã gặp qua là không quên được! !” Nhã Tuệ lập tức giống như chị gái, ngồi thẳng người, rất nghiêm túc nói: “Chỉ số IQ của cô ấy nhất định rất cao, không cần kiểm tra !”

“Lấy tới! !” Đường Khả Hinh thật sự không phục! !

Trần Mạn Hồng vội vàng xoay người, gọi to: “Tiểu Nhu?”

“Vâng ! !” Tiểu Nhu mặc áo sơ mi trắng, đồng phục đen, chải bím tóc nhỏ, cười thật đáng yêu đi ra ngoài nói: “Quản lý tìm tôi à?”

“Đưa điện thoại di động cho tôi,” Trần Mạn Hồng giơ tay.

“Tôi không có ! Tôi đi làm chưa bao giờ mang theo điện thoại di động! !” Tiểu Nhu lập tức hoảng sợ trợn to hai mắt, nói.

Trần Mạn Hồng cảm thấy tức giận muốn đưa tay nhéo cô!

“A! Đừng! ! Ở chỗ này!” Tiểu Nhu lập tức hoảng sợ lấy điện thoại di động ra, rất ủy khuất đưa cho Trần Mạn Hồng! !

“Cô cho rằng bà cô đây là heo nhà cô hả! ! Mắt chỉ nhìn thấy thức ăn! ! Cút! !” Trần Mạn Hồng lập tức cầm điện thoại di động của cô, đưa cho Đường Khả Hinh, không nhịn được cười nói: “Đây! Bên trong có phần mềm kiểm tra chỉ số thông minh, cô có thể thử xem!”

Tiểu Nhu vừa nghe kiểm tra chỉ số thông minh, liền rất vui vẻ cười nói: “Cái phần mềm này chơi rất vui! ! Mỗi lần tôi cũng có thể chơi được 60 điểm đấy! Khả Hinh chơi nhất định có thể được điểm rất cao!”

Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, lập tức cầm điện thoại di động lên, nhìn phía trên có một kí hiệu trắc nghiệm, cô lập tức đè xuống bắt đầu, thuận tiện hỏi: “Kiểm tra này, điểm cao nhất là bao nhiêu ?”

“180! !” Tiểu Nhu lập tức cười nói.

“180! !” Ánh mắt của Đường Khả Hinh híp lại, vẻ mặt lập tức tràn đầy khí thế, nhấn bắt đầu kiểm tra, chỉ cần một cây hỏi là có thể biết IQ của mình, cô thật căng thẳng nhìn: nếu như một bồn tắm đổ đầy nước, bên cạnh để một cái muỗng canh và một gáo nước, bạn làm thế nào xả hết nước trong bồn tắm? Hai mắt của cô chớp chớp, trong lòng suy nghĩ không thể nào đơn giản như vậy chứ? Cô lại nhìn tới nhìn lui đề tài này, lập tức cắn chặt răng nhấn chọn cầm muỗng múc ! !

Lập tức, màn hình điện thoại di động sáng lên kiểm tra của bạn đã xong, lập tức nhảy ra đáp án: IQ của bạn là 0! Đáp án chính xác phải là mở nút phía dưới bồn tắm ! !

“Phi! !” Đường Khả Hinh kích động cầm điện thoại di động nện trên bàn! !”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK