Chương 880: MỘT NỤ HÔN
“Đây là chuyện gì?” Tưởng Thiên Lỗi lập tức khiếp sợ kêu lên.
Cả hiện trường bữa tiệc xôn xao một trận, cười ầm lên, ngay cả Thủ tướng, Trang Tĩnh Vũ và Tưởng Vĩ Quốc cùng những người lớn ngồi ở bên kia, cũng không khỏi bật cười. . . . . .
Đường Khả Hinh càng kinh ngạc theo tiếng cười vang xoay người nhìn, quả nhiên Tưởng Thiên Lỗi ngồi ở trong ánh đèn mãnh liệt, cô cũng không khỏi khiếp sợ! !
Trang Hạo Nhiên nhất thời kích động, cùi chỏ chống bàn ăn, ngón tay nhẹ chống trán, cố làm ra vẻ suy nghĩ sâu xa, cảm thán lắc đầu một cái, bất đắc dĩ bật cười nói: “Tôi không ngờ, người hôn môi với tôi, lại là anh. . . . . .”
“Cậu nổi điên làm gì? Ai muốn hôn môi với cậu?” Thậm chí Tưởng Thiên Lỗi nhất thời có chút căng thẳng.
Trong bữa tiệc, đám tân khách lại không ngừng cười rộ lên, đám người Tử Hiền và Tô Linh, Tô Thụy Kỳ đã không nhịn được cười, Như Mạt cũng không nhịn được, tay che miệng, cười phốc một tiếng.
“Vì làm việc thiện, tôi chấp nhận dâng hiến nụ hôn màn ảnh đầu tiên của tôi! Hơn nữa còn cho anh, tôi sẽ không quan tâm đâu! !” Trang Hạo Nhiên nói xong, người chưa làm, thân thể đã nóng lên, ngay trước trước mặt đám tân khách, cởi bỏ cúc áo tây trang, dần dần lộ áo sơ mi màu xanh dương nhạt!
“Cậu làm gì?” Tương Thiên Lỗi ngẩng đầu, sắc mặt lập tức lộ ra cứng ngắc nhìn anh.
“Đến đây đi bảo bối, come on!” Trang Hạo Nhiên không nói hai lời, người đã nở nụ cười cởi bỏ áo khoác tây trang của mình, ném sang một bên, giả vờ xắn ống tay áo sơ mi, lộ ra cánh tay to lớn.
Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ, Diệp Mạn Nghi ngồi ở bên cạnh, nhìn Trang Hạo Nhiên lại làm kì quái như vậy, cũng không nhịn được lắc đầu phì cười.
“Đừng nói đùa ! ! Tôi không thể hôn môi với cậu !” Tưởng Thiên Lỗi mới có chút căng thẳng tức giận, trợn trừng mắt nhìn Trang Hạo Nhiên, nói: “Cậu đừng tới đây! !”
Lúc này Trang Hạo Nhiên rốt cuộc xắn hai tay áo lên, vẻ mặt thâm tình nhìn Tưởng Thiên Lỗi, đẹp trai, thật lòng nói: “Tổng Giám đốc Tưởng. . . . . . Chúng ta ở bên nhau rất nhiều năm, rốt cuộc phải tới lúc thực tế rồi ! Nếu như anh cảm thấy hôn môi không được! Tôi có thể để cho anh hôn trán của tôi . . . . .”
Một cảm giác buồn nôn dời sông lấp biển xông tới, Tưởng Thiên Lỗi cắn răng nhìn Trang Hạo Nhiên, giận dữ hận hận nói: “Tôi hôn cái đầu cậu ! Đừng chán ghét!”
“A!” Tiêu Đồng đột nhiên ở trong tiếng hò hét náo nhiệt của tân khách, bật cười nhìn mọi người, cố làm ra vẻ bí ẩn nói: “Đúng rồi, Tổng Giám đốc Tưởng, theo quy tắc trò chơi này, tôi còn chưa nói nửa phần sau, quy tắc chính là nam nữ độc thân tham gia trò chơi này, nếu trước khi bắt đầu quy tắc trò chơi này, mọi người đưa ra yêu cầu hoặc rút lui, sẽ không tiếp nhận trừng phạt, nếu sau khi trò chơi này bắt đầu, mọi người không thể tiếp nhận và đổi ý, sẽ bị phạt quyên góp hai trăm triệu tặng cho Viện mồ côi!”
Chúng tân khách vừa nghe xong, toàn bộ ồ lên kinh ngạc cười to, nghĩ tới anh sẽ vì hai tỷ, tối nay sẽ có thể nhìn thấy một màn hôn thế kỷ.
Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, cũng không khỏi cúi đầu nở nụ cười.
Tưởng Thiên Lỗi nghe Tiêu Đồng nói vậy, đột nhiên cảm thấy mình bị bẫy, dáng vẻ anh phẫn uất ngẩng đầu lên, nhìn Trang Hạo Nhiên kêu to: “Trang Hạo Nhiên, cậu rất hèn hạ!”
Trang Hạo Nhiên nghe xong lời này, liền oan uổng cười nói: “Tôi hèn hạ thế nào? Đã nói hôn trán cũng được mà! Tôi bỏ ra 50 triệu!”
“Cậu. . . . . .” Tưởng Thiên Lỗi nhất thời thật không thể nhịn được nữa, nhìn người này, từ nhỏ đã không thích anh, bắt đầu từ ngày anh cầm đá ném os¬car của mình! !
Trang Ngải Lâm cũng bật cười, đổi một tư thế ngồi, có chút không kiên nhẫn, nhìn móng tay của mình, nói: “Phải hôn nhanh một chút! !”
“Đúng vậy !” Nhậm Tử Hiền cũng không nhịn được kêu lên, bật cười nói: “Cô dâu cũng không xấu hổ chút nào, chú rễ sợ cái gì? Hôn đi ! Tôi thêm vào 50 triệu! !”
Không khí toàn trường lại náo nhiệt, cũng cười to vỗ tay, thậm chí có vô số tân khách, vì nụ hôn giữa bọn họ, lại muốn thêm vào 50 triệu!
“Tổng Giám đốc Tưởng, anh cần phải nghĩ kỹ đấy!” Tiêu Đồng đứng ở một bên, hướng về phía Tưởng Thiên Lỗi mỉm cười nói: “Nếu anh muốn từ chối, sẽ phải cho ba trăm triệu, nếu anh muốn hôn môi, Tổng Giám đốc Trang chúng tôi quyên tặng một trăm triệu! Xin tân khách không cần thêm vào nữa, tôi sợ Tổng Giám đốc Tưởng sẽ không chịu nổi áp lực!”
Mọi người lại cười lớn một trận.
Tưởng Thiên Lỗi ngồi ở một bên, do dự thật lâu, rốt cuộc không nhịn được kêu lên: “Tôi xuất ra ba trăm triệu! ! Từ chối nụ hôn này! !”
Đông đảo tân khách nghe nói như vậy, mặc dù cảm thấy thất vọng, nhưng vẫn hiểu rõ vỗ tay cười to.
“Tổng Giám đốc Tưởng! !” Trang Hạo Nhiên ngồi ở trước bàn tiệc, nhìn Tưởng Thiên Lỗi, không nhịn được bật cười, nói: “Anh nhất định phải nhận từ chối nụ hôn này sao! ?”
Tưởng Thiên Lỗi nóng mắt, phẫn uất nhìn anh, tức giận nói: “Cậu được lắm! !”
Phốc!
Trang Hạo Nhiên chống nhẹ đôi tay tại trên bàn ăn, không nhịn được cười đến thân thể phát run.
Tiêu Đồng vẫn đứng ở phía trước microphone, nhìn mọi người vỗ tay cười to nói: “Cám ơn Tổng Giám đốc Tưởng, tuân thủ quy tắc trò chơi như thế, vì Viện mồ côi quyên tặng ngân quỹ ba trăm triệu! ! Nhưng mặc dù Tổng Giám đốc Trang chúng ta không thể tiếp nhận nụ hôn của Tổng Giám đốc Tưởng, lại vẫn hết sức ủng hộ sự nghiệp từ thiện, cho nên nụ hôn giá trị một trăm triệu cuối cùng vẫn phải đưa ra! ! Cho nên, trò chơi tiếp tục thực hiện! ! Mời tất cả nam nữ độc thân chuẩn bị đi ! ! Tắt đèn! !”
Nói xong, Tiêu Đồng gõ ngón tay, ánh đèn toàn trường chợt tắt, một tiếng trống nhanh chóng truyền đến! !
Cả hội trường ở trong bóng tối.
“Thùng thùng thùng thùng. . . . . .” Tiếng trống nặng nề bắt đầu nhanh chóng vang lên.
Đôi song sinh đột nhiên thừa dịp này, giống như chim yến nhanh chóng xuất hiện, thông qua một nữ nhân viên phục vụ bởi vì bố trí sai chai rượu vang sủi bọt, mà phát ra tín hiệu mãnh liệt, bị Mỹ Linh truy tìm đến nguồn gốc tín hiệu, bọn họ đang ở trong bóng tối, nhìn nữ nhân viên phục vụ kia canh giữ chặt ở cạnh lều, bọn họ lập tức tiến lên, không nói hai lời, trong bóng tối, như mũi tên lao tới trước, nhanh chóng rút vũ khí sắc bén trong tay, cắm vào hông của cô !
Một tiếng rên lên, nữ nhân viên phục vụ ngay lập tức ngã xuống đất, trong bóng tối bị ba người khiêng đi rồi.
Ba người áo đen cũng lập tức xuất hiện, nhìn một vòng cả hiện trường bữa tiệc u ám, thấy hai nam phụ vụ đang muốn chậm rãi biến mất ở trong bữa tiệc, nhưng sau lưng lập tức xuất hiện hai người giống như mèo, đưa ra móng vuốt nhọn đâm vào cổ của bọn họ, lập tức giải quyết!
Gió mưa càng lúc càng lớn! !
Tiếng trống càng lúc càng vang! !
Ánh đèn tiếp tục căng thẳng loạn đảo lóe lên, ở trước mỗi tân khách lóe sáng khắp nơi! !
Lãnh Mặc Hàn căng thẳng chống đôi tay trước bàn máy vi tính, nhìn trong màn hình nhanh chóng giải quyết ba người, lập tức lạnh lùng ra lệnh: “Lập tức thừa cơ hội này! ! Tra hỏi cho tôi! !”
“Vâng! !”
Mấy người áo đen ở trong bóng tối, nhanh chóng kéo ba nam nữ phục vụ, nhân lúc ánh đèn toàn trường tắt ngấm, mang đi, chuẩn bị muốn kéo vào căn phòng bí mật tạm thời phía sau kho rượu, sau khi Lãnh Mặc Hàn nhìn thấy tình huống này, lập tức cầm điện thoại gọi điện thoại! !
Hiện trường tiếp tục vang lên tiếng trống! !
Trang Hạo Nhiên ở trong từng trận tiếng trống, hai tròng mắt chợt sắc bén như ưng, trên mặt đột nhiên lộ ra thay đổi khác thường, anh âm trầm, chậm rãi cầm điện thoại di động lên, nhận điện thoại, đáp: “Ừm!”
Lãnh Mặc Hàn chậm rãi nói: “Bắt được! Chai rượu vang sủi bọt kia cũng đã đưa lên !”
“. . . . . . . . .” Trang Hạo Nhiên hơi ngẩng mặt, nhớ lại hôm nay Đường Khả Hinh ở kho rượu để phụ trách tình hình rượu, không đến bao lâu, cô muốn đi tìm Lãnh Mặc Hàn nói: “Chai rượu băng bươm bướm cuối cùng trong giá rượu có vấn đề!”
Lãnh Mặc Hàn không hiểu nhìn cô, hỏi: “Tại sao có vấn đề?”
Đường Khả Hinh lập tức nhìn Lãnh Mặc Hàn nghiêm túc nói: “Thứ nhất, khách sạn chúng ta mỗi nhân viên truyền món ăn, hoặc nhân viên phòng kinh doanh rượu, đối với việc đặt ly, đĩa, rượu xuống, đều có yêu cầu nghiêm khắc! ! Về mặt đào tạo huấn luyện có liên quan đến rượu phải mất nửa năm ! Đối với việc đặt chai rượu xuống càng nghiêm khắc, bởi vì hơi không cẩn thận, đặt mạnh sẽ ảnh hưởng mùi rượu, đặt nhẹ sẽ dễ dàng khiến làm cho nhân viên phạm sai lầm! ! Lúc chuyển rượu vào kho, đặt chai rượu xuống, tuyệt đối sẽ không đặt nhãn hiệu rượu hướng xuống! Điều này Phòng kinh doanh rượu phải bị phạt! Khách sạn Á Châu chưa từng xuất hiện qua tình huống sai lầm đặt nhãn hiệu rượu hướng xuống! Thứ hai, tăng thêm trọng lượng đường vào rượu vang sủi bọt, mặc dù mặt ngoài cũng giống như dịch rượu nguyên chất khác, nhưng bởi vì trọng lượng đường sẽ ảnh hưởng độ nhẵn bóng của dịch rượu, chai rượu sẽ xuất hiện “Lệ Mỹ Nhân” (tức là lúc rót dịch rượu vào ly sẽ nổi lên sợi sợi giống như nước mưa treo trong ly), lúc tôi cầm chai rượu kia lên, sau khi đổi chiều, rồi lấy thêm những chai rượu vang sủi bọt khác đổi chiều, phát hiện chai rượu này có rất nhiều “Lệ Mỹ Nhân”! Bác Dịch là người chưng cất rượu cẩn thận, phải biết lượng đường trong chai rượu cũng có ảnh hưởng quan trọng chất lượng một chai rượu! ! Anh ấy sẽ không phạm lỗi như vậy ! ! Chai rượu này nhất định có vấn đề!”
Sau đó không đến bao lâu, Lãnh Mặc Hàn cùng Đường Khả Hinh âm thầm mang bao bên ngoài của chai rượu vang sủi bọt nhẹ nhàng mở ra, có thể thấy ở bên trong có một thứ gì đó giống như giấy mỏng.
“Đây là cái gì?” Đường Khả Hinh nhìn vật này không hiểu hỏi.
“Thiết bị rung chấn mini!” Lãnh Mặc Hàn nói nhanh.
“Trời ạ! !” Đường Khả Hinh không thể tin nổi nhìn chấn thiết bị rung chấn mini: “Chuyện này quá đáng sợ!”
“Tại sao ?” Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng nhìn Đường Khả Hinh hỏi.
Đường Khả Hinh lập tức nói: “Bỏ thêm trọng lượng đường vào rượu vang sủi bọt, ở hoàn cảnh đặc biệt, nấm men sẽ sinh sôi rất nhanh, nấm men nhanh chóng sinh sôi, sẽ nhanh chóng phóng cacbon-đi ô-xít, đến cuối cùng sẽ lay động kịch liệt, hoặc những tình huống khác sẽ dẫn tới nổ tung! ! Chỉ cần bên trọng lượng đường càng nhiều, tình huống nổ tung sẽ càng lợi hại! ! Nhưng thời gian rượu vang sủi bọt nổ tung, cũng không nắm chắc, nếu tăng thêm thiết bị rung chấn mini, thì không giống nhau! Nó sẽ thông qua tình huống do con người gây ra, sẽ nổ tung bất cứ lúc nào! !”
Lãnh Mặc Hàn lập tức cầm thiết bị rung chấn mini, nóng mắt, lộ ra sát khí, nhìn phía ngoài cửa sổ! !
Ba nhân viên phục vụ phịch một tiếng, bị nện mạnh ở trong phòng bí mật, có hộc máu, có vùng vẫy giãy chết!
Bóng dáng của Lãnh Mặc Hàn đứng ở trong bóng tối, phát ra hơi thở âm trầm, giống như ánh sáng lạnh lẽo.
Mỹ Linh lập tức xuất hiện, trong tay giơ lên một con dao nhỏ bén nhọn, ở dưới ánh đèn có chút u ám, chiếu lấp lánh! !