Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 947: VÔ HẠN ẤM ÁP

Một chiếc Rolls-Royce màu bạc vèo một tiếng, xông qua từng ánh đèn xanh đèn đỏ trong thành phố, lao về phía trước như tên bắn! !

Rất nhiều xe hơi màu đen theo sát phía sau, nâng tay súng, nhận mệnh lệnh bảo vệ tốt cho Tổng Giám đốc Trang, bọn họ ngồi ở trong xe, xoay người nhìn rất nhiều xe thể thao Mercedes-Benz màu bạc cải trang cũng nhanh chóng lao tới như tên bắn . . . . . .

Tài xế bên trong chiếc Rolls-Royce chính là tài xế mới vừa bảo vệ Đường Khả Hinh thuận lợi trở lại bệnh viện, nhưng lúc anh đang nghỉ ngơi, lại bị Tổng Giám đốc mang đi, anh tạm thời thay ca cho tài xế đột nhiên không thoải mái ở lại bệnh viện nghỉ ngơi, mới vừa lái xe ra đường không đến bao lâu, xe liền bị một chiếc xe thể thao màu đỏ thẫm, từ ngõ hẻm lao ra, vượt qua sườn Rolls-Royce vọt tới, lúc ấy Trang Hạo Nhiên lập tức ôm chặt Tiêu Đồng ở bên cạnh, sắc mặt lập tức cứng ngắc, nhưng không nói một lời! !

Trên trán tài xế rịn mồ hôi, lái xe lao thẳng phía trước, vượt lên mặt cầu xe lửa, còi xe cảnh sát cũng hú vang, anh lập tức quay xe, mọi người đang cho rằng anh sắp sửa xông qua đèn xanh đèn đỏ trước mặt, nhưng lập tức chuyển vào một cái cái hẻm nhỏ, chạy thẳng hướng Đông vòng ra đường lớn ngoại ô, rất nhiều chiếc xe hơi màu đen, có một số đi theo thẳng xông vào cái hẻm nhỏ, có một số chặn cái hẻm nhỏ lại, có một số vọt thẳng đoạn đường phía trước tiếp tục bảo vệ Trang Hạo Nhiên . . . . . .

Phía sau chiếc xe thể thao BMW màu vàng đậm nào đó cải trang, nhìn thấy chiếc Rolls-Royce chạy mất, lập tức vọt vào một hẻm nhỏ khác, lao ra đường cái, chuẩn bị chạy ngược chiều, chặn anh lại. . . . . .

Tài xế nhìn thấy lại có người chạy ngược chiều, anh thật sự thực gấp gáp cũng rất tức giận, lập tức quay tay lái, cho xe xông thẳng vào quầy trái cây đặt ở ngoài trời phía trước mặt, ầm một tiếng, trong lúc ông chủ chạy như điên, xông thẳng lên, nhất thời táo, lê, dâu tây bắn tung tóe khắp nơi! !

“A . . . . . .” Tiêu Đồng ôm đầu, núp ở trong ngực, Trang Hạo Nhiên kêu to lên! !

Trang Hạo Nhiên chỉ yên lặng ngồi ở sau xe, hai mắt lóe ra nóng bỏng, tay ôm chặt đầu Tiêu Đồng . . . . . .

“Veo, veo, veo, veo, veo . . . . . .” Sau đó vệ sĩ tung người ra, bắn về phía chiếc BMW, phía trước mấy chiếc xe thể thao màu đen cải trang đuổi theo đến, nhất thời vọt thẳng tới như tên bắn, tay cầm súng trường, trong ánh mặt trời dần dần chói lóa, nhắm về phía Trang Hạo Nhiên nổ súng! !

Tài xế lập tức quay ngược tay lái, chợt dậm chân ga, dùng đuôi xe đâm thẳng về phía chiếc xe đuổi đến, hất bay xe người kia, lại lập tức cài số năm, dậm chân ga, cho xe như tên bắn xông qua tiệm Starbucks ngoài trời, lao vào một ngõ nhỏ khác, anh thở dốc, nắm chặt tay lái, nhìn xe thoáng qua một cái ngõ hẻm kế tiếp, nghe được tiếng còi xe cảnh sát giao thông hú hú hú vang lên inh ỏi, anh gấp gáp nói: “Tổng Giám đốc! !”

“Ừm! !” Trang Hạo Nhiên lạnh lẽo, tay đè chặt đầu Tiêu Đồng, để cho cô dựa sát vào trong ngực mình, trực tiếp đáp.

“Nếu như tôi bị cảnh sát giao thông chộp được, anh có quen biết người liên quan trong nghành, đừng để cho bọn họ tịch thu bằng lái của tôi hay không? Tôi mới vừa đếm, tôi đã vượt gần hai mươi đèn đỏ! !” Tài xế vừa lái xe, vừa hoảng sợ đến trên trán đổ mồ hôi lạnh, hỏi.

“Không có! !” Trang Hạo Nhiên trực tiếp nói ngay! !

Tài xế nghe xong lời này, lập tức hoảng sợ, không nói hai lời, càng đạp mạnh chân ga, cho xe như tên lửa lao tới phía trước . . . . . .

Một bóng người màu đen, lập tức từ lầu chót một ngõ hẻm, rầm một tiếng, trực tiếp nhảy đến mui xe Rolls-Royce, muốn cầm súng máy hạng nặng có tia laser cắt mặt thủy tinh, một tiếng động mạnh đập vào cửa sổ xe, cách một tiếng, thủy tinh nứt ra, tài xế lấy tay che chắn, Tiêu Đồng mới vừa ngẩng đầu lên, lại hoảng sợ thét lên một tiếng, dựa sát vào trong ngực Trang Hạo Nhiên, Trang Hạo Nhiên lập tức ôm chặt đầu của cô, hai mắt kịch liệt nhìn tới trước. . . . . .

Tài xế lập tức quay ngược tay lái, chợt đạp chân ga, người đàn ông trên cửa sổ xe bị ném mạnh xuống, lại đạp chân ga cho xe như tên bắn, vèo một tiếng vọt thẳng phía trước, chỉ chốc lát nữa sắp qua người đàn ông kia, người đàn ông khôi ngô lập tức nhảy ra, sườn xe vừa lúc chạy qua cách anh ta một cm, ép anh ta nổ súng máy! !

Vèo . . . . . .

Ba cô gái mặc quần áo màu đen, từ trong ngõ hẻm cũng lập tức nhảy xuống, muốn nâng súng ám sát Trang Hạo Nhiên, chiếc xe vệ sĩ theo đuôi chạy đến, pằng, pằng, pằng, pằng từ bên trong xe bắn tới, ba vệ sĩ là đặc cảnh giải ngũ đứng ở trên thân xe, nhảy lên, đụng ngã hai cô gái trong đó, tóm chặt tóc các cô, bịch một tiếng, ngã xuống đất, máu tươi bắn ra bốn phía! !

Một cô gái cùng theo đuôi chạy đến, đánh nhau với ba vệ sĩ, tay phát phi tiêu về phía vệ sĩ, ba vệ sĩ cùng tung người xoay tròn lên, tránh phi tiêu, hai vệ sĩ từ phía sau chạy tới, đồng thời nâng chân đá mạnh vào lồng ngực cô gái kia, cô gái kia phụt một tiếng, khuôn mặt nhăn nhíu, phun ra máu ngã mạnh trên mặt đất! !

“Đi! !”

Mấy tên vệ sĩ nhanh chóng lên xe, lại chạy theo sau xe Trang Hạo Nhiên! !

***

Bệnh viện! !

Lãnh Mặc Hàn bị thương, cả người đầy máu, nhanh chóng dẫn mọi người đi trở về bệnh viện, mọi người lớp bị thương, lớp nôn ra máu, làm cho Tô Thụy Kỳ và Đường Khả Hinh giật mình, vẻ mặt Hàn Văn Kiệt cũng lộ ra kinh ngạc, nói: “Có chuyện gì?”

“Trước hết đừng hỏi chuyện này! ! Mau gọi Tưởng Văn Phong tới đây! ! Bây giờ lão đại bị mười mấy chiếc xe đuổi theo! ! Sẽ có thể xảy ra chuyện! ! Mau! !” Lãnh Mặc Hàn nói xong, mình cũng đã nhanh chóng đi vào phòng bệnh! !

“À?” Đường Khả Hinh nghe được Trang Hạo Nhiên Hữu có thể gặp chuyện không may, vẻ mặt của cô lập tức hoảng sợ đến trắng bệch, liền lo lắng hỏi: “Xảy ra chuyện gì? Tại sao anh ấy phải bị người đuổi theo?”

Lãnh Mặc Hàn lại không kịp giải thích, cầm trước cái khay đựng kìm giải phẫu y tá mới bưng tới, anh nuốt cổ họng, vươn tay cầm một cây kìm giải phẫu, trực tiếp chọc vào trong bả vai tràn máu của mình, nhanh chóng gắp ra viên đạn mới vừa bắn vào trong thân thể của mình vô cùng không thoải mái, ném ở trong khay! !

“Quả thật không đặt bác sĩ vào mắt!” Tô Thụy Kỳ đau lòng tiến lên, lập tức cầm lấy cây kéo, trực tiếp cắt bỏ một góc quần áo có vết thương trên người anh, lại nhanh chóng cầm máu cho anh! !

Tưởng Văn Phong và Tô Lạc Hoành nhanh chóng đi tới, tay lại mở tất cả máy tính bảng, nhanh chóng xâm nhập hệ thống giao thông, nhanh chóng nhập vào bảng số xe của Trang Hạo Nhiên, tìm kiếm vị trí của anh khắp thành phố, nhưng nhìn thấy các con đường trung tâm toàn thành phố, không tìm thấy được một chỗ sáng lên tín hiệu mục tiêu, Tưởng Văn Phong vội nói: “Có thể xe của bọn họ đã ra khỏi thành phố, hoàn toàn không tìm được! !”

Đường Khả Hinh lập tức hoảng sợ đến đôi tay che miệng, lạnh lẽo, nước mắt rơi ào ào, vội vàng nghẹn ngào tiến lên trước, hỏi: “Anh ấy đi đâu? Không phải có điện thoại di động sao?”

“Chúng ta thử liên lạc điện thoại di động của anh ấy! !” Tô Lạc Hoành vừa tìm kiếm bóng dáng chiếc Rolls-Royce, vừa vội vã nói: “Đối phương sớm có chuẩn bị, trước khi lên đường, có thể đã phá hư số ID điện thoại di động của anh ấy, phá hư kết nối thông tin liên lạc với anh ấy! ! Hiện tại chúng ta hoàn toàn không liên lạc được với anh ấy và Tiêu Đồng! !”

Đường Khả Hinh nhất thời cảm thây choáng váng, hoảng sợ đến sắc mặt tái nhợt, suýt chút nữa thì ngã xuống đất, mới nhớ sáng nay anh nói câu: Cả đời anh, chuyện khát vọng nhất chính là có một ngày, có thể đối với toàn thế giới nói anh yêu em. . . . . . Anh chấp nhận vì giấc mộng này, vượt qua tất cả khó khăn! Cô nhớ tới những lời này, không nhịn được hoảng sợ, đau lòng nức nở khóc ra tiếng, nhất thời nhớ ra chuyện gì đó, chợt chạy ra ngoài! !

“Đường tiểu thư! !” Đôi song sinh nhất thời đau lòng đuổi theo ra bên ngoài! !

“Bảo vệ tốt cho Đường tiểu thư, tuyệt đối không thể để cho cô ấy ra khỏi bệnh viện! !” Lãnh Mặc Hàn nói xong, lập tức nhìn con đường giao thông khắp thành phố, gấp gáp suy nghĩ : lão đại! ! Anh đang ở chỗ nào?

Một khu đất trống nhà họ Tưởng ! !

Thẩm Quân Dụ, Trần Tuấn Nam, còn có Lâm Sở Nhai, Tào Anh Kiệt cùng mọi người ngồi chung trên máy bay trực thăng bay trên bầu trời, Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ cũng nhanh chóng tiến về phía cục cảnh sát, cũng tức giận cảnh sát rất vô dụng, ban ngày ban mặt, để súng ống gây tổn thương người như thế, nếu Trang Hạo Nhiên gặp chuyện không may, nhất định phải truy cứu trách nhiệm từng cảnh sát!

***

Một chiếc Rolls-Royce vèo một tiếng, xông qua con đường mới vừa sửa chữa một nửa, nhưng bởi vì trời mưa con đường ngưng thi công, như tên bắn vọt thẳng phía trước, một nhóm vệ sĩ đánh nhau tại phía trước đã mất đi liên lạc, mà ba chiếc xe thể thao màu vàng cải trang không biết từ nơi đó xông tới, lại theo chiếc Rolls-Royce chạy như bay tới, thậm chí một nam một nữ theo sườn xe nhanh chóng lao tới phía trước, đứng dậy, nâng súng trường bắn tỉa, lên đạn, gác ở trước thân xe, muốn nhắm ngay chiếc Rolls-Royce . . . . . .

Tiêu Đồng vừa tựa vào trong ngực Trang Hạo Nhiên, vừa xoay người, nhìn cửa sổ sau xe, lập tức nhìn thấy một nam một nữ đối diện phương hướng mình, dáng vẻ quân nhân cúi đầu, chuẩn bị nổ súng, cô nhất thời hoảng sợ đến vỡ mật, đôi tay che miệng, bật khóc! !

Tài xế nghe được tiếng khóc của Tiêu Đồng, mới vừa muốn quay đầu. . . . . .

Trang Hạo Nhiên lại lập tức lạnh lẽo nghiêm mặt, tay đè chặt đầu Tiêu Đồng ở trên ngực của mình, mới nhắc nhở tài xế: “Còn có thời gian chú ý phía sau? Nhìn tới trước mặt đi!”

Tài xế cảm thấy sững sờ, chân vẫn quen dậm chân ga, quay đầu nhìn tới trước thì hai mắt của anh trừng muốn rách ra, không ngờ nhìn thấy phía trước đường chưa có sửa xong, bên này đường núi cùng bên kia đường núi, chỉ nối nhau bằng hai thanh sắt to bằng bánh xe, gác ở giữa hai bên núi, phía dưới chính là vực sâu vạn trượng, nếu khoảng cách hai thanh sắt và khoảng cách bánh xe không giống nhau, chiếc xe hoàn toàn không đi qua được, cho dù khoảng cách giống nhau, anh cũng không dám chạy qua như vậy, có một chút lệch lạc, lập tức cũng sẽ bị rơi tan xương nát thịt, anh nhất thời hoảng sợ đến mồ hôi trán ào ào rơi xuống, nước mắt cũng chảy ra, xe bắt đầu dần giảm tốc độ . . . . . .

Tròng mắt Trang Hạo Nhiên hơi híp, dùng thuật toán chính xác của mình, tính toán khoảng cách hai khung sắt, lập tức nói: “Dùng tốc độ 30 km/h chạy qua! !”

“A! ?” Tài xế đã hoảng sợ vỡ mật ! !

“Chạy qua! !” Trang Hạo Nhiên gằn giọng ra lệnh, biết sau lưng ba chiếc BMW cải trang, toàn bộ đều có hỏa lực hạng nặng, lại nhanh chóng ra lệnh: “Chạy qua . . . . . .”

Tài xế nghe nói như vậy, chỉ đành không có cách nào, bắt đầu chậm lại, ôm quyết tâm chết, cắn chặt răng, dùng khả năng đua xe của mình, tay run rẩy nắm vô lăng, đạp nhẹ chân ga, thêm chút tốc độ để cho hai bánh xe, từ từ cán lên hai thanh sắt, chạy thẳng qua đường núi đối diện, dưới gầm xe ngoại trừ khung sắt chống đỡ thanh sắt, toàn bộ treo lơ lửng, có một chút sai lệch, lập tức người và xe có thể rơi tan xương nát thịt! !

Trang Hạo Nhiên ôm chặt Tiêu Đồng run rẩy ngã trong lòng ngực mình, đè ép đầu của cô, dựa sát vào trước ngực mình, hai mắt lóe ra ánh sáng nóng bỏng, nhìn xe dần dần chạy qua thanh sắt, chạy thẳng tới đỉnh núi đối diện, trước trán của anh cũng chậm rãi rịn mồ hôi, nhưng mặt vẫn không đổi sắc, chỉ cắn chặt răng, ngừng thở theo xe treo lơ lửng trên không chạy qua! !

Một con chim ưng từ dưới đáy vực bay lên, âm thanh cũng rất nhỏ bé! !

Ba chiếc cải trang xe thắng gấp ở đường bên này, nhìn chiếc Rolls-Royce có thể treo lơ lửng trên không chạy qua hai thanh sắt, bọn họ nóng mắt lên, lập tức nâng súng bóp cò, nhắm sườn xe Rolls-Royce bắn liền mấy phát đạn! !

Pằng, pằng, pằng, pằng pằng, sườn xe trúng đạn! !

Tài xế hoảng sợ đến mất hồn, nắm chặt tay lái, bánh xe lơ đãng có chút lệch ra thanh sắt, chỉ chút nữa rơi xuống núi, xe ngừng lại . . . . . .

“Sợ cái gì? Nắm chặt vô lăng, trả về một cm! ! Tiếp tục chạy về phía trước! !” Trang Hạo Nhiên nghe tiếng đạn nhanh chóng từ sau đầu truyền đến, anh nhíu chặt mày, không chút sợ hãi, bởi vì thủy tinh này là thủy tinh chống đạn, trừ khi súng bắn đạn ria, nếu không, bọn họ bắn không vào được! !

Tài xế nuốt cổ họng khô khốc, sắc mặt tái nhợt, hoảng sợ đến muốn té đái, nhưng vẫn cắn chặt răng, theo từng hồi âm thanh đạn truyền đến, anh lại đạp nhẹ thắng xe, cho hai bánh xe từ từ bò qua thanh sắt quá dài chạy tới đường núi phía trước, nhìn thấy khoảng cách còn một mét đã đến, tài xế lập tức đạp chân ga, cho xe nhanh chóng lao đi . . . . . .

Xe thuận lợi xông lên đường núi đối diện, lập tức chạy trên con đường ngô đồng, tài xế hoảng sợ đến rơi lệ, Trang Hạo Nhiên ngồi ở một bên, cũng lập tức thở phào một hơi, nhưng vẫn nhanh chóng căn dặn: “Đi! !”

Tài xế sẽ lập tức kích động lái xe, đạp mạnh chân ga, cho xe dọc theo đường núi chạy thẳng! !

Một đoàn xe lửa màu trắng từ một con đường hầm khác chạy nhanh đến, gần như song song với xe, ba nam ba nữ sát thủ, bọn họ cũng đứng ở trên nóc xe lửa, nâng súng trường bắn tỉa, đón khổng lồ gió thổi, nhắm ngay nửa khuôn Trang Hạo Nhiên bên cửa sổ xe Rolls-Royce, Trang Hạo Nhiên dường như cũng phát hiện, quay mặt sang lập tức nhìn xe mình song song với ba nam ba nữ sát thủ đứng trên xe lửa, bọn họ nâng súng trường bắn tỉa, đối diện phương hướng của mình muốn bắn . . . . . .

Trang Hạo Nhiên giống như không sợ hãi chút nào, ánh mắt lóe ra giống như chim ưng cúi sấp, nhìn đối phương . . . . . .

Đối phương cũng đứng vững tại trên xe lửa, nhắm về phía ánh mắt Trang Hạo Nhiên, muốn bóp cò . . . . . .

Một tiếng mèo kêu quỷ dị truyền đến! !

Điệp Y từ phía trước đỉnh núi bay người xuống, hai chân lập tức quét mạnh hai sát thủ nện xuống xe lửa, lại đứng ở trên nóc xe lửa giống như tia chớp, vung dây thép giữ chặt cổ một người, mạnh mẽ kéo anh ta xuống vách đá, nhìn ba người đang chuẩn bắn về phía mình, lúc xe lửa sắp chui vào đường hầm dưới cầu, cô lập tức tung người lên, ba sát thủ lập tức nằm xuống, tránh gầm cầu, Điệp Y đã từ một cây cầu khác, nhảy thẳng xuống trên nóc xe lửa, đứng ở sau lưng bọn họ, vung váy dài màu tím, lộ ra đùi đẹp thon dài, nhanh chóng rút ra hai khẩu súng ngắn kèm bên ngoài chân dài, bắn vào ba sát thủ, pằng, pằng, pằng, pằng ! !

Hai sát thủ té xuống vách núi! Người đàn ông cuối cùng nhanh chóng nắm lên súng lục, mới vừa bóp cò, Điệp Y đã qua, tay vung lên dao sắc nhọn, đâm thẳng vào cổ của anh ta, bởi vì đánh thẳng vào quá mạnh, thân thể thiếu chút nữa ngã khỏi xe lửa, tay của cô bắt chặt được thành xe lửa, quay đầu, nhìn xe lửa sắp quẹo cua lái ra khỏi thành phố, mà chiếc Rolls-Royce đoán chừng nghe theo Trang Hạo Nhiên căn dặn, lúc xe lửa quẹo cua chuyển sang con đường khác, hai mắt của cô nóng lên, đang lúc xe muốn lái ngược hướng với xe lửa bên cô, cô lập tức buông nhẹ tay, thân thể giống như lông vũ màu tím, bay xuống tới trên thân xe Rolls-Royce, xe thắng gấp một cái, cô lập tức từ cửa sổ trên mui xe, xông vào bên trong sườn xe! !

“Điệp Y! !” Tiêu Đồng vẫn gào khóc nhào qua ôm lấy Điệp Y! !

Trang Hạo Nhiên nhìn cô, vẻ mặt lộ ra một chút thở dốc, nở nụ cười.

Điệp Y không lên tiếng, chỉ từ bên hông rút ra điện thoại di động, đưa về phía Trang Hạo Nhiên, Trang Hạo Nhiên trực tiếp gọi điện thoại cho một vệ sĩ khác, hỏi thăm: “Tình hình của Đường tiên sinh bây giờ như thế nào?”

“Hiện đang chạy tới bệnh viện! Tôi đoán chừng bọn họ sẽ có mai phục ở bệnh viện! !” Âm thanh truyền đến! !

Hai mắt Trang Hạo Nhiên lóe lên, trước hết, căn dặn tài xế lập tức quay đầu trở về nhà họ Trang cầm rượu đỏ, sau đó gọi điện thoại cho Tịnh Kỳ . . . . . .

***

Thời gian trôi qua! !

Mưa phùn tiêu điều lạnh lẽo mờ mịt, theo một cơn gió, vẫn rơi xuống, không biết là sương hay mưa, tiết trời vào thu cũng vô tình đến.

Một chiếc xe cấp cứu màu trắng dừng ở trước bệnh viện cấp một thành phố, rất nhiều bác sĩ và y tá nhanh chóng đi ra, đẩy Đường Chí Long hôn mê đi tới phòng cấp cứu, hơn mười người từ cửa sổ các nơi trong bệnh viện, vẻ mặt dữ tợn nhìn sang, bất cứ lúc nào tiếp nhận mệnh lệnh muốn ra tay, đúng lúc này, trên không trung có rất nhiều máy bay trực thăng, ở trong sương mù trắng xóa chậm rãi bay tới, rất nhiều con chó quân đội rống lên, đặc cảnh mang súng rối rít xông tới . . . . . .

Một chiếc xe hơi Chính Phủ màu đen, trong sự bảo vệ của xe cảnh sát, tạm dừng lại.

Tịnh Kỳ chống cây dù đi xuống xe hơi trước, hướng về phía viện trưởng khẩn cấp đi tới, vội nói: “Thân thể Thủ tướng đột nhiên khó chịu, cần vào bệnh viện! Lập tức ngăn đường, những người không có nhiệm vụ, không cho phép tùy tiện ra vào! !”

“Vâng! !” Viện trưởng và mọi người cùng đáp lời.

Tịnh Kỳ nghe nói như vậy, hai mắt khẽ lóe lên, tay chống cây dù màu đen, xoay người, nhìn Đường Chí Long được đưa vào viện, chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, khẽ mỉm cười.

***

Trang Hạo Nhiên xác định Đường Chí Long không có việc gì, liền thở phào một cái, buông máy, nhìn xe tiếp tục chạy về hướng nhà mình với tốc độ 200km/h, anh nhàn nhạt căn dặn: “Không đi cửa trước! !”

“À?” Tài xế nghi ngờ cầm tay lái, thông qua hệ thống GPS đã khôi phục, sau khi lượn quanh vùng ngoại ô thành phía vọt thẳng về hướng nhà Trang Hạo Nhiên, ngạc nhiên hỏi: “Không đi cửa trước, thì đi con đường nào?”

Điệp Y không nói hai lời, vung tay súng lên, “Crắc” một tiếng, súng lên đạn, nhìn phong cảnh bay qua ngoài cửa sổ, nặng nề, lạnh lùng nói: “Đi đường bí mật! ! !”

Con đường bí từ rừng trúc phía sau núi, xuyên qua hang động chạy thẳng tới bên trong nhà họ Trang! Lấy rượu đỏ! !

Hai tròng mắt Trang Hạo Nhiên nóng bỏng lóe lên, biết sau lúc nữa, rượu đỏ sắp mở ra. . . . . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK