Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1189: GIÚP ĐỠ

Trước quầy tiếp tân khách sạn Á Châu !

Một người đàn ông, khoảng hơn ba mươi tuổi, chiều cao 1m80, mặc sơ mi kẻ ô đơn giản cùng quần tây màu đen, bên ngoài khoác áo khoác len gi lê, khuôn mặt hơi đẹp trai, nhưng bởi vì khí chất của anh ta quá mức bình thường, lộ rõ vóc người có chút tục tằng, chỉ thấy anh ta nhìn về phía nhân viên tiếp tân ở trước mặt, thái độ vẫn lộ ra vài phần khiêm tốn, nụ cười có chút khách sáo…

Ba nữ nhân viên tiếp tân mặc đồng phục váy ngắn màu trắng, đồng thời ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông trước mặt, dáng vẻ và phong cách đều không hợp với nhân viên trong khách sạn, hơn nữa lượng quý khách ra vào khách sạn quá lớn… Hiện tại thân phận của Đường Khả Hinh không tầm thường, trước hết không cần nói cô đã từng là quản lý bộ phận kinh doanh rượu, học trò cưng của Vitas, riêng hôm nay cô chiến thắng vị trí tốp ba chuyên gia hầu rượu cấp thế giới, rất có thể sẽ là quán quân cao nhất, thắng được cổ phần vườn nho của Hoàn Cầu thế giới, đồng nghĩa có thân phận quan trọng, nhân viên tiếp tân nho nhỏ bọn họ, tuyệt đối không có khả năng, cũng không dám sẽ vì người xa lạ trước mặt, tùy tiện thông báo…

“Tiên sinh, xin chào…” Một trong nhân viên tiếp tân, mặc dù trong lòng đầy nghi ngờ, nhưng vẻ mặt vẫn lộ ra nụ cười cung kính, nhìn người đàn ông trước mặt, dùng thái độ hết sức chuyên nghiệp và tiết tấu chậm rãi, dịu dàng nói: “Đường tiểu thư đã từng là quản lý bộ phận kinh doanh rượu tập đoàn Hoàn Cầu chúng tôi, nhưng cô ấy dự thi nên đã xin nghỉ việc, hiện tại cô ấy cũng không phải đồng nghiệp của chúng tôi. Nhưng bởi vì gần đây Khách sạn Á Châu tổ chức cuộc thi chuyên gia hầu rượu, cô ấy là quý khách của chúng tôi. Theo quy định của Khách sạn Á Châu, nếu anh có chuyện cần tìm Đường Khả Hinh tiểu thư, mời đưa ra thẻ căn cước của anh, chúng tôi đích thân liên lạc với thư kí trưởng của Hiệp hội rượu vang để cô ấy quyết định chuyện gặp mặt Đường Khả Hinh tiểu thư… Xin hỏi anh có thuận tiện đưa thẻ căn cước hay không?”

Người đàn ông này nghe nói như vậy, hai mắt lập tức nhấp nháy, cúi đầu suy nghĩ, liền vui mừng ngẩng đầu, nhìn nhân viên tiếp tân trước mặt, cười nói: “Nếu như không gặp được Khả Hinh cũng không sao, Nhã Tuệ! Tôi muốn gặp Lưu Nhã Tuệ! Nghe nói cô ấy đi làm ở khách sạn của các vị phải không? Tôi có việc tìm cô ấy !”

Lời này vừa nói ra …

Tròng mắt Trang Hạo Nhiên hơi híp, nhìn bóng lưng người đàn ông này này rất bình thường, thật sự nghi ngờ thân phận của anh ta, nhất là anh ta nói đến Khả Hinh và Nhã Tuệ thì cảm giác quen thuộc này làm cho người ta cả người không thoải mái… Chậm rãi… Vẻ mặt anh lộ ra mấy phần không khách sáo, hơi xoay người, đi về phía bóng người kia ở quầy tiếp tân…

Ba nhân viên tiếp tân nghe người đàn ông xa lạ có thể dễ dàng nhắc đến tên Lưu Nhã Tuệ, lúc này mới có chút kinh ngạc, lại muốn hỏi thăm thân phận của anh thì nhìn thấy phía trước có người nhanh chóng đi tới, trong lòng bọn họ lập tức hoảng sợ, lập tức lui về phía sau hai bước, nhìn về phía người trước mặt khom người chào, có chút căng thẳng gọi: “Tổng Giám đốc! !”

Người đàn ông đứng tại quầy tiếp tân nhìn thấy ba nhân viên tiếp tân rất cung kính khom người chào, gọi Tổng Giám đốc, anh ta cũng có chút nghi ngờ hơi xoay người…

Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên lộ ra mấy phần nghiêm túc, đi tới quầy tiếp tân, ánh mắt hơi lộ ra khôn khéo nghiêng mặt liếc về phía người đàn ông giống như người qua đường, trong đầu đang suy nghĩ rốt cuộc anh là người tình của Đường Khả Hinh ở mẫu giáo, tiểu học, cấp 2, cấp 3, hoặc là mối tình đầu, nhưng nhìn người đàn ông này thế nào cũng cảm thấy dáng vẻ anh ta, từ quần áo đến khí chất, phong độ, không có một chút chỗ nào thích hợp, thậm chí làm cho người cảm giác dáng dấp có chút hèn mọn! ! !

Tất cả hèn mọn đều lộ ra! !

Dáng vẻ Trang Hạo Nhiên thiếu chút nữa muốn cởi tây trang, cuốn ống tay áo, cười như không cười, dáng vẻ từ trên cao nhìn xuống, nhìn người đàn ông trước mặt, không khách sáo trực tiếp hỏi: “Tôi là Tổng Giám đốc Hoàn Cầu, cấp trên trước kia của Đường Khả Hinh ! Xin hỏi… Anh muốn tìm Đường Khả Hinh? Anh là… Bạn học mẫu giáo? Bạn học tiểu học? Bạn học cấp hai? Hay anh trai hàng xóm gì đó của cô ấy ?”

Lời này hỏi có chút không khách sáo, làm cho ba nữ tiếp tân đều hiểu ra, nhất thời trợn to mắt nhìn Trang Hạo Nhiên.

Người đàn ông ở quầy tiếp tân, xoay người nhìn Trang Hạo Nhiên mặc tây trang kẻ sọc màu đen, khí chất cả người quý tộc xã hội thượng lưu, phong độ nhẹ nhàng, nghiêm nghị khí thế mạnh mẽ, giống như chiếu lấp lánh, đè ép làm cho người ta có chút căng thẳng, nhất là lời hỏi có chút không khách sáo, khuôn mặt anh ta chỉ đành nở nụ cười lúng túng, tay vỗ vỗ lồng ngực của mình, vội nói: “Tôi … .Tôi . . . . Tôi là anh trai của cô ấy ! Tôi có chút chuyện muốn đi tìm em gái một chút…”

“Anh trai! !” Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, không nhịn được châm chọc phì cười, người vẫn chưa lấy lại tinh thần, nhìn người đàn ông trước mặt, không nhịn được bật cười nói: “Thật sự là anh trai à? Là mẫu giáo hay hàng xóm…”

Vẻ mặt của anh sững sờ, hai mắt lập tức lóe lên, mang theo vài phần khiếp sợ, nhìn người đàn ông trước mặt! !

Phốc! !

Tiêu Đồng và Lãnh Mặc Hàn đứng ở cách đó không xa, không nhịn được cúi đầu bật cười…

Mấy cô gái nhỏ ở quầy tiếp tân cũng mang theo vẻ mặt hết sức kinh ngạc, nhìn người đàn ông trước mặt.

Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên lại lộ ra có chút không thể tin được, hơi cúi mặt nhìn người đàn ông bình thường đơn giản ở trước mặt, quả nhiên khuôn mặt có mấy phần giống Đường Khả Hinh, trái tim của anh đập thình thịch, có mấy lần anh còn đến nhà hàng Trung Quốc do Đường Khải Văn mở, mới nhớ tới từ trong cửa sổ thủy tinh mơ hồ nhìn thấy nửa khuôn mặt anh ta đang bận rộn, cùng người hôm nay nhìn thấy, quả thật tương tự, trên mặt anh lập tức lộ ra vẻ bối rối, có chút ngượng ngùng nhìn người trước mặt, hết sức lễ phép bật cười nói: “Xin lỗi, xin lỗi! Lúc nảy chuyện quá đột ngột, không có nhận ra anh, thì ra anh là anh trai của Khả Hinh, con trai của chú Đường! Anh Đường, xin chào! Tôi là Hạo Nhiên!”

Lúc này, Tiêu Đồng và Lãnh Mặc Hàn cũng có chút tò mò nhìn Đường Khải Văn, cảm thấy khí chất cả người anh ta bình thường, thật sự không bằng em gái, nhất là thương nhân có một chút giảo hoạt…

“Vâng! Tổng Giám đốc Trang, xin chào! Không ngờ, ngài còn nhớ rõ người nhà của chúng tôi,” Đường Khải Văn lập tức hưng phấn, vội nói.

“Làm sao có thể quên? Chú Đường là người cả đời tôi hết sức cung kính! Người nhà của chú ấy chính là người nhà của tôi ! Ngồi bên này! Khả Hinh mới vừa thi đấu xong, đang nghỉ ngơi! Có thể trở lại phòng, không thể đi ra nhanh như vậy!” Trang Hạo Nhiên lập tức mời Đường Khải Văn đi tới chỗ ngồi ngoài trời phòng cà phê Nhã Các ở giữa đại sảnh khách sạn…

“Không có việc gì, không có việc gì! Biết cô ấy khổ cực!” Đường Khải Văn cũng cười theo Trang Hạo Nhiên, đi tới ghế ngồi cà phê.

Hai người ngồi ghế VIP ở ngoài trời!

Trang Hạo Nhiên căn dặn quản lý phòng ăn Nhã Các chuẩn bị một chút bánh ngọt và cà phê hạng nhất, lúc này mới tự mình ngồi ở trên ghế sa lon, đưa hai tay ra cởi cúc áo của mình tây trang, khuôn mặt lộ ra nụ cười khách sáo nhìn dáng vẻ Đường Khải Văn ngạc nhiên nhìn xung quanh đại sảnh khách sạn, ánh mắt anh lóe lên, vẫn lộ ra nụ cười hết sức cung kính, nói: “Khó được anh Đường hôm nay có chuyện muốn tới tìm Khả Hinh! Đáng tiếc cô ấy mới thi đấu xong, chút nữa lại phải bận rộn chuyện bữa tiệc tối nay, có thể không có nhiều thời gian liên lạc với anh, nhưng tôi lập tức phái người đi thông báo, tôi nghĩ anh em hai người gặp mặt, cô ấy nhất định rất vui vẻ. Chỉ là anh có chuyện gì cần tìm cô ấy, có tiện nói cho tôi biết không? Có lẽ tôi có thể làm thay…”

Lãnh Mặc Hàn nhìn Trang Hạo Nhiên nói chuyện với anh trai của Khả Hinh, anh liền muốn xoay người đi trở về tòa nhà Hoàn Á, nhưng theo thói quen trực giác nghề nghiệp, không nhịn được dùng ánh mắt hết sức xem kỹ, nhìn Đường Khải Văn…

Lúc này vẻ mặt Đường Khải Văn cũng lộ ra một chút ngượng ngùng, nhìn Trang Hạo Nhiên, trực tiếp cười nói: “À, là như vậy! Tôi . . . . . Mặc dù lúc còn nhỏ, tôi và Khả Hinh có chút việc chia cắt, nhưng tôi và cô em gái này từ trước đến giờ đều tốt! Chỉ là chị dâu của cô ấy có chút không thích! Nhưng tôi đối với cô em gái này vẫn rất thương yêu !”

Hai tròng mắt Trang Hạo Nhiên lóe lên, ngay lập tức rất lễ phép cười cười gật đầu một cái.

“Lần này tôi xem ti vi thấy em gái thi đấu rất đặc sắc! Mấy năm trước gặp mặt cô ấy, cô ấy nói cô muốn thi đấu, chị dâu còn xem thường, lần này quả thật biết cô ấy lợi hại! Làm anh trai tôi đây cũng vui mừng!” Đường Khải Văn do dự một lát, lại tiếp tục nhìn Trang Hạo Nhiên nở nụ cười nói: “Hiện tại tôi tìm cô ấy là vì nghe nói cuộc thi đấu thứ ba, đầu bếp quán ăn chúng tôi cũng có thể sẽ được chọn, chỉ hi vọng đến lúc đó, trong lúc thi đấu, em gái nói nhiều lời hay cho quán ăn lời chúng tôi, phải biết hiện tại kinh tế cả nước không tốt, sức cạnh tranh quá lớn! Chúng tôi không làm một chút chuyện không được!”

Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, ánh mắt không khỏi lóe lên, vẻ mặt hơi thu lại, nhưng vẫn mỉm cười nhìn Đường Khải Văn, giọng điệu chậm rãi, gật gật đầu nói: “Thời điểm gần đây, quả thật kinh tế toàn cầu cũng chịu ảnh hưởng… Anh vì quán ăn nhất định rất phiền.”

“Vâng!” Đường Khải Văn chỉ đành phải bất đắc dĩ cười nói: “Chị dâu của Khả Hinh vẫn luôn bảo tôi đi tìm Khả Hinh trở về ăn một bữa cơm! Nói như thế nào cũng là người một nhà! Tôi đoán chừng cô ấy bận rộn, cũng chỉ phải tự mình đến tìm cô ấy thôi…”

“… . . .” Trang Hạo Nhiên hơi im lặng nhìn Đường Khải Văn rất lâu, có chút cảm giác tức nghẹn, nhưng vẫn mỉm cười nói: “Khó được anh em hai người tình thâm, còn có thể nhớ tới đối phương. Chỉ là Khả Hinh vào Hoàn Cầu hơn một năm nay, vì chuẩn bị cuộc thi đấu rượu vang chịu không ít vất vả, về mặt kinh doanh phòng ăn không hiểu biết nhiều, nếu như anh không ngại, tôi có thể giúp một chút, buổi chiều tôi sẽ phái người đích thân đi qua, kiểm tra quán ăn của anh một chút, tôi xem bản báo cáo trước một chút, đến lúc đó chuẩn bị kế hoạch phát triển phòng ăn của anh thật hoàn chỉnh. Cần bao nhiêu tiền bạc, tôi ra.”

“Chuyện này… Làm sao không biết xấu hổ?” Ánh mắt Đường Khải Văn sáng lên, nhìn Trang Hạo Nhiên! !

“Cũng là người một nhà! Chuyện của Khả Hinh chính là chuyện của tôi! Cô ấy vì Hoàn Cầu bỏ khá nhiều công sức, đây là chuyện nên làm.” Trang Hạo Nhiên lại khách sáo mỉm cười…

“Vậy thật cám ơn Tổng Giám đốc Trang!” Đường Khải Văn lại kích động nhìn Trang Hạo Nhiên, cười nói.

“Không cần khách sáo ! Hai anh em các người nếu có thời gian, vẫn nên quan tâm đối phương một chút, Khả Hinh nên như vậy, anh trai cũng phải như vậy…” Trang Hạo Nhiên lại cười nói.

“Nhất định, nhất định!” Đường Khải Văn nói xong, liền kích động đứng lên, nhìn Trang Hạo Nhiên cười nói: “Nếu Tổng Giám đốc Trang đồng ý giúp đỡ, vậy tôi an tâm! Biết anh bình thường bận rộn trăm công nghìn việc, tôi không quấy rầy nữa, nếu như có cơ hội, anh giúp tôi hỏi thăm Hinh một chút, thi đấu xong, tôi sẽ tự mình lái xe tới đón cô ấy về nhà ăn cơm!”

“Tốt…” Trang Hạo Nhiên chỉ đành phải đứng lên, vươn tay về phía Đường Khải Văn, nói: “Xin lỗi, anh trai, tôi còn phải dự một cuộc họp, cho nên không thể trò chuyện với anh nhiều hơn. Lần sau có cơ hội, nhất định phải mời anh ăn một bữa cơm!”

“Anh thật sự quá khách sáo !” Đường Khải Văn nói xong, lập tức vươn tay bắt tay  với Trang Hạo Nhiên, ngay lập tức gật đầu nhanh chóng đi khỏi…

Lúc này vẻ mặt Trang Hạo Nhiên mới lộ ra không kiên nhẫn, đứng ở trước phòng cà phê, nhìn bóng dáng Đường Khải Văn nhanh chóng đi ra ngoài, anh thở dốc một hơi…

Lãnh Mặc Hàn và Tiêu Đồng cùng đi tới, cũng đều nhìn Đường Khải Văn lái chiếc BMW mấy trăm ngàn, cứ như vậy lái rời khỏi đại sảnh khách sạn, cũng không nhịn được nói: “Người anh trai này đến tìm em gái có chuyện gì? Hai anh em bọn họ không phải vẫn không có liên lạc sao?”

“… . . . .” Trang Hạo Nhiên vẫn nhìn lối ra vào đại sảnh khách sạn, nhớ tới Đường Khả Hinh vất vả đáng thương nhiều năm, nếu như anh trai thật sự có thể ra một phần sức lực, cô cũng không đến nỗi chịu nhiều khổ sở như vậy, ít ra trong lòng cũng có chút an ủi, nghĩ tới đây, anh không khỏi thở dốc một hơi, nhờ vào đó, cũng nghĩ đến vụ án phóng hỏa của Đường Chí Long, anh lập tức nhìn Lãnh Mặc Hàn, vội nói: “Chuyện chú Đường, anh phải nghĩ cách gấp rút điều tra! ! Không nên kéo dài nữa!”

“Tối nay Lạc Hoành sẽ lấy tài liệu điều tra ra! Anh yên tâm! Tôi sẽ điều tra cho xong!” Lãnh Mặc Hàn lại nhìn anh nói.

“Ừm! Vậy tôi đi trước! Lại chậm một chút thời gian!” Trang Hạo Nhiên nhắc cổ tay, nhìn thời gian lại qua hơn mười phút, anh quen làm việc không đến muộn, lập tức xoay người đi ra ngoài…

Chiếc Rolls-Royce màu bạc của Trang Hạo Nhiên mới vừa chậm rãi lái khỏi đại sảnh khách sạn…

Bác Dịch cùng tất cả thành viên Hiệp hội rượu đỏ cũng lần lượt đi vào đại sảnh khách sạn, chuẩn bị đưa một vị giám khảo đã hoàn thành nhiệm vụ trở về nước trước, không ngờ anh mới vừa dùng tiếng anh trò chuyện vui vẻ với mọi người, đang muốn đi ra đại sảnh, lại nhìn thấy Trang Ngải Lâm mặc váy dài cúp ngực kẻ ô vuông trắng đen, bên ngoài khoác áo khoác da xinh đẹp, chải mái tóc trang nhã, trang điểm màu hun khói nhàn nhạt, tay cầm túi xách GUCCI, đang từ trong chiếc Rolls-Royce màu trắng, lạnh lùng bước ra …

Anh nhìn về phía cô, hơi chăm chú!

Vẻ mặt Trang Ngải Lâm giống như nữ vương, tròng mắt bắn ra ánh sáng không ai so được, nhìn anh…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK