Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 859: HỦY BỎ

Nhà hát kịch!

Hai chiếc Rolls-Royce gấp gáp dừng ở trước bậc thang, Đông Anh và Tiêu Đồng từ trên một chiếc xe khác đi xuống, nhanh chóng đi tới trước cửa xe mở cửa xe!

Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên nhanh chóng đi xuống, vừa cài n cúc áo tây trang, vừa hỏi nhanh: “Chuyện xảy ra từ lúc nào ?”

“Nửa giờ sau!” Đông Anh vừa căng thẳng cùng Tưởng Thiên Lỗi đi lên bậc thang, vừa gấp gáp nói: “Nhân viên nhà hát kịch của chúng ta không những ngất xỉu, thậm chí có dấu hiệu trúng độc, cảnh sát đang điều tra chuyện này !”

Hai người im lặng một lúc, lại nhanh chóng đi vào bên trong! !

Lúc này nhà hát kịch tối tăm một mảnh, chỉ thấy ở giữa mở đèn sáng giống như ban ngày, tất cả nhân viên làm việc cùng một số nhân viên nghiệp vụ sáng sớm tới đây dàn dựng đang tập trung tại phía sau, nhìn vào bên trong thì thầm bàn tán.

Hơn mười cảnh sát và chó cảnh sát đang cùng nhau tuần tra phía sau sân khấu.

“Hai vị Tổng Giám đốc đến rồi!” Có người kêu khẽ! !

Mọi người có chút kinh ngạc cùng quay đầu.

Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên cùng nhau nhanh chóng đi vào bên trong, trải qua đám người, ngưng mặt nhìn chỗ trống phía sau sân khấu và chỗ thay quần áo, ba nhân viên làm việc nằm nghiêng, khuôn mặt bọn họ đang có vẻ co quắp, trắng bệch, tay nắm chặt cổ áo của mình, dáng vẻ lộ ra khổ sở không chịu nổi! Các bác sĩ đầy kinh nghiệm của khách sạn mặc áo blouse trắng, đang chăm chú khom người làm kiểm tra cho bọn họ!

“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên lập tức quan tâm và căng thẳng đi lên trước, đều nhìn ba nhân viên, ngạc nhiên hỏi.

Phó Cục Trưởng cục cảnh sát xoay người nhìn hai Tổng Giám đốc, khẩn trương nói: “Lúc chúng ta nghe tin đến đây đã thấy bọn họ ngất xỉu ở trên đất, sau khi cứu tỉnh vẫn dáng vẻ như vậy. Ba người cùng như vậy, không giống bản thân có bệnh!”

Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên cùng ngưng mặt nhìn kỹ ba nhân viên này, một người trong đó, sắc mặt càng lộ ra tái nhợt, há miệng ra, muốn nói chuyện, cũng mang vẻ khổ sở, gân xanh trên tay nổi lên, run rẩy níu lấy cổ áo của mình, giống như bên trong đang có cái gì xé rách và thiêu đốt. . . . . . Hai người bọn họ cùng ngưng mặt và quan tâm xem xét, không khỏi cảm thấy nặng nề và căng thẳng, bởi vì trước một ngày, nhân viên khách sạn được phái đi nơi quan trọng, cũng sẽ kiểm tra thân thể trước, thậm chí kiểm máu và các loại khác chính là vì phòng ngừa phát sinh tình huống bất ngờ, làm cho hoảng sợ, cho nên nhân viên có mặt, thân thể mọi người đều khỏe mạnh, nếu như loại bỏ bản thân không thoải mái, như vậy vô cùng có khả năng bị người hãm hại hoặc hạ độc. . . . . .

Phó Cục Trưởng Cục cảnh sát có chút lo âu nói: “Còn có 10 giờ nữa Thủ tướng sẽ tới, đột nhiên xảy ra tình huống như thế, nên làm thế nào?”

“Tránh ra một chút, tránh ra một chút!” Bác sĩ cấp cứu, bác sĩ và y tá đang nhanh chóng đi vào, sau khi làm cấp cứu sơ bộ cho ba người bọn họ, lập tức đặt lên băng ca, căng thẳng và gấp gáp đi ra ngoài!

Tưởng Thiên Lỗi đứng ở một bên, hơi suy nghĩ một lúc, sắc mặt nặng nề nói: “Thông báo cho văn phòng Thủ tướng! Nói thật tình huống cho ông ấy biết, để ông ấy quyết định !”

Trang Hạo Nhiên nghiêng mặt nhìn anh.

“Chuyện này. . . . . .” Từ trước đến giờ, Phó Cục Trưởng cục cảnh sát và Tưởng Thiên Lỗi qua lại rất tốt, tự nhiên biết chuyện như vậy nên che giấu, không thể truyền ra ngoài, nếu không sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự khách sạn, liền có chút lo lắng nhìn anh.

“Cứ như vậy làm đi!” Tưởng Thiên Lỗi đã quyết định!

“Tốt!” Phó Cục Trưởng Cục cảnh sát không thể làm gì khác hơn, im lặng xoay người lấy điện thoại di động ra, bấm điện thoại văn phòng Thủ tướng.

Tưởng Thiên Lỗi hơi có dự cảm không tốt nhìn hoàn cảnh xung quanh, hai mắt mãnh liệt xoay tròn, đang suy nghĩ: rốt cuộc là ai, dám phá hư chuyện tốt của Hoàn Cầu như vậy?

Trang Hạo Nhiên lại im lặng nghĩ tới một chuyện khác, nói khẽ: “Nếu quả thật có người nào cố ý muốn phá hư buổi biểu diễn từ thiện lần này của chúng ta, sẽ không ở loại thời điểm này làm cho nhân viên trúng độc!”

Tưởng Thiên Lỗi xoay người, có chút kinh ngạc nhìn Trang Hạo Nhiên.

Trang Hạo Nhiên giống như im lặng và khẳng định chuyện này.

“Vậy là nguyên nhân gì?” Tưởng Thiên Lỗi hạ thấp giọng, nhìn Trang Hạo Nhiên trầm trọng hỏi.

“Ngược lại anh ta giống như đang nhắc nhở chúng ta . . . . .” Trang Hạo Nhiên cho rằng như vậy.

“Nhắc nhở?” Tưởng Thiên Lỗi cảm thấy không thể tin được cười lạnh nói: “Để cho ba nhân viên trúng độc khổ sở như vậy, đây là đang nhắc nhở?”

Trang Hạo Nhiên bình tĩnh quay đầu nhìn Tưởng Thiên Lỗi cũng khẽ nhíu mày lông, mỉm cười nói: “Biết chất độc trong người bọn họ là gì, chẳng phải sẽ biết rốt cuộc là tình huống thế nào sao?”

***

Bệnh viện!

Số lượng xe hơi màu đen sang trọng đi theo hai chiếc Rolls-Royce dẫn đầu, dừng ở trước bậc thang bệnh viện!

Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi đồng thời xuống xe, nhanh chóng đi vào bên trong, Tiêu Đồng và Đông Anh khẩn cấp đuổi theo.

Tô Thụy Kỳ đang cùng Phó Viện Trưởng, mặc áo blouse trắng, trò chuyện vui vẻ đi tới đại sảnh bệnh viện, đang nói ngoài cửa viện có một cửa tiệm nhỏ có món rau trộn không tệ, lại cùng ngẩng đầu lên, thấy một đám người khí thế dũng mãnh đi vào, liền hơi giật mình.

Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi cùng dừng bước lại, nhìn thấy Tô Thụy Kỳ, cũng hơi cung kính gật đầu.

“Hôm nay có chuyện gì khiến cho hai vị Tổng Giám đốc ghé thăm vậy?” Tô Thụy Kỳ có chút ngạc nhiên, mỉm cười hỏi.

“Cậu chủ Tô!” Tưởng Thiên Lỗi mỉm cười nói: “Tối nay khách sạn Á Châu của chúng ta muốn tổ chức bữa tiệc từ thiện, nhưng sáng nay có ba nhân viên ngất xỉu một cách khó hiểu, chúng tôi vội vàng tới xem một chút. . . . . .”

Hai mắt Tô Thụy Kỳ lóe lên, nhìn sắc mặt nặng nề của bọn họ, cũng quan tâm và thăm hỏi nói: “Vậy ba nhân viên đưa đến bệnh viện lúc nào?”

“Mười lăm phút trước” Trang Hạo Nhiên nói nhanh.

“Vậy đi thôi. . . . . .” Tô Thụy Kỳ hơi thả lỏng ống nghe bệnh giữa cổ, cùng bọn họ cất bước đi tới phòng cấp cứu.

Phòng cấp cứu, đèn đỏ sáng hơn mười phút, gần 40 phút chợt tắt ngấm !

Cửa chính Phòng cấp cứu lập tức mở ra.

Ba bác sĩ đồng thời đi ra phòng cấp cứu, cởi khẩu trang xuống, ngưng mặt nhìn hai Tổng Giám đốc, thở phào nhẹ nhõm nói: “Hai vị Tổng Giám đốc, ba nhân viên đã thoát khỏi nguy hiểm tánh mạng, lúc nảy ở bên trong nhận được tin tức khoa xét nghiệm, xác định bọn họ trúng độc chì !”

Thân thể Trang Hạo Nhiên chấn động, nhìn bác sĩ!

“Trúng độc chì?” Tưởng Thiên Lỗi kinh ngạc và khó hiểu nói: “Nếu nói trúng độc chì thì thông qua cách nào để đạt được kết quả?”

Bác sĩ nhàn nhạt giải thích: “Có rất nhiều cách, có cách tiêm vào trực tiếp, cũng có cách uống vào, nhẹ chỉ là nôn mửa và đãng trí, nặng sẽ trực tiếp mất mạng!”

Tưởng Thiên Lỗi khiếp sợ nhìn bác sĩ: “Trực tiếp mất mạng !”

Lúc này Lãnh Mặc Hàn cũng nhanh chóng đi tới trước phòng cấp cứu, nghe được câu này, cũng hơi lộ ra kinh ngạc.

Tô Thụy Kỳ đứng ở một bên, bình tĩnh giải thích cho mọi người: “Bởi vì chì có thể phân hủy thành ô-xy hoá chì, có thể kết hợp với chất lỏng khác để chế thành các loại chất gây nghiện, nhưng nếu như phân lượng nhỏ, thì trúng độc không nhanh như vậy.”

“Đúng vậy!” Bác sĩ cũng gật đầu, sau đó trầm trọng ngẩng đầu lên, nhìn hai Tổng Giám đốc nói: “Tình huống cụ thể của bọn họ, còn phải đợi bệnh viện và pháp y giám định xong, mới có thể thông báo cho mọi người.”

Tưởng Thiên Lỗi trầm trọng gật đầu một cái.

Trang Hạo Nhiên lập tức nhớ lại lời nói của Tiêu Hào Oánh, hơi nắm chặt quả đấm.

Lãnh Mặc Hàn cũng đứng ở một bên, hai mắt mãnh liệt lóe lên, cảm thấy chuyện này không thể xảy ra, bởi vì tất cả các góc nhà hát kịch cũng một mực ở trong theo dõi của mình, làm sao có thể xảy ra chuyện?

Một loạt tiếng bước chân nhanh chóng truyền đến.

Đông Anh và Tiêu Đồng cùng Tịnh Kỳ ở phủ Thủ tướng cùng đi về phía bên này.

Tô Thụy Kỳ xoay người, nhìn thấy Tịnh Kỳ, im lặng không nói lời nào.

Tịnh Kỳ cung kính nhìn về phía Tô Thụy Kỳ mỉm cười gật đầu, sau đó dừng ở trước mặt của hai vị Tổng Giám đốc, dịu dàng nói: “Chào hai vị Tổng Giám đốc. Tôi là Tịnh Kỳ trong phủ Thủ tướng, mới vừa nghe nói chuyện Khách sạn Á Châu có ba nhân viên trúng độc, Thủ tướng phái tôi đến hỏi thăm tình trạng thân thể của ba nhân viên, chuyển đạt sự quan tâm và thăm hỏi của ông ấy, vì sự nghiệp từ thiện, tất cả mọi người vất vả. Người làm quan phụ mẫu vốn nên lo lắng cho dân chúng trước tiên, không thể vì ngoài ý muốn nho nhỏ, mà dừng lại hoạt động biểu diễn từ thiện có ý nghĩa như vậy. Cho nên, Thủ tướng quyết định, tham gia tiệc từ thiện đúng hẹn.”

Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên có chút kích động sự quan tâm của Thủ tướng.

Tô Thụy Kỳ nghe nói như vậy cũng cười khẽ.

Tịnh Kỳ tiếp tục mỉm cười nói: “Chỉ là. . . . . . Thủ tướng còn có lệnh, tham gia bữa từ thiện lần này rất đông nhân vật chính trị nổi tiếng, hi vọng hai vị Tổng Giám đốc có thể cùng hợp sức, bảo đảm buổi biểu diễn tiến hành thuận lợi, càng phải cẩn thận chú ý an toàn cho từng người!”

Tưởng Thiên Lỗi lập tức cười nói: “Xin Thủ tướng yên tâm! Chúng tôi nhất định sẽ cẩn thận để buổi biểu diễn tiến hành thuận lợi! Bảo đảm an toàn của mỗi người!”

Tịnh Kỳ nghe xong liền hài lòng mỉm cười, hướng ba người Tô Thụy Kỳ, Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên khẽ gật đầu chào, liền xoay người đi khỏi. . . . . .

Trang Hạo Nhiên thở dài một cái, tự nhiên biết đây là Thủ tướng ủng hộ buổi tiệc từ thiện lần này và ủng hộ đối với Hoàn Cầu, anh lập tức xoay người nhìn Tưởng Thiên Lỗi nói: “Nếu như buổi biểu diễn từ thiện tiến hành đúng hẹn, để tránh có người âm thầm tính toán hãm hại, như vậy khách sạn chúng ta sẽ phải hủy bỏ toàn bộ kế hoạch sắp xếp bữa tiệc ! !”

Hai mắt Tưởng Thiên Lỗi mãnh liệt lóe lên, khẽ gật đầu, lập tức căn dặn Đông Anh: “Thông báo cho các bộ phận ! ! Tiệc từ thiện tiến hành đúng hẹn! Bất kể là bộ phận kiểm tra an ninh hay bộ phận sắp xếp chiêu đãi tiệc, bộ phận thức ăn, trong vòng hai giờ, toàn bộ cho tôi kế hoạch mới! !”

“Vâng! ! !” Đông Anh đáp lời, lập tức cầm điện thoại nhanh chóng xoay người, dùng phòng thư kí gửi thông báo! !

***

Khách sạn, Bộ phận tổ chức tiệc! !

Nhã Tuệ căng thẳng đang cùng Phó Quản lý bàn bạc sắp xếp bữa tiệc tối nay, đột nhiên nghe được điện thoại reo, cô tiện tay cầm lên, đáp: “Bộ phận tổ chức tiệc Khách sạn Á Châu! !”

Cô yên lặng lắng nghe tình huống trong điện thoại, lập tức kinh hãi nói: “Cái gì? Huỷ bỏ toàn bộ! ?”

***

Phòng làm việc Đầu bếp Trưởng! !

Lúc cả đám đầu bếp đầy kinh nghiệm đang thảo luận, Đầu bếp Trưởng sửng sốt ngẩng đầu, cầm điện thoại di động nói: “Cái gì? Hủy bỏ toàn bộ? Một tiếng đồng hồ phải ra món ăn mới, xem chúng tôi là Thần Tiên à? Cho rằng bữa tiệc ba người à? Đây chính là bữa tiệc cho 800 người đấy! Chúng tôi chuẩn bị bao lâu, mọi người biết không? Chính là món ăn mới chúng tôi nghĩ ra, hai người các cô có thể cho chúng tôi nguyên liệu mới ở trong thời gian ngắn nhất sao?”

***

Bộ phận lễ tân! !

Từ Trạch Minh không thể tin nổi ngẩng đầu lên, sợ run nói: “Cái gì? Hủy bỏ? Chúng tôi cùng tất cả nhân viên bộ phận PR đều hợp tác rất tốt ! ! Làm sao có thể hủy bỏ các kế hoạch vào lúc này?”

***

Phòng kinh doanh rượu Hoàn Cầu!

Đường Khả Hinh mới vừa nhận chức, đang ngồi ở trước bàn làm việc, kiểm tra tình hình tiệc rượu tối nay, lại nghe được tiếng gõ cửa vang lên, cô nhàn nhạt đáp: “Vào đi!”

Tiểu Thanh căng thẳng đẩy cửa đi tới, nhìn Đường Khả Hinh không thể tin nổi nói: “Không xong, không xong! Mới vừa bộ phận tổ chức tiệc gọi điện thoại tới đây, nói sắp xếp bữa tiệc rượu tối nay, toàn bộ bị hủy bỏ ! ! Quản lý Lưu muốn chị lập tức đến Khách sạn Á Châu họp! ! Thương lượng chủ đề món ăn mới và sắp xếp rượu !”

“À?” Đường Khả Hinh khiếp sợ nhìn Tiểu Thanh, kêu lên: “Hủy bỏ lúc này! ? Nói đùa sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK