Chương 1187: CHỊU ĐỰNG
“Xin hỏi hai vị xảy ra chuyện gì?” Hách Lệ nhanh chóng đi vào cánh cửa thời gian, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Đường Khả Hinh và Lâm Tử Linh nhìn chằm chằm vào đối phương, trên mặt sàn lại tung tóe rất nhiều miểng thủy tinh của chai Chateau Croix Mouton1990 quý giá xa xỉ, thật đáng tiếc, kể cả dụng cụ giải rượu đều vỡ tan tành trên mặt sàn, màu rượu đỏ thẫm bay ra từng làn hương thơm…
Tất cả chuyên gia chụp ảnh, chuyên gia điều chỉnh ánh sáng, cùng nhau tụ tập ở bên trong, truyền phát ra ngoài hình ảnh hai người giống như đang đấu với nhau ! !
Dưới sân khấu, tất cả khán giả rối rít nghi ngờ nhìn xem, Ban Phê bình và Giám khảo chính cũng kinh ngạc nhìn trong màn hình lớn, Đường Khả Hinh và Lâm Tử Linh, hai tuyển thủ cùng đứng chung với nhau, vẻ mặt nghiêm túc và căng thẳng, càng cảm thấy ngạc nhiên, Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi càng căng thẳng nói không ra lời, nhìn chăm chú không khí căng thẳng giữa bọn họ, đều đang nghi ngờ suy nghĩ, rốt cuộc lúc nảy xảy ra chuyện gì?
“Xin hỏi! Hai vị xảy ra chuyện gì?” vào lúc này, vẻ mặt Hách Lệ lộ ra nghiêm túc, nhìn Đường Khả Hinh và Lâm Tử Linh hỏi: “Chai rượu này là ai đánh vỡ! Khu thi đấu có quy định, mặc kệ là cố ý và vô ý, nếu như tuyển thủ quấy nhiễu đối thủ thi đấu, đều phải chấp nhận thực tế bị ngưng thi đấu !”
Lời này vừa nói ra, toàn trường lại xôn xao một trận, bà George thật căng thẳng ngẩng đầu, nhìn màn hình lớn, cảm thấy Đường Khả Hinh là một người cẩn thận và chuyên nghiệp như vậy, không có khả năng vào lúc giải rượu, đánh vỡ bình giải rượu mới đúng ! !
Lúc này vẻ mặt Đường Khả Hinh căng thẳng, ánh mắt sắc bén nhìn Lâm Tử Linh! !
Lâm Tử Linh cũng nhìn chằm chằm vào cô, vẻ mặt căng thẳng, rốt cuộc hai tròng mắt lóe lên một chút ánh sáng run rẩy! !
Đường Khả Hinh cắn chặt răng, nhìn dáng vẻ cô như vậy, mình cũng lập tức đè nén cảm xúc kích động trong lòng, mặc dù rất không muốn thừa nhận, nhưng vẫn sâu kín nhìn chòng chọc người trước mặt trả lời: “Rượu này… Là tôi đánh vỡ đấy!”
Lâm Tử Linh hơi giật mình nhìn cô! !
Ánh mắt Hách Lệ nhíu lại, nhìn Đường Khả Hinh vội nói: “Cô xác định chứ? Rượu này đúng là cô đánh vỡ chứ? Đây là rượu của cô, nếu như không cẩn thận làm vỡ, như vậy chúng tôi sẽ phải trừ cô 10 điểm! ! Hơn nữa trận đấu này, cô cũng không thể biểu diễn khoảnh khắc giải rượu đặc sắc nữa !”
Đường Khả Hinh chăm chú nhìn chòng chọc Lâm Tử Linh, trái tim của cô buộc chặt, nhưng vẫn hít sâu một cái, rất chậm rãi, rất chậm rãi gật đầu một cái…
Lâm Tử Linh lại lộ ra nghi ngờ nhìn người trước mặt! !
Hách Lệ nhấc mí mắt, nhìn Lâm Tử Linh và Đường Khả Hinh, cảm giác hai người này che giấu lời muốn nói, trong ánh mắt nghi ngờ của Ge Sidun cùng Alex, bảo chuyên gia quay phim phát lại hình ảnh mới vừa rồi trong cánh cửa thời gian, đúng là trong quá trình giải rượu, Đường Khả Hinh không cẩn thận đánh đổ dụng cụ giải rượu của mình, cô xem lại tình huống này, liền báo cáo giám khảo phía trước, trừ lại Đường Khả Hinh 10 điểm ! ! !
Dưới sân khấu, khán giả và giám khảo quần chúng nhìn thấy Đường Khả Hinh bị trừ lại 10 điểm, tất cả kinh ngạc kêu lên, Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi, còn có Vitas và mọi người càng nghi ngờ, nặng nề nhìn xem…
“Tuyển thủ Đường! Cuộc thi đấu hôm nay của cô đã kết thúc!” Vẻ mặt Hách Lệ vẫn nở nụ cười tiếc nuối, nhìn Đường Khả Hinh nói: “Mặc dù cô bị trừ 10 điểm ! Nhưng so tổng số điểm ba trận đấu, cô vẫn tiến vào trận chung kết vòng thứ ba! Chúc mừng cô! Muốn đi ra ngoài nói một câu không?”
Đường Khả Hinh chăm chú nhìn Lâm Tử Linh, trên mặt ẩn nhẫn thật lâu thật lâu, rốt cuộc thở dốc nói: “Tôi . . . . . Muốn nói một câu với Lâm Tử Linh tiểu thư.”
“Tốt!” Hách Lệ nhìn còn thời gian, ngay lập tức mỉm cười gật đầu đi ra ngoài.
Đường Khả Hinh nhìn chuyên gia quay phim đã thu lại, vẻ mặt của cô rốt cuộc lộ ra căng thẳng và tức giận, từng chữ từng chữ, thật nặng nề hỏi: “Tại sao cô muốn làm như vậy?”
Hai mắt Lâm Tử Linh tràn đầy nước mắt, kích động nhìn Đường Khả Hinh, hỏi: “Tại sao… Mới vừa rồi cô không nói ra sự thật?”
Đường Khả Hinh ah một tiếng, bất đắc dĩ nở nụ cười, ánh mắt lóe ra ánh sáng nóng nảy, nhìn người trước mặt sâu kín hỏi: “Nói gì? Nói lúc nảy cô thừa dịp tôi giải rượu xong, đi lấy ly rượu thì cô mượn cớ đi qua trước bàn của tôi lấy dụng cụ giải rượu của cô, lại không chú ý, vươn cổ tay ra để cho chiếc thìa thời gian gần như không nhìn thấy, trượt vào trong rượu của tôi? Nói cô dùng thủ đoạn hèn hạ vô sỉ để hại tôi? Cô không ngờ tôi phát hiện chứ? Nếu tôi có thể ngửi ra 100 loại mùi rượu, tôi không ngửi ra được thìa thời gian sao ?”
Thìa thời gian là một loại máy kim loại nổi tiếng, chỉ cần ngâm nó ở trong rượu vang của mình, có thể trong nháy mắt lợi dụng tính chất đặc biệt của kim loại, thúc đẩy ngắn tuổi rượu, rượu vang sẽ tỏa sáng nồng đậm giống như rượu vang trăm năm, mùi vị mượt mà, ngào ngạt, chỉ là nó chỉ có thể kéo dài trong mấy phút ngắn ngủi, cho nên rất dễ dàng bị phát hiện! ! Hơn nữa loại hành động lợi dụng thìa thời gian, ở trong giới rượu đỏ cũng được xem là hành động đáng khinh bỉ và chán ghét! Nếu như ở trong rượu của Đường Khả Hinh bị phát hiện dùng thìa thời gian, cô quả thật sẽ thân bại danh liệt ở trước mặt toàn thế giới ! !
Trái tim Lâm Tử Linh chợt lạnh lẽo, nét mặt căng thẳng, hai mắt run rẩy nước mắt, kích động nhìn Đường Khả Hinh, không thể tin nổi hỏi: “Cô đã phát hiện, cô hoàn toàn có thể không cần đánh vỡ rượu của cô, cô có thể cầm nó đi ra ngoài, tố giác tôi, Tại sao… Tại sao cô muốn thừa nhận… Rượu này là cô đánh vỡ! ?”
Hai tròng mắt Đường Khả Hinh cũng lóe lên một chút đau lòng, vẻ mặt cô cũng lộ ra tiếc nuối, nhưng vẫn chăm chú nhìn Lâm Tử Linh, thật lòng nói: “Bởi vì… Đây không phải là cuộc chiến cá nhân giữa tôi và cô ! Bởi vì… Tôi đại biểu cho đất nước của tôi! Cô đại biểu cho dân tộc của cô !”
Tất cả thế giới của Lâm Tử Linh lập tức giống như bị đánh nát, thật kích động nhìn Đường Khả Hinh! !
“Cô làm ra chuyện như vậy! Bản thân cô chịu đựng nổi! Nhưng dân tộc của cô không chịu nổi! !” Đường Khả Hinh rất khinh bỉ nhìn Lâm Tử Linh một cái, lúc này mới không muốn nói nữa, xoay người, vừa đi ra ngoài sân khấu, vừa sâu kín nói: “Tôi vĩnh viễn cũng không muốn gặp lại cô ! ! Cô biến đi cho tôi ! !”
Hai mắt Lâm Tử Linh chảy nước mắt, ngẩng đầu lên, rốt cuộc tràn đầy lòng biết ơn, nhìn bóng lưng Đường Khả Hinh, lập tức cảm thấy mệt mỏi, bảo trợ lý tuyên bố với bên ngoài, mình rút lui thi đấu… . . .
Trước sân khấu, mọi người đang vì chuyện Đường Khả Hinh đánh vỡ rượu vang, cảm thấy vô cùng đáng tiếc, mặc dù biết cô vẫn có thể lên cấp thi đấu, nhưng vẫn muốn nhìn cô biểu diễn một màn đặc sắc, đám người Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi, Bác Dịch vẫn có vẻ nghi ngờ không hiểu… Vẻ mặt Vitas càng chăm chú, ngồi tại chỗ, cũng không tin học trò của mình lỗ mãng như thế, nhớ có lần mình giải rượu, thật không cẩn thận đẩy ngã dụng cụ giải rượu, lúc ấy học trò vẫn còn vì cứu loại rượu mấy ngàn đồng, nhào tới ôm lấy cái bình, đầu bị đụng chảy máu…
Không khí có chút yên tĩnh, mất mát.
Lúc này vẻ mặt Đường Khả Hinh mới lộ ra nụ cười có chút tiếc nuối, từ từ đi ra sân khấu, đứng ở giữa sân khấu, lợi dụng thời gian Alex và Ge Sidun chưa giải rượu xong, trước mắt bao nhiêu người, hướng về phía khán giả toàn trường cúi người chào thật sâu, nước mắt từ khóe mắt rơi xuống, lúc nâng thẳng người ngẩng đầu lên, khuôn mặt cũng đã lộ ra nụ cười ngọt ngào, đứng ở trước microphone, dịu dàng nói: “Thật ra cuộc sống rất khó được…Có một khoảnh khắc như thế! Có một số người có lẽ dốc hết tất cả, cố gắng cả đời cũng không có cách nào. Thật đáng tiếc, ở khâu sau cùng tôi không thể biểu diễn một màn đặc sắc của mình cho mọi người. Mới vừa rồi tôi không cẩn thận, sơ sót đánh vỡ bình giải rượu của mình, tôi cảm thấy vô cùng có lỗi! Là một chuyên gia hầu rượu, đây là một hành động không nên có! Có lẽ bởi vì tôi quá căng thẳng, hoặc trong lòng tôi suy nghĩ tới chuyện khác…”
Khán giả toàn trường chăm chú nhìn Đường Khả Hinh, sắc mặt Vitas cũng thâm trầm nghiêm túc nhìn học trò…
Hai tròng mắt Đường Khả Hinh nhấp nháy giọt lệ, không có dũng khí nhìn lại, chỉ đành phải thở dốc, trong lòng cảm thấy chua xót nói: “Tôi . . . . . Tôi bởi vì cuộc thi đấu này, đã từng làm tổn thương thầy giáo của tôi. Mặc dù tôi biết rõ, ông đã tha thứ cho tôi, nhưng tôi vẫn muốn, thông qua năng lực của mình, ở trong trong đấu đẳng cấp quốc tế, tự mình giải rượu dân lên cho thầy giáo một lần, đó là một chai Chateau Croix Mouton 1990, ông ấy thật sự rất thích uống… Tôi tin tưởng! Vào lúc này, nếu như tôi có năng lực ở trong cái nhìn của toàn thế giới, dâng lên ly rượu này, ông ấy nhất định sẽ cảm thấy rất an ủi, rất vui vẻ… Tôi hết sức tiếc nuối không thể hoàn thành điều tâm nguyện này! Nhưng… Trong trận đấu sắp tới, tôi sẽ càng cố gắng! Xin thầy giáo cùng mọi người chờ tôi, giám sát tôi ! Cám ơn mọi người!”
Đường Khả Hinh cố nén nước mắt, xoay người, trước tiên cúi người thật sâu chào Ban Phê bình, lại chậm rãi chua xót xoay người, hướng về phía các giám khảo cúi người chào thật sâu, không dám nhìn mặt thầy giáo, chỉ cố nén cảm xúc, chậm rãi xoay người, muốn rời khỏi sân khấu…
“Chờ một chút!” Một giọng nói lạnh lùng truyền đến…
Đường Khả Hinh hơi giật mình, ở trong ánh mắt chăm chú của mọi người, hai mắt cô rưng rưng, nhìn về phía thầy giáo ở Ban Phê bình, mới vừa rồi mình không có nghe nhầm, là ông thật sự đang gọi mình…
Khuôn mặt Vitas lạnh băng, hai mắt thâm thúy nhìn học trò, nét mặt không lộ ra vẻ gì, trong ánh mắt của mọi người, lại chậm rãi hơi đứng lên, vừa nhìn về phía học trò, vừa gọi: “Durand tiên sinh!”
Lúc này, Durand hơi ngẩng đầu lên, nghiêm túc im lặng nhìn Vitas, gật đầu một cái.
“Mời lặp lại vấn đề ngài hỏi tôi tại trận thi đấu đầu tiên ! Tôi muốn nói lên ý kiến tham khảo của mình…” Vitas lại nhàn nhạt nhìn học trò, nói từng chữ từng chữ.
Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, hai mắt hơi xoay tròn, suy nghĩ một lúc, mới nhìn về phía hội trưởng chuyên gia hầu rượu…
Durand tiên sinh ngẩng đầu lên, lại nhìn Vitas, hỏi: “Vitas tiên sinh! Ngài đối với tuyển thủ Đường Khả Hinh ở vòng thi đấu thứ ba, ngài cho điểm tham khảo là bao nhiêu?”
Đường Khả Hinh hơi giật mình, nghe nói như vậy, hai đầu ngón tay không khỏi rét run nhìn thầy giáo của mình, ánh mắt căng thẳng dần dần tràn nước mắt…
Đúng lúc này Vitas chăm chú nhìn Đường Khả Hinh, cô học trò giỏi hiền lành đáng yêu, rốt cuộc vẻ mặt lộ ra nhàn nhạt tán thưởng, thâm trầm nói: “Từ trước đến nay, tôi vẫn luôn không hài lòng đối với học trò của tôi, chưa từng cho cô ấy điểm cao! Nhưng hôm nay, tôi thật sự muốn cho tuyển thủ Đường Khả Hinh. . . . .100 điểm ! ! Cô ấy biểu hiện rất tốt! Rất đầy đủ! Rất xuất sắc!”
Toàn trường lập tức vang lên tràng pháo tay cuồng nhiệt, Ban Phê bình và Giám khảo chính cũng kích động giơ tay, cho tràng pháo tay cuồng nhiệt, đám người Trang Hạo Nhiên cũng kích động nở nụ cười…
Đường Khả Hinh nghe thầy giáo cho 100 điểm, rốt cuộc cô thật kích động vui vẻ run rẩy nở nụ cười, nghe số điểm thầy giáo cho mình, cô cảm thấy cho dù không có tiếng vỗ tay toàn thế giới, cũng cảm thấy tất cả cố gắng của mình đều đáng giá! Cô lại nở nụ cười, nước mắt từng dòng chảy xuống, nhưng khuôn mặt như đóa hoa. . . .
Toàn thế giới nhìn cô gái này, chẳng qua cảm thấy cô thật xinh đẹp, nhưng cũng không biết hôm nay cô bí mật làm ra tinh thần hy sinh… …
Lúc này, Đường Chí Long ngồi ở bên trong phòng bệnh, nhìn con gái biểu hiện đặc sắc và xuất sắc như vậy, cũng an ủi và kích động gật đầu, rơi lệ nở nụ cười.