Chương 1144: BA MƯƠI LY
Quả thật Trang Hạo Nhiên không thể đi khỏi nhanh như vậy, sau đó, anh vẫn trở lại nhà họ Chu, lại hơi xắn ống tay áo, nở nụ cười uống rượu với Chu Trường Dũng, khi anh uống dịch rượu vàng óng ánh, hai tròng mắt hấp dẫn lại lóe lên ánh sáng thật kịch liệt, nhớ tới mới vừa rồi ở trong buồng xe, hai người rất ngọt ngào triền miên, nhất là khi mình mút chất lỏng ngọt ngào giữa hai chân của cô, làm cho trái tim mình sôi trào! !
Anh lập tức cầm ly rượu, uống một hớp rượu cay, nuốt xuống cổ họng, hai tròng mắt lại lóe lên, lại nhớ tới Đường Khả Hinh thẹn thùng, thật sự làm cho người nóng ruột nóng gan! !
“Tổng Giám đốc Trang! ! ! Uống đi !” Chu Trường Dũng lại nở nụ cười, tay vỗ bờ vai của anh, sảng khoái kêu lên! !
“Vâng! Vâng!” Trang Hạo Nhiên thở ra một hơi, đè nén cảm giác rung động, lại nâng ly cụng với Chu Trường Dũng ! !
Hoàng hôn đã đến, từng tia sáng vàng rực mãnh liệt chiếu rọi khu nhà nghỉ nước nóng, hơi nước bừng bừng lượn lờ quanh quẩn…
Đường Khả Hinh dùng cơm tối xong, được Nhã Tuệ nâng đỡ, từng bước đi về phía nhà nghỉ nước nóng, tâm trạng rung động nghĩ đến Trang Hạo Nhiên mới vừa trong xe nói một câu: nếu như không nhớ đến anh, vậy một túi hành lý đơn giản không có ý nghĩa, cần dùng đến trí tuệ có một không hai của vợ anh sao?
Ngay cả tác phẩm của Longfellow, em cũng nói ra được… Một câu nói nhẹ nhàng tinh tế như vậy, làm cho cô giờ phút này nhớ tới, sắc mặt cũng ửng hồng, vội vàng cúi đầu, quả thật… Quả thật… Là bởi vì nhớ anh… Quả thật… Quả thật… Kích động sôi trào anh có chút hiểu mình…
Trái tim đập thình thịch.
Nhã Tuệ vừa đi vừa hơi nghiêng mặt, nhìn Đường Khả Hinh, không nhịn được mỉm cười, nói: “Xem ra có người lại suy nghĩ nhớ nhung rồi…”
“Em nào có?” Đường Khả Hinh lập tức mắc cở đỏ bừng mặt, nhưng ánh mắt lại dịu dàng xúc động hơi xoay tròn, nhớ tới Trang Hạo Nhiên mới vừa ngồi ở ghế lái, dáng vẻ hấp dẫn đẹp trai, cô lại nở nụ cười ngọt ngào, theo Nhã Tuệ và Tiêu Đồng cùng đi vào khu nhà nghỉ nước nóng! !
Ánh đèn trắng sáng rực ! !
Phòng ngủ sang trọng được ngăn cách mấy tấm bảng trắng, ngay chính giữa ánh đèn trắng chiếu rọi xuống, gần ba mươi ly thủy tinh trong suốt đặt ở trước bàn, 30 chai rượu đến từ các nơi trên thế giới, lại dùng vải màu vàng kim che kín thân chai và nhãn hiệu, Nhã Tuệ đã tắm rửa xong, thay lại bộ quần áo thể thao Nike màu đen, buộc tóc đuô ngựa thật cao, đứng ở trước bàn rượu, hết sức nghiêm túc và cẩn thận nhìn Đường Khả Hinh, nói: “Cô chuẩn bị xong chưa? Mặc kệ xảy ra chuyện gì, cô nhất định phải chịu được! !”
Đường Khả Hinh mặc áo thể thao màu trắng hơi dầy và quần short ngắn màu đen, buộc tóc đuôi ngựa thật cao, cô mở to hai mắt dịu dàng trí tuệ, hơi lộ ra mấy phần kiên định gật đầu, khẽ nắm nắm tay, nói: “Chuẩn bị xong! ! Em sẽ tiếp nhận tất cả! Bắt đầu đi!”
Nhã Tuệ nghe nói như vậy, lập tức nhìn Tiêu Đồng!
Tiêu Đồng cũng nhìn cô, sắc mặt hơi nặng nề và cẩn thận gật đầu, liền chậm rãi cầm dụng cụ mở chai lên, bắt đầu cầm chai rượu thứ nhất, nhanh chóng thuận lợi xoay tròn nút gỗ sồi, phụt một tiếng, thông qua nút gỗ, một mùi hương bạc hà tươi mát giống như chim oanh và mùi trái cây bí ẩn, lập tức từ bên trong chai rượu bay ra, giương cao linh hồn và đôi cánh, bay khắp trong căn phòng bí ẩn. . .
Một cơn gió thổi qua!
Đường Khả Hinh lập tức nhắm mắt, mặc cho Trần Mạn Hồng dùng miếng vải đen, che hai mắt của mình lại, thở dốc, mãnh liệt ngửi mùi rượu lãng mạn bay lượn, đang tìm kiếm mùi thơm của dịch rượu và đất đai và môi trường tự nhiên nuôi dưỡng nó…
Tiêu Đồng chăm chú nhìn Đường Khả Hinh một cái, lúc này mới chậm rãi cầm chai rượu, hơi nghiêng miệng chai, chống ly lên cao cổ, chậm rãi rót dịch rượu sáng óng ánh giống như viên hồng ngọc vào trong ly cao cổ trong suốt…
Hai mắt Đường Khả Hinh bị mơ hồ, nhưng vẫn có thể theo mùi rượu, ngửi được nồng độ mãnh liệt lộ ra sức sống mới mẽ, lập tức nói chính xác: “Nó đến từ California nước Mĩ! Thung lũng Napa ! !”
Tiêu Đồng cùng Nhã Tuệ đều không lên tiếng nhìn cô.
Trần Mạn Hồng không nói gì, mà lập tức kéo miếng vải đen che kín hai mắt Đường Khả Hinh ! !
Đường Khả Hinh chợt mở mắt, tâm trạng vẫn có chút căng thẳng nhìn ly rượu đỏ như máu, trong đầu cô căng thẳng, lập tức cảm giác trước mắt thoáng qua, màu sắc trong ly rượu bắt đầu khẽ lắc lư, giống như màu đỏ sâ âm, lại cảm thấy như màu hồng ngọc, hai tròng mắt nhắm lại mô ât lần nữa thì màu sắc dịch rượu trong ly càng lúc càng tối xuống… Trái tim của cô nhảy lên, trên trán không nhịn được tràn ra mồ hôi nóng…
Cho dù qui định thi đấu sửa đổi như thế nào, nhưng dùng hai mắt sắc bén, quan sát dịch rượu, lại thông qua ngôn ngữ chính xác của mình, miêu tả lại màu sắc dịch rượu, điều này nhất định phải thi ! !
Nhã Tuệ và Tiêu Đồng, còn có Trần Mạn Hồng căng thẳng nhìn Đường Khả Hinh, nói: “Như thế nào? Nhìn có chính xác không?”
Đường Khả Hinh nặng nề chớp mắt to mơ mộng, căng thẳng, thở dốc, lại muốn tập trung tinh thần nhìn vào trong ly rượu, nhưng phát hiện bởi vì nhìn càng lâu, màu sắc trong ly rượu bắt đầu càng lúc càng tối, tối đến nổi trái tim mình rét lạnh, cô lập tức nhắm hai mắt lại, muốn dùng sự hiểu biết của mình ở bộ phận kinh doanh rượu, xem xét lọc tất cả các hầm rượu nổi tiếng ở California Mĩ…
“Khả Hinh! !” Nhã Tuệ nhìn thấy, căng thẳng gọi cô, nói: “Cô không thể thông qua phương pháp lọc để chọn lựa loại rượu! ! Cô nhất định phải nhìn được! Cô phải biết, riêng nước Pháp đã có hàng ngàn hàng vạn hầm rượu, cô lọc không xong!”
Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, lồng ngực bị nện mạnh một cái, hai mắt nóng nảy chợt lóe, liền hơi bình tĩnh gật đầu một cái, đè nén tâm trạng căng thẳng của mình, lại hơi mở hai tròng mắt dịu dàng nhìn ly rượu kia…
Tào Anh Kiệt và Tô Lạc Hoành đứng ở ngoài cửa, căng thẳng nhìn bóng dáng Đường Khả Hinh cô đơn, đối diện ly rượu trước mặt, cũng không khỏi có chút căng thẳng . . . . .
Một tin nhắn được gửi đi! !
Trang Hạo Nhiên ngồi trên ghế, tiếp tục cùng Chu Trường Dũng uống rượu, lúc đang uống rượu, nhìn từng tin nhắn, thông báo tin tức của Đường Khả Hinh, anh hơi nặng nề thở dốc, hai tròng mắt lại kịch liệt chuyển động…
Khu nhà nghỉ nước nóng! !
Bác Phúc đứng ở dưới ánh đèn, tay vén cây kim dài, ở trước mặt của Đường Khả Hinh, cầm từng kim châm ngắn, hơ lửa đỏ, lúc kim châm hơi nóng, ghim vào huyệt vị, mới từng chữ từng chữ sâu kín nói: “Hiện tại tôi dùng phương pháp châm cứu nhiệt, châm cho cô, hy vọng có thể giúp cô mau chóng thải máu độc! !
Cô có thể nói cho tôi biết cảm giác nhìn trong ly rượu!”
Đường Khả Hinh cảm thấy kim châm nóng ghim vào cổ mình, cảm giác đau đớn, ghim vào xong hai mắt của mình tràn qua mô ât lớp sương mù, lập tức hơi rõ ràng, cô lại căng thẳng nhìn vào ly rượu, lại nhìn thấy được màu hồng ngọc trong ly, nhưng cô không dám khẳng định, lúc đang do dự trong nháy mắt, dịch rượu đã
chuyển thành những màu sắc khác, cô có cảm giác bị thất bại, nặng nề thở dài một cái…
“Đừng căng thẳng! !” Bác Phúc lấy thêm kim châm hơ nóng, đứng ở trước mặt của Đường Khả Hinh, hơi ngưng thần, chậm rãi ghim vào huyệt Thái Dương của cô !
Một cảm giác đau đớn làm cho cô lập tức cảm thấy hoa mắt, sắc mặt của cô lập tức tái nhợt, lại thở dốc, đổ mồ hôi, nhìn vào trong ly rượu, không khỏi có chút đau lòng…
Dịch rượu giống như có ma quỷ mê hoặc tâm thần của người ta, lao thẳng tới Đường Khả Hinh! !
Trên mặt Đường Khả Hinh hơi lộ ra khổ sở bị rượu chinh phục, tinh thần của cô giống như thật bị mê hoặc, ngửi mùi rượu mạnh mẽ, cô lại bắt đầu rất bi thương, rất bi thương, cả người giống như choáng váng, hai tròng mắt của cô đột nhiên ứa nước mắt, cảm giác khổ sở và đè nén, không nhịn được mất đi lý trí kêu lên: “Hạo Nhiên… Hạo Nhiên… Anh ở đâu? Hạo Nhiên…”
“Khả Hinh! !” Nhã Tuệ và Tiêu Đồng căng thẳng gọi cô thật to! !
Bác Phúc vừa châm cho cô, vừa sốt ruột nhìn cô.
“Hạo Nhiên… Hạo Nhiên…” Hai mắt Đường Khả Hinh run rẩy nước mắt kích động, cô kiềm chế lòng mình, nhìn ly rượu vang, cảm giác màu sắc càng lúc càng tối, càng lúc càng đỏ, thậm chí càng lúc càng đen, cô lập tức ngẩng đầu lên, hoảng sợ đến trái tim đập thình thịch, nhìn bài biện xung quanh phòng, màu vàng không phải màu vàng, màu xanh không phải màu xanh, màu trắng không phải màu trắng, cô chợt hoảng sợ nói: “Tôi không nhìn thấy! ! Tôi vẫn mù! Tôi vẫn mù … … tôi hoàn toàn không phân tích ra được màu sắc trong ly rượu! ! Tôi vẫn mù! ! !” Tâm trạng cô đột nhiên bắt đầu bị kích động, cảm giác dịch rượu kích thích mình thật sâu ! ! !
“Khả Hinh! Cô làm sao vậy?” Nhã Tuệ đột nhiên trở nên kích động gọi cô!
Đường Khả Hinh lập tức bị dịch rượu kích thích không ngừng, hoảng sợ đến hai tròng mắt rung động, dường như muốn lập tức thoát ra khỏi hiện trường, kiến thức thầy giáo đã dạy cũng lập tức biến mất, ngoài cửa sổ xông vào một cơn gió lạnh thật to, khí lạnh nhanh chóng ập đến, hoa thạch lựu ngoài cửa sổ, dường như muốn lập tức khô héo, Nhã Tuệ và Tiêu Đồng lập tức cảm thấy rất lạnh lẽo, thoáng ôm vai, nhìn màn u ám ngoài cửa sổ…
Một bóng trắng từ trong núi rừng u ám bay tới, nhanh chóng bay tới khu nhà nghỉ nước nóng…
Đường Khả Hinh vẫn thở dốc, nóng mắt nhìn trong ly rượu màu đỏ thẫm, màu đỏ sậm, màu hồng ngọc, vân vân… Cô càng nhìn càng kích động, trên trán chảy từng giọt mồ hôi nóng, lại phát hiện càng nhìn, trước mắt càng mê man…
Cửa chính khu nhà nghỉ nước nước chợt mở ra! !
Trang Hạo Nhiên thở hổn hển nhanh chóng đi vào con đường đá nhỏ, nhìn Tô Lạc Hoành nói: “Tình huống ra sao?”
Tô Lạc Hoành vừa cùng anh căng thẳng đi vào trong, vừa gấp gáp nói: “Giống như không phải rất ổn định! ! Xuất hiện cảm xúc dao động khó hiểu, rất kì lạ!”
Trang Hạo Nhiên nhíu chă ât mày, suy nghĩ những lời này, lại nhanh chóng cất bước đi tới hành lang thật dài khu nhà nghỉ nước nóng, trải qua từng ngọn đèn lồng đỏ màu sắc mộng ảo, rốt cuộc anh nhanh chóng đi tới trước cửa phòng ngủ chính, nhìn thấy sắc mặt của Đường Khả Hinh tái nhợt, trên trán tràn mồ hôi, hai mắt run rẩy nước mắt bi thương, nhìn ly rượu theo mùi hương tỏa ra càng lúc càng mạnh, ánh mắt gần như nhòa đi … . . .
Hai mắt anh nóng lên! !