Chương 1244: AI ĐỘNG ĐẾN?
“Đúng vậy, tôi mới vừa bỏ sót điểm này! !” Uyển Thanh giống như bị chuyện gì dẫn dắt, hai tròng mắt lộ ra ánh sáng kịch liệt.
Hai tròng mắt Lãnh Mặc Hàn cũng nhanh chóng di động, cúi đầu suy nghĩ thật sâu chuyện này! !
Mặc dù Thanh Bình và Mỹ Linh đang bận rộn, nhưng khi nhìn thấy nét mặt như bừng tỉnh hiểu ra của hai anh em bọn họ, cũng không khỏi dừng động tác trong tay, ngẩng đầu lên liếc bọn họ một cái, Trương Thục Dao cảm thấy kì lạ, ngẩng đầu lên về phía Uyển Thanh nói ngay: “Thế nào? Tìm được manh mối rồi sao? Mau nói cho tôi biết với!”
Uyển Thanh lập tức đứng lên, cũng không để ý đến tình trạng cơ thể, chậm rãi đi xung quanh mọi người, giống như đắm chìm vào sự thật vụ cháy tại hiện trường trong quá khứ, sâu kín nói: “Chúng ta bỏ quên nhân chứng có ích nhất!”
“Ai?” Trương Thục Dao nhanh chóng nhìn Uyển Thanh! !
Uyển Thanh lập tức nhìn Trương Thục Dao nói ngay: “Người đã chết hơn hai mươi năm nay!”
“À?” Mỹ Linh và Thanh Bình vừa bận rộn vừa kinh ngạc trợn to hai mắt, nhìn Uyển Thanh kêu lên: “Người đã chết hơn hai mươi năm? Bọn họ đã chết, làm sao làm chứng chứ?”
Uyển Thanh lại xoay người, mỉm cười nhìn bọn họ nói: “Nhưng mọi người có nghĩ qua chưa! ? Chúng ta không có cách nào biết được sự thật ở chỗ chủ tịch Đường! ! Cho dù người phụ bếp này còn sống, chúng ta cũng không thể có cách nào biết rõ sự thật! Mà hiện tại manh mối Cục cảnh sát cung cấp cho chúng ta, một phần thật, một phần giả! Đây là bởi vì nghe nhìn nhầm lẫn! ! Nhưng có một loại người không biết nói dối! ! Đó là người chết!”
“Nhưng người đã chết, làm sao làm chứng chứ?” Trương Thục Dao vẫn cảm thấy chuyện này rất khó nói!
Uyển Thanh chậm rãi cất bước đi tới trước LCD, liếc mắt nhìn người phụ bếp ở trước mặt đã chết hơn hai mươi năm, lúc này mới chậm rãi xoay người, nhìn mọi người mỉm cười nói: “Chúng ta giả thiết trước khi sự việc xảy ra, khẳng định chủ tịch Đường không rõ tiếp theo sẽ xảy ra vụ cháy! ! Như vậy chúng ta lại giả thiết lúc hơn hai mươi người phụ bếp đi làm cũng không thể dự cảm mình sẽ xảy ra chuyện! Bọn họ vẫn sẽ hết sức cao hứng, hoặc clàm trách nhiệm chuẩn bị công việc tiếp theo, đúng không?”
“Đúng vậy!” Trương Thục Dao lập tức gật đầu khẳng định!
“Như vậy. . . Trước khi xảy ra vụ cháy, bọn họ rốt cuộc đã làm chuyện gì?” Uyển Thanh nhìn Trương Thục Dao hết sức thâm trầm hỏi! !
” . . .” Trương Thục Dao nghi ngờ trợn to hai mắt suy nghĩ chốc lát, lập tức có chút kinh ngạc nói: “Ý của cô là! Công việc của các đầu bếp rất có thể sẽ lộ ra suy nghĩ và ý tưởng của chủ tịch Đường! ! Ví dụ như. . . Trước khi bọn họ làm việc, có thể sẽ. . . Đi uống một ly nước trước, đi ghi chép thứ gì đó, hoặc. . . Gọi điện thoại! !”
“Thông minh!” Uyển Thanh lập tức nhìn Trương Thục Dao mỉm cười nói: “Chúng ta có thể lần theo dấu vết người trước khi chết, rốt cuộc đã làm những gì! Có thể sẽ phát ra hiện một chút dấu vết! !”
Trương Thục Dao nghe xong, bản thân lập tức phấn chấn gấp trăm lần, ngồi ở trên ghế sa lon, nghiêng người tới trước đưa hai tay ra nhanh chóng hoạt động trên bàn phím, vừa gõ vừa nói: “Tôi cảm thấy! ! Suy luận là một thứ quá kì diệu! Quả thật là tìm ra một tia hi vọng ở trong khe hở thời gian và không gian! Tôi cảm thấy nếu như để cho hai anh em cô có thể phát hiện ra dấu vết ở trên thân người đã chết! Vậy tôi thật sự nể phục! Tôi đã cảm thấy quá kì diệu !”
Uyển Thanh mỉm cười cầm mặt sau tấm hình hơn hai mươi người chết, cô nhìn thật kỹ, quan sát tỉ mỉ mới nói: “Vốn . . . Suy luận chính là sự đấu tranh giữa lí trí và linh cảm! ! Thậm chí trong thời gian dài, chúng ta phân tích ra rất nhiều X, rất nhiều Y của vụ án, sau đó đưa ra lí luận chứng minh từng cái từng cái! Đến lúc đó, cô sẽ phát hiện có rất nhiều chuyện thú vị?”
“Chuyện gì thú vị?” Trương Thục Dao tỉ mỉ xem các hình ảnh trước khi xảy ra vụ cháy, các đầu bếp còn chưa đi làm cho nên phòng bếp vẫn trống không, cô hoạt động ngón tay, điều chỉnh một màn hình khác, tiếp tục tìm kiếm hình ảnh các đầu bếp! !
“Chính là từng vấn đề phát sinh! Không chỉ có một loại đáp án! Chỉ cần cô kiên nhẫn tìm kiếm, cô sẽ phát hiện, mọi sự vật tạo thành trên thế giới, tuyệt đối không chỉ là một cộng một bằng hai! !” Uyển Thanh nói xong, lập tức cầm một tấm hình một người đầu bếp già, phát hiện bóng dáng lão đầu bếp hơn sáu mươi tuổi mặc quần áo đầu bếp, hai tròng mắt của cô sáng lên, lập tức tỉ mỉ chú ý trong túi áo của lão đầu bếp này có một cuốn sổ nhỏ! !
Trái tim cô lập tức kích động kêu lên: “Tìm được rồi!”
“Cái gì?” Mọi người cùng nhau kinh ngạc nhìn cô! !
Uyển Thanh không nói hai lời, vẻ mặt hưng phấn cầm tấm hình này, kêu to một tiếng: “Điệp Y! ! !”
Cửa lập tức mở ra, Điệp Y giống như ma quỷ xuất hiện tại trước cửa phòng. . .
Lãnh Mặc Hàn hiểu em gái, liền bất đắc dĩ nói: “Em mới vừa tỉnh lại, tâm trạng không nên quá kích động, vết thương của cô ấy chưa lành, em đừng theo thói quen gọi cô ấy, để cho cô ấy nghỉ ngơi một chút. . .”
“Cô ấy hành động nhanh nhất!” Uyển Thanh không nói hai lời, liền ném cho Điệp Y tấm hình giống như tấm bài xì phé bằng kim loại, nói: “Mau! ! Tìm cuốn sổ của lão đầu bếp này! Bảo Tô Lạc Hoành giúp cô! ! Hành động càng nhanh càng tốt! Cục cảnh sát cách chúng ta 15 km!”
Điệp Y gật đầu, cầm tấm hình lập tức xoay người đi ra ngoài. . .
“Cuốn sổ của lão đầu bếp đó có thể phản ảnh vấn đề gì?” Mỹ Linh và Thanh Bình không hiểu nhìn Uyển Thanh hỏi!
Uyển Thanh trực tiếp nhìn hai người bọn họ, nhanh chóng phân tích: “Mọi người suy nghĩ xem! Một người thường dùng sổ để ghi chép vào công việc của mình! Một là bởi vì ông ấy cẩn thận! Hai là có thể trí nhớ của ông ấy không tốt! Tuổi tác của ông ấy đã hơn sáu mươi, còn có thể ở lại trong phòng bếp, chứng minh năng lực của ông ấy không tệ, nhất định sẽ được chủ tịch Đường coi trọng! Như vậy cuộc sống của ông ấy tất nhiên sẽ được coi trọng hơn, có ý nghĩa hơn!”
Mỹ Linh cảm thấy chuyện này rất có lý, nhưng vẫn nhìn Uyển Thanh, khuôn mặt lộ ra nghi ngờ nói: “Tôi xem như ông ấy ghi chép công việc của mình vào cuốn sổ! Nhưng cũng chỉ phản ánh Đường Chí Long cần ông ấy làm việc gì đó!”
“Ai biết được!” Uyển Thanh thả ra một chút tin tức, mỉm cười tiếp tục nhìn vật sót lại của hơn hai mươi đầu bếp lúc còn sống, Lãnh Mặc Hàn cũng nhận lấy mấy phần tài liệu trong tay em gái, tỉ mỉ phân tích từng tấm hình và vật sót lại. . .
Thời gian từ từ trôi qua hơn nửa tiếng, trong máy tính phát ra ánh đèn nhấp nháy! !
Uyển Thanh lập tức căng thẳng nghiêng người tới trước, mở thiết bị tiếp nhận, quả nhiên nhìn thấy Điệp Y đã truyền đến từng tờ từng tờ nội dung lão đầu bếp ghi chép trong cuốn sổ dùng camera chụp được, vẻ mặt cô lập tức kích động xem từng chữ từng chữ không muốn bỏ qua, thấy lão đầu bếp quả nhiên giống như dự đoán của mình, là một người cẩn thận nghiêm túc, cũng là một người có bệnh hay quên khá lớn! Cho nên ông ghi chép toàn bộ công việc theo trình tự, rõ ràng, bao gồm lúc nào bắt đầu đi làm, lúc nào tan việc, lúc giao ban gặp phải vấn đề gì, về nguyên liệu nấu ăn xảy ra vấn đề gì, tất cả ông đều ghi rõ ràng. . .
“Kì lạ!” Trương Thục Dao nhìn Uyển Thanh, kinh ngạc hỏi: “Lão đầu bếp mang theo cuốn sổ ở bên người, vì sao xảy ra vụ cháy lại còn nguyên như vậy!”
“Đây mới là có công mài sắt, có ngày nên kim! Đó là bản lãnh của Uyển Thanh tôi!” Uyển Thanh nói xong, hai tròng mắt lại nhanh chóng xem nội dung từng trang ghi chép, rốt cuộc cô nhìn thấy một đoạn văn được lão đầu bếp ghi chép trước đêm xảy ra vụ cháy: 5 giờ chiều mai, khách sạn mở tiệc trà! 4 giờ 30 phút tất cả đầu bếp cùng phụ bếp tập trung! Mật mã cửa là 282879!
“Tìm được rồi! !” Uyển Thanh lập tức kích động nhìn mọi người, đọc một tờ ghi chép hôm đó, bật cười nói: “Tôi đã nói rồi! ! Có công mài sắt, có ngày nên kim!”
Ba cô gái Mỹ Linh và Thanh Bình cùng xem ghi chép hôm đó, lại nghi ngờ kêu lên: “Những lời này có gì đâu? Đây không phải là một câu rất đơn giản sao?”
Lãnh Mặc Hàn lại nhìn câu nói kia, hai tròng mắt sáng lên! !
Uyển Thanh bật cười nhìn ba cô gái, sâu kín nói: “Nhìn xem này! ! 5 giờ chiều mai, khách sạn mở tiệc trà! 4 giờ 30 phút tất cả đầu bếp cùng phụ bếp tập trung! Mật mã cửa là 282879! ! Chứng minh lúc ấy Chủ tịch Đường có thể không kịp mở cuộc họp này cho nên mới giao mật mã cho lão đầu bếp để cho ông ấy thay thế mở cuộc họp này! Kiểm tra lại nguyên liệu mở tiệc trà! Mọi người phải biết, một khách sạn mở tiệc trà nguyên liệu cực kỳ nhiều! Nhưng cố tình nguyên liệu nấu ăn nơi này lại xảy ra chuyện! Chủ tịch Đường mới nôn nóng chạy về xử lý chuyện này!”
“Chị. . . Muốn nói là. . .” Mỹ Linh và Thanh Bình kinh ngạc nhìn Uyển Thanh, hỏi: “Có ý gì?”
Uyển Thanh kích động nhìn mọi người, nói: “Mọi người có nghĩ tới hay không! ! Nếu như xảy ra vấn đề nguyên liệu nấu ăn, như vậy chuyện thứ nhất, chủ tịch Đường trách mắng cũng không phải là đầu bếp mà là phòng thu mua! Lúc đó ông ấy có thể gọi điện thoại cho phòng thu mua trước, tra hỏi chuyện này, sau đó sẽ căn dặn phụ bếp đi đến phòng thu kiểm tra nguyên liệu nấu ăn cùng kiểm tra nguồn cung cấp thực phẩm! Nếu là như vậy, tình tiết lúc đó ông ấy đang nấu nướng, không thành lập! !”
“Cho dù không thành lập, vậy thì nói rõ vấn đề gì?” Trương Thục Dao nghe xong, cảm giác trái tim đập nhanh, ngạc nhiên hỏi.
Lãnh Mặc Hàn hơi ngẩng mặt, cắn chặt răng đưa mắt nhìn một điểm nào đó ở phía trước, nói: “Nếu như tình huống lúc đó ông ấy nấu nướng không thành lập, như vậy. . . Van dẫn khí gas này do ai động đến! ! ?”