Chương 1270: KẾT THÚC (MƯỜI), TIỂU THƯ CAO QUÝ
“A!”
Trang Ngải Lâm vẫn lộ ra dáng vẻ nữ vương của cô, gần như châm biếm không cám ơn nhìn Tô Linh, vô cùng kiêu ngạo cười lạnh nói: “Tô tiểu thư! Mặc dù nhà họ Trang chúng tôi không bì nổi với thế gia hiển hách như nhà họ Tô, giàu có một phương! Có thể làm con dâu nhà họ Trang chúng tôi thì cả người cũng đã được tụ tập muôn ngàn cưng chiều rồi! Trước không cần phải nói tôi một tay nắm giữ một thế giới thời trang Paris, riêng tập đoàn trang sức của mẹ tôi, muốn những thứ ngọc trai, kim cương, ngọc bích cái gì cần có đều có! ! Hôm nay chỉ bằng một bộ áo cưới, mười hai nhạc phường của cô, cùng 12 bộ kim cương, ngọc bích là có thể ngăn cản được em trai tôi? Giống như nhà họ Trang chúng tôi không lo nổi một hôn lễ cho con dâu! !”
Lời này vừa nói ra, tất cả khách tại sảnh tiệc xôn xao một trận! !
Tô Linh nghe nói Trang Ngải Lâm như vậy, cô là danh viện thế giới, khuôn mặt lập tức nở nụ cười ngọt ngào, hai tròng mắt lóe ra ánh sáng thông minh sắc bén, chăm chú nhìn Trang Ngải Lâm nói thẳng: “Chị Trang quả nhiên là hoa hồng có tiếng tăm, lời nói ra đều hợp lòng người! Phải biết hôm nay người giàu có một phương, cái gì cần có đều có, nhà họ Tô chúng tôi tự không dám so bì với bất cứ ai, nhưng chỗ hơn người của Thụy Kỳ nhà chúng tôi cho tới bây giờ cũng không phải là những thứ trang sức kia, lúc nảy đánh cuộc với Chị Trang, tôi nhắc tới những vật phẩm tục tằng kia, đúng là tôi tục tằng rồi! Nhưng tôi có chuyện muốn hỏi một điều, chị Trang quanh năm ở nước ngoài có biết kết hôn ở trung quốc có muôn ngàn hình thức, không chỉ nặng lễ, mà còn nặng nghi! Lấy vợ chẳng qua là nói đến. . . hai chữ “Thành ý”! !”
Trang Ngải Lâm nhíu mày, thái độ vẫn kiêu ngạo nhìn Tô Linh, nói: “Thế nào gọi là lễ, thế nào gọi là nghi! Thế nào gọi là thành ý?”
Tô Linh nhìn đám quản lý quả nhiên thật cẩn thận đóng cửa lại, lúc này khuôn mặt cô mới mỉm cười, từ từ cất bước đi xung quanh bàn tiệc của mọi người, nói: “Truyền thống kết hôn chính thức của Trung quốc chúng ta chia làm ba thư sáu lễ! Ba thư là thư ngõ (đưa tin), thư lễ (báo tin), thư nghênh (chuẩn bị nghi thức)! ! Thư ngõ vì muốn đính ước mà gửi thư đưa tin! Thư lễ vì cầu hôn mà gửi thư báo tin! Thư nghênh vì rước dâu mà gửi thư xin ngày giờ! ! Mỗi chi tiết đều lộ ra thành ý nhà trai cưới cô dâu! Thời cổ đại, ba thư được chia thành ba loại hình thức, hình thức bình thường bằng văn bản, hình thức bậc một trở lên bằng ngọc, hình thức bậc cao nhất bằng vàng! Bên trái là rồng bay, bên phải là phượng múa, một trăm cân vàng ròng trải qua nấu chảy trong lò lửa lớn 100 ngày mới chế tạo thành, việc điêu khắc tượng rồng phượng và kiểu chữ viết phải do chuyên gia điêu khắc và chuyên gia thư pháp hàng đầu cùng phối hợp thực hiện! !”
Mọi người nghe xong, không khỏi trợn mắt hốc mồm một lúc, cũng không ngờ kết hôn truyền thống có nhiều lễ nghi lễ tiết như vậy, ngay cả Đường Khả Hinh ngây ngô đứng ở sau lưng Ủy viên Trương, nghe Tô Linh nói như vậy cũng không khỏi trợn to hai mắt, vẻ mặt lộ ra kinh ngạc! !
Đường Chí Long lại ngồi trong bàn tiệc, khuôn mặt khẽ lộ ra nụ cười, người đã từng xem qua ngàn quyển sách, đi ngàn dặm đường, dĩ nhiên cũng hiểu rõ những chi tiết này.
Tô Linh tiếp tục mỉm cười từ từ đi về phía bàn của Ủy viên Trương, hai tròng mắt dịu dàng chuyển động, nhìn tân khách xung quanh một vòng, nói tiếp: “Sau đó, chính là sáu lễ! ! Từ cầu hôn đến xin rước dâu, chia ra làm: Dạm Ngõ (Bỏ rượu)! Vấn danh (Hỏi tên tuổi và ngày sinh tháng đẻ)! Nạp Cát (Xem tuổi tác và thông cáo tổ tiên)! Nạp Trưng (Nạp sính lễ)! Thỉnh Kỳ (Xin ngày giờ rước dâu)! Thân Nghinh (Rước dâu)! ! Trước hết chúng ta khoan nói, nếu chị Trang muốn để cho Khả Hinh được muôn ngàn cưng chiều, nhất định phải có 300 cân vàng ròng điêu khắc thành ba thư, riêng sáu lễ này! Phải hết sức chú ý, thậm chí có chút đau đầu! Đây quả thật là tiêu chuẩn cao nhất không phải bình thường có thể làm được!”
Cô nói xong, vẻ mặt còn đặc biệt nở nụ cười khiêu khích và bí ẩn, nhìn Trang Ngải Lâm! !
Trước mắt bao người, Trang Ngải Lâm hết sức ngạo mạn trực tiếp cười nói: “Tất cả mọi người biết Trang Ngải Lâm tôi coi trời bằng vung, 300 cân vàng ròng, tôi vẫn không có để ở trong mắt! !”
Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, trái tim giống như bị nện mạnh một búa, lập tức trợn to hai mắt, thật kích động căng thẳng nhìn Trang Ngải Lâm! !
“Tốt! Tôi thích người nói hùng hồn như chị Trang, mắc cỡ ngại ngùng có nghĩ gì! ?” Tô Linh trực tiếp nhìn Trang Ngải Lâm tiếp tục nói: “Nếu một chút nữa Tổng Giám đốc Trang có thể đi vào trong sảnh tiệc này, chị Trang giao ra ba trăm cân vàng ròng, Tô Linh tôi mời chuyên gia thư pháp tốt nhất cả nước, còn có chuyên gia điêu khắc, theo quy cách cao nhất của Hoàng Đình, chế tạo thành ba thư hàng đầu Trung Quốc!”
“A. . .” Đường Khả Hinh ngây ngô đứng ở một bên, nghe hai chị gái tán gẫu kết hôn truyền thống Trung Quốc, cô nghe đến nổi trái tim đập mạnh, thừa dịp Tô Linh chưa nói, cô sợ người khác nói đến chuyện kết hôn của mình, vội vàng nói: “Hai chị. . . Em. . . Em . . . Em có thể nói một câu không?”
Ủy viên Trương lập tức hơi quay mặt sang, nghiêm khắc mạnh mẽ nhìn Đường Khả Hinh nói: “Nơi này có chuyện gì của con?”
Mặt của Đường Khả Hinh đỏ lên, nhìn Ủy viên Trương.
Mọi người bật cười phá lên một trận, hai vợ chồng của Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ, bao gồm đám người quân trưởng cũng không nhịn được cười, chỉ có Đường Chí Long, vẻ mặt lộ ra nụ cười bất đắc dĩ nhưng thật sự hiểu rõ và thông suốt nhìn con gái.
Tô Linh nhìn Đường Khả Hinh thật sự lúng túng, cô liền nở nụ cười đỡ cô gái xấu hổ ngây ngốc ngồi ở trên ghế ngọc bên cạnh Ủy viên Trương, để cho cô tựa vào trong ngực vững vàng của cha, lúc này mới nở nụ cười đi quanh mọi người tiếp tục giải thích: “Tiếp theo, chúng ta sẽ nói đến sáu lễ! ! Đầu tiên là Dạm Ngõ, còn gọi là mai mối! ! Tất cả chúng ta đều biết Khả Hinh là tâm can bảo bối của chủ tịch Đường, thân phận tự nhiên vô cùng cao quý, hiếm có chính là cô ấy có phẩm chất cao quý, hiền lành xinh đẹp động lòng người, muốn cầu hôn với cô gái cao quý như vậy, trong sáu lễ ngày xưa, quy tắc cầu hôn nhất định có thể sánh cùng hoàng hậu! Người cầu hôn tuyệt đối không thể là người bình thường! Huống chi, cô ấy không chỉ là con gái yêu của chủ tịch Đường, cô ấy còn là con gái nuôi của Ủy viên Trương, là cháu gái trong miệng ông nội tôi! Chị Trang, chị có thể tưởng tượng được người cầu hôn này rốt cuộc có ai có thể gánh nổi trách nhiệm nặng nề này?”
Trang Ngải Lâm nghe nói như vậy, hai tròng mắt của cô lóe lên, đang nghi ngờ suy nghĩ!
Từ trước đến giờ Tô Linh luôn ăn nói sắc bén, chỉ là chưa bao giờ lộ ra trí tuệ sâu rộng, nhìn dáng vẻ Trang Ngải Lâm như vậy, cô không nhịn được khẽ mỉm cười, đang lúc mọi người đều im lặng suy nghĩ, cô tiếp tục đi quanh mọi người nói: “Dĩ nhiên! ! Tổ chức một hôn lễ chân chính kiểu truyền thống của Trung Quốc, tuyệt đối không thể qua loa, cũng nhất định không thể quyết định ngay mọi thứ! Bởi vì chuyện này nhất định phải thông qua suy tính lâu dào, bàn bạc trao đổi, đưa ra quyết định sau cùng! ! Lúc này mới thể hiện chân thành trong kết hôn! Theo quan niệm truyền thống của chúng ta, hôn nhân không chỉ là một loại chế độ, nó càng thể hiện sự hòa hợp giữa cuộc sống và tình yêu! Đây mới là ý nghĩa cao nhất!”
Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, không nhịn được ngẩng đầu lên, chăm chú nhìn Tô Linh.
Tô Linh chăm chú nhìn Đường Khả Hinh một cái, mới tiếp tục dịu dàng mỉm cười nhìn mọi người nói: “Tiếp theo là vấn danh, mang ngày sinh tháng đẻ bên nhà gái tương hợp với nhà trai, trong này chúng ta tạm thời không nói đến cách nói dị đoan mê tín, nhưng thỉnh ngày sinh tháng đẻ của một cô gái cao quý, hình thức thông thường bằng giấy tờ, hình thức vua chúa bằng ngọc hòa điền chạm trổ thành hộp phượng hoàng tượng trưng người con gái cao quý, do người mai mối thỉnh ngày sinh tháng đẻ của bỏ vào trong hộp phượng hoàng, lại tự mình đưa đến nhà đàn trai tương hợp, sau khi hợp thành thì thông cáo trước bàn thờ tổ tiên tuổi tác đã hợp nhau! Do nhà trai chuẩn bị chín vàng, chín bạc, chín ngọc tới thông báo cho nhà gái, sau khi bát tự tương hợp (giờ, ngày, tháng, năm sinh hợp nhau), mới đến lễ chính thức, đó là nạp tài! !”
Trang Ngải Lâm nghe nói như vậy, lập tức ngẩng đầu lên, hai tròng mắt sắc bén nhìn Tô Linh! !
Tất cả mọi người trong bữa tiệc lắng nghe say sưa, bao gồm Diệp Mạn Nghi cùng Ân Nguyệt Dung cũng là phụ nữ cao quý, vẫn là lần đầu nghe được hình thức hôn lễ phức tạp như thế, ngay cả Hoắc Minh và Trần Mạn Hồng cùng đám nhân viên phục vụ cũng nghe đến trợn mắt há hốc miệng, những thứ đồ này nghe thì đơn giản nhưng làm là một chuyện long trọng cỡ nào! !
Tô Linh tiếp tục nhìn mọi người, nở nụ cười nói: “Tôi không chịu đâu! Chuyện này rõ ràng chính là tôi cùng chị Trang đánh cuộc, nhưng tại sao trò chuyện một chút, mọi người giống như muốn thò vào một chân, mà thò vào một chân lại không có thành ý! Nếu như chuyện này không có quan hệ tới mọi người, mọi người đều đi đi, để tôi cùng chị Trang tán gẫu là được!”
Mọi người nghe nói như vậy, tất cả đều không khỏi phì cười.
Đường Khả Hinh càng mắc cỡ mặt đỏ bừng, tựa thật chặt vào trong ngực cha, không thốt nên lời!
Lúc này Ủy viên Trương cũng ngẩng đầu lên, nét mặt nghiêm túc, thản nhiên nhìn Tô Linh, mở miệng nói: “Chúng ta nói đến chuyện ngoài lề từ lúc nào vậy! Vốn hôm nay tới đây chính là muốn nói một chút chuyện kết hôn nên làm gì! Nhưng bây giờ nói đến nạp tài, cũng không phải của hồi môn!”
Lời này vừa nói ra, người hai nhà Tưởng Trang cùng hết sức nghiêm túc ngẩng đầu nhìn Ủy viên Trương cùng Đường Chí Long, hết sức chân thành nói: “Nạp tài này, chúng tôi nhất định sẽ sắp xếp hết sức long trọng và thỏa đáng, tuyệt đối không thể có một chút ủy khuất cho Khả Hinh!”
“Lúc này chúng ta cũng không nói đến ủy khuất!” Tô Linh mỉm cười vươn tay nắm nhẹ bả vai Đường Khả Hinh, cảm thấy bả vai cô hơi lạnh, liền cầm lông trắng tinh dì Lý ôm trên tay, dịu dàng cẩn thận giống như chị gái, khoác áo lông lên trên người của cô, mới mỉm cười nói: “Khả Hinh chúng ta vốn là một cô gái hiền lành ngây thơ đơn giản, tự nhiên sẽ không có đưa ra yêu cầu gì với nhà trai, nhưng nạp tài này tượng trưng cho các vị xem trọng thân phận của cô ấy! Trước hết không nói đến Kim Ngọc Mãn Đường có bao nhiêu vàng bạc, châu báu, nhưng chỉ là một chút bánh lễ, ngọc trai, cây dừa, lá trà đều có sự chú trọng đặc biệt của nó! Nói đến lá trà này đi, mọi người đều biết cây trà không thể di động, cho nên lúc nạp lễ đưa lá trà tượng trưng cho đến chết không thay đổi, ngụ ý ngầm là khi đã kết hôn, người con gái giữ lời thề đến chết cũng không thay đổi! ! Đây là một phần tình nghĩa của nhà gái quý giá đến cỡ nào! ! Cho nên phải chú ý, lá trà này nhất định phải là giống cây trà ngũ đại thiên đàn mới sinh của nước ta, tim trà này được hái lần đầu! Hơn nữa còn do chín đôi vợ chồng hạnh phúc mỹ mãn cùng hái, ngụ ý thật dài thật lâu!”
Ân Nguyệt Dung là người tinh tế, nghe Tô Linh giải thích như vậy, bà cũng cảm giác đầu choáng váng não nặng nề, tâm trạng căng thẳng, chỉ sợ nghe sót một chữ, người con dâu này sẽ không cưới được!
Lúc này Đường Chí Long ôm con gái trong ngực, nghe Tô Linh nghiêm túc giảng giải như vậy, rốt cuộc khuôn mặt ông lộ ra nụ cười khiêm tốn, nhìn người hai nhà Tưởng Trang nói: “Thật ra. . . Hôn nhân là chuyện của hai đứa nhỏ, tất cả lấy chân thành vui vẻ là được rồi, thật sự không cần. . .”
“Không được!” Lúc này Ủy viên Trương lên tiếng, ông dùng thân phận cao nhất bữa tiệc, thái độ lộ ra cứng rắn, từng chữ từng chữ chậm rãi nói: “Tô Linh nói đúng! ! Khả Hinh chúng ta chính là tiểu thư cao quý, tôi không coi trọng Kim Ngọc Mãn Đường! Nhưng nạp tài này không chỉ phải nở mặt mày, càng phải chân thành! !”
“Đúng vậy!” Thủ tướng cũng nở nụ cười, lấy thân phận người lớn tuổi nhất trên bữa tiệc, nhìn người hai nhà Tưởng Trang, nói: “Khả Hinh là con của Chí Long cùng chúng tôi! Các người sơ sót với con bé, chính là sơ sót với chúng tôi, mặc kệ là người mai mối, hay lá trà trên núi cao, hạt mè, hạt đậu cũng phải chuẩn bị thỏa đáng, tất cả đều theo lễ tiết truyền thống Trung quốc chúng ta! Không cần nhiều thêm một thứ ! Nhưng cũng không thể thiếu đi một thứ! !”
“Vâng!” Hai nhà Tưởng Trang vội vàng mỉm cười cung kính gật đầu.
“Thủ tướng. . .” Đường Chí Long vẫn cảm thấy hôn lễ này tổ chức quá xa hoa. . .
“Ừm. . .” Thủ tướng hơi nở nụ cười, vừa cầm cái muỗng ngọc múc nhẹ một chút đậu hũ bảy màu, vừa ăn ngon lành, vừa nói: “Trước hết cậu đừng quan tâm chuyện của người ta, quà cưới của cậu còn chưa có chuẩn bị xong!”
“Về phần quà cưới. . .” Tô Linh mỉm cười lại muốn nói chuyện. . .
“Nói chuyện quà cưới làm gì?” Ủy viên Trương trực tiếp ngẩng đầu lên, nhìn Tô Linh nói: “Chỉ cần nhà họ Trang có thể xử lý xong tất cả mọi chuyện lớn nhỏ trước khi kết hôn, một chút nữa Tổng Giám đốc Trang qua được, những người lớn chúng ta sẽ bàn quà cưới! Quà cưới này dễ xử lý!”
“Đúng vậy! ! Đồ cưới dễ xử lý!” Thủ tướng cũng nở nụ cười nói.
Khuôn mặt Đường Khả Hinh lập tức mắc cỡ đỏ bừng, vừa kích động vừa cảm động nhìn Ủy viên Trương và Thủ tướng, lập tức không có chủ ý, lại quay mặt sang nhìn cha mình. . .
Đường Chí Long chăm chú nhìn con gái, biết con gái nhiều năm qua, quả thật rất gian khổ từng bước đi tới, cho nên mới được rất nhiều người lớn thương yêu như vậy, lúc này, ông không thể làm gì khác hơn là kéo nhẹ bả vai của con gái, nhìn cô mỉm cười gật đầu một cái. . .
Đường Khả Hinh thấy thái độ cha cũng đồng ý như vậy, cô cũng hơi lộ ra ngượng ngùng ngẩng đầu lên nhìn đèn lồng màu đỏ trên hành lang dài nối thẳng ngoài cửa, nghĩ xem Trang Hạo Nhiên ở đâu. . .
“Đóng cửa lại cho tôi! !” Ủy viên Trương trực tiếp ngồi ở vị trí chính trên bàn tiệc, lại căn dặn: “Nếu như tối hôm nay Tổng Giám đốc Trang có thể đi vào cánh cửa này, chúng ta sẽ nói đến chuyện kết hôn sau! Nếu như không vào được thì để cho Khả Hinh cùng Thụy Kỳ vậy. . .”
Phốc! ! Mọi người bật cười một trận! !
Trang Ngải Lâm nghe nói như vậy, cô không chịu theo, tràn đầy khí thế trực tiếp đứng lên, đi tới trước mặt của Tô Linh, vẻ mặt lộ ra nụ cười khiêu khích kiêu ngạo nói: “Tô tiểu thư! Hôm nay cô học rộng tài cao, từng chữ đều là châu ngọc, xem như Ngải Lâm đã biết được rồi! Có Ủy viên Trương cùng Thủ tướng làm chủ, nhà họ Trang chúng tôi đã nghe rất rõ ràng! Tất cả chi tiết, chúng tôi cũng sẽ theo lời cô xử lý thật hoàn hảo! Tuyệt đối sẽ làm cho Khả Hinh cả người được tụ tập muôn ngàn cưng chiều! Hơn nữa. . . Hôn lễ này tất nhiên nhất định là có một không hai! ! Nhưng cô phải nhớ đều là chị gái, nếu như một lúc nữa em trai tôi đi vào được cánh cửa này, cô cần phải điểm chỉ, thực hiện lời hứa của cô!”
Tô Linh mỉm cười nhìn Trang Ngải Lâm, hai tròng mắt cũng lập tức lóe lên sắc bén nói: “Nếu Tổng Giám đốc Trang có thể đi vào cánh cửa này, tôi còn một chuyện tốt muốn nói, nếu Khả Hinh vô duyên làm người nhà với Thụy Kỳ, như vậy Khả Hinh chính là em gái của tôi! Quà cưới của cô ấy, tôi sẽ xử lý! Tôi nhất định sẽ làm cho cô ấy xuất giá nở mặt mặt mày! Riêng thợ thêu thủ công ở Tô Hàng của tôi, nhất định sẽ thêu cho cô ấy bức tranh hạnh phúc tuyệt đẹp có một không hai!”
“Hi vọng Tô tiểu thư không phụ sự mong đợi của mọi người, sau này Khả Hinh có chị gái như cô, nếm đủ mùi vị chua ngọt đắng cay đều thú vị!” Trang Ngải Lâm tràn đầy lòng tin trực tiếp cười nói.
“Tổng Giám đốc Trang đi vào được cánh cửa này rồi chúng ta sẽ nhận thân thích đi!” Hai tròng mắt Tô Linh lóe lên sắc bén, cũng khẽ mỉm cười nói.