Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1171: GẶP PHẢI

Ngày mai sẽ là trận chung kết thi đấu chuyên gia hầu rượu vòng thứ hai, Tổng Giám đốc Trang căn dặn, nhất định phải bảo vệ an toàn cho Đường tiểu thư thật tốt, đề phòng có bất kỳ ngoài ý muốn, lúc này, Ủy viên Trương, Đỗ Uy cùng Khương Vĩ, còn có Phương Di đều tới, đang tụ tập tại khắp khu chung cư, quan sát hoàn cảnh, Tịnh Kỳ cũng cách một đoạn thời gian, thường hỏi thăm đôi song sinh về tình hình của Khả Hinh một lần, bởi vì sau đó, cô sẽ phải lên đường đến Khách sạn Á Châu, vào ở phòng nghỉ ngơi dành cho chuyên gia hầu rượu một lần nữa!

Gần đây trong nội bộ chính phủ xảy ra một chút thay đổi rất nhỏ, có quan chức lặng lẽ ngã ngựa, có quan chức lặng lẽ thăng chức, hai giới chính trị và doanh thương vốn có chút ăn ý và cấu kết, cũng bắt đầu từ từ thay đổi, thậm chí có xu hướng bị phá vỡ, giá cổ phiếu của Tập Đoàn xuyên quốc gia Hoàn Cầu đứng số một số hai trong nước bắt đầu dao động nhỏ, tất cả những người chơi cổ phiếu đều đang xem tình hình, Trang Hạo Nhiên bí mật rót nguồn tài chính trở về nước, gần như lấy tốc độ tàn nhẫn nhất thu mua hơn ba tập đoàn khách sạn liên doanh trong nước cùng chuỗi công ty ẩm thực, người trong nghề nhận được tiếng gió, cũng bắt đầu chuẩn bị đầu tư cổ phiếu vào Hoàn Cầu! !

Nhưng tất cả những thứ này, cũng chỉ là bên ngoài, chỉ có người đứng ở đỉnh cao nhất mới có tư cách chân chính nhìn gió mây sự thay đổi bất ngờ!

Đây là một đêm đặc biệt! Đây cũng là một đêm căng thẳng! ! Tất cả mọi chuyện đều phải dựa vào sự thật kia, cho dù nó có thể chính thức trở thành sự thật nhanh chóng thúc đẩy lịch sử thay đổi trong nháy mắt hay không? Hiện tại chưa biết như thế nào! !

Đúng vậy! ! Chưa biết như thế nào! !

Khuôn mặt của Tiểu Vi và Tiểu Hà đong cứng, đứng tại chiếc SUV, nhìn hoàn cảnh xung quanh, cô luôn có một loại dự cảm chẳng lành, dù sao trận thi đấu không thể nào tổ chức thuận lợi như vậy, ít nhất cha của Như Mạt, chắc chắn sẽ không hiền lành như vậy! Trong khoảng thời gian này Phương Di và Tịnh Kỳ bắt tay cùng nhau, cũng không có bắt được ông ta, giống như ông ta biến mất ở trên thế giới này, rốt cuộc còn có kế hoạch gì đang lặng lẽ xảy ra?

Bọn họ cùng thở dốc, lúc này mới xoay người, nhìn căn hộ nhỏ màu trắng, cửa sổ sợi hoa màu trắng ở lầu hai đang mở ánh đèn màu vàng, không biết lúc nào Đường tiểu thư mới có thể ra cửa? Chỉ muốn mau mau đến khách sạn, hiện ra ở nơi đó cũng không có an toàn bằng Khách sạn Á Châu!

Bên trong phòng ngủ! !

Đường Khả Hinh không thể tin nổi đứng ở trước kính toàn thân, mặc áo sơ mi đỏ thẫm và váy ngắn màu đen, đang lúc bỏ vạt áo sơ mi vào lưng quần thì phát hiện cảm giác hơi chặt, thậm chí chặt đến nổi có chút khó chịu, cô lập tức trợn to hai mắt, nhìn mình trong kính, không chịu nổi kêu lên: “Eo của tôi thô rồi! ! ? Eo của tôi! ! Bây giờ thô rồi ! ! Hôm nay gặp phải chị Trang, lúc chị ấy nhắc nhở tôi như vậy, tôi còn không tin! ! Nhưng nó thật thô ! Tại sao?”

Thơ Ngữ cùng Tiên Nhi và Lạp Lạp đi tới đi lui trong phòng, sắp xếp lại quần áo và sách vỡ cho cô chút nữa về khách sạn, vừa dọn dẹp, vừa nghe những lời này, không khỏi nhìn cô mỉm cười.

“Cô ăn nhiều, tự nhiên sẽ mập thôi!” Nhã Tuệ tựa vào bên cạnh kính toàn thân, nhìn cô, bật cười nói!

Sắc mặt Đường Khả Hinh lập tức thu lại, nghiêm túc nhìn Nhã Tuệ, nói: “Cái gì mà em ăn nhiều sẽ mập? Chị đã thấy em ăn nhiều sẽ mập như bây giờ sao? Trước kia em có một chút biệt hiệu ăn thế nào cũng sẽ không mập ! Chỉ là em quên mất!”

“Biệt hiệu ăn cũng sẽ không mập là gì?” Lạp Lạp vừa xếp lại một cái áo ngủ màu hồng bỏ vào trong rương, vừa trợn mắt suy nghĩ một chút, lập tức rất hưng phấn nhìn cô nói: “Tôi biết rồi! ! Là rắn tinh!”

“Đi!” Đường Khả Hinh lập tức nổi da gà khắp người nhìn cô, nói: “Đừng nói ghê tởm như vậy được không? Cô có thể nói là yêu tinh nhí, tiên nữ nhí, vân vân!”

“Cô là tiểu Hồ Lô đấy ! Tiên nữ! !” Nhã Tuệ cố ý lườm cô một cái, lúc này mới không khách khí nhắc nhở nói: “Cô nói xem! Cô nói xem! Bắt đầu từ lúc cô chín tuổi, sau khi chú Đường vào nhà giam, lúc nào cô ăn được no bụng? Lúc nào mà không đói một bửa no một bữa chứ? Cho dù ở chung một chỗ với hai Tổng Giám đốc, mỗi ngày khóc sướt mướt cũng no rồi! ! Còn ăn được cơm à? Chẳng qua trong khoảng thời gian này, cô được Thơ Ngữ chăm sóc cô tốt một chút, chú ý cân bằng việc ăn uống của cô một chút, sắc mặt mới có thể khá hơn một chút, mượt mà một chút!”

Thơ Ngữ đang thu xếp lại sách cho Đường Khả Hinh, nghe nói như vậy, mặt của cô lập tức mắc cỡ đỏ bừng, vừa bộ sách đặt vào trong rương, vừa ngượng ngùng nói: “À. . . . Vậy làm sao có thể tính công lao cho tôi, đều là tính khí của Đường tiểu thư rất tốt, lại không kén ăn, tôi cho cô ấy ăn món gì, cô ấy liền ăn món đó . . . Đều do chính cô ấy tự chăm sóc mình thật tốt . . . .”
“Tất nhiên, cô cho cô ấy ăn món gì, cô ấy liền ăn món đó! ! Cô ấy chỉ cần có ăn, ai cũng có thể là cha mẹ, cha chồng, mẹ chồng . . .” Nhã Tuệ nói tới chỗ này, không nhịn được bật cười.

Đường Khả Hinh lập tức trợn to hai mắt, ngẩng đầu lên, vẻ mặt cố ý căng thẳng nhìn Nhã Tuệ! !

Lúc này Tiên Nhi cũng ôm một đống sách thật to để vào trong rương, vừa nhìn vòng eo của Đường Khả Hinh, thật ra cũng không coi là mập, bình thường cô vốn mặc số đặc biệt nhỏ, hiện tại thật sự hơi mượt mà một chút mà thôi, vòng eo vẫn nhỏ nhắn, chỉ là cô nhìn thấy mọi người trò chuyện thoải mái như vậy, mình cũng trợn mắt thò vào một chân, bật cười nói: “Có phải là… Có thai hay không?”

Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, khuôn mặt lập tức mắc cỡ đỏ bừng, lúng túng nhìn Lạp Lạp! !

“Ôi chao!” Thơ Ngữ lập tức vươn tay, gõ mạnh đầu Tiên Nhi, tức giận nói: “Tôi thật sự muốn xé rách miệng cô! ! Cái gì nên nói và không nên nói, cô không biết sao? Cũng chỉ cách bà chủ mấy ngày, các người lại càng không có quy củ!”

“Ôi chao, nói đùa mà!” Vẻ mặt Tiên Nhi thật khổ nói!

Phốc! ! Lạp Lạp nhìn Tiên Nhi bị đánh, cô rất hả hê bật cười.

Lúc này, Nhã Tuệ nghe được lời nói vào trong tai, vẻ mặt cô lập tức căng thẳng đi về phía Đường Khả Hinh, chỉa cô nói: “Con bé chết tiệt này! ! Chẳng lẽ cô…”

“Không thể nào! !” Đường Khả Hinh trực tiếp ngẩng đầu lên nhìn Nhã Tuệ, nhanh chóng! ! Khẳng định! ! Tuyệt đối nói: “Chuyện này không thể nào! ! Bác Phúc nói tử cung của em muốn khôi phục còn cần thời gian nhất định !”

Nhã Tuệ nghe nói như vậy, lập tức cũng liếc về phía cô, thật ra xem như là bụng bằng phẳng và eo thon, lập tức tức giận đi tới, đưa hai tay ra liều mạng bóp, vừa bóp vừa hung hăng nói: “Suốt ngày nói xằng nói bậy! Vòng eo nhỏ còn la hét thô thô! Cô muốn kích thích ai vậy? Hiện tại tôi vặn gảy nó! Xem nó thô thế nào !”

“A a a a!” Đường Khả Hinh lập tức bị Nhã Tuệ bóp bên hông nhột nhột, bật cười rộ lên, cô vừa né tránh vừa lắc mông cười ha ha ha…

Đôi song sinh đứng ở dưới lầu, nghe âm thanh này thì biết rõ Đường tiểu thư ở trên lầu vui vẻ, nhớ tới Tịnh Kỳ tiểu thư mới vừa gọi điện thoại tới đây nói, thời gian cũng không sớm, bảo mình mau sớm đưa cô đến Khách sạn Á Châu, liền cười cao giọng nói: “Đường tiểu thư! ! Nếu cô đã xong việc, chúng ta sẽ lên đường thôi ! Thời gian không còn sớm nữa.”

Nhã Tuệ và Đường Khả Hinh còn ngã tại trên giường, chọc nhột khắp nơi, nghe nói như vậy, tất cả đều ngưng cười…

Thơ Ngữ cũng vội vàng từ tủ treo quần áo, gở xuống áo khoác lông thú ngắn màu đen đoạn thời gian trước Trang Ngải Lâm chuẩn bị cho cô, vừa với tay cầm, vừa cười nói: “Đường tiểu thư, bây giờ thời tiết lạnh, mau khoác thêm áo lông thú này đi, chúng ta sẽ lên đường.”

Đường Khả Hinh vừa cười từ trên giường đứng lên, vừa hơi vươn tay để cho Thơ Ngữ khoác thêm cho mình áo lông thú ngắn tới bên hông, vừa lúc lộ ra vòng eo thon nhỏ và váy ngắn màu đen lộ ra chân thon dài hấp dẫn… Cô một mình đứng ở trước kính toàn thân, lại đưa ra tay sửa sang búi tóc đuôi ngựa mình buộc thật cao xong, lại thấy Thơ Ngữ mở hộp trang sức ra, đang muốn từ bên trong lấy ra một bộ trang sức kim cương đen, cô lập tức nói: “Không cần!”

Thơ Ngữ dừng lại động tác, hơi lộ ra tò mò nhìn cô, nói: “Sao vậy? Không cần đeo sao?”

“Tôi không thích vật kia!” Vẻ mặt Đường Khả Hinh chỉ lộ ra nụ cười nhàn nhạt, từ trước đến giờ đối với trang sức châu báu… Cô cảm thấy không quá hứng thú, ngoài tham gia bữa tiệc cần phải có, nhưng có đôi lúc tham gia bữa tiệc, người ta cũng gần như nhìn thấy cổ cô trống trơn, thậm chí cũng lười phải trang điểm !

Nhã Tuệ đứng ở một bên, nhìn kỹ Đường Khả Hinh mặc áo sơ mi đỏ và váy ngắn đen, bên ngoài khoác áo lông thú bóng loáng mềm mại hết sức cao quý, cả người không mang châu báu, cũng có vẻ rất trẻ trung, sức hấp dẫn bắn ra bốn phía, giống như một viên kim cương sáng lấp lánh, liền cười đi tới, vừa sửa sang lại áo lông thú cho cô, vừa cười nói: “Không cần, chúng ta cũng không đeo! Bản thân cô đã sáng lấp lánh rồi!”

Thơ Ngữ nghe nói như vậy, chỉ đành cười bỏ kim cương trở về trong hộp, nhìn trên bàn trang điểm tầng tầng lớp lớp hộp trang sức, đều là Trang Ngải Lâm và Ân Nguyệt Dung, cách mỗi một thời gian, sẽ phái người mang tới đây, bọn họ dự đoán một chút, trong căn phòng này trưng bày châu báu, cũng gần 10 tỷ, may ở chỗ này bảo vệ nghiêm ngặt, nếu không cũng có thể sẽ gặp nguy hiểm!

Lạp Lạp và Tiên Nhi đã sắp xếp rương xong, kéo dây khóa, nhấc nó lên, mới cười nhìn Đường Khả Hinh nói: “Đường tiểu thư! Chúng tôi cũng chuẩn bị xong, có thể đi được rồi!”

Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, liền xoay người, dáng vẻ giả vờ như rất khéo léo nở nụ cười ngọt ngào, nhìn Nhã Tuệ.

Nhã Tuệ cũng nhịn cười nhìn cô, nhẹ nhàng ôm cô, mới nói: “Đi đi! Ngày mai cố lên! !”

“Đúng vậy! ! Cố lên!” Tiên Nhi cũng lập tức siết quả đấm, cũng cố làm ra vẻ uy hiếp nói: “Đánh cho Lâm Tử Linh kia tan tác! !”

“Một chút nữa tôi đánh cô hoa rơi nước chảy!” Thơ Ngữ không nhịn được mắng Tiên Nhi: “Đây là chuyện thi đấu, cô đừng lắm mồm!”

Tiên Nhi lại bị mắng, chỉ đành phải ấp úng cúi đầu.

Đường Khả Hinh và Nhã Tuệ nghe nói như vậy, cùng bật cười, hai người liền cùng nhau xuống lầu, đi qua phòng khách, đi ra vườn hoa…

Đôi song sinh nhìn thấy Đường Khả Hinh xuất hiện, lập tức đi đến trước chiếc xe Mercedes màu đen mời cô ngồi vào, lại đè tai nghe mini, căn dặn Đỗ Uy và Khương Vĩ lập tức lên đường, cứ như vậy, Nhã Tuệ cũng không muốn chậm giờ Đường Khả Hinh trở về tòa lầu chuyên gia hầu rượu, liền hơi kéo áo lông thú cho cô, bảo cô tối nay chú ý nghỉ ngơi, rồi để cho xe dần dần chạy khỏi cửa nhà mình…

Đường Khả Hinh ngồi ở sau xe, nhìn Nhã Tuệ vẫn như thường ngày đứng ở trước rào chắn vườn hoa, nhìn mình đi khỏi, trong lòng của cô vẫn tràn lên xúc động…

Thơ Ngữ nhìn Đường Khả Hinh lộ ra xúc động như vậy, cô liền vươn tay, đặt nhẹ trên tay của cô, mới dịu dàng nói: “Đường tiểu thư, yên tâm đi. Thi đấu xong, có thể mọi chuyện sẽ tốt hơn.”

Hai mắt Đường Khả Hinh lóe lên, suy nghĩ một lúc, nghĩ tới mấy ngày nay nhẹ nhõm, tâm trạng căng thẳng thi đấu hơi buông xuống không ít, chỉ là lúc này trở lại Khách sạn Á Châu, tâm trạng căng thẳng lại từ từ quay về, cô chỉ cười cười…

Trong đêm tối, đoàn xe hơi màu đen, từ từ chạy về phía Khách sạn Á Châu, trải qua phố xá sầm uất ồn ào náo nhiệt, rồi đến đường phố phồn hoa, rốt cuộc chạy tới đường lớn Tân Hải hướng về Khách sạn Á Châu, chỉ nghe sóng biển gầm thét ngất trời, theo gió biển giá lạnh từng hồi vang tới, biển quảng cáo trận thi đấu vòng thứ hai treo trên đèn đường đường lớn Tân Hải, năm chuyên gia hầu rượu mặc đồng phục màu đen cùng chụp hình quảng cáo, ánh mắt lóe sáng! !

Đường Khả Hinh ngồi ở gần cửa sổ, lập tức ngẩng đầu lên, nhìn biển quảng cáo trên đèn đường phía ngoài cửa sổ, mình mặc đồng phục màu đen, buộc tóc đuôi ngựa thật cao, đứng ở giữa bốn chuyên gia hầu rượu, hơi ôm vai, nở nụ cười tự tin, cô nhìn hình của mình, giống như mình nhìn nhau, lập tức cảm thấy vô cùng dũng khí…

Lạp Lạp cùng Tiên Nhi cũng rất vui vẻ ngồi ở một bên, nhìn biển quảng cáo, cười nói: “Đường tiểu thư của chúng ta đẹp nhất!”

Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, không khỏi cười ra tiếng, lại không nhịn được nhìn Lâm Tử Linh trong biển quảng cáo, cô vừa lúc đứng ở bên trái của mình, đứng ôm vai tự tin, ánh mắt lộ ra ánh sáng sắc bén, mặc dù cũng nhàn nhạt mỉm cười, nhưng không có một chút thân thiện! ! Sắc mặt Đường Khả Hinh chậm rãi thu lại, nhìn dáng vẻ Lâm Tử Linh như vậy, không biết vì sao cảm giác trong người cô có cất giấu năng lực bí mật, chỉ là năng lực này chưa được phát huy…

Nghĩ tới đây, thân thể của cô không khỏi tràn lên khí thế, ép buộc mình nhất định phải nâng cao tinh thần! !

Đoàn xe hơi màu đen nhanh chóng chạy tới Khách sạn Á Châu, rốt cuộc đi ngang qua trạm gác, bảo vệ nhìn thấy bảng số xe, lập tức chào hỏi xong, xe xe ở trong bóng đêm dần dần lái về phía trước thảm đỏ đại sảnh khách sạn Á Châu, ba nhân viên tiếp tân mặc đồng phục màu đen lập tức đi ra, hết sức cung kính trông chừng, đôi song sinh cùng đám vệ sĩ đi xuống xe trước, sau khi dò xét hoàn cảnh xung quanh, Tiểu Vi lập tức kéo cửa xe bên trái, Thơ Ngữ đi ra ngoài trước, lại tự mình đi về phía cửa xe bên phải, tự mình mở ra đỡ Đường Khả Hinh đi xuống xe…

Đường Khả Hinh đón gió biển giá rét, đứng ở trước thảm đỏ Khách sạn Á Châu, vẻ mặt hơi lộ kích động, hai mắt lấp lánh, nhìn thấy bên trong đèn đuốc sáng rực, rất nhiều phóng viên và khách đang đi tới đi lui, bởi vì ngày mai thi đấu, tối nay sẽ là một đêm không ngủ, cô lập tức ăn ý cùng đám người Thơ Ngữ tránh tai mắt phóng viên, đi con đường bên hông vào bên trong khách sạn, không ngờ mới vừa xoay người, liền nhìn thấy Lâm Tử Linh mặc áo lông thú ngắn màu đen, kết hợp với váy ngắn màu đỏ thẫm hấp dẫn, búi tóc kiểu Nhật, đeo kim cương châu báu số lượng hạn chế trên thế giới, xách túi xách Gucci, mang giày cao gót, vẻ mặt hơi lộ ra quyến rũ và tự tin, đang muốn đi về phía bên này…

Hai cô gái cứ như vậy gặp phải !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK