Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 776: KÍNH TRÀ

Mọi người nghe lời này, tất cả đều kinh hãi!

“Soảng! !” Một ly nước trà nóng hổi, soảng một tiếng, rơi xuống đất, thủy tinh bắn ra!

Đường Khả Hinh hoảng sợ đến nỗi liền quỳ xuống tiến lên, đưa hai tay ra níu cánh tay thầy giáo, hai mắt lập tức đỏ bừng, vành mắt cũng đầy nước mắt, vừa gấp gáp vừa căng thẳng nghẹn ngào nói: “Thầy, thầy không nên tức giận, nói gì trục xuất sư môn? Thầy là người Pháp, đừng tức giận con khỉ! Con sai rồi, con thật sự sai rồi ! Thầy không nên tức giận! Con xin lỗi thầy, là con không đúng, con không nên lấy sự thương yêu của thầy đối với con để dung túng chính mình, thầy tha thứ o con, đừng nói như vậy, tối nay con còn muốn về nhà, do huyết áp cho thầy. . . . . .”

“Cô cũng không phải là con gái ruột của tôi, không cần quan tâm tôi,” Vitas lạnh lùng nói.

Đường Khả Hinh nghe nói như thế, hoảng sợ, lại nhìn vẻ mặt kiên trì của Thầy giáo, nước mắt của cô ào ào lăn xuống, đau long, nghẹn ngào nói: “Nhưng không phải thầy không có con gái sao? Con vẫn xem thầy là cha của con. . . . . .”

“Xem tôi như cha, cả buổi tối không trở lại, ngay cả một cuộc điện thoại cũng không gọi? Mấy đứa bé người Trung Quốc đối xử với cha mẹ như vậy sao?” Vitas cắn răng nhìn học trò, đau lòng hỏi.

“Vậy thầy đánh con là được! Thầy cầm roi quất con cũng không sao cả, không nên đuổi con đi! Thầy giáo! Không nên đuổi con đi!” Đường Khả Hinh hoảng sợ, nắm chặt tay thầy giáo, bật khóc nói: “Sau này tất cả mọi thứ con đều nghe theo thầy! Thầy tin con đi.”

“Làm con gái, đều cảm thấy nghe lời cha mẹ cũng chỉ là vì tốt với cha mẹ!” Vitas lại lạnh lùng nói.

“Thầy! !” Trang Hạo Nhiên thấy Vitas kiên quyết như vậy, anh cũng nóng nảy, vội vàng quỳ tiến lên, ngẩng đầu lên nhìn Thầy giáo, gấp gáp nói: “Thầy không nên tức giận, ngày hôm qua. . . . . . thật có một vài chuyện, con chọc giận cô ấy, cho nên hôm nay cô ấy mới tức giận như vậy. . . . . . Tất cả đều lỗi của con, thầy mắng con, đánh con đi ! Không nên tức giận, dạy dỗ một học trò không dễ dàng mà. . . . . .”

“Đúng vậy, đúng vậy. . . . . .” Vẻ mặt Laurence cũng căng thẳng nhìn Vitas, nói: “Dạy dỗ một học trò thật không dễ dàng, ông thương Khả Hinh thế nào, tôi nhìn ra, sau này ông cho cô ấy một cơ hội sửa đổi, không nên nổi giận, tuổi cũng đã cao.”

“Chính là tuổi đã cao, tôi mới không muốn phiền lòng vì những chuyện này nữa ! ! Qua một thời gian ngắn, tôi sẽ trở về Pháp! ! Cô ấy thích làm thế nào thì cứ làm thế ấy! Trung Quốc các vị có câu châm ngôn, chính là thiên hạ không có bữa tiệc nào mà không tàn, cuối cùng cũng chia tay!” Vitas cắn chặt răng, nửa nằm ở trên ghế sa lon, vẫn lạnh lùng nói.

Đường Khả Hinh đột nhiên cảm giác chán nản, ngồi chồm xổm trên mặt đất, mím chặt môi, mặc cho nước mắt ào ào chảy xuống nhìn Thầy giáo.

“Thầy giáo! ! Không nên hành động bừa bãi! !” Trang Hạo Nhiên biết Vitas rất thương Khả Hinh, lại đau lòng  khuyên.

“Đúng vậy! Vitas tiên sinh, ông và Laurence tiên sinh là thành viên kì cựu của Hoàn Cầu chúng ta, tại sao có thể nói đi là đi? Chúng tôi không cho phép ông đi! ! Tôi muốn hai đứa bé này cùng hiếu thuận với ông! ! Người đâu! ! Nhanh nhanh nhanh! ! Pha trà! !” Trang Tĩnh Vũ vội vàng kêu hai thư ký sau lưng, lại đi pha hai ly Bích Loa Xuân thượng đẳng, đưa đến trong tay Trang Hạo Nhiên và Đường Khả Hinh. . . . . .

Trang Hạo Nhiên và Đường Khả Hinh nhanh chóng nhận lấy, cùng nhau căng thẳng giơ ly trà trong tay về phía thầy giáo. . . . . . Cùng nhau gọi: “Thầy. . . . . . Mời uống trà. . . . . .”

Vitas vẫn nửa nằm ở trên ghế, không lên tiếng.

“Thầy. . . . . .” Trang Hạo Nhiên và Đường Khả Hinh lại cùng gọi ông.

Vitas lạnh lẽo quay mặt sang, nhìn hai đứa học trò Trung Quốc thích nhất, vẫn nặng nề thở ra, không nói lời nào.

Lúc này bọn người Lâm Sở Nhai cũng lo lắng đi vào, nhìn cục diện này, không nhịn được cũng mở miệng nói: “Vợ chồng cũng cùng nhau kính trà rồi, thầy giáo, ngài hãy vì thành ý này tha thứ cho bọn họ đi.”

Lời này vừa nói ra, Trang Tĩnh Vũ cắn răng một cái, lại muốn vung cây gậy lên, muốn đánh bọn họ! !

Bọn người Lâm Sở Nhai và Tô Lạc Hoành vội vàng co lại! !

Lúc này Trang Hạo Nhiên và Đường Khả Hinh cũng không dám lên tiếng, chỉ song song bưng ly trà, ngẩng đầu lên, dâng cho thầy giáo.

Vitas vẫn không chịu tha thứ! ! .

Trang Tĩnh Vũ vội vàng đi lên trước, nhìn Vitas, bỏ đi tư thái, khuyên: “Vitas tiên sinh, ông khoan dung độ lượng, tha thứ cho hai đứa bé này một lần, sau này tôi sẽ nhìn hai đứa bé này, tuyệt đối sẽ không để cho bọn chúng chọc giận ông nữa. Ông không nể mặt tăng, cũng nể mặt phật chứ. Nghe nói, ông đặc biệt cung kính người cha của Khả Hinh, người cha này là một nhân vật rất giỏi, bởi vì một chuyện, mới không thể ở bên cạnh con gái, ông hãy vì một người cha tốt như vậy, tha thứ cho đứa bé này. . . . . . ở bên cô ấy một thời gian thôi. . . . . . Cũng để cho cô ấy ở bên cạnh ông một đoạn thời gian. . . . . .”

Đường Khả Hinh lại rơi lệ, vội vàng nhìn Vitas.

Vitas nghe lời này, lúc này mới ngẩng đầu lên, nhìn hai học trò ở trước mặt.

Trang Hạo Nhiên và Đường Khả Hinh cùng nhau quỳ gối trước mặt thầy giáo, vẻ mặt cũng lộ ra vội vàng, mặc kệ nhìn bọn họ lúc nào, cũng không khác quá khứ, giống như rượu, cất ở trong thùng rượu, chỉ biết càng ngày càng thơm hơn, mà sẽ không trộn lẫn thêm tạp chất.

Thời gian qua một lúc lâu, mùi trà Bích Loa Xuân chậm rãi bay ra.

Vitas ngửi được mùi trà này, lúc này mới hơi buông lỏng, hơi nghiêng người tới trước, muốn vươn tay nhận lấy ly trà trong tay Trang Hạo Nhiên. . . . . .

Đường Khả Hinh vội vàng nâng ly tới trước, muốn Thầy giáo uống ly của mình trước. . . . . .

Vitas cau mày ngưng mặt nhìn cô! !

Đường Khả Hinh lập tức hơi rút tay về, cúi đầu, không dám lên tiếng.

Vitas tức giận trợn mắt nhìn cô một cái, nhận lấy ly trà trong tay Trang Hạo Nhiên trước, vạch nắp chung uống một hớp nhỏ. . . . . .

Trang Hạo Nhiên nhất thời thở phào một hơi, nở nụ cười.

Đường Khả Hinh liếc mắt khinh bỉ nhìn anh một cái. . . . . .

Vitas để ly trà trong tay xuống, lại chậm rãi nhìn Đường Khả Hinh.

Đường Khả Hinh lập tức giơ cao ly trà, căng thẳng vội vàng nhìn Thầy giáo!

Vẻ mặt mọi người cũng căng thẳng nhìn ông.

Vitas nhìn thật sâu đứa học trò vừa yêu vừa hận một cái, rốt cuộc chậm rãi vươn tay nhận lấy chén trà trong tay của cô. . . . . .

Đường Khả Hinh nhất thời rơi lệ cười vui vẻ.

Tất cả mọi người cũng thở phào nhẹ nhõm.

Trang Tĩnh Vũ đứng ở phía sau, hai mắt nóng bỏng nhìn hai đứa bé phía trước, rất nghe lời dâng trà về phía Thầy giáo, giống như vợ chồng, trong lòng của ông không khỏi dâng lên cảm xúc kích động, có cha mẹ nào không khát vọng con của mình có thể có người yêu sẽ trở thành thân thuộc, hạnh phúc mỹ mãn? Nghĩ tới đây, hai mắt ông nhanh chóng xoay tròn, hơi nghiêng người hỏi thư ký bên cạnh: “Mấy ngày nay, Thái Hiền có tin tức chưa?”

“Ngày mai trở về nước! !” Thư kí trưởng lập tức nói.

Trang Tĩnh Vũ nghe lời này, lại chậm rãi gật đầu.

“Đều đứng lên đi. . . . . .” Vitas tức giận nhìn hai học trò này, mặc dù vẫn chưa hết giận, nhưng cũng không muốn bọn họ mất mặt ở trước mặt quá nhiều người.

Trang Hạo Nhiên và Đường Khả Hinh mỉm cười, mới chịu đứng lên. . . . . .

“Ôi chao. . . . . .” Đường Khả Hinh quỳ đến chân tê dại, lại dập đầu trúng miểng thủy tinh, có đau một chút, cô không nhịn được kêu nhỏ. . . . . .

“Làm sao rồi?” Trang Hạo Nhiên lập tức quan tâm muốn vươn tay, đỡ cô. . . . . .

Đường Khả Hinh lập tức đẩy tay anh ra, ánh mắt tức giận trừng anh! !

“. . . . . . . . . . . .” Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên bất đắc dĩ nhìn cô.

Tưởng Thiên Lỗi đứng ở phía sau, nhìn Trang Hạo Nhiên và Đường Khả Hinh quỳ gối song song trước mặt thầy giáo, rất ăn ý như vậy, hai mắt anh mãnh liệt chợt lóe, thoáng qua chút mất mát.

Đúng lúc này điện thoại di động vang lên gấp rút.

Lâm Sở Nhai nhìn mọi người bên trong phòng làm việc một cái, liền lấy điện thoại di động ra, nhanh chóng xoay người, nhìn biểu hiện điện tới, là điện thoại của Lãnh Mặc Hàn, anh lập tức nghe, đáp: “A lô? Anh đến rồi? Tình hình như thế nào?”

“Tình hình không tốt! ! Phái người nhanh chóng bảo vệ tốt cho Khả Hinh! Đối phương không chịu đàm phán với tôi! Dường như sớm có chuẩn bị! Khẳng định chính là người đứng đầu dạ hành nhân muốn giết cô ấy! !”

Một giọng nói lạnh lùng truyền đến!

Bầu trời nước lạ! ! Đêm tối, có mưa!

Mười hai bóng đen, ở trong mưa vọt tới phía trước đuổi bắt một người đàn ông vóc dáng khôi ngô! !

Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng vứt bỏ điện thoại di động, ở khoảng cách gần trên tầng lầu chót của từng tòa cao ốc, giống như mãnh thú lao thẳng tới phía trước, thoát ra từng tầng lầu, chạy thẳng tới phía trước! ! !

Mưa rơi càng lúc càng lớn! ! Tiếng sấm ầm ầm, vang dội khắp đêm tối! !

Tiếng súng giảm thanh trận trận truyền đến! !

Cả người Lãnh Mặc Hàn ướt đẫm, trên mặt đều là nước mưa lạnh lẽo, lướt qua hai mắt nóng bỏng của anh, anh đang ở tầng lầu thượng, lại muốn nhanh chóng lao về phía trước như tia chớp thì vèo một tiếng, giống như rơi xuống tại căn lầu nào đấy! !

Một bóng đen giống như tia chớp, nhảy tới tầng chót trước, muốn nhìn xuống! !

Lãnh Mặc Hàn một tay nắm chặt lầu chót, để cho thân thể mình rơi xuống thành tầng lầu 12, cũng đang trong mưa, thấy người áo đen bị lừa, anh lập tức phóng người lên, hướng đối phương nhấc chân liên hoàn, đạp mạnh vào anh ta mấy cái, cuối cùng cùi chỏ thúc mạnh ở trước ngực anh ta! !

Phốc! ! !

Người áo đen phun máu tươi! ! Cuối cùng ngất đi nằm trên mặt sàn ướt đẫm! !

Từng trận tiếng súng giảm thanh vang lên, liên tiếp vang lên!

Lãnh Mặc Hàn liên tục lăn lộn ở tầng lầu chót ướt đẫm, tránh đạn, sau đó móc súng lục ra, nhanh chóng đeo lên kính sát tròng màu lục, súng lục lập tức lên nòng, bóp cò bắn thẳng phía trước! !

Mười một người trong đêm tối cùng lăn lộn trong đêm đen, tránh đạn, sau đó rút bom ánh sáng đôm đốm, nhắm phương hướng Lãnh Mặc Hàn bắn tới! !

Lãnh Mặc Hàn nhất thời kinh hãi, lập tức đứng dậy, ở trong đêm mưa tối tăm, muốn nhảy xuống tầng lầu 12. . . . . . . . .

“Ầm . . . . . .. . . . . . ” Một tiếng nổ mạnh, ầm ầm vang lên trong bầu trời thành phố, bắn ra tia sáng khắp không trung ! ! !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK