Chương 1156: NÓ ĐI ĐÂU ?
Trần Mạn Hồng dẫn chuyên gia hầu rượu Bộ phận kinh doanh rượu được phái tới, nhanh chóng đi về phía đường xe chuyên dụng của khách sạn, nhìn bên cạnh đã dừng một chiếc xe hàng nhỏ màu trắng trị giá một triệu, bên cạnh đã có mấy nhân viên bảo hiểm, nhân viên bộ phận mua hàng và kho hàng, rối rít đứng ở gian dỡ hàng chuyên dụng trong suốt, trên một bàn dài trắng tinh hình bầu dục năm mét, bày các loại hộp gỗ màu vàng khắc xuất xứ và tên ly! !
“Toàn bộ hàng dỡ xuống xong chưa?” Trần Mạn Hồng nhanh chóng dẫn người đi tới, vẻ mặt nghiêm túc hỏi.
“Dỡ xong hết rồi!” Nhân viên làm việc nhìn Trần Mạn Hồng cung kính nói, mà nhân viên công ty bảo hiểm, thuận tay cầm theo tài liệu, chuẩn bị kiểm tra đối chiếu số lượng!
“Mở ra! ! Kiểm tra lại! !” Trần Mạn Hồng đứng ở trước các hộp gỗ, vẻ mặt nghiêm túc và chuyên nghiệp nhìn nhìn, vừa nhìn vừa nhận lấy tài liệu nói: “Tốc độ nhanh một chút! Bên chúng ta kiểm lại xong, còn phải đưa đến Hiệp hội rượu đỏ kiểm lại nữa, mới có thể vào bàn!”
“Vâng!” Mười nhân viên làm việc mặc đồng phục váy đen, bọn họ rối rít đứng ở trước hộp gỗ màu vàng, người thứ nhất cầm lên một hộp gỗ màu vàng mở ra, liền nhìn thấy bên trong là ly lùn giống như ly Whisky, nói: “Ly rượu hình Amadeo! ! 30 cặp ! ! Dung tích 320 ml ! Cao 96 mm! !”
Trần Mạn Hồng cúi đầu, hai mắt di chuyển đối chiếu số liệu! !
Rượu vang khác nhau cần phải lựa chọn loại ly khác nhau, mùi trái cây, vị chua, cồn độ mạnh, vân vân, quyết định tính chất rượu vang, mà một loại ly thích hợp sẽ phát huy tính chất rượu vang vô cùng tinh tế! Nếu như chọn sai ly, như vậy rượu vang rất có thể sẽ bị phá hư! ! Bữa ăn hằng ngày khách dùng uống rượu cũng không chú ý, nhưng đối với chuyên gia hầu rượu chuyên nghiệp thế giới, chi tiết tỉ mỉ tới cực điểm, đối với việc lựa chọn mỗi loại ly rượu, hoàn toàn thể hiện bọn họ chọn lựa có chuyên nghiệp hay không! !
“Ly thủy tinh cung đình đặc biệt Chardonnay hình dún tinh xảo! 30 cặp ! !” Nhân viên làm việc lại mở từng hộp ra, kiểm tra từng số: “Dung tích 670 ml, cao 120 mm!”
Lúc này chuyên gia hầu rượu, vẻ mặt nghiêm túc lập tức tiến lên, đeo bao tay trắng lên, cầm ly cao cổ Chardonnay, chân ly so với ly thủy tinh bình thường cao gầy hơn, thân ly hình dún ! ! Miệng ly lớn hơn miệng ly bình thường, Chardonnay được gọi là hoàng hậu của rượu vang trắng, mà Cabernet Sauvignon được gọi là vua của rượu vang đỏ! ! Hai loại rượu vang huyền thoại một đen một trắng vẫn được người trong giới rượu vang rối rít ca ngợi! Chardonnay mới vừa vào miệng, có một chút mùi sữa mềm mại như tơ, mọi người sẽ bị sự mềm mại của nó làm cho mê hoặc trong tích tắc, nhưng sẽ ngấm từ từ mạnh mẽ giống như một cô gái dịu dàng, lập tức trở nên vô cùng hấp dẫn, thậm chí dần dần thay đổi trở nên mãnh liệt giống như nữ vương, làm cho người ta lập tức chống đỡ không được, khi thể rượu của nó hoàn toàn phát huy thì người ta giống như mất đi tâm trí, cảm xúc trở nên cao ngưỡng và kích động! ! Có lẽ chính bởi vì đặc tính mê hoặc người và tuyệt vời này mà nó mới được gọi là rượu hoàng hậu! !
“Ly thủy tinh chân dài chuyên dùng của hoàng gia bằng thủ công tinh chế, model 4400, dung tích 350 ml, cao 215 mm! ! 30 cặp! !” Nhân viên làm việc tiếp tục cầm hộp lên, đọc hình dáng ly rượu và các loại dung tích, nhóm trưởng chuyên gia hầu rượu lại theo nhân viên làm việc, cầm loại ly rượu ngự dụng này, đưa về phía ánh đèn, mắt ước lượng độ cao và độ chính xác của nó, lại đưa ngón tay ra búng nhẹ ở phía trên!
Động tác nho nhỏ này, ở tập đoàn Hoàn Á, ngược lại có một giai thoại nho nhỏ, nghe nói lúc Tổng Giám đốc Trang nhận chức Tổng Giám đốc ở Châu Âu, lúc anh đi kiểm tra khách sạn cấp sao, anh gần như không cần giơ ly rượu quan sát chất lượng, ngón tay chỉ nhẹ nhàng búng ra, cũng biết cái ly này có hợp cách hay không, rốt cuộc có lau sạch sẽ hay không, thậm chí nhiệt độ chứa đựng, vân vân… Từ đó về sau, mỗi lần nhân viên làm việc và chuyên gia hầu rượu phòng ăn cũng thích làm theo động tác nho nhỏ của anh, để kiểm tra và đo lường mình có chuyên nghiệp hay không! !
Trần Mạn Hồng cầm quyển sổ trong tay, kiểm tra đối chiếu số lượng từng cái ly thủy tinh, khoảng 30 phút, gồm 20 nhân viên làm việc kiểm tra xong toàn bộ, sau khi nhân viên kho hàng và nhân viên bảo hiểm ký tên, lại ra lệnh cho nhân viên làm việc đưa ly đến đại sảnh thi đấu, Trần Mạn Hồng cũng cất quyển sổ, đi theo mọi người đi về phía trước, vừa đi vừa nhìn cấp dưới đẩy xe, lướt qua mặt cỏ bằng phẳng, hơi có chút lắc lư, cô liền nhanh chóng nhắc nhở và dọa: “Tôi cảnh cáo mọi người! ! Phải nhìn từng cái rượu ly này đấy, tất cả mọi người đều nhìn cho tôi! ! Đây chính là ly để thi đấu! ! Rõ chưa?”
“Vâng! !” Mọi người đáp lời, tiếp tục đẩy xe đi về phía trước.
Trần Mạn Hồng thở ra một hơi, vừa muốn tiếp tục cất bước đi về phía trước thì lại nghe được sau lưng có tiếng còi mấy chiếc xe cảnh sát từ bên trong đường xe truyền đến, cô hơi nghi ngờ xoay người, thật sự nhìn thấy được mấy chiếc xe cảnh sát đã nhanh chóng dừng xung quanh ở sau khách sạn, thậm chí Cục Trưởng Cục cảnh sát với vẻ mặt căng thẳng từ trên xe đi xuống, còn có mười mấy cảnh sát viên, vẻ mặt mọi người đều nghiêm túc đi theo Hoắc Minh cùng nhau đi tới một cái thang máy nhân viên khách sạn, lông mày của cô căng thẳng, tay cầm tài liệu rũ xuống, nhìn vẻ mặt Hoắc Minh dẫn Cục Trưởng Cục cảnh sát đi về phía trước, hai mắt cô xoay tròn, vô cùng nghi ngờ nói: “Xảy ra chuyện gì? Bây giờ là lúc nào? Còn gọi Cục Trưởng Cục cảnh sát?”
Cô lập tức xoay người, dùng ánh mắt nhìn Tổ trưởng ở bên cạnh! !
Văn Chi tay cầm tài liệu, liền vội vàng lắc đầu nói: “Cả ngày hôm nay, tất cả mọi người rất bận rộn, không có lưu ý! !”
Trần Mạn Hồng liếc cô một cái, lại xoay người nhìn Hoắc Minh đã dẫn Cục Trưởng Cục cảnh sát đi tới tầng lầu chính của khách sạn, cô lại hơi giật mình.
***
Sảnh tiệc tầng 13! !
Cửa thang máy chợt mở ra, vẻ mặt Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi cùng nghiêm túc đi ra, đi về phía sảnh tiệc, bên trong hội trường trình diễn thời trang hình chữ T vốn nên náo nhiệt, lúc này truyền đến âm thanh có chút ầm ĩ kì quái, bọn họ liếc mắt nhìn, đồng thời lập tức cất bước đi tới, Đông Anh và Tiêu Đồng lập tức đuổi theo, mà ở một thang máy nhân viên bên kia, Hoắc Minh đã dẫn Cục Trưởng Cục cảnh sát nhanh chóng đi ra thang máy, ngẩng đầu lên nhìn thấy đám người Tưởng Thiên Lỗi, lập tức dừng cung kính gọi: “Tổng Giám đốc! !”
“Ừm!” Tưởng Thiên Lỗi hơi đáp lời, liền cùng Trang Hạo Nhiên và đám người Cục Trưởng Cục cảnh sát cùng đi vào hội trường, nhìn sảnh tiệc vắng vẻ, hẳn nên có nhiều pha lê nhấp nháy rất hoa lệ, nhất là khán đài hình chữ T hết sức mộng ảo, lúc này vẫn còn một chút màu sắc mộng ảo, nhưng rất nhiều nhân viên làm việc đang bị nhân viên bảo vệ của khách sạn giữ ở hiện trường, tất cả mọi người thật căng thẳng, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh ! Vẻ mặt đều lộ ra lo sợ và nghi ngờ!
Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt hơi lộ ra kinh ngạc, nhìn cảnh tượng này, hai tròng mắt lại lóe lên vẻ nghi ngờ, nhìn Tưởng Thiên Lỗi một cái! !
Tưởng Thiên Lỗi cũng đứng ở trong đám người, hơi ngưng mặt, mới im lặng nói: “Đi vào trước đi!”
Trang Hạo Nhiên gật đầu một cái, hai người liền trong đám người từ từ yên tĩnh, cùng Cục Trưởng Cục cảnh sát cất bước đi về phía sau hội trường khán đài hình chữ T, lại rẽ trái, rốt cuộc nhìn thấy mấy gian phòng khách quý, lúc này đã bị nhân viên bảo vệ chặn lại toàn bộ, mà ngay chính giữa phòng khách quý của Trang Ngải Lâm, cửa phòng mở ra, bên trong đứng mấy nhân viên làm việc thật căng thẳng, dĩ nhiên còn có Trang Ngải Lâm mặc váy dài kiểu đuôi cá màu đỏ, lộ ra vóc người uyển chuyển của cô giống như nữ vương! !
Vẻ mặt cô ngay lộ ra hết sức không vui, đôi tay ôm vai, tựa trước bàn trang điểm, khoác tóc dài hơi xoăn đến eo, ánh mắt sắc bén quét nhìn từng nhân viên làm việc bên trong phòng khách quý, không khí càng lúc càng căng thẳng!
“Chị! ! Có chuyện gì vậy?” Trang Hạo Nhiên nhanh chóng cất bước đi vào, nhìn chị mặc váy dài cúp ngực, tựa tại trước bàn trang điểm, mặt lộ ra không vui, liền căng thẳng nhắc áo khoác lông thú màu đen ở bên cạnh, thật cẩn thận khoác lên trên người của cô, mới quan tâm hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”
Vẻ mặt Tưởng Thiên Lỗi cũng hơi lộ ra nụ cười lấy lòng, đi về phía Trang Ngải Lâm, nói: “Đúng vậy, chị, xảy ra chuyện gì?”
Khuôn mặt Trang Ngải Lâm đong cứng, ôm vai, lại nhìn các nhân viên làm việc trước mặt, rốt cuộc chậm rãi mở miệng: “Bình thường Trang Ngải Lâm tôi làm việc có hơi cứng rắn, nhưng mọi người đi theo tôi đi làm, chưa từng có bạc đãi mọi người một phần nửa phần! ! Tiền và phúc lợi nhận được, cũng luôn tốt nhất! Nhưng lòng tham không đáy! Lúc nhìn thấy tôi làm việc, tùy ý đặt đồ trang sức xuống, liền cho rằng đối với mấy thứ này tôi không thèm để ý chút nào! Quả thật! Chính xác có một số thứ, tôi cũng không để ở trong mắt! ! Nhưng…”
Trang Ngải Lâm nói xong, lại hơi đè nén khí thế, ngay trước mặt của em trai và Tưởng Thiên Lỗi, duỗi tay ra phía sau, nắm một hộp gỗ đàn hương, mở nó ra, bên trong trống rỗng, hướng về phía nhân viên làm việc trước mặt, hai tròng mắt lóe lên, rốt cuộc có chút căng thẳng và đè nén nói: “Ngọc bích trong hộp gỗ này ! ! ! Nó đi đâu rồi ?”
Danh Sách Chương: