Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 99: Trang Hạo Nhiên 3

Bên trong thang máy.

Truyền đến tiếng hít thở gấp rút.

Không khí rất căng thẳng đáng sợ tràn ngập ở trong không gian thu hẹp.

Trang Hạo Nhiên đem trước mặt cô gái, kể cả người và bình hoa Bách Hợp xinh đẹp, vây ở bên trong thang máy, cúi xuống, hai mắt xẹt qua ánh sáng xúc động, cách bình hoa Bách Hợp, loáng thoáng nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn.

Đường Khả Hinh ôm chặt bình hoa Bách Hợp, hoảng sợ đến sắc mặt tái nhợt dính vào vách tường thang máy, cách bình hoa Bách Hợp, cũng cảm nhận được lồng ngực nóng bỏng của anh truyền đến một hơi thở nóng hừng hực phối hợp mùi nước hoa Hoàng thất Anh quốc, cả khuôn mặt cô đỏ lên, trên trán rịn ra từng viên mồ hôi thật lớn, dọc theo khóe mắt phải, lăn xuống.

Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên ngưng lại, cảm thấy bộ dáng cô gái trong ngực hoảng sợ run run, trên mặt của anh tràn qua nụ cười mập mờ, đột nhiên chậm rãi đưa ngón trỏ, nhẹ nhàng đẩy ra đóa hoa Bách Hợp trắng tinh che chắn giữa bọn họ sang một bên, anh nhìn thấy một đôi mắt to trong trẻo, trợn tròn vo nhìn mình, cái mũi nhỏ hếch lên, hôi hột nhỏ giọt, cánh môi màu hồng như hoa anh đào khẽ run run hé mở, hàm răng nhỏ màu trắng loáng thoáng hiện ra, trong miệng truyền ra hương thơm. . . . . .

Hai mắt của anh lóe lên chút mập mờ, vui vẻ, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào cánh môi hồng của cô, rồi chậm rãi di chuyển xuống phía dưới, trong lúc Khả Hinh không kịp đề phòng, ngón tay thon dài đẹp mắt của anh đột nhiên duỗi tới bảng tên nơi trước ngực cô, nhẹ nhàng chỉ bảng tên viết ba chữ Đường Khả Hinh bị chổng ngược, lúc này đã ngay ngắn, anh rũ mắt nhìn tên trên bảng tên, nói: “Nhớ kỹ! Ở chỗ này, cái gì cũng có thể chổng ngược, chỉ có tên của cô không thể chổng ngược.”

Đường Khả Hinh trừng lớn con ngươi, nhìn người đàn ông trí tuệ, đẹp trai ở trước mặt, hai mắt sáng rực, tràn đầy nhiệt tình, sống mũi lai người Anh, rất hấp dẫn, đôi môi mím chặt, lộ ra cố chấp làm cho phụ nữ không nhịn được mơ đến nụ hôn của anh, lúc nhìn người giống như kìm chặt linh hồn của người ta, cô chớp mắt, không dám nhúc nhích, một loại cảm giác sợ hãi khó hiểu dâng lên trong thân thể.

Trang Hạo Nhiên không nhìn cô nữa, chỉ là trên mặt đã biến mất vẻ sắc bén, hiện lên nụ cười có chút mập mờ, hơi chỉnh sửa âu phục, ngón tay nhẹ nhàng nhấn nút thang máy.

Thang máy chậm rãi mở ra.

Mọi người kinh ngạc nhìn Trang Hạo Nhiên, vẫn không biết chuyện gì xảy ra, anh hơi mỉm cười đi ra ngoài, hai mắt lóe lên một chút mập mờ vui vẻ, giống như mới vừa rồi kết thúc một nụ hôn triền miên thâm tình, rất nhiều cô gái nhìn ánh mắt này của anh cũng không khỏi đỏ mặt.

Tưởng Thiên Lỗi vẫn im lặng, hai mắt nhìn vào bên trong thang máy, có thể thấy vẻ mặt Đường Khả Hinh hoảng sợ đến cả người run run đứng ở thang máy, mồ hôi đầm đìa, không dám nhúc nhích, anh nhíu mày.

Trang Hạo Nhiên vô cùng bình tĩnh nhìn nét mặt kinh ngạc của mọi người, mỉm cười xoay người, nhìn về phía Đường Khả Hinh cười nói: “Ra ngoài nào!”

Đường Khả Hinh chớp đôi mắt to, hoảng sợ nhìn anh một cái, càng khiếp sợ khi mới có vài ngày đã nhìn thấy Tưởng Thiên Lỗi trầm mặt nhìn mình, các vị lãnh đạo cấp cao ở sau lưng cũng kinh ngạc nhìn mình, mặt của cô lại nhanh chóng đỏ lên, tại sao lại có cảm giác vụng trộm? cô rất muốn khóc, run run giống như con gà con, ôm hoa Bách Hợp, thấp thỏm đi ra khỏi thang máy.

Trang Hạo Nhiên nhìn về phía cô, lại mập mờ cười một tiếng.

Hai mắt Tưởng Thiên Lỗi đông lại, hơi nghi ngờ nhìn về phía Đường Khả Hinh.

Đường Khả Hinh mất hết mặt mũi, ôm bình hoa Bách Hợp, cúi đầu, cũng không dám nói lời nào.

Trang Hạo Nhiên nhìn bộ dáng của cô liền không nhịn được cười một tiếng, rất mập mờ cất bước đi tới bên cạnh cô, sau đó nắm nhụy của một đóa hoa Bách Hợp, thả vào trong mũi ngửi một cái, nhắm mắt lại hưởng thụ hương hoa tỏa ra trên người mình, mỉm cười đưa tay rút cành hoa Bách Hợp, đưa đến trước mặt của Đông Anh, nói: “Tặng cho cô.”

“À?” Đông Anh có chút sững sờ nhận lấy cành hoa Bách Hợp.

Trang Hạo Nhiên không nói gì, một mình ngẩng khuôn mặt tươi cười, rất đẹp trai thoải mái đi về phía tòa nhà hành chánh, Tưởng Thiên Lỗi đứng ở một bên nhìn chằm chằm Đường Khả Hinh, rồi im lặng cất bước đi về phía trước, các vị lãnh đạo cấp cao cùng thư ký cũng nhanh chóng đi theo hai người Tổng Giám đốc, vừa đi vừa có chút ngạc nhiên nhìn về phía Đường Khả Hinh.

Đường Khả Hinh hoảng sợ đến tim đập thình thịch, khuôn mặt khổ não, cảm giác đám người ở trước mặt ào ào đi qua, rốt cuộc cô thở phào nhẹ nhõm.

Tòa nhà Hành chánh.

Phòng hội nghị gần ngàn người !

Lãnh đạo cấp cao của Tập đoàn Á Châu và Tập đoàn Hoàn Cầu ngồi đầy phòng, màn hình tinh thể lỏng LCD xung quanh đại sảnh sang trọng nhất thời sáng lên xuất hiện hình ảnh các vị lãnh đạo cấp cao các quốc gia trên thế giới, cùng các cổ đông của khách sạn, ở trong phòng hội nghị Phó Tổng Giám đốc và Giám đốc, thư ký và trợ lý của hai tập đoàn lớn nhanh chóng tới lui chuẩn bị tất cả tài liệu, Đông Anh căng thẳng dẫn thư ký, kiểm tra con chip lưu trữ tài liệu trong phòng ghi hình, xác định lần cuối.

Các vị lãnh đạo cấp cao đang bàn tán xôn xao về dự án khách sạn dưới nước kéo dài đã lâu, nghĩ rằng có thể có một câu trả lời quyết định ngày hôm nay! !

“Hai vị Tổng Giám đốc đến” Bên trong đại sảnh truyền đến tiếng hô.

Các vị lãnh đạo cấp cao lập tức dừng lại tiếng bàn tán, cùng đứng lên nhìn về phía hai cánh cửa màu nâu sậm!

Hai cánh cửa ầm ầm mở ra!

Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên, hai nhân vật truyền kỳ được toàn thế giới chú ý, cùng hiên ngang bước vào trong ánh mắt mong đợi của mọi người, vẻ mặt nghiêm nghị, vô cùng khí thế đi về phía vị trí trung ương của phòng hội nghị, đi lên ba bậc thang, nhìn lãnh đạo cấp cao toàn trường một cái.

“Tổng Giám đốc. . . . . .”Lãnh đạo cấp cao của Tập đoàn Á Châu và Tập đoàn Hoàn Cầu cùng khom người cung kính chào.

Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên phân ra ngồi vào chỗ của mình, nghe tiếng chào, ánh mắt chậm rãi quét nhìn nhân viên bên đối phương lại một lần nữa, biết một cuộc chiến mới sắp mở ra, cũng hơi cười một tiếng, hai mắt phát ra ánh sáng mạnh mẽ, tao nhã khí phách ngồi xuống, thông báo hội nghị chính thức bắt đầu. . . . . .

Toàn trường tĩnh lặng không tiếng động!

Đông Anh nhìn toàn trường, ngay lập tức căn dặn các đồng nghiệp, trước hết mở hạng mục đầu tiên của dự án khách sạn dưới nước, bắt đầu phát hình số liệu thiết kế hình ảnh khách sạn dưới nước, kỹ sư thiết kế lên đài giải thích tương lai khách sạn dưới nước sẽ trở thành trào lưu Thế Kỷ mới, yêu cầu tốn rất nhiều thời gian cần thiết xây dựng công trình khách sạn khổng lồ, ước tính tổng giá trị dự án là 100 tỉ đô, dĩ nhiên đã nhận được chữ kí của bộ phận nhỏ cổ đông và Tưởng Thiên Lỗi, trước mắt xin ý kiến của người đứng đầu của tập đoàn Á Châu, đang chờ đợi quyết định của Trang Hạo Nhiên anh!

Toàn trường lại rơi vào yên lặng, đồng thời ngẩng đầu lên nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.

Trang Hạo Nhiên chậm rãi mở bản kế hoạch, nụ cười nhẹ nhàng vui vẻ trên khuôn mặt đã biến mất, hai mắt chậm rãi xem từng mục từng mục trong bản kế hoạch. . . . . .

Mọi người nín thở yên lặng chờ đợi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK