Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 742: CỨU MẠNG

Sáng sớm hôm sau.

Trong vườn hoa phía sau truyền đến từng trận âm thanh “Cạch cạch, cạch cạch”.

Một chú chim nhỏ hoảng sợ bay đi.

Đường Khả Hinh mặc áo thể thao màu trắng quần short, tóc tết hai bím, nóng đến đầu đầy mồ hôi đứng ở trên cỏ xanh mềm mại, cầm cây kéo cắt cỏ thật lớn, hung tợn “Cạch cạch, cạch cạch” cắt cỏ mới mọc ra sau khi trải qua đêm qua một đêm mưa gió, sau lưng còn đeo một cái ống dây lớn màu trắng, Thầy giáo đau vì mất một chai Conti cuối cùng trong đời, thật sự không thể nhịn được nữa, phạt cô mỗi sáng chăm sóc vườn hoa phía sau.

Trong vườn hoa phía sau có bao nhiêu thứ? Có sân cỏ trăm mét vuông, ven đỉnh núi còn trồng cây táo, cây ô liu, thậm chí còn có gốc cây thông xanh, bên phải còn có một khóm hoa nho nhỏ, trồng sáu loại hoa nổi tiếng của Trung Quốc: một khóm hoa mai, ven sườn núi, trồng hoa lan, hoa cam, bên đường nhỏ còn có ao sen, hoa mẫu đơn và hoa thược dược. . . . . . Lúc này mùa hoa đã qua, chỉ có hoa Kiếm Lan đang tỏa hương thơm, hoa cam vẫn chưa nhú chòi non, từng đóa hoa được Vitas coi như báu vật, mặc dù khí hậu ở phương Nam không thích hợp trồng hoa, thế nhưng ông vẫn vui vẻ trồng không mỏi mệt! !

“Cạch cạch cạch cạch!” Đường Khả Hinh tiếp tục làm việc, miệng lưỡi đang run rẩy, hai mắt lay động ánh sáng tức giận bất bình, vườn hoa phía sau bình thường cũng có người chăm sóc, nhưng là một công việc rất cực khổ! ! Rất cực khổ! ! Cô nhoài người về phía trước vứt bỏ cây kéo, cả người đỡ eo, tự mình chống chặt bên hông đứng lên, ngẩng đầu lên, nhìn sườn núi, ánh mặt trời đã chiếu đến, mang theo tầng tầng hơi nóng, cô thở dốc một hơi, dùng cánh tay lau mồ hôi trên mặt, nghĩ tới 9 giờ còn phải đi làm, hiện tại mới 7 giờ 30!

“Cạch! !” Chủ nhân căn phòng lầu hai, mở cửa sổ sát đất ra! !.

Vitas mới vừa tập thể dục, vẻ mặt lạnh lùng cúi đầu, nhìn học trò trong mặt cỏ  !

Đường Khả Hinh lập tức nắm ống dây, rất chăm chỉ dùng tay mở vòi nước, ngón cái đè chặt miệng ống, hướng về phía bụi hoa, bắt đầu tưới hoa, rất biết điều nghe lời.

Vitas vèo một cái, buông rèm che cửa sổ sát đất xuống, không biết đã làm gì.

Đường Khả Hinh vừa tưới hoa, vừa ngẩng đầu lên, nhìn Thầy giáo không có giám sát mình, cô thở phào nhẹ nhõm, lại không khỏi nhớ tới mọi chuyện xảy ra tối hôm qua, còn có Trang Hạo Nhiên ôm chặt mình vào ngực hôn, cô liền cắn răng nghiến lợi, tức giận nói: “Thật sự là đáng đời! Lại còn vì tên Trang Hạo Nhiên kia, trộm rượu của thầy giáo đi bán! ! Cuối cùng, còn bị người cưỡng hôn! !”

Cô dừng tay một chút, mặc cho cột nước phun tới hoa Kiếm Lan, híp mắt nhớ tới bộ dáng Trang Hạo Nhiên hôn chặt mình tối hôm qua, cô hừ một tiếng, lại tức giận cầm vòi phun khắp nơi, mới kêu lên: “Xem tối hôm qua anh nhảy dán sát người với cô gái! Cũng biết anh không phải là thứ tốt! Lại còn trộm rượu của thầy giáo đi đổi quà sinh nhật! Ghê tởm! Vì phụ nữ, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào! Ghê tởm! Hèn hạ, vô sỉ! !”

Đường Khả Hinh nghĩ tới đây, lại vì ngày hôm qua mình nhất thời mềm lòng, mà tức giận bất bình, tưới hoa xong rồi, vứt bỏ vòi nước, cởi bỏ bao tay trắng, trong ánh mặt trời mãnh liệt chiếu xuống, từ trong túi tiền cô móc ra tờ giấy nhỏ, trên đó viết công việc Thầy giáo căn dặn muốn mình làm, cô chuyển mắt to, rốt cuộc nhìn thấy một khóm cuối cùng, cắt tỉa thành cây bonsai, cô nhắc mí mắt, liếc nhìn 12 chậu bonsai dựa vào băng ghế đá trong mặt cỏ !

Nghe nói 12 chậu bonsai này, giá trị đắt đỏ, là chủ tịch Trang đưa cho thầy giáo, gốc cây tùng này ngụ ý cho mười hai tháng, nghe nói tập hợp đủ mười hai chậu bonsai rất khó khăn, đây là Chủ tịch Trang dùng để cám ơn thầy giáo đã dạy dỗ Tổng Giám đốc Trang.

“Sinh ra con trai như vậy, phí cơm rồi !” Đường Khả Hinh vèo một tiếng, nắm cây kéo lên, đi tới một gốc cây bonsai nho nhỏ trước mặt, nhìn nhánh cây nó xanh um xòe rộng ra, thật có ý nghĩa chào đón khách quý và may mắn, bình thường thầy giáo cũng thỉnh thoảng dạy mình cắt tỉa cây cảnh, cho nên cô cũng biết một chút, chỉ đành phải tập trung toàn bộ tinh thần, dùng kéo nhỏ, tỉ mỉ cắt tỉa cành dư thừa . . . . . .

Tiếng động cơ xe hơi từng trận mãnh liệt, từ con đường cái uốn lượn dưới chân núi, xoay tròn chạy đến.

Lamborghini, Ferrari, Bugatti Veyron, Porsche, bốn chiếc xe hơi nổi tiếng chạy theo chiếc Audi Pikes Peak ở phía trước, đẹp mắt chạy tới như tên bắn !

Trang Hạo Nhiên dẫn đầu, mặc tây trang màu xám nhạt phong cách England, áo sơ mi màu nhạt, cổ áo trước cài nơ hoa màu xanh dương đậm, sợi dây bạch kim treo rũ xuống, khí phách, moden. . . . . trên mặt anh đeo mắt kính, khẽ nhếch nụ cười, một tay lái xe, một tay kia đặt ở mui trước cửa sổ xe, theo tiếng nhạc, ngón tay thon dài, gõ nhẹ theo tiết tấu . . . . . . Mắt nhìn thấy biệt thự đang ở phía trước, khuôn mặt đeo mắt kính, mặc dù không thấy rõ cảm xúc trong mắt, từ nụ cười trên mặt, có thể thấy được hôm nay tâm trạng của anh hết sức vui vẻ.

Mấy chiếc xe thể thao, vèo một tiếng liền dừng chuẩn xác ở trước cửa nhà thầy giáo, vừa lúc nhìn thấy can cửa nhà bên trong sân mở ra, bên trong có bóng người di động.

Trang Hạo Nhiên nở nụ cười đẹp trai, tay bóp nhẹ mở cửa xe, liền nâng chân dài người mẫu đi ra khỏi xe thể thao, phịch một tiếng, thoải mái đóng cửa xe, đi vào bên trong ! !

Bọn Lâm Sở Nhai và Tô Lạc Hoành cũng rối rít tháo mắt kính, nở nụ cười đi xuống xe, lúc này, vừa lúc ở phía trước không xa, nữ chủ nhân của một căn biệt thự khác, mặc váy ngắn màu trắng kẻ sọc ngang, bó sát người, mái tóc hơi xoăn đi ra, nhìn thấy hôm nay có nhiều xe nổi tiếng hiếm thấy và trai đẹp xuất hiện như vậy, vẻ mặt cô lập tức mặt lộ ra mập mờ nhìn tới trước, không đến bao lâu, cũng đã nhìn trúng Trang Hạo Nhiên dẫn đầu, khuôn mặt người lai cao quý thật sự đẹp trai làm cho người ta hít thở không thông, cô lập tức gỡ mắt kính xuống, ánh mắt không dời đi được!

Trong mắt Trang Hạo Nhiên không có cô, chỉ gỡ mắt kính xuống, lộ ra nửa khuôn mặt hoàn mỹ, tay đẩy ra cửa rào chắn màu trắng, đi vào.

“Hi. . . . . .” Đám người Tô Lạc Hoành quen dùng cử chỉ tán gái, cười trêu chọc cô huýt gió một cái, đá lông nheo một cái, mới nở nụ cười xấu xa đi theo sát vào trong.

Mấy vệ sĩ mặc đồng phục màu đen, lập tức đứng ở bên cạnh nữ chủ nhân, muốn đi trừng phạt mấy người đàn ông không có lễ phép, nhưng nữ chủ nhân lại cầm mắt kính trong tay, nhẹ nhàng ngăn cản, lại mỉm cười rất phong tình.

Bên trong nhà!

Vitas mới vừa thay xong tây trang màu đen, đi xuống lầu, chuẩn bị ăn điểm tâm người giúp việc chuẩn bị xong, lại nghe được tiếng cười nhiệt tình vui vẻ, ông hơi sững sờ ngẩng đầu, nhìn thấy Trang Hạo Nhiên đã dẫn mấy “Con dơi” nở nụ cười đi tới, hai mắt của ông di động, không hiểu, lạnh lùng nói: “Sáng sớm như vậy tới đây làm gì?”

Trang Hạo Nhiên cũng không biết Vitas đau vì mất rượu quý, vẫn đè nén lửa giận, chỉ nở nụ cười cởi tây trang trên người xuống, giống như nhà mình đưa cho người giúp việc, mới xắn tay áo sơ mi màu xanh dương đậm lên, lộ ra chiếc đồng hồ nổi tiếng 1,2 triệu, mới nói: “Tối hôm qua sinh nhật con, thầy không có tới, nhớ tới thầy, không biết có chuyện gì, nên tới đây thăm thầy ?”

Vitas lạnh lùng ngồi tại chỗ, cũng liếc mắt nhìn đồng hồ nổi tiếng của anh lóe lên, vừa lúc chủ tịch tập đoàn TOM là bạn thân của mình, cho nên đối với nhãn hiệu của ông, hết sức quen thuộc, cũng không có quá lưu ý, nâng ly sữa tươi, lạnh nhạt uống một hớp, mới thả xuống, nói: “Tôi không tham dự tiệc sinh nhật của cậu, đây là tin tức sao? Muốn đi qua thăm tôi?”

“Ôi. . . . . .” Trang Hạo Nhiên cố ý nhìn Thầy giáo, có chút mềm mỏng ngồi ở trước bàn ăn, cầm một miếng bánh mì nướng, vừa cắn vừa nhìn thầy giáo, cười nói: “Thầy có thể tới tham dự bữa tiệc sinh nhật của con, đây là vinh hạnh của con, chúng ta khó được gặp nhau, dĩ nhiên là trông mong thầy rồi.”

“Thu hồi lời nói buồn nôn của cậu đi.” Tâm trạng của Vitas không tốt, chỉ nhàn nhạt cầm bánh sandwich, vừa ăn vừa nói: “Tại sao hôm nay không leo cửa sổ vào?”

Bọn đàn ông bốn người Lâm Sở Nhai đứng ở phía sau, nhớ tới sự việc lần trước, toàn bộ đều ho khan một tiếng, rất lúng túng.

Trang Hạo Nhiên thoải mái bật cười nói: “Đây không phải là ban ngày sao? Đương nhiên là phải ngang nhiên đi vào rồi.”

Vitas tức giận liếc mắt nhìn học trò.

Trang Hạo Nhiên rất tự nhiên ngồi ở ghế lên, cùi chỏ chống ở trước bàn ăn, tay vẫn cầm bánh mì nướng ăn, đồng hồ trên cổ tay, thật sự quá chói mắt.

Vitas lại không nhịn được cau mày, liếc nhìn chiếc đồng hồ một cái, mới vừa muốn nói . . . . .

Hai mắt Trang Hạo Nhiên cũng đang di chuyển, liếc nhìn người giúp việc bận rộn, có chút lơ đãng hỏi: “Khả Hinh đâu rồi? Cô ấy vẫn chưa thức dậy sao?”

Vitas nghe hỏi vậy, hơi nheo mắt lại, nhìn học trò nói: “Muốn tìm Khả Hinh, thì leo cây, gõ cửa sổ.”

Tứ đại cầm thú đứng ở đó, mặt đỏ bừng.

“Ôi chao, không nên như vậy mà!” Trang Hạo Nhiên lại cười to, nhìn Thầy giáo bất đắc dĩ nói: “Đây đều là chuyện nhiều năm trước ? Nếu như Thầy đau lòng cây táo tàu kia, con lập tức phái người đi tìm một gốc về cho thầy! còn cao lớn hơn cây trước kia  !”

Vitas nghe lời này, cũng lạnh lùng nói: “Nếu như linh hồn biến mất mà có thể quay về, thật tốt biết bao nhiêu?”

“. . . . . . . . . . . .” Trang Hạo Nhiên dừng lại nhìn Thầy giáo một cái, phát hiện ông thật đang tức giận, liền xoay người, nhìn bọn Lâm Sở Nhai nói: “Mấy tên cầm thú các người, lần trước làm ra chuyện leo cây chán ghét như vậy khiến Thầy mất hứng, toàn bộ quỳ xuống cho tôi !”

Giống như anh lần trước không có leo !

Bọn Lâm Sở Nhai cùng nhau trề môi, hung hăng nhìn anh! !

Phía sau vườn hoa!

Lúc này Đường Khả Hinh nghe được tiếng cười, đang ngạc nhiên cầm cây kéo, nghiêng tai lắng nghe, giống như nghe được tiếng của Trang Hạo Nhiên, ánh mắt của cô sáng lên, suy nghĩ chắc không thể nào?

“Mấy tên cầm thú các người, lần trước làm ra chuyện leo cây chán ghét như vậy khiến Thầy mất hứng, toàn bộ quỳ xuống cho tôi !”

Bên trong nhà vang lên lời nói như vậy ! !

Đường Khả Hinh trợn to hai mắt, nghe quả nhiên là tiếng của Trang Hạo Nhiên, lập tức cắn môi, cầm cây kéo trong tay, hung hăng một cắt bỏ, lửa giận phừng phừng nói: “Người này không biết xấu hổ! ! Lúc này còn có mặt mũi tới đây? Làm hại tôi phải quét dọn phía sau vườn hoa một tháng! ! Giẫm đạp người! !”

Cô cảm thấy nóng mắt, lại ah một tiếng, nâng cây kéo lên, lập tức hạ xuống, “Cạch cạch” một tiếng, gốc cây Tùng Nghênh Khách “Lão Ông” trong nháy mắt bị cắt bỏ cành “Tùng Nghênh Khách” nổi tiếng trong ngoài, chờ cho cái cành “Tùng Nghênh Khách” chậm rãi rơi xuống giống như hoa rơi . . . . . .

“Chết tiệt, khốn kiếp!”

Đường Khả Hinh vẫn còn như rơi vào trong sương mù, cầm cây kéo đang muốn tiếp tục cắt xuống, lập tức nhìn lên gốc cây tùng nhỏ nhỏ trước mặt bằng phẳng không có gì lạ, chớp mắt một cái, cho rằng mình xuất hiện ảo giác, không khỏi cúi đầu nhìn, lại nhìn từng nhánh “Tùng Nghênh Khách” rơi xuống trên mặt cỏ, cả người cô sụp đổ, hớp một ngụm khí lạnh, con ngươi muốn rớt ra, cả khuôn mặt giống như trái khổ qua, hoảng sợ đến oa lên một tiếng, bật khóc: “Mẹ ơi. . . .  cứu mạng . . . . . . “

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK