Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 902: BÌNH AN VÔ SỰ

Lý Tú Lan chăm chú nhìn Đường Khả Hinh, do dự thật lâu, cuối cùng lắc đầu một cái, sâu kín nói: “Không phải! !”

Đường Khả Hinh lại căng thẳng và gấp gáp nhìn mẹ, hỏi: “Chuyện này sự thật như thế nào?”

Hai mắt Lý Tú Lan mãnh liệt lóe lên, kéo con gái ngồi ở trên ghế nhỏ ở góc tối trong phòng bếp, bàn tay lạnh lẽo, hơi run rẩy nắm tay của con gái, mới nói tiếp: “Tất cả mọi người đều đặt sự kiện kia ở trên người ông cụ Tưởng, đều đang suy đoán là trong quá trình sản xuất rượu đỏ đã xảy ra chuyện, nhưng lúc ấy cũng không có ai chú ý đến các quan chức hợp tác với Hoàn Cầu!”

Hai mắt Đường Khả Hinh sáng lên, lại vội vàng nhìn Lý Tú Lan.

Lý Tú Lan thở gấp, đau lòng bất đắc dĩ tiếp tục nói: “Đáng thương cho ông ngoại và bà ngoại của con cứ chết không rõ ràng như vậy, ngay cả oan hồn cũng chỉ truy cứu ông cụ Tưởng và cả đám người chưng cất rượu lúc ấy. Thật ra chuyện này, sau đó mẹ mới biết, đây là một cuộc chiến giữa các quan chức với nhau! Vì dồn sức cho Thị Trưởng lúc ấy nâng cao địa vị, liền kéo các quan chức tham gia khai thác vườn nho xuống ngựa một lượt ! !”

Trái tim Đường Khả Hinh đập mạnh đau nhói, nhìn Lý Tú Lan, căng thẳng nói: “Ý của mẹ là. . . . . . Những quan chức này vì để cho bản thân mình thăng chức nhanh, nâng cao địa vị, liền đầu độc toàn bộ người trong thôn?”

Lý Tú Lan ngẩng đầu lên, nhìn con gái, lại khẩn trương nắm chặt hai tay của cô, thần kinh căng thẳng khó hiểu, nói: “Khả Hinh! ! Con nên biết, đây không chỉ là một người, đây là một tổ chức! Một tổ chức đáng sợ! Lúc mẹ trở về, đi thăm rất nhiều người địa phương, rốt cuộc vào một đêm, ở chỗ của ông Trưởng thôn nghe được, ông ấy nói đã từng có một ngày, ông ấy đi qua phòng làm việc của Viện nghiên cứu, không khỏi nghe được tiếng trò chuyện, liền ngạc nhiên dừng lại, nghe có một quan chức gọi điện thoại, nói nhiệm vụ sắp bắt đầu. . . . . . Ông không hiểu rốt cuộc là nhiệm vụ gì, nhưng ông ấy lại lén nghe được vị quan chức kia nói, nếu như vườn nho hoàn thành, sẽ có rất nhiều quan chức sẽ được lên chức! Cho nên tuyệt đối không thể để cho chuyện này xảy ra! Lúc ấy ông Trưởng thôn vẫn còn cảm thấy kì quái vì chuyện này, nhưng vẫn không dám nói lung tung, cho đến khi xảy ra chuyện thôn dân trúng độc, ông ấy mới hiểu rõ tình huống đêm đó, nhưng bởi vì sợ hãi, vẫn không dám nói ra, cho đến khi mẹ đến hỏi ông ấy, ông ấy mới giàn giụa khóc nói ra sự việc này!”

“Chuyện này cũng không thể trách ông ấy, nhà ai đều có con cái, có trẻ nhỏ, cũng muốn giữ mình. . . . . .” Lúc bà nói tới đây, nhớ tới uất ức của mình, chợt hai mắt đỏ thắm tràn lệ.

Đường Khả Hinh nghe xong, trong lòng cảm thấy run rẩy, sắc mặt cũng hơi trắng bệch, thở dốc mấy hơi, để cho mình bình tĩnh lại, nhìn mẹ hỏi tiếp: “Vậy. . . . . . Sau đó thì sao? Mẹ và cha làm sao, làm sao tiếp tục điều tra được chuyện này?”

Lý Tú Lan dừng lại một lát, mới nói tiếp: “Sau chuyện này, Hoàn Cầu vốn xảy ra chuyện lớn! Nhưng bởi vì được Ủy viên Trương cố gắng bảo vệ, mới bảo vệ được tập đoàn này, chuyện này, còn có một phần công lao của cha con! Lúc ấy cha của con tự mình bảo lãnh, nói tất cả mọi người của Hoàn Cầu cũng tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện trái lương tâm, trời đất chứng giám, lại càng không e ngại công bố sự thật! Nhưng ít nhất phải đòi lại lẽ phải cho hơn một triệu nhân viên! ! Phải biết một tập đoàn đón gió lướt sóng, liên quan đến cuộc sống và mơ ước của bao nhiêu người, chính phủ cũng sẽ không bởi vì hơn ba trăm thôn dân chết chóc, mà để cho một tập đoàn khổng lồ đóng cửa như vậy! Nhưng con cũng nói, bí mật không thể che giấu được, sẽ có một ngày bị phơi bày. Sau sự kiện chết chóc vì trúng độc chì, ông cụ Tưởng và cha của con mơ hồ phát hiện, có người đang âm mưu bí mật mượn cơ hội muốn lật lại chuyện này để lật đổ Hoàn Cầu, thậm chí mũi giáo nhắm thẳng vào ông cụ Tưởng! Phải biết, ông cụ Tưởng là người quan trọng nhất Hoàn Cầu! Cha của con vẫn cảm thấy chuyện trúng độc chì nhiều năm trước có điểm kỳ hoặc, liền muốn phái người điều tra lại, để cho chuyện này hoàn toàn kết thúc, không trở thành họa lớn của Hoàn Cầu nữa ! Khi đó, trong lòng của mẹ đối với chuyện ông ngoại và  bà ngoại của con qua đời vẫn có oan khuất, dè dặt và nghi ngờ, liền đề nghị mẹ muốn tự mình trở về một chuyến, lúc ban đầu cha của con không chịu, nhưng sau đó mẹ cứ khăng khăng, bởi vì mẹ lớn lên ở nơi đó, mặc dù phần lớn người trong thôn đã chết, nhưng ngoài núi vẫn còn có vài hộ gia đình, mẹ muốn thông qua dấu vết để lại, xem có thể tìm được một chút sự thật hay không. Không ngờ lúc mẹ trở về, mẹ thật kinh hãi, khu thôn trang xinh đẹp của tuổi thơ, lại giống như thị trấn ma quỷ, chỉ có giống nho của cha con lựa chọn lúc ấy, vẫn không có ai phá bỏ, cắm rễ nảy mầm, mẹ trở nên kích động liền cắn răng muốn dò hỏi chuyện này đến cùng! Nhưng không ngờ, điều tra nghe ngóng đến cuối cùng, mẹ mới phát hiện, căn bản không điều tra được, bởi vì dính dấp đến rất nhiều người!”

Đôi tay Đường Khả Hinh nắm chặt đôi tay của mẹ, căng thẳng nói: “Cũng bởi vì như vậy, chuyện mẹ trở về nhà điều tra, bị phát hiện! Cha lại xảy ra chuyện phóng hỏa bị bắt giam, nên mẹ bị những người đáng sợ bắt hành hạ ở trong bóng tối!”

Hai mắt Lý Tú Lan rưng rưng, cúi đầu, đè nén uất ức và lo sợ nói: “Bọn họ không phải là người, bọn họ là một đám ma quỷ, vì đạt được mục đích, giết người như ngóe! ! Địa vị và quyền lợi là thứ đáng sợ nhất trên thế giới này, nó có thể làm cho người ta biến thành ma quỷ!”

“Mẹ! Con vẫn có chuyện không nghĩ ra!” Đường Khả Hinh căng thẳng nhìn Lý Tú Lan, nói: “Ở Hoàn Cầu, cha đóng vai trò cực kỳ quan trọng như vậy, tại sao cha vào nhà giam, mẹ không đi cầu cứu người nhà họ Tưởng?”

“Cầu cứu?” Lý Tú Lan oán hận nhìn Đường Khả Hinh, cắn răng nghiến lợi nói: “Đến chết mẹ cũng sẽ không đi cầu bọn họ! Đến chết mẹ cũng không muốn mình và con gái của mình dính líu vào trong chuyện này! Đến chết mẹ cũng không muốn các con chịu khổ giống như mẹ! Đến chết mẹ cũng không muốn con cái của mẹ sẽ có bất kỳ dính dấp đến hai nhà Trang, Tưởng!”

“Mẹ! !” Đường Khả Hinh tò mò một chuyện khác, hoảng sợ nói: “Nhưng chuyện xảy ra đã rất nhiều năm, Hoàn Cầu cũng đã được Thủ tướng và Ủy viên Trương che chở nhiều năm, cũng đã qua chứ? Tại sao Hoàn Cầu vẫn liên tiếp xảy ra chuyện? Chẳng lẽ Hoàn Cầu thật sự còn có nhược điểm gì bị người nắm ở trong tay?”

Lý Tú Lan nhanh chóng nói với con gái: “Con muốn hiểu thì con phải rõ ràng, năm đó Hoàn Cầu được Ủy viên Trương và cha của con hỗ trợ, giữ cho Hoàn Cầu không có việc gì, món nợ này phải trả! Năm đó thôn dân chết hơn ba trăm người, bao nhiêu quan chức và ông cụ Tưởng sống chết, vinh nhục khó khăn cùng buộc chung một chỗ, nếu ông cụ Tưởng không trả một chút giá cao, dùng để thể hiện thành ý, ông ấy làm sao có thể giữ cho Hoàn Cầu vinh quang đến bây giờ sao?”

Đường Khả Hinh lập tức hỏi: “Vậy Hoàn Cầu có thứ gì để thể hiện thành ý?”

Lý Tú Lan thở gấp mấy hơi, nhanh chóng nói: “Sự kiện hơn ba trăm người chết năm đó, ông cụ Tần cũng trúng độc bỏ mình, nhưng cậu chủ nhà họ Tần, tức là cha của Thị Trưởng tiền nhiệm, Tần Như Hải tức giận bất bình đối với chuyện này, liền muốn cha hạ lệnh điều tra kỹ chuyện này, nhưng bởi vì ông cụ Tưởng nói chuyện một đêm, ông ta trở nên im lặng, từ đó nhà họ Tần đã cùng qua lại nhiều đời với hai nhà Tưởng Trang, đêm đó, rốt cuộc bọn họ nói chuyện nội dung gì, mặc dù mẹ không rõ ràng, nhưng sau đó mẹ nghe nói, sự kiện trúng độc chì đã được người đến điều tra tìm hiểu rõ! Bọn họ cùng nhau đem tài liệu điều tra còn có bí mật thật sự của hai nhà Tưởng, Trang, toàn bộ đặt ở một nơi bí mật! Từ đó, tất cả đen tối của tập đoàn đều yên ổn! Kềm chế lẫn nhau! Thế nhưng tài liệu bí mật, rốt cuộc đặt ở nơi nào, mẹ không biết, mẹ chỉ nghe nói, ban đầu bị ông cụ Tưởng đoạt được, cất giấu ở một nơi, sau đó lại bí mật biến mất. . . . . .”

Đường Khả Hinh lập tức nhớ tới chai rượu đỏ của mình, hai tròng mắt của cô mãnh liệt lóe lên, trái tim đập thình thịch vang dội, sắc mặt tái nhợt, sâu kín nói: “Mẹ. . . . . . Nếu như chúng ta . . . . Có thể lấy được tài liệu này. . . . . . Có phải tất cả mọi người cũng bình an vô sự hay không?”

Lý Tú Lan trầm trọng nhìn con gái, lập tức gật đầu, nói: “Đúng vậy! ! Tất cả mọi người đều bình an vô sự! Bao gồm những kẻ giết người như ngóe !”

“Vậy hơn ba trăm thôn dân, bao gồm ông bà ngoại, cùng những đứa bé đáng thương, toàn bộ bị chết oan sao?” Hai mắt Đường Khả Hinh tràn lệ nói.

“Khả Hinh! !” Lý Tú Lan bất đắc dĩ nắm chặt tay của cô, nghẹn ngào rơi lệ, thật lòng nghiêm túc nói: “Sinh mạng thật sự rất yếu ớt! ! Nếu như con không thể mạnh mẽ tuyệt đối, thì một ngày nào đó con có thể bị ức hiếp!”

“Không phải như thế!” Đường Khả Hinh vội nhìn mẹ, thật kích động nói: “Con vẫn không tin có quỷ thần, nhưng con tin có tín ngưỡng! ! Mỗi một sinh mạng trong thôn đều rất trong sáng! Chúng ta không thể luôn trông chờ Thượng Đế ban thưởng hoặc trừng phạt chúng ta, rốt cuộc có Thượng Đế hay không? Con vẫn luôn suy nghĩ đến chuyện này! Ông ấy trông nom được nhiều chuyện như vậy sao? Chúng ta không thể yếu đuối cho rằng khi người khác ở trên cao, chúng ta sẽ bị chà đạp ! Đây là chân lý thế giới sao? Tuyệt đối không có chân lý như vậy! Con không thể để cho chuyện này không giải quyết được gì, con cũng không thể để cho cha của con, mẹ của con, ở trong bóng tối bị đáng sợ ma quỷ khi dễ! Con không phục! ! Con không phục! ! !”

“Khả Hinh! !” Lý Tú Lan đau lòng kích động nắm tay của con gái, nói: “Con chỉ là một cô gái bình thường! Con có thể làm gì ? Chuyện này, con không cần lo nhiều như vậy! !”

“Mẹ! !” Sắc mặt Đường Khả Hinh nghiêm túc, kích động nhìn mẹ, nghẹn ngào nói: “Đó là hơn ba trăm thôn dân đấy! Bên trong còn có rất nhiều, rất nhiều người cống hiến cho rượu đỏ của nước ta! Bao gồm rất nhiều người thân của mẹ, đồng nghiệp, bạn bè, cha mẹ của mẹ, còn có đôi vợ chồng đằm thắm của viện nghiên cứu tận tụy đối với sự nghiệp rượu đỏ! Hoàn Cầu cũng không thể vẫn tiếp tục như vậy! ! Con làm việc ở Hoàn Cầu đã lâu, chứng kiến đồng nghiệp của con, cấp trên của con cho con ấm áp và nhiệt tình, thầy giáo của con cho con sự thương yêu và niềm tin! ! Một chút mồ hôi và máu, một chút trí tuệ, một chút nhiệt tình của bọn họ không thể so với những kẻ cao quý kia cấu kết lạm sát kẻ vô tội? ! ! Tại sao giấc mộng và cuộc sống của bọn họ bị trói buộc vào lũ ma quỷ kia! ? Con không phục! ! Con tuyệt đối không phục! !”

“Khả Hinh! !” Lý Tú Lan lại đau lòng nhìn con gái, rơi lệ nói: “Con muốn làm gì ? Rốt cuộc con muốn làm gì ? Con đừng hù dọa mẹ! ! Đừng! Mẹ nói cho con biết sự thật này, chỉ hi vọng có một ngày con dùng để bảo vệ tánh mạng! ! Không phải muốn con đi làm chuyện gì?”

Toàn bộ thế giới của Đường Khả Hinh chớp mắt hiện lên hình ảnh mỗi đồng nghiệp khách sạn của mình, từng người không khỏi cẩn trọng tràn đầy nhiệt tình, đi bảo vệ từng nơi giống như một gia đình, những đồng nghiệp căng thẳng làm việc xong, mệt nhoài đang âm thầm nghỉ ngơi, thở hổn hển, những đầu bếp hít khói dầu cả ngày, là người nghệ sĩ trình diễn những món ăn ngon, sau khi bữa tiệc đi qua, im lặng đứng ở trước bếp lò, ăn một chút mì thanh đạm, Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên, hai người đàn ông hết lòng hết sức cống hiến vì Hoàn Cầu, có lúc ở trước bàn làm việc rơi xuống ánh mắt chăm chú, cũng rất kích động lòng người, nước mắt của cô từng viên chảy xuống. . . . . . .

“Khả Hinh! ! Nếu như bây giờ Hoàn Cầu chấn động, có thể sẽ sụp đổ trong một đêm! Con nhất định không được dính đến chuyện này, mẹ cầu xin con!” Lý Tú Lan lại khóc nói.

“Mẹ. . . . . .” Đường Khả Hinh nghe mẹ nói như vậy, đột nhiên kích động rơi lệ nhìn mẹ, thật lòng nói: “Chúng ta là mang theo tình yêu đi tới thế giới này, không chỉ do mẹ nuôi nấng, cha dạy dỗ, còn có rất nhiều rất nhiều thứ. . . . . . Con gái ở trong một tập đoàn, được cấp phòng làm việc sáng ngời, bốn cây bút, trí tuệ, niềm tin, sự quan tâm, tất cả mọi thứ! Tất cả mọi thứ, nếu như con không có một chút trách nhiệm, còn có mặt mũi nào đối mặt với tính ngưỡng của chính mình? Còn có mặt mũi nào đối mặt với đồng nghiệp cùng chung hoạn nạn với mình! ?”

“Khả Hinh! ! ! Con muốn làm gì?” Lý Tú Lan nhất thời kích động, căng thẳng nhìn con gái! !

***

Đêm mưa, trong bóng tối vô số người từng bước đi tới con hẻm nhỏ. . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK