Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 919: KHÔNG CÓ ĐƯỜNG ĐI

Phòng kiểm nghiệm thuốc truyền đến tiếng hít thở nặng nề.

Cả người nữ y tá không vững  run rẩy tựa bên cửa sổ, sắc mặt tái nhợt, trên trán rịn mồ hôi, ngẩng đầu nhìn người trước mặt, hai mắt run rẩy ánh sáng hoảng sợ khủng bố. . . . . .

Lãnh Mặc Hàn đè nén lửa giận của mình mãnh liệt sôi trào, hai mắt mãnh liệt lóe lên, sắc mặt căng cứng giống như thần chết sắp bùng nổ, đôi tay nắm chặt quả đấm, bước chân di chuyển, từng bước từng bước đi tới trước mặt cô. . . . . .

Nữ y tá nặng nề thở gấp, lồng ngực phập phồng, thân thể dán chặt giá thuốc, đôi tay run rẩy  chống cái giá, hoảng sợ đến mồ hôi lạnh tuôn ra. . . . . .

Lãnh Mặc Hàn chậm rãi xuất hiện trước mặt cô, nhưng chỉ cúi xuống, hai tay buông thỏng một lúc lâu, mới chậm rãi duỗi tay ra, nắm nhẹ bả vai nữ y tá, nhưng trong nháy mắt ngón tay lập tức nắm chặt, giống như một tên đao phủ. . . . . .

Giống như bị rắn cắn.

Thân thể Nữ y tá lập tức chấn động mạnh, trước đó anh cầm cái bật lửa thiêu đốt khối thịt của mình tràn máu, hai mắt lộ ra ánh sáng bình tĩnh và tàn nhẫn vô tình, đến nay vẫn làm cho trái tim mình lạnh lẽo!

“Cô ta là ai?” Lãnh Mặc Hàn cúi xuống trầm giọng hỏi.

Nữ y tá hơi giật mình ngẩng đầu, nhìn anh.

Lãnh Mặc Hàn vẫn cúi xuống, đôi tay nắm bả vai của cô mạnh hơn, lại ẩn nhẫn đè nén, trầm giọng hỏi: “Cô ta là ai?”

Hai tròng mắt nữ y tá run rẩy ánh sáng kịch liệt, khuôn mặt hơi ngẩng lên, mồ hôi lạnh chảy xuống mí mắt, mới giật mình hoảng sợ hỏi: “Cái . . . . . . Cái . . . . . . Cái gì?”

Lãnh Mặc Hàn càng đè nén mình mãnh liệt tức giận, lập tức ngẩng khuôn mặt cứng ngắc, hai mắt lộ ra sát khí, ở rất gần nhìn cô, khuôn mặt hơi co giật, lạnh lùng hỏi: “Một giờ trước, cô gái bắt đi thuộc hạ đắc lực nhất của tôi là ai ?”

Ánh mắt của nữ y tá lóe lên, nhưng vẫn có một chút nghi ngờ nói: “Tôi . . . . . Tôi . . . . . Tổ chức chúng tôi rất nhiều người, tôi làm sao biết người đó là ai?”

Trong lòng Lãnh Mặc Hàn thật sự bị đè nén, chậm rãi giơ điện thoại lên, thông qua cameras lắp đặt trên xe chụp lại hình ảnh Uyển Thanh đánh nhau với cô gái kia ở một giờ trước, hai mắt loé lên ánh sáng phẫn nộ, lại nhìn cô, âm u chậm rãi nói: “Cô gái này là ai?”

Ánh mắt nữ y tá nhất thời run rẩy, nhìn trong điện thoại di động hiện lên một cô gái mặc váy ngắn màu trắng bó sát người, bên ngoài khoác áo khoác màu xám tro, cả người cô không khỏi chấn động, ngẩng đầu lên, lộ ra một chút hoảng sợ nhìn anh, quả nhiên không ngoài dự liệu nói: “Cô. . . . . . Cô. . . . . . Cô ấy tên Lâm Đình, là thủ hạ đắc lực nhất của ông chủ chúng tôi, đã rất nhiều năm, cho tới bây giờ cũng không có xuất hiện, đây cũng là lần đầu tiên cô. . . . . . Cô ấy thi hành nhiệm vụ!”

Lãnh Mặc Hàn híp mắt nhìn cô.

Nữ y tá lập tức vô cùng hoảng sợ nhìn anh nói: “Là thật! ! Chắc chắn 100%! Đây là sự thật! !”

“Cô biết hiện ra cô ta ở đâu không?” Lãnh Mặc Hàn lại lạnh lùng hỏi.

“Tôi không biết. . . . . . Tôi chỉ phụ trách tình huống ở bệnh viện, chuyện còn lại, tôi thật sự không biết, nhưng tôi lại nghĩ, nếu như cô ấy tới, nhất định sẽ họp mặt với tiểu thư!” Cô tràn mồ hôi, vội vã nói.

“Tiểu thư?” Lãnh Mặc Hàn lại giơ hình của Như Mạt, lạnh lùng hỏi: “Có phải người này không?”

Sắc mặt nữ y tá lại tái nhợt, vô cùng hoảng sợ, nuốt cổ họng khô khốc, chỉ lắc đầu một cái, thở hổn hển run rẩy nói: “Tôi không biết. . . . . . chúng ta hành động, cũng không ai biết tiểu thư là người nào? Cho tới bây giờ cô ấy cũng không có xuất hiện ở trước mặt chúng tôi. . . . . .”

Lãnh Mặc Hàn nhíu chặt mày nhìn cô.

“Tất cả lời của tôi đều là thật, tôi thề! ! Tôi phát thề độc! !” Nữ y tá hoảng sợ đến run rẩy nước mắt, vội vã nói, bởi vì trên đùi vẫn còn giữ lại cơn đau đớn thấu tim phổi.

Lãnh Mặc Hàn chậm rãi để điện thoại di động xuống, nhớ tới hiện trường em gái và cô gái kia đánh nhau mới vừa rồi, cuối cùng thấy em gái bị vặn gảy tay và chân, thậm chí hai vai bị cái móc câu cắm chặt vào xương cốt bị bắt đi, hai mắt anh run rẩy nước mắt, tức giận đau lòng gọi nhỏ: “Uyển Thanh. . . . . . . .”

***

Trong phòng bệnh! !

Tô Lạc Hoành nhanh chóng hoạt động ngón tay, di động ở trên bàn phím laptop, thông qua số điện thoại của Uyển Thanh, sau đó con trỏ nhanh nhạy phân tích tín hiệu của cô, muốn tìm ra vị trí của cô, bất đắc dĩ đối phương sớm có chuẩn bị, tín hiệu truy lùng điện thoại di động chợt dừng lại, sau đó bị đối phương chặt đứt vứt bỏ, anh ôi một tiếng, đôi tay chụp bàn phím laptop, kêu to: “Fuck! ! !”

Lâm Sở Nhai cùng Tào Anh Kiệt nhanh chóng đi ra ngoài, thừa dịp Trang Hạo Nhiên đi tìm Thủ tướng, trước tiên bọn họ đến cục cảnh sát một chuyến! !

Mỹ Linh ngồi ở một bên, cũng nhanh chóng hoạt động ngón tay, không ngừng ở trên bàn phím laptop gõ chữ cái, rốt cuộc thông qua phương pháp phá giải mã password tầng tầng mà Tô Lạc Hoành dạy cho mình, lọt vào hệ thống giám sát đường giao thông của thành phố, cô nặng nề thở gấp một hơi, cám ơn trời đất, nóng đến đầu đầy mồ hôi nói: “Rốt cuộc tiến vào rồi! !”

Tô Lạc Hoành nghe được câu này, nhanh chóng xoay người đến trước mặt của Mỹ Linh, cùng cô cùng căng thẳng nhìn pass hệ thống giao thông đang nhấp nháy, anh cũng thở gấp, lập tức mở laptop của mình ra, lại nghe cửa phịch một tiếng mở ra, anh sửng sốt ngẩng đầu! !

Tưởng Văn Phong xách theo hai cái rương kim loại nhanh chóng  đi vào phòng bệnh! !

Mỹ Linh và Tô Lạc Hoành cùng nghi ngờ nhìn anh.

“Anh tôi bảo tôi tới!” Tưởng Văn Phong mặc áo sơ mi màu xanh dương nhạt, tay ngắn, quần tây màu trắng, cổ tay đeo một đồng hồ nhãn hiệu nổi tiếng hoàng thất Anh, vẫn tóc ngắn rất đẹp trai và cá tính, khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng, đôi tay đặt hai bên cái rương, cách một tiếng, mở mạnh hai cái rương kim loại của mình, từ bên trong mang ra thật nhiều máy tính bảng, lại từ đáy rương, rút ra một thanh kim loại thép đặc biệt, thủ pháp thuần thục, nhanh chóng kết nối nhau, mỗi máy tính bảng chống trên mặt sàn, tám mặt máy tính bảng mỏng dính đồng thời khởi động! !

Mỹ Linh và Tô Lạc Hoành nhìn trợn mắt há hốc mồm! !

Tưởng Văn Phong lại nhanh chóng mở một cái máy tính bảng khác, cũng chống lên, không nói hai lời, ngón tay liền kéo một dây nối tiếp, kéo máy vi tính của mình và Mỹ Linh, ngón tay nhanh chóng hoạt động, tất cả máy tính bảng trước mặt lập tức xuất hiện cửa sổ giám sát toàn thành phố.

Tô Lạc Hoành nhìn từng hình ảnh, thở phào một hơi! !

Tưởng Văn Phong lại kéo cái băng ngồi, ngồi ở trước máy tính chủ, không ngừng di động con trỏ, rốt cuộc đem hình ảnh mô phỏng hiện trường Uyển Thanh và Lâm Đình đánh nhau, ngón tay của mình làm chỉ đường, theo bản đồ thành phố được mô phỏng thực tế, phân tích cho Tô Lạc Hoành: “Lúc tôi mới vừa đến đây, lợi dụng bản đồ thành phố và phần mềm thế giới lộng lẫy của anh mô phỏng hình ảnh Uyển Thanh sau khi bị bắt, anh xem thử! !”

Hình ảnh lập tức chuyển đến mô hình bên bờ hồ dương liễu, lại lập tức thu lại thành bức hình nhỏ, xuất hiện gần bên bản vẽ mặt phẳng! Phát hiện bị Tưởng Văn Phong cố ý xử lý qua một đường thẳng màu đỏ, sau khi từ ven hồ đi khỏi, lại lượn qua vườn cây, sau đó đi đường một chiều, đi qua một chiếc đèn giao thông, lại quẹo trái! !

Tô Lạc Hoành nhăn mặt nhìn đường cong màu đỏ thẫm, nghi ngờ hỏi: “Tại sao phải quẹo trái?”

Tưởng Văn Phong lạnh nhạt nói: “Bởi vì lúc đó tình trạng giao thông bên phải và phía trước đang kẹt xe! Hơn nữa bị kẹt cứng bây giờ còn chưa lưu thông! !”

Tô Lạc Hoành gật đầu một cái.

Tưởng Văn Phong lại kéo bản vẽ, để cho bản vẽ phẳng thu nhỏ đến một hình ảnh khác, nhìn qua đúng là một đầu con đường chính đi thông quảng trường thế kỷ, một tuyến đường chính khác được trang bị hệ thống giám sát toàn trung tâm thành phố gần tòa nhà chính phủ! ! Anh trực tiếp đứng lên, đi tới một trong tấm hình trong máy tính bảng, chỉ vào tòa nhà chính phủ nói: “Cô ấy vô cùng có thể đến nơi này! !”

“Tại sao?” Tô Lạc Hoành nhìn anh, hỏi nhanh.

Tưởng Văn Phong xoay người, lại ngồi trước máy vi tính, ngón tay nhanh chóng hoạt động, dùng trực giác kiến trúc sư của mình, mô phỏng đoạn đường xung quanh quảng trường thế kỷ, nói nhanh: “Con đường chính đi thông quảng trường thế kỷ! Một là đi hồ bơi! ! Hai là nhà hát kịch! ! Nhưng tôi cảm thấy hai địa phương này cũng không quá khả năng !

Bởi vì đây là hồ bơi trong suốt đầu tiên của thành phố! ! Trừ toilet, toàn bộ các nơi đều có cameras! Nhà hát kịch hiện đang sửa chữa, cửa chính cũng không có đóng kín! Nếu như người này lòng dạ độc ác như vậy, không thể nào hoàn toàn bí mật đi ra cửa chính! Cho nên tôi đoán, cô ta có thể lợi dụng mối liên hệ chặt chẽ với người trong chính phủ, đi qua góc chết nối liền góc tốt, sau đó chạy vào tòa nhà! !”

“Vậy phải làm như thế nào mới có thể biết hiện tại cô ta ở bên trong tòa nhà chính phủ?” Mỹ Linh nhìn anh, hỏi nhanh.

“Cái này phải dựa vào Tô Phó tổng! ! Bởi vì thế giới lộng lẫy dù sao tôi chỉ biết có da lông!” Tưởng Văn Phong quay đầu nhìn Tô Lạc Hoành! !

Tô Lạc Hoành lập tức lách mình ngồi trước máy vi tính, nhanh chóng hoạt động ngón tay, khởi động phần mềm của mình, bắt đầu tập trung tòa nhà chính phủ trong phạm vi mười km, đưa vào tiêu chuẩn số liệu vóc người và mặt mũi của Lâm Đình, nhanh chóng tiến hành tìm kiếm và xác định vị trí, số liệu giống như tốc độ ánh sáng, đầu mũi tiên vọt thẳng và tìm kiếm khắp nơi, số liệu không ngừng loại bỏ từng đợt! !

Ba người cùng căng thẳng nhìn số liệu trong máy vi tính, mọi người đều cắn chặt răng!

Rốt cuộc, năm phút sau, toàn bộ số liệu tìm kiếm xong, quả nhiên một cô gái mặc màu trắng váy ngắn, bên ngoài khoác áo khoác màu xám tro, buộc tóc đuôi ngựa thật cao, đeo kính đen, thông qua lối thoát hiểm một nóc tòa nhà chính phủ, nhàn nhạt đi vào bên trong! !

“Chính là cô ta! ! !” Mỹ Linh nhìn thấy cô gái này, lập tức tràn lệ cắn răng nghiến lợi kêu to! !

Tưởng Văn Phong nhìn một địa điểm, lập tức gọi: “Tô Lạc Hoành, lập tức mô phỏng tầng trệt tòa nhà ra ngoài! Công bố tất cả phòng làm việc ở tầng trệt của từng người viên, như vậy chúng ta cũng biết cô ta rốt cuộc liên lạc với ai! !”

Tô Lạc Hoành lập tức ngồi trước máy vi tính, nhanh chóng hoạt động ngón tay, bắt đầu điều chỉnh phần mềm của mình, chuẩn bị xác lập hình ảnh mô phỏng! !.

Tưởng Văn Phong lập tức đứng lên, đi tới trước máy tính bảng, quay toàn bộ ống kính cắt đến tuyến đường chính gần tòa nhà chính phủ, nói nhanh: “Mau! ! Phái người lập tức bắt tay hành động! ! Chúng ta ở phía sau theo dõi địa điểm, không để cho cô ta chạy thoát ! !”

Mỹ Linh lập tức cầm điện thoại di động lên, thông báo cho Lãnh Mặc Hàn! !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK