Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1146: NẾM

Bên trong phòng, đã thu dọn mấy tấm bảng trắng, đèn lồng màu đỏ thẫm dịu dàng Bên trong phòng, đã thu dọn mấy tấm bảng trắng, đèn lồng màu đỏ thẫm dịu dàng mông lung chiếu rọi, giường nệm tơ tằm màu xanh dương trải ra vẫn còn bay ra mùi thơm của hai người đêm qua, cây dù cổ kính bên giường mở ra in xuống bóng mờ càng lộ ra một chút dịu dàng dừng ở trước màn lụa mỏng màu hồng đêm qua. . . . . làn khói trong bầu hồ lô màu vàng óng vẫn lượn lờ. . . . .
Trang Hạo Nhiên và Đường Khả Hinh hai người đứng ở dưới đèn lồng màu đỏ, giống như đôi chim sơn ca, thâm tình nhìn nhau.
Ngoài phòng, gió thổi phất lên, khung cửa hộp giấy lay động liên tục.
Đường Khả Hinh hơi mở đôi mắt dịu dàng, nhìn Trang Hạo Nhiên mặc áo sơ mi trắng và quần tây đen đứng ở trước mặt của mình, lúc này mới phát hiện, trước trán của anh vẫn tràn đầy mồ hôi lạnh, hai tròng mắt lộ ra nhiệt tình, lồng ngực phập phồng hơi thở nóng bỏng, cúc cổ áo sơ mi giống như bị hơi thở nóng bỏng phá vỡ, mấy viên cúc áo mở ra, đôi tay rũ xuống, ống tay áo hơi xắn lên, lại nhìn thấy cánh tay trượt qua vài vết máu, đoán chừng lúc mới vừa chạy tới, bị nhánh cây đường núi quẹt làm bị thương…
Cô đang dịu dàng đau lòng nhìn vết máu này…
Trang Hạo Nhiên cũng không nhìn thấy gì, trong mắt chỉ có Đường Khả Hinh, cất bước đi về phía cô, nhìn cô mặc áo thun thể thao màu trắng và quần short màu đen, lộ ra đùi đẹp thon dài hấp dẫn, giống như lúc mới gặp gỡ, liền có chút đau lòng vươn tay, vuốt nhẹ khuôn mặt trái xoan ửng hồng của cô, cúi xuống, rất cưng chiều và thâm tình nói: “Bảo bối… . . . Lúc nảy… Có làm em sợ không ?”
Trong lòng Đường Khả Hinh khẽ động, nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, hơi nở nụ cười như hoa có một chút ngọt ngào, nhìn anh.
Hai tròng mắt Trang Hạo Nhiên nóng rực, chăm chú nhìn cô gái trước mặt, lộ ra mềm mại duyên dáng, cảm giác trong lòng của mình lại bắt đầu nổi lên vô hạn khát vọng, nhưng vẫn hơi đè nén, thật cẩn thận hỏi: “Lúc nảy… anh nghiêm túc như vậy, có làm em sợ hay không?”
Đường Khả Hinh lại không nhịn được cười, dịu dàng đưa hai tay ra, kéo nhẹ cổ của anh, ngẩng khuôn mặt ngọt ngào của mình, từng chữ từng chữ rất dịu dàng nói: “Không có… Lúc ban đầu chúng ta quen biết, em bị say mê bởi một chút nghiêm túc của anh. Thần bí lại hấp dẫn…”
Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, không nhịn được cười, nhưng vẫn có chút đau lòng vươn tay, nắm nhẹ hông của cô gái này, lại cúi đầu hơi xúc động nói: “Nhưng anh cũng có chút hoảng sợ vì sự nghiêm túc của mình… điều này giống như quyết định bởi thân phận Giám Khảo chính và tuyển thủ giữa chúng ta,
loại cảm giác đối lập này, thật sự rất bất đắc dĩ…”
Đường Khả Hinh cũng không để ý, nhấp nhẹ môi ngọt, hơi bật cười, mới dịu dàng nói: “Nếu như giữa chúng ta phải mãi mãi đối lập… Như vậy…
Hãy để cho em vẫn ở khoảng cách xa thưởng thức anh, sùng bái anh… Dù sao anh không quan tâm loại khoảng cách nào, bất kì góc độ nào, nhìn cách nào cũng làm cho em thích thật sâu, yêu thật sâu…”
Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, lại không nhịn được bật cười, trong lòng bắt đầu trào dâng muôn ngàn cảm xúc, cúi xuống cụng nhẹ cô trán, bất đắc dĩ và thật sự cảm động, như người yêu thì thầm, gọi: “Nhóc…”
Đường Khả Hinh hơi có chút tinh nghịch và cảm động, nở nụ cười…
Trang Hạo Nhiên nhìn khóe môi cô đỏ mọng ngọt ngào, nhớ tới lúc nảy cô bình luận rượu vang stag’s leap cabernet sauvignon của Mĩ, đọc câu thơ kia, trong lòng khó nén rung động nói: “Nhưng lúc nảy em thật có chút hù dọa anh, cũng không ngờ, đến cuối cùng ngay cả tác phẩm của Martin người Đức em cũng nói hết ra! Trả lời rất tốt, màu sắc cuối cùng của dịch rượu này, quả thật chính là môi đỏ mọng của cô gái, trong mập mờ lộ ra cảm giác nồng nàn…”
Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, hai mắt hơi dịu dàng mập mờ chớp động, đôi tay kéo nhẹ cổ áo của anh, ngẩng mặt lên, thật thắm thiết hỏi: “Thật sao? Anh biết rõ ràng như thế?”
Trang Hạo Nhiên nhấc mí mắt, nhìn vẻ mặt mập mờ của cô gái trước mặt, anh không nhịn được mỉm cười, tình nồng ý mật cúi xuống, nói: “Anh còn muốn cảm thụ được rõ ràng hơn một chút… Em chấp nhận không?”
Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, trái tim nhảy thình thịch, lại cố ý hé miệng cười nói: “Nếu muốn cảm thụ, chỗ đó còn có một chai !”
Trang Hạo Nhiên lại ôm chặt eo nhỏ nhắn của cô, cúi mặt hôn như chuồn chuồn lướt nước, lại hấp dẫn khàn khàn nói: “Anh càng muốn muốn cảm thụ một chút chất lỏng ngọt ngào thần bí ở trước mặt…”
Khuôn mặt của Đường Khả Hinh lập tức đỏ bừng, nhớ tới hôm nay Trang Hạo Nhiên và mình ở trong xe, anh cúi mặt mãnh liệt mút ở giữa hai chân mình, trái tim của cô lại đập thình thịch, lập tức vươn tay, vỗ nhẹ tay của anh, hơi lộ ra một chút làm nũng cúi đầu, khẽ cắn môi dưới, dài giọng nói: “Anh hư quá…”
Trang Hạo Nhiên lại nở nụ cười hấp dẫn của đàn ông, cúi xuống, ở bên tai của cô đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm một cái, mới giống như thì thầm nói: “Sợ cái gì… Nơi này chỉ có hai chúng ta… Hôm nay em ở bên trong xe trêu chọc anh chết rồi… Vợ…”
Đường Khả Hinh giống như cảm giác cả thân thể đắm chìm trong thế giới ngọt ngào, mặt lại mắc cỡ đỏ bừng, nở nụ cười…
“Em không muốn sao? Hả?” Trang Hạo Nhiên lập tức mạnh mẽ cúi xuống, lại mạnh mẽ hôn môi đỏ mọng của cô một chút, tay đã nữa dò vào trong áo thể thao trắng tinh của cô, xoa mạnh bộ ngực thật đầy đặn của cô, thậm chí vừa hôn vừa áp cô đến trên cửa hộp, tay quét đến chân dài hấp dẫn của cô, hơi nhắc lên, dùng to lớn giữa hai chân mình, không ngừng cọ sát cô…
“A…” Đường Khả Hinh không nhịn được ngẩng đầu lên, mắc cỡ lỗ tai đỏ bừng kêu lên.
“Khả Hinh! ! Em thật làm anh muốn chết rồi ! Anh muốn em ! !” Trang Hạo Nhiên nói xong, vừa nghiêng mặt hôn lên môi của cô, vừa cởi bỏ cúc áo trước ngực của mình…
Một bàn tay nhẹ nhàng bắt tay anh lại…
Trang Hạo Nhiên hơi giật mình nhìn cô.
Đường Khả Hinh lại hơi mở hai mắt ra, có vẻ hơi ngượng ngùng nhìn người đàn ông trước mặt, thân thể dán chặt trên cửa hộp, cảm giác thân thể của mình vì người đàn ông hôn say đắm mà lâng lâng, thậm chí cảm thấy giữa hai chân muốn
tuôn ra dòng nước ấm, trái tim của cô đập thình thịch, nhưng vẫn dũng cảm vươn
tay, đưa đến trước cổ áo sơ mi của anh, cởi lỏng từng viên từng viên cúc áo trên ngựa anh, sắc mặt mắc cỡ đỏ bừng nhìn anh lồng ngực màu đồng của anh hấp dẫn, khơi gợi dần dần lộ ra…
Trang Hạo Nhiên chăm chú nhìn cô gái này, trong lồng ngực cũng bắt đầu sôi trào mãnh liệt khao khát, rất hưởng thụ vươn tay, cách quần áo, xoa ngực cô, thậm chí tìm đúng đốm nhỏ màu hồng, nắm chặt…
Đường Khả Hinh nhắm mắt thật chặt, thở dài, đôi tay lại tiếp tục cởi lỏng cúc áo sơ mi cho anh..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK