Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 976: ĐIỀU TRA LẠI

“Kì lạ! ! Cô ấy đi đâu vậy?” Văn Chi đứng ở tôn trước quầy bar phòng ăn ngự, càng không ngừng cầm điện thoại bàn gọi điện thoại của Hân Di, nhưng gọi thế nào, chuông điện thoại di động vẫn reo, đến cuối cùng không người nào nghe.

“Làm gì! ! Không đi làm việc! Ngại thời gian dài đúng không? Muốn đi bộ phận cây cảnh hai vòng, cắt cỏ hay không!” Trần Mạn Hồng lập tức xuất hiện ôm vai, cau mày bất mãn, nhìn cô.

“Không phải đâu!” Văn Chi lập tức mang theo một chút lấy lòng nhìn Trần Mạn Hồng mỉm cười nói: “Cô ấy đã nói với tôi, tối nay đi xem phim với tôi! Nhưng lại sợ quản lý không cho, cho nên nói trở về đi làm, gặp quản lý lập tức xin nghỉ ngay! Tôi chỉ muốn biết, rốt cuộc cô ấy có thời gian hay không !”

Trần Mạn Hồng tức giận nhìn cô, nói thẳng: “Cô cho rằng mỗi người đều giống như tôi, giờ làm việc để cho mọi người gọi điện thoại, đùa giỡn à? Lúc Kỳ Gia Minh làm việc, rất nặng nguyên tắc! ! Bận rộn là bận rộn! Hiện tại bữa tiệc ngoài trời bên kia, một đống chuyện phải bận rộn, còn có thời gian tính tối nay đi xem phim? Hôm nay làm thêm giờ, nơi nào cũng không cho đi! !”

“A! !” Văn Chi nhăn mặt kêu khổ, căng thẳng nói: “Làm thêm giờ?”

“Đúng vậy! ! Làm thêm giờ! !” Trần Mạn Hồng cảm thấy tức giận nói xong, liền trực tiếp nói: “Lập tức đổi đồng phục cho tôi, sau đó đến buổi tiệc ngoài trời giúp một tay! !”

“Vâng!” Văn Chi nói xong, đành phải than khổ thở dài, xoay người đi ra phòng ăn ngoài trời hỗ trợ.

Biển rộng mênh mông bát ngát, bọt sóng tuôn trào, hoàng hôn buông xuống, ánh nắng mặt trời rực rỡ chiếu rọi mặt biển, gợn sóng lấp loáng!

Rất nhiều gốc dừa ở sân cỏ đầu kia, đón gió phất phới, hàng rào chắn gỗ đỏ chạm trổ hoa văn đặc biệt lộ ra tình ý mùa hè nồng đậm.

Sân cỏ khổng lồ, khắp nơi bày rất nhiều bàn ăn màu trắng, mười mấy nhân viên phục vụ cùng mặc đồng phục màu đen, khuôn mặt nở nụ cười đang cầm nến trắng, còn có khăn ăn màu xanh nhạt đều thêu bằng tay khách sạn đặt mới gần đây, lại trải qua kỹ thuật đặc biệt, gấp thành hình hai chiếc lá, ở giữa đặt xuống một đóa hoa sen màu trắng xen lẫn màu hồng bên cạnh thêu khăn ăn thêu tay, giống như đóa hoa sen thanh khiết động lòng người, từng đóa nở rộ ở trước bàn tiệc, tỏa ra một mùi thơm mê người.

Đây là khái niệm khăn ăn bốn mùa của bộ phận PR và bộ phận sáng tạo nghĩ ra, sau khi chính thức thông qua vào đầu mùa hè, hoàn thành sàng chọn và thêu tay đã là cuối mùa hạ rồi, lá sen này đang từ từ héo tàn, lá phong lại càng ngày càng đậm, càng ngày càng xanh, có nhiều chỗ ở phần đuôi, mở rộng ra màu hồng, đây là thu lơ đãng.

Rất nhiều nhân viên phục vụ rối rít mang ly rượu thủy tinh cao gần 1m5, phía trên để nước hoa tinh khiết do Tưởng Tuyết Nhi tự mình nghiên cứu chế ra, rất nhiều nữ nhân viên phục vụ, khuôn mặt mỗi người trong sáng động lòng người, nở nụ cười ngọt ngào, cầm từng bó hoa bách hợp hình cầu đặt vào bên trong ly thủy tinh to lớn, nhìn cánh hoa ngâm ở trong nước hoa vẫn trắng như tuyết. . . . . . .

“Thơm quá. . . . . .” Nữ nhân viên phục vụ tiến lên trước, đứng ở trước ly rượu cao 1m5, ngửi mùi nước hoa này cũng cảm thấy cuộc sống đặc biệt lãng mạn.

Mười nam nhân viên phục vụ bắt đầu từ từ đẩy tới một xe thức ăn lớn gấp mười lần so với bình thường, đẩy tới giữa bữa tiệc, mở vải trắng, lập tức liền nhìn thấy rất nhiều táo, kiwi, dâu tây, vân vân, xếp thành thịt quả hình tròn, giống như cái tháp ngàn tầng, chất lên hết sức rực rỡ mộng ảo, đỉnh tháp có một cái miệng ống thật nhỏ, dùng để sau bữa tiệc tối, mọi người cao hứng, thưởng thức rượu trái cây! !

Rượu trái cây của Pháp nổi tiếng thế giới, bình thường uống sau bữa ăn, nồng độ cồn cao từ 50 đến 65, lại tỏa ra một mùi thơm rượu trái cây ngọt ngọt chua chua mãnh liệt kích thích, hết sức bá đạo, nhất là ở Alpes, mọi người vô cùng yêu thích, sau bữa ăn, đàn ông vừa uống vài ly rượu trái cây, vừa hưởng thụ cuộc sống, vừa nói chuyện trời đất, phụ nữ chỉ dùng sữa đặc hoặc chocolate ngâm vào nó để uống…, cảm giác kia hết sức hết sức mạnh mẽ và thích thú!

Hôm nay làm người ta nhìn quan tâm chính là rượu trái cây Pháp do Bác Dịch tự mình chế riêng, sau đó rót rượu mạnh vào trong cái ống, rất nhiều mùi trái cây thoảng qua, không ngờ có tác dụng tỉnh thần!

Phía dưới một núi món ăn và hạt tuyết làm lạnh đúng tiêu chuẩn phía dưới xe thức ăn, không ngừng bay ra từng làn hơi lạnh, ba nhân viên phục vụ hết sức nhanh chóng đưa đến một cái lồng thủy tinh, thật cẩn thận đậy lên xe thức ăn, không để cho quá nhiều khí CO2 tiếp xúc được thịt quả, rất nhiều chai rượu trái cây, đang chậm rãi đẩy tới, nhân viên phục vụ thật cẩn thận chuyển từ trong toa xe thức ăn, đặt vào trong tủ lạnh! !

Rất nhiều rượu sherry, tượng trưng cho rượu của đất nước Tây Ban Nha, được chậm rãi đẩy ra, đã từng được Shakespeare gọi là ánh mặt trời Tây Ban Nha giấu ở trong chai rượu sherry, nó thường được ca tụng và thưởng thức như cô gái thuần khiết, nhẹ nhàng, trong sáng, hoạt bát động lòng người, nhưng rượu sherry lâu năm lại ưu nhã giống như cô gái hạnh phúc, cảm giác giống như đóa hoa hồng trắng tươi đẹp, mùi thơm nhẹ nhàng, kéo dài, mang theo vô hạn dư vị.

Nhã Tuệ đang bận trước bận sau ở trên bữa tiệc, thỉnh thoảng nhìn nhân viên phục vụ thật cẩn thận để cái đĩa tròn, còn có tất cả nhân viên phục vụ mang tổng cộng 70 loại ly rượu đỏ, rối rít thật cẩn thận đặt trên bàn ăn dài nào đó, để khách có nhu cầu riêng, có thể lựa chọn, bởi vì hôm nay là bữa tiệc rượu đỏ, càng vì mười tuyển thủ đặc biệt tổ chức bữa tiệc, càng đòi hỏi bữa tiệc mang tính chuyên nghiệp! !

“Tình hình bên phòng bếp thế nào?” Nhã Tuệ tay cầm máy điện đàm, hỏi thăm tình hình phòng bếp, tay không khỏi nhấn máy tính bảng đặt tại trên bàn ăn nào đấy, mở cameras, vừa vặn liền nhìn thấy phòng bếp đem giống như sợi vây cá và bột mì, đưa vào trong lửa than, lập tức tạo thành hình lưới giống như cầu vòm, một đầu bếp khác lập tức cầm thịt bò tươi trong tủ lạnh, thái từng sợi, lại dùng tương đặc biệt trộn vào, liền trực tiếp dùng muỗng nhỏ, thật cẩn thận đem thịt bò tươi thái sợi, tưới vào trong đĩa “Cầu vòm”, lại lấy lòng trắng trứng mềm như bông tuyết, thật cẩn thận tưới vào thịt bò và sợi vây cá, quả thực có hiệu quả thị giác mười phần! !

“Thoạt nhìn, ăn thật ngon! Tôi thích ăn thịt bò tươi trộn tương, thêm một chút lòng trắng trứng gà ở bên trong, thật ngon nha! !” Có một nhân viên phục vụ thật vui vẻ ngẩng mặt, hưng phấn nuốt nước miếng kêu lên! !

Nhã Tuệ nghe nói như vậy, ngay sau đó bất đắc dĩ nhìn nhân viên phục vụ, phì cười nói: “Thích ăn sao! Hôm nào đi Nhã Các cổ động?”

“Không cần! !” Nhân viên phục vụ lập tức hai mắt trợn to, kêu lên: “Món này phải hai ngàn đồng một đĩa ! !”

“Đây là giá bên ngoài! Chúng tôi có thể tính cho cô phần nội bộ! !” Nhã Tuệ lại trêu chọc cô, cười nói.

“Quản lý Lưu đừng dụ dỗ tôi,” Này nhân viên phục vụ vội vàng đi khỏi.

Nhã Tuệ nhìn cô tránh ra, lại bật cười một lát, mới ngẩng đầu lên nhìn sân cỏ to lớn đã bày đầy vài chục bàn tiệc màu trắng, cô liền im lặng suy nghĩ: tối nay Khả Hinh bận rộn như vậy, cô ấy có thể tham gia bữa tiệc không?

“Nhã Tuệ! !” Lúc này Kỳ Gia Minh nhanh chóng đi tới, nhìn Nhã Tuệ, căng thẳng nói: “Có chuyện thật sự không xong!”

“Chuyện gì không xong?” Nhã Tuệ ngạc nhiên nhìn Kỳ Gia Minh, hỏi.

Kỳ Gia Minh kêu khổ một tiếng, trực tiếp bất đắc dĩ nói: “Tôi cũng không biết tình huống như thế nào, chẳng biết tại sao Hân Di tiến vào trong hồ dưới đáy biển của phòng ăn biển chúng tôi, thiếu chút nữa làm mồi cho cá mập rồi !”

“A!” Nhã Tuệ lập tức kinh ngạc há hốc miệng, con ngươi cũng muốn rớt ra, căng thẳng hỏi: “Tại sao có thể như vậy? Vậy Hân Di còn tốt chứ?”

“Người không có việc gì, nhưng đã bị hoảng sợ đến thần trí có chút mơ hồ!” Bởi vì chuyện này, Kỳ Gia Minh cũng hết sức phiền não nói: “Hiện tại đang đưa đến bệnh viện, bởi vì tôi không yên tâm muốn đi theo! Tối nay có thể tôi không có cách nào giúp cô được !”

“Không có việc gì! ! Anh nhanh đi theo cô ấy, chuyện của tôi xong rồi, cũng lập tức đi thăm cô ấy!” Nhã Tuệ gấp gáp nói.

“Được, được, được! ! Tôi đi trước đây! !” Kỳ Gia Minh nói xong, liền nhanh chóng xoay người đi khỏi, hai mắt lại nhấp nháy, không khỏi liếc tới hoa hồng trắng trên bàn ăn, lại lập tức im lặng đi khỏi.

Một cánh cửa sổ sát đất, một bóng dáng nhàn nhạt đang nhìn về bên này.

Như Mạt mặc váy dài cúp ngực màu trắng, vấn búi tóc trang nhã, bên trái cắm một đóa hoa bách hợp nhỏ xíu tươi đẹp, xinh đẹp như tiên, rất say lòng người, cô mở mắt to mơ mộng, giống như tinh linh mơ mộng nhất trên thế giới, nhìn bữa tiệc ngoài trời, rất nhiều màn lụa màu trắng đang theo gió bay bay, trên mặt của cô hơi nở nụ cười dịu dàng như nước, tính tình khó được trở lại lúc mình rất ngây thơ, âm thanh ngọt ngào mềm mại, sâu kín nói: “Tôi cũng đã từng khát vọng có một bữa tiệc như vậy, là bữa tiệc hôn lễ của tôi và Thiên Lỗi. . . . . . Tôi vẫn không ngừng ảo tưởng, nhưng dần dần tôi phát hiện, rốt cuộc là vì cái gì? Tôi vẫn không ngừng thành toàn hạnh phúc cho người khác.”

Sau lưng cô, nhìn Như Mạt, giọng nói mềm mại: “Tiểu thư. . . . . . vào đêm nay, cô phải đi. Nghe nói bọn họ đang không ngừng tìm cô, nếu như cô vẫn ở lại nơi này sẽ gặp nguy hiểm!”

Như Mạt nghe nói như vậy, lông mày nhướng lên, vẻ mặt đột nhiên trở nên hơi lạnh lùng, sâu kín nói: “Khách sạn Á Châu lớn như vậy, tôi không thể ra ngoài được sao? ! Tôi còn muốn xem trò chơi tối nay?”

“Tối nay, tất cả giao cho chúng tôi,” Cô gái ở phía sau, lại cung kính nói: “Vì an toàn của cô, đi thôi. . . . . .”

“. . . . . . .” Như Mạt suy nghĩ vấn đề này một chút, mới sâu kín hỏi: “Bên Ủy viên Lưu có hành động gì không?”

“Rượu đỏ biến mất ở nhà họ Trang, Ủy viên Trương ra mặt cứu mọi người, trước mắt toàn bộ bọn họ giữ trạng thái yên lặng, Thủ tướng tiếp tục ôm bệnh nhẹ, dường như muốn không quan tâm đến, nhưng Tịnh Kỳ vẫn canh giữ ở bệnh viện, không cho phép bất cứ ai đến gần Đường Chí Long, Đường Khả Hinh cũng được cao thủ đẳng cấp thế giới bảo vệ chặt chẽ, chúng ta bởi vì không biết chai rượu đỏ kia đi về đâu, chỉ sợ có một chút gợn sóng, lập tức sẽ xảy ra sự cố, cho nên tất cả cũng đều giữ trạng thái yên lặng. Nhưng chúng ta cảm thấy người của bọn họ, yên tĩnh làm cho người ta có chút ngạc nhiên, giống như đang chờ đợi chuyện gì đó!” Cô nói ngay.

Hai mắt Như Mạt xoay tròn, nghĩ đến sau khi xảy ra chuyện ở biệt thự Trang Hạo Nhiên, bọn họ quả thật yên tĩnh quá mức, cô cau chặt mày, lạnh lùng hỏi: “Chẳng lẽ. . . . . . Trận thi đấu rượu đỏ này, còn có chuyện khác sắp xảy ra? Nếu trên tay Đường Khả Hinh không có rượu đỏ, tại sao Ủy viên Trương còn phải phái người và hỏa lực nặng như vậy bảo vệ cô ta? Hoặc là trên người của cô ta còn có giá trị lợi dụng! ! Hoặc là trên người của cô ta có giấu rượu đỏ!”

Sau lưng cô, im lặng không lên tiếng.

Như Mạt lại nhàn nhạt suy nghĩ chuyện này, sau khi do dự một lúc, mới ra lệnh: “Căn dặn người, điều tra một chút loại rượu tham gia thi đấu rượu đỏ lần này! Rốt cuộc có bao nhiêu loại rượu đỏ! Bao gồm loại rượu bí mật thi viết vòng đầu tiên, đến vòng thứ ba, toàn bộ phải điều tra rõ ràng! ! Không bỏ sót. . . . . .”

Cô lạnh lùng lời nói tới đây, lập tức hơi ngẩng mặt, hai mắt lập tức sáng lên, mang theo vài phần hưng phấn, nói: “Chai rượu đỏ này có thể giấu ở trong những chai rượu này! !”

“Vâng! Tôi lập tức đi điều tra!” Cô nói xong, liền nhanh chóng xoay người muốn rời khỏi, nhưng lập tức lại nhớ tới chuyện gì xoay người, hết sức cung kính nhìn Như Mạt nói: “Tiểu thư, còn có một việc, nhận được tin tức, tôi giống như nghe được, người bên Tổng Giám đốc Trang đang bí mật điều tra thủ phạm vụ phóng hỏa hơn mười năm trước, giống như nhất định phải cứu Đường Chí Long ra nhà giam! ! Tối hôm nay Tổng Giám đốc Trang sắp đến khách sạn năm sao đã từng xảy ra hiện trường vụ án phóng hỏa, cùng cảnh sát tham gia phá án hơn mười năm trước, cùng nhau dò hỏi và điều tra lại vụ án này một lần nữa!”

Như Mạt nghe nói như vậy, hai mắt chợt lóe, lộ ra một cỗ độc ác!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK