Chương 203: TÔI LÀ BẠN GÁI CỦA ANH ẤY 2
Vào lúc này chiếc Audi Pikes Peak như là mũi tên nhanh chóng chạy nhanh đến đại sảnh, Trang Hạo Nhiên dừng xe xong, lập tức xoay người, nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Đường Khả Hinh, kêu nhỏ: “Thân ái!”
“À?” Trong lúc nhất thời Đường Khả Hinh có chút căng thẳng muốn rút tay về.
Trang Hạo Nhiên lập tức nắm chặt bàn tay nhỏ bé của cô, thực lòng nói: “Người ta nói nuôi binh ngàn ngày, dùng trong chốc lát. . . . . .”
Vẻ mặt của Đường Khả Hinh lộ ra khó xử, nhìn về phía Tổng Giám đốc nói: “Tổng Giám đốc. . . . . . Anh mới nuôi tôi không tới một ngày . . . . . .”
“Sau này sẽ nuôi mà!” Trang Hạo Nhiên căng thẳng nói.
“À. . . . . .” Đường Khả Hinh bất đắc dĩ nhìn về phía người này.
“Cho nên!” Trang Hạo Nhiên lại trịnh trọng nghiêm sắc mặt, nhìn về phía Đường Khả Hinh nói: “Mặc kệ chút nữa xảy ra chuyện gì, cô nhất định phải ở bên cạnh tôi, không xa không rời!”
Rốt cuộc Đường Khả Hinh cảm giác có chuyện có kì quái, liền có chút lo sợ nói: “Tổng Giám đốc, anh nói thực với tôi, có phải một chút nữa có việc xảy ra hay không? Nếu có, anh nói cho tôi biết trước một tiếng.”
“Một chút nữa sẽ có chút chuyện. . . . . .” Trang Hạo Nhiên có chút hy vọng nhìn về phía Đường Khả Hinh.
Đường Khả Hinh híp mắt, nhìn ánh mắt của anh, hỏi: “Chuyện gì?”
“Tôi không thích ăn cơm một mình! ! Cho nên một chút nữa cho dù có xảy ra chuyện gì, cô nhất định phải ở bên cạnh tôi, Được không? Thân ái! ! Có được không?” Trang Hạo Nhiên nhìn Đường Khả Hinh, có chút đáng thương hỏi.
Đường Khả Hinh nhìn vẻ mặt cực kỳ đáng thương của anh, chỉ đành phải nói: “Được rồi. . . . . .”
Trang Hạo Nhiên nở nụ cười, lập tức cầm một cái hộp trang sức, đeo chuỗi ngọc cho cô, sau đó đeo lên cho cô hoa tai ngọc trai, nói: “Tôi giống anh trai của cô hay không?”
“Không giống. . . . . .” Đường Khả Hinh nhớ tới anh trai, không nhịn được cười nói: “Anh của tôi mới không hoa tâm giống anh!”
Trang Hạo Nhiên không nghĩ nhiều như vậy, chỉ nhanh chóng đi xuống xe, cũng hết sức phong độ dắt Đường Khả Hinh ra, nói: “. . . . . . Đi thôi. . . . . .”
Đường Khả Hinh đi ra xe, nhìn Trang Hạo Nhiên cười sảng lãng, cô cũng không nhịn được cười, hai người cùng nhau vừa nói vừa cười đi tới phòng ăn ngự tôn! !
Phòng ăn ngự tôn! !
Trần Mạn Hồng đang khẩn trương thu xếp trong ngoài, tối nay phòng ăn đặc biệt có nhiều khách, mà bọn người Lâm Sở Nhai bao một phòng lộ thiên, cho nên phân một nhóm nhân viên ở bên ngoài phục vụ, không ngờ thật vất vả trông chờ người chủ trì, không nghĩ tới Tưởng Thiên Lỗi cũng tới, cô càng bận rộn hơn, kể từ sau khi Tào Anh Kiệt đi khỏi, cô mới nghĩ tới tên trai đẹp này thật rất có ích.
Lúc này, cô vừa căn dặn chuyên gia hầu rượu tới phục vụ khách ngồi phòng ăn lộ thiên, cũng đã nghe có người nói nhỏ Tổng Giám đốc Trang tới, ngay lập tức cô đi về phía bên trái phòng ăn, rất cung kính chờ đợi, sau đó thấy cửa thang máy mở ra, cô mới vừa muốn cung kính gọi nhỏ, lại thấy Đường Khả Hinh tối nay giống như biến thành một người khác, mặc váy ngắn màu trắng, đứng ở bên Trang Hạo Nhiên đầy phong độ, thậm chí như một đóa hoa sen phát ra khí chất tao nhã cao quý, cô ngây ngẩn trong chốc lát, cảm giác từ trên người của Đường Khả Hinh lộ ra khí chất của một tiểu thư nhà giàu.
“Quản lý. . . . . .” Đường Khả Hinh nhìn thấy Trần Mạn Hồng, lập tức vui mừng gọi nhỏ.
Trần Mạn Hồng ngơ ngác nhìn Đường Khả Hinh, thiếu chút nữa cũng nói không ra lời, thất thần thật lâu, quên mất Trang Hạo Nhiên đứng ở một bên, an ủi cười nói: “Đã về rồi?”
“Ừm!” Đường Khả Hinh thật vui vẻ đáp lời!
“Vào đi thôi!” Trang Hạo Nhiên cười rất sáng lạn, dắt Đường Khả Hinh bước nhanh vào phòng ăn ngự tôn, sau đó đi lên hai bậc thang, đi ra phòng ăn lộ thiên, cười nói: “Thật xin lỗi, đã tới chậm! !”
Ầm. . . . . . một tiếng, như tiếng trống vang lên thật to!
Sắc mặt Trang Hạo Nhiên thu lại, trợn mắt nhìn Tưởng Thiên Lỗi ngồi ở bàn ăn dài đang lườm nhìn anh giống như lão hổ, dường như muốn cắn chết anh ngay lập tức, anh khiếp sợ nhìn về phía bốn cầm thú bên cạnh, dùng ánh mắt hỏi: “Ai bán đứng tôi? ? ? ?”
Bọn người Lâm Sở Nhai lập tức vụng về ho khan… khụ khụ khụ!
Tưởng Thiên Lỗi hung hăng trợn mắt nhìn Trang Hạo Nhiên một cái, rồi hơi chuyển ánh mắt nhìn về phía Đường Khả Hinh bên cạnh Trang Hạo Nhiên, vẻ mặt mới vừa căng thẳng đột nhiên dịu lại, hai mắt lộ ra một chút dịu dàng nhìn về phía Đường Khả Hinh, từ trước đến nay luôn là một cô gái rất bình thường đơn giản, nhưng mặc vào váy sang trọng thuần khiết như vậy, mang giày cao gót, tóc ngắn chạm vai, duyên dáng yêu kiều đứng ở một bên, có chút ngượng ngùng, nhưng bất cứ lúc nào cũng có chút kiêu ngạo, giống như trời sanh cô ra đã có khí chất của một thiên kim tiểu thư, hiện tại mới phát hiện. . . . . .
Bọn Lâm Sở Nhai cũng ngồi vào chỗ, nhìn về phía Đường Khả Hinh duyên dáng xinh đẹp như vậy cũng không khỏi mỉm cười, Nhã Tuệ ngồi ở bên cạnh Lâm Sở Nhai, nhìn bạn thân tối nay rất xinh đẹp cũng vui vẻ bật cười nói: “Ôi. . . . . . tối nay Khả Hinh của tôi thật xinh đẹp nha. . . . . .”
Đường Khả Hinh có chút căng thẳng nhìn về phía mọi người, mới vừa muốn dời ánh mắt, lại nhìn thấy Tưởng Thiên Lỗi đang ngồi ở một bên, nhìn mình chằm chằm, cô cũng nhìn thẳng ánh mắt anh, không chút khách khí.
“Vị tiểu thư này là ai?” Tiêu Hào Oánh mỉm cười đang cầm rượu đỏ, tao nhã, xinh đẹp hỏi.
Trang Hạo Nhiên nhìn về phía Tiêu Hào Oánh một cái, trực giác cho biết cô chính là vị nữ ký giả kia, hai mắt nhìn sang ánh mắt tràn đầy sát khí của Tưởng Thiên Lỗi, giống như chỉ cần cậu dám thừa nhận cậu có bạn gái, tôi sẽ róc xương cậu, ném trong biển. . . . . . Anh liền ồ. . . . . . một tiếng, không dám nói lời nào, bởi vì giá cổ phiếu Tập đoàn Á Châu lao dốc, cái này chính xác có quan hệ tới mình, đứng ở lập trường bạn bè với Tưởng Thiên Lỗi, tối nay nếu mình không hiến thân, giống như quá không có nghĩa khí!
Đường Khả Hinh nhìn về phía ánh mắt sắc bén của Tiêu Hào Oánh, quay đầu lại nhìn vẻ mặt Trang Hạo Nhiên căng thẳng do dự, cô suy nghĩ một chút, xem như hiểu ra, liền theo bản năng đưa tay nhét vào trong khuỷu tay Trang Hạo Nhiên, nhìn Tiêu Hào Oánh mỉm cười nói: “Tôi là bạn gái của anh ấy”
Lời này vừa nói ra, mọi người kinh hãi!
Sắc mặt Tưởng Thiên Lỗi lạnh lẽo, nhìn về phía Đường Khả Hinh! !