Chương 884: LÀM TRÁI LỜI THỀ
Buổi tiệc từ thiện chuẩn bị bắt đầu, tầng chót nhà hát kịch, dạ minh châu bắt đầu phát ra ánh sáng rực rỡ!
Đại sảnh lầu phụ truyền đến một tràng tiếng bước chân dồn dập.
Trang Hạo Nhiên bước nhanh đi ra ngoài, lập tức nhận lấy áo khoác tây trang Tiêu Đồng đưa tới mặc vào, ngón tay lướt qua từng cúc áo sơ mi, đây là Đường Khả Hinh mới vừa ở trong bóng tối cởi ra, hai mắt anh lóe lên, cũng không có chạm nó, mà nhanh chóng cài cúc áo tây trang, hỏi Lãnh Mặc Hàn ở sau lưng: “Tất cả làm rõ ràng rồi?”
Lãnh Mặc Hàn nói nhanh: “Làm rõ ràng! Đang chờ anh.”
Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, hai tròng mắt lập tức sắc bén như chim ưng, đội một chút gió mưa ngắn ngủi ngoài đại sảnh, đi vào bữa tiệc nhìn thấy các khách quý đang cuồng nhiệt, chờ cho tân khách tiến vào phía sau nhà hát kịch, mới đứng dậy đi về phía trước, Thủ tướng đang trò chuyện vui vẻ với Tưởng Vĩ Quốc, anh lập tức bước nhanh tới, hơi cung kính khom người xuống, ở bên cạnh Thủ tướng, giống như hết sức tự nhiên nói gì đó, vừa nói vừa lộ ra mấy phần khí thế.
Tưởng Thiên Lỗi ngồi ở một bên, hơi nghiêng mặt nâng ly nhìn Trang Hạo Nhiên, hai mắt thâm thúy phát ra ánh sáng mãnh liệt.
Thủ tướng hết sức bình tĩnh mỉm cười lắng nghe, không đến bao lâu ánh mắt hơi chuyển động, khẽ gật đầu.
Không nhìn ra một chút gợn sóng.
Trang Hạo Nhiên liếc Thủ tướng một cái, được ông đồng ý, liền mỉm cười hơi đứng thẳng người, nhìn Tưởng Thiên Lỗi một cái, liền xoay người đi ra ngoài.
Đêm, mưa to gió lớn ập đến.
Điệp Y đội mưa to gió lớn đang ở phía trước, nhận được mệnh lệnh, dẫn mọi người trong đêm tối đi khỏi, sợi mưa lướt qua mặt của cô, đôi mắt màu tím không giống người, tràn đầy sát khí, Mỹ Linh và Thanh Bình mặc áo da màu đen của mình, như mũi tên lao về phía trước, lập tức xuất hiện trước tường rào chính phủ, giống như con mèo lách mình vào bên trong, lại nhanh chóng dẫn người bí mật đi về phía trước!!
Một chiếc xe thương vụ màu đen vọt đi trong mưa đêm!!
Uyển Thanh đón gió mưa nhanh chóng lên xe, như mũi tên xông thẳng tới phía trước, thề phải tìm được “Quản lý Lệ Hoa” và Tổ trưởng, điều tra tung tích cô gái năm đó.
Bên trong buồng xe!!
Uyển Thanh mở laptop ra, ngón tay nhanh chóng hoạt động ở phía trên, dựa theo địa chỉ mới vừa kích thích dạ hành nhân ép hỏi được, nhanh chóng tập trung địa điểm khắp thành phố, lại tạo thành đầu mũi tên, để cho nó như tên lửa lao đi!!!
Rầm!!!
Một tiếng sấm rầm rầm vang lên trong màn đêm!!
Điệp Y từ tầng lầu 15 bắt đầu giống như quái vật, nín thở dẫn 12 người áo đen chạy như bay lên, chân đạp ở trên bậc thang lặng yên không một tiếng động, chỉ thấy từng bóng đen lướt qua lối đi cầu thang !!
Bữa tiệc sắp kết thúc, tân khách bắt đầu la hét ầm ĩ.
Lầu cuối, dạ hành nhân tay nắm súng trường bắn tỉa, chờ đợi rượu vang sủi bọt nổ tung hỗn loạn, không ngờ càng yên lặng chờ đợi, càng lặng yên không một tiếng động, một đàn ông cầm đầu chỉ vào mưa to gió lớn, hơi nghiêng mặt chăm chú nhìn máy quan sát từ xa trên súng trường bắn tỉa, ở trong từng sợi mưa chảy xuống thì lỗ tai nghe được âm thanh kì lạ trợt phá không khí, theo bản năng anh ta trầm ngâm một giây hai giây ba giây, anh ta lập tức nhanh chóng đứng dậy vừa muốn làm ra tín hiệu rút lui . . . . . .
Một tiếng mèo kêu meo meo đáng sợ lập tức truyền đến!!
Hai con ngươi màu tím giống như dã thú, bay vút lên, giống như ma quỷ lập tức xuất hiện, ở trong mưa đêm vươn khuỷu tay đấm mạnh vào lồng ngực dạ hành nhân một phát!!
Phốc!! Dạ hành nhân cầm đầu nện mạnh trên mặt sàn ướt đẫm, miệng phun máu tươi!!
Ầm!! Một ánh sáng bắn ra, bột dạ quang bay khắp nơi, bắn vào trên người dạ hành nhân ẩn thân trong bóng đêm!! Bọn họ lập tức cởi áo khoác xuống, rút súng lục, pằng, pằng, pằng, pằng, pằng bắn ra, Điệp Y vì tránh một viên đạn, giống như chim yến tung người hạ xuống lầu hai mươi mốt, thân thể sắp rơi xuống dưới, năm ngón tay lập tức bấu chặt bờ lầu chót, hai mắt phát ra ánh sáng kiên cường tràn ngập sát khí, trong đầu vang lên câu nói lúc ấy của Lãnh Mặc Hàn: mặc kệ là một sát thủ, hay là vệ sĩ!! Đầu tiên phải học được một chuyện, chính là quên đi cảm giác sợ hãi! Sợ hãi không tồn tại trên thế giới này!! Nó sẽ không xảy ra ở quá khứ, nó đến trong tương lai!! Tương lai tất cả có thể thay đổi, là nắm giữ, hoặc bị vò nát !!!
Hai mắt Điệp Y lập tức lóe lên, cắn răng buộc chặt năm ngón tay, dùng sức lực lớn nhất, để cho thân thể bắn lên, lúc ở trên không trung xoay tròn 180°, đã rút ngón tay nhắm ngay dạ hành nhân đang cháy hừng hực đánh nhau với đồng bạn, rầm rầm rầm, bắn liền ba phát súng, thân thể tung người xuống, chân vừa chạm mặt đất ướt đẫm, bọt nước bắn lên, ở trên người dạ hành nhân dính bột dạ quang, hai chân đá liên tục !
Thân thể dạ hành nhân bay lên, lại dựa thế, bàn tay bắn ra đinh thép sắc bén đâm vào bên trong tường, bung dây thép, thân thể dọc theo dây thép bay vút lên!!
Mỹ Linh và Thanh Bình chờ lâu, ô một tiếng, đồng thời đứng dậy, ở trong đêm mưa, chân đạp mặt tường, bọt nước bắn lên, tay vung một quyền!!
Hai dạ hành nhân đồng thời nhún người nhảy lên, sau khi xoay tròn 360 độ, giơ súng lục muốn bắn chết Thanh Bình và Mỹ Linh.
Thanh Bình và Mỹ Linh lập tức tránh đạn, quát to một tiếng: “Chị tha mày một mạng, còn không biết chết sống!!”
Thanh Bình lập tức giơ súng lục, bắn liền hai phát tới phía trước!!
Bóng dáng hai dạ hành nhân lập tức biến mất ở trong bóng tối, cũng đang trong bóng tối ném ra phi tiêu, liếc về phía Mỹ Linh đang đứng ở trong mưa, gấp gáp tìm bóng dáng của mình, nhanh chóng phóng vũ khí!!
“A!!” Mỹ Linh tay đè chặt vị trí bên hông, thân thể nhanh chóng tê dại, ngã ở trên thảm cỏ!
“Này . . . . . .” Thanh Bình theo phương hướng vũ khí phát ra, nhắm về phía hàng rào thấp, đá mạnh một cái!!
Hai dạ hành nhân đã giống như âm hồn, lách mình đi ra ngoài, không nói hai lời bỏ chạy tới bên ngoài tường rào tòa nhà chính phủ, tung người lên, sắp rơi xuống đất chạy trốn. . . . . .
Một bóng đen, giống như ma quỷ mạnh mẽ lao đến, theo tiếng thét nặng nề, anh đồng thời vung liên tục hai quyền, sức như lũ quét, đập mạnh trên ngực hai dạ hành nhân!!
Phốc!!
Hai dạ hành nhân đồng thời nhăn mặt hộc máu, thân thể nện ở trên tường, xương sườn gãy mạnh, ngũ tạng lục phủ vỡ nát!!
Bóng dáng màu đen của Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng xuất hiện, hai mắt nóng bỏng thoáng qua sát khí đằng đằng, dùng sức lực lớn nhất trong người, cùng níu cổ áo của hai dạ hành nhân, nhìn dáng vẻ bọn họ thân trúng một quyền sắp chết, trên mặt của anh lại hiện lên vẻ âm u, hai mắt thoáng qua ánh sáng như dã thú, sâu kín thở hổn hển nói: “Tôi đã từng thề, từ nay về sau không giết người nữa! Nhưng nếu tôi làm trái lời thề! Tôi nhất định cho các người sống không bằng chết!! Tôi hiểu rõ vô số loại biện pháp tra tấ người, so với chết còn đáng sợ hơn! Loại tư vị này nếu như các người không muốn nếm! Nói cho tôi biết!! Hiện tại ông chủ của các người đang ở đâu?”
Hai dạ hành nhân ngẩng mặt thở dốc, mới vừa muốn nói, lại phốc một tiếng, phun máu tươi!!.
Lãnh Mặc Hàn càng níu chặt cổ áo hai dạ hành nhân, hai mắt lại bắn ra ánh sáng vô tình, lạnh lùng nói: “Nói!! Ông chủ của các người đang ở đâu?”
“Pằng, pằng, pằng, pằng, pằng!!” Mười mấy tên dạ hành nhân chia ra, bị Điệp Y và Thanh Bình, cùng Mỹ Linh bị thương đập mạnh xuống đất! Ba chiếc xe hơi màu đen, thắng gấp ở trong đêm mưa, lại rầm rầm rầm vứt ra ba tên dạ hành nhân!!
Bọn Điệp Y và Mỹ Linh đồng thời xoay người lui về phía sau nhìn!!
Nhậm Phong và Hứa Mặc, hai người chậm rãi quay cửa sổ xe xuống, Hi Thần ngồi ở trong xe, khuôn mặt lạnh lẽo mở miệng nói: “Tổng Giám đốc Hàn hôm nay đưa Lãnh Phó tổng Hoàn Cầu một câu nói!!”
Lãnh Mặc Hàn níu chặt cổ áo của hai dạ hành nhân, hơi nghiêng mặt!
Hi Thần dừng lại một lát, hai tròng mắt lóe lên ánh sáng sắc bén đầy sát khí, sâu kín nói: “Tổng Giám đốc Hàn của chúng tôi biết tối nay tập đoàn Hoàn Cầu gió tanh mưa máu, bởi vì đêm qua Tổng Giám đốc Trang gọi một cuộc điện thoại, đã mua mặt mũi của Hoàn Cầu!! Hôm nay chuyện này coi như xong! Đoạn thời gian trước Tô Phó tổng các người phá vỡ phần mềm hệ thống theo dõi của sòng bạc Hàn thị chúng tôi, cũng sẽ bỏ qua chuyện cũ!! Nhưng lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa!! Nếu dạ hành nhân không biết sống chết, muốn động đến một sợi tóc của Hi Văn tiểu thư của chúng tôi, từ nay về sau dạ hành nhân vừa là kẻ địch của Hoàn Cầu, cũng là kẻ địch của tập đoàn Hàn thị chúng tôi! Mặc dù không thể cùng chung vinh quang đến cùng với tập đoàn các anh, nhưng thề chắc chắn sẽ hỗ trợ Lãnh Phó tổng moi ra dạ hành nhân! Nếu như tối nay người bị tra hỏi không thành thật cung khai, Lãnh Phó tổng không giết người, chúng tôi sẽ giết!!”
“Phịch!!” Cửa phịch một tiếng đóng lại!!
Ba chiếc chiếc xe hơi màu đen như mũi tên, vèo một tiếng biến mất ở trong bóng đêm!!
Lãnh Mặc Hàn lập tức quay mặt sang, nóng mắt trừng về phía hai dạ hành nhân, nhìn dáng vẻ sắp chết của bọn họ, lập tức ném mạnh bọn họ xuống đất, quát lớn: “Mang từng người bọn họ về cho tôi ! Tôi muốn xử lý bọn họ thật tốt !”
“Vâng!” Mọi người lập tức nắm chặt tất cả dạ hành nhân, kéo bọn họ đi khỏi!!
Lãnh Mặc Hàn đứng ở trong mưa to gió lớn, hai tròng mắt phát ra ánh sáng nóng bỏng, còn đang suy nghĩ Uyển Thanh truy xét quản lý và Tổ trưởng quán bar Lệ Hoa có manh mối gì hay không, lại nghe được một tiếng rên đau đớn, anh đảo mắt nhìn, cũng đã thấy Mỹ Linh bởi vì thân thể đau đớn, khó chịu tê dại sắp ngã tại trên cỏ, anh lập tức bước nhanh đi đến trước mặt cô, mạnh mẽ bế ngang thân thể của cô, ở trong đêm mưa đi khỏi!!
Chiếc xe thương vụ màu đen như mũi tên lao đi phía trước!!
Thân thể Uyển Thanh ướt đẫm, ngồi ở trong xe thương vụ, nhanh chóng hoạt động ngón tay, kiểm tra phương hướng địa chỉ, phát hiện mục tiêu càng ngày càng gần, đã tiến vào một kho hàng cũ nát vùng ven hồ, máy vi tính vang lên tín hiệu báo động màu đỏ, hai tròng mắt của cô chợt lóe, nhanh chóng hoạt động ngón tay, nhanh chóng phân tích hoàn cảnh xung quanh, sau đó vọt vào căn phòng bí mật, cô lập tức gọi: “Dừng xe!!”
Chi!! Xe thương vụ lập tức dừng ở cách kho hàng mười mét !!
Uyển Thanh ở trên xe nhanh chóng chỉ huy bố trí cho thuộc hạ, chính cô lập tức giơ tay súng, hai mắt lóe lên ánh sáng sắc bén, nhanh chóng nhảy xuống xe, cờ rắc lên đạn, như mũi tên cùng ba thuộc hạ bước như gió lách mình đi về phía trước!!
Pằng, pằng, pằng, pằng, pằng!!
Mười người áo đen khác từ cửa sổ thủy tinh của kho hàng, bay người vào, theo mảnh thủy tinh vỡ nát bắn ra, bọn họ như con khỉ linh hoạt rơi xuống đất, ném bột phát sáng ra, mới vừa muốn nổ súng . . . . . .
Uyển Thanh cũng lập tức phá cửa xông vào, giơ súng lục lên, trong nước mưa rào rào, xông tới phía trước, đằng đằng sát khí nhìn sang, lại đột nhiên ngẩn ra!!