Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 757: CHỨNG MINH CHO ANH XEM

Cửa hàng đồ gia dụng to lớn thương hiệu quốc tế ! !

“Chào mừng quý khách ghé thăm!” Tất cả nhân viên bán hàng mặc đồng phục màu trắng, mỉm cười hướng về phía khách đi vào, hơi khom lưng chào hỏi.

Vẻ mặt Đường Khả Hinh kinh ngạc đi vào trong cửa hàng đồ gia dụng này, nhìn ghế sa lon và giường nệm kiểu dáng trang nhã thoải mái, ở dưới ánh đèn vàng nhạt, phát ra ánh sáng thật ấm áp, nhất là mặt trước cửa hàng, lắp đặt thiết bị giống như không gian ba chiều, trên trần nhà xoay vòng lấy hình ảnh vũ trụ, mà ở giữa đặt ghế sa lon màu be, ngay chính giữa bàn trà còn trang trí ngôi sao. . . . . .

“Trời ạ. . . . . . Ghế sa lon này, cái giường này. . . . . . Làm cho người ta vừa nhìn, liền muốn nằm ngủ!” Đường Khả Hinh vừa trợn mắt há mồm nhìn giường nệm thoải mái và đồ dùng trong nhà khắp nơi, vẻ mặt kích động cười nói: “Sau này nhà mới của tôi, tôi cũng muốn tới nơi này mua đồ dùng trong nhà!”

Đôi tay Trang Hạo Nhiên cắm túi quần, cũng khẽ nhếch nụ cười đi về phía trước.

“Xin hỏi tiên sinh, tiểu thư, muốn chọn đồ gia dụng hay giường nệm như thế nào? Là dùng để trang trí nhà mới? Hay là kết hôn cần đồ dùng trong nhà?” Quản lý cửa hàng mỉm cười đi theo sau lưng hai người, cung kính hỏi.

Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, đột nhiên sững sờ, liếc về phía Trang Hạo Nhiên.

Nét mặt Trang Hạo Nhiên lộ ra cười như không cười, hơi ngẩng mặt đi về phía trước, mới đầy thâm ý nói: “Xem trước thôi.”

“Vâng!” Quản lý cửa hàng lập tức theo phía sau anh, đi về phía trước.

Đường Khả Hinh dừng ở tại chỗ, nhìn bóng lưng Trang Hạo Nhiên, nhớ anh mới vừa nói, không khỏi trầm tư, lúc cô bừng tĩnh lại, đã thấy anh đã đi tới đầu kia, cô lập tức gấp gáp kêu một tiếng, chờ tôi một chút, ngay lập tức nhanh chóng cất bước đi tới, không ngờ vừa muốn đi tới bên cạnh anh thì nhìn thoáng qua một góc cửa hàng, ở giữa rũ nhẹ xuống màn lụa màu hồng hết sức xinh đẹp, trước mặt là ghế nằm kiểu cung đình hết sức mộng ảo, ánh mắt của cô sáng lên, không nói hai lời, giống như một đứa bé nở nụ cười đi tới. . . . . .

Trang Hạo Nhiên vừa nghe quản lý cửa hàng giới thiệu, cảm thấy sau lưng không có tiếng động, sửng sốt xoay người, đã thấy Đường Khả Hinh giống như con bướm hoa, bay tới ghế nằm bên kia, anh nở nụ cười, chỉ đành phải xoay người, đưa tay gỡ kính mát xuống, đi tới.

Đường Khả Hinh lập tức cởi đồng phục màu đen của mình xuống, cởi bỏ một cúc áo trước cổ của mình, xõa tóc mình ra, lập tức hả hê nằm lên trên ghế dựa màu đỏ thẫm kiểu cung đình cổ xưa hết sức tôn quý, tay nâng nhẹ đầu, cởi giày xuống, hơi cuốn chân dài khêu gợi, muốn bày ra dáng vẻ ôn nhu. . . . .

Trang Hạo Nhiên và quản lý cửa hàng sửng sốt, vén màn lụa màu hồng, kinh ngạc nhìn người trước mặt. . . . . .

Đường Khả Hinh nhìn thấy bọn họ đi vào, lập tức bày ra dáng vẻ mỹ nữ cổ đại mềm mại, bộ dáng khêu gợi, hơi co chân dài lên, nhìn Trang Hạo Nhiên, híp mắt, mập mờ nhịn cười hỏi: “Giống. . . . . . Một mỹ nữ cổ đại hay không?”

Phốc!

Trang Hạo Nhiên và quản lý lập tức nhịn cười đi ra ngoài.

“Này! ! Đừng đi mà? Chẳng lẽ không giống sao?” Đường Khả Hinh cảm thấy tức giận ngồi dậy, nhìn bóng dáng Trang Hạo Nhiên đi xa, tức giận nói: “Anh không cảm thấy tôi xinh đẹp sao? Tôi thích ghế nằm này! Tặng cho tôi đi? Tổng Giám đốc? ?”

Cô nhìn qua. . . . . . Là có ý muốn như vậy.

“Không thích hợp với em. . . . . .” Tiếng của Trang Hạo Nhiên từ đầu kia vọng đến.

“Không thích hợp với tôi, không muốn mua mới đúng!” Đường Khả Hinh tức giận vung tay lấy tấm thẻ nhãn hiệu trước mặt xuống, vừa nhìn giá tiền phía trên, vừa nhanh miệng nói: “Anh không mua cho tôi..tôi tự mua!”

Ầm! Một tiếng sét ùng ùng vang lên! !

Mắt to của cô chợt lóe, cúi đầu nhìn thẻ tấm nhãn hiệu này, đột nhiên viết 1,2 triệu! ! Cô kêu to lên: “1,2 triệu? Vừa đúng 1,2 triệu? 1,2 triệu em gái mi! !”

Cô cảm thấy tức giận ném tấm nhãn hiệu xuống, lại nghĩ tới chiếc ghế nằm màu hồng này sạch sẽ như vậy, cô có chút lo sợ nghĩ hôm nay mình chạy bên ngoài cả ngày, không nên làm dơ nó, cô nhanh chóng nhảy xuống ghế nằm, vừa mang giày cao gót, vừa vươn tay phủi phủi bụi bậm trên ghế nằm, gấp gáp kéo áo khoác, lập tức chạy ra bên ngoài. . . . . .

Trang Hạo Nhiên đã cùng quản lý cửa hàng dọc theo cầu thang xoắn ốc, đi lên lầu hai, đi tới trước sản phẩm giường nệm do nhà thiết kế quốc tế chân chính thiết kế, quả nhiên khác với thương hiệu bình dân dưới lầu.

“Giường nệm và ghế sa lon của chúng tôi ở lầu hai, toàn bộ đều là sản phẩm của chuyên gia thiết kế quốc tế, gồm cả giường nệm kiểu cung đình Hoàng thất, còn có thương hiệu mới, trong đó có một loại giường nệm xoa bóp là sản phẩm mới của cửa hàng chúng tôi, thiết kế hoàn toàn theo hình dạng dây chuyền cột sống cơ thể con người, bên trong chuyên gia Paris dùng Ngọc Hòa Điền của Trung Quốc có công hiệu giữ ấm, giường được chế tạo từ ngọc ấm có tác dụng thúc đẩy tuần hoàn máu, giải nhiệt, tăng thêm nguyên tố vi lượng trong cơ thể con người . . . . . . điều chỉnh theo mùa, xem như không cần máy điều hòa không khí, cũng có thể có công dụng mùa đông ấm áp, mùa hạ mát mẻ. . . . . .” Quản lý cửa hàng mỉm cười đi về phía những ánh đèn quả quýt nho nhỏ màu vàng nhạt vây quanh chiếc giường nệm kiểu Trung Quốc, khoảng 2,5m, chỉ thấy ánh đèn màu xanh da trời rơi vào trên giường nệm hình dây chuyền, được đặt tạm thời ở trên khung giường hình rồng, thiết kế phù hợp kiểu chủ đề của Trung Quốc, chỉ thấy bốn màn lụa màu trắng, hết sức nồng đậm tình ý . . . . . .

Trang Hạo Nhiên cười khẽ đứng ở trước chiếc giường này, quan sát thiết kế hai bên giường, cảm giác mặc dù mặt ngoài hết sức nhẵn nhụi bình thường, nhưng bên trong có cất giấu ngọc thật sự. . . . .

Quản lý cửa hàng nhìn Trang Hạo Nhiên phong cách hiên ngang như thế, biết anh nhất định là con cưng nhà nào, liền nhanh chóng nở nụ cười nói: “Ngài cần đặt hàng sao? Về phương diện chi phí cũng hết sức hợp lý, khoảng hơn 3,6triệu, khách hàng VIP như ngài, chúng tôi có thể giảm giá 10%. . . . . .”

Trang Hạo Nhiên xoay người, ánh mắt tìm kiếm bóng dáng của Đường Khả Hinh, chỉ thấy cô đã buộc lên tóc đuôi ngựa thật dài, mặc áo sơ mi trắng nhẹ nhàng khoan khoái, váy ngắn màu xanh đen hấp dẫn, vẻ mặt hưng phấn đi tới trước một ghế sa lon, vừa ngồi, vừa lấy đà hạ xuống, ngồi rất thoải mái nở nụ cười, ánh mắt anh dịu dàng nhìn cô, vẻ mặt cũng mập mờ nở nụ cười, chậm rãi nói: “Tôi biết rồi, để cho tôi xem từ từ. . . . . .”

Quản lý cửa hàng nghe vậy, ngẩng đầu lên nhìn anh một cái, liền im lặng gật đầu, lui xuống.

Trang Hạo Nhiên liền đứng ở bên giường ngọc ấm, hai mắt phát ra một chút tình ý, nhìn Đường Khả Hinh vui vẻ như vậy, anh cũng cười, hơi có chút mệt mỏi ngồi ở trên chiếc giường ngọc trị giá hơn 3 triệu, nhất thời cảm thấy nó từ từ co dãn, quả nhiên truyền đến một chút hơi lạnh, anh thở dài một cái, lập tức ngã xuống giường, giống như mệt mỏi, nhắm mắt lại, đôi tay đưa về phía cái ót, như muốn ngủ thiếp đi. . . . . .

Lúc này Đường Khả Hinh nhìn sang một chút, lúc ngẩng đầu lên, đã thấy phía trước hai bậc thang lên xuống, một chiếc giường rồng thoạt nhìn hết sức tôn quý được những ngọn đèn nhỏ vây quanh, bốn phía còn treo màn lụa trắng, ánh mắt của cô sáng lên, cũng rất hứng thú đi tới, từ khoảng cách tới gần, cô im lặng nhìn Trang Hạo Nhiên đang nhắm mắt lại, nằm ở trên giường, hết sức thoải mái, chân dài người mẫu chồng lên nhau, giày da màu đen cọ rất sáng bóng. . . . . .

Cô không khỏi mỉm cười, mắt to lóe lên, hỏi: “Thoải mái không?”

Trang Hạo Nhiên mở mắt, hơi cau mày, nâng cao đầu, liếc mắt nhìn Đường Khả Hinh, đột nhiên vỗ vỗ vị trí bên cạnh giường nệm, nói: “Tới đây! Nằm đây!”

“. . . . . . .” Đường Khả Hinh có chút ngượng ngùng, tay vịn thành giường, khẽ mỉm cười xấu hổ.

Trang Hạo Nhiên nhìn bộ dáng cô, lại cười vỗ vỗ vị trí bên cạnh, ra lệnh: “Tới đây! ! Thật sự rất thoải mái! Bên trong còn có Ngọc Hòa Điền, rất ấm áp. . . . . .”

Ánh mắt của Đường Khả Hinh sáng lên, tay nắm chặt thành gỗ, nhìn anh một lúc lâu, rốt cuộc khẽ cắn môi dưới, có chút xấu hổ nghiêng người tới trước, khuất tất giống như con chó con bò lên giường, hết sức kinh ngạc tò mò nằm ở bên cạnh Trang Hạo Nhiên, lập tức cảm thấy ngang lưng giống như được mát xa thật thoải mái, thậm chí cảm thấy sự đàn hồi, trong lổ nhỏ phát ra hơi lạnh làm cho cả người của mình thoải mái dễ chịu, cô kêu một tiếng, thật vui vẻ cười nói: “Lúc tôi kết hôn, nhất định phải mua cái giường này làm đồ cưới! !”

Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, ngẩng mặt mỉm cười, quay đầu nhìn Đường Khả Hinh ở bên cạnh, rất vui vẻ hưng phấn nằm ở trên giường, vỗ vỗ bên trái, vỗ vỗ bên phải. . . . . . Anh đột nhiên vươn tay, khoác lên một bên, dịu dàng cảm tính gọi: “Đây! Gối nơi này. . . . . .”

“. . . . . . . . . . . .” Đường Khả Hinh im lặng nhìn anh.

“Hả? Nhanh lên một chút!” Trang Hạo Nhiên lại vỗ vỗ cánh tay của mình, nhìn cô cười nói: “Gối nơi này. Nằm trên giường, nhất định phải gối lên tay của đàn ông ngủ, đây mới gọi là hạnh phúc. . . . . .”

“Tôi không muốn!” Đường Khả Hinh cười, tự nằm ở trên giường chơi, không để ý tới anh.

Trang Hạo Nhiên lườm cô một cái, lập tức nắm chặt cánh tay của cô, kéo thân thể của cô đến gần mình, đưa tay nâng đầu của cô, gối lên đầu cánh tay của mình, ngón tay dịu dàng sờ nhẹ sợi tóc trên trán cô. . . . . .

“Này! ?” Đường Khả Hinh không nhịn được xoay người, trợn to đôi mắt lấp lánh mộng mơ, nằm bên cạnh lồng ngực của anh, im lặng nhìn anh.

Trang Hạo Nhiên hơi xoay người, mặt nhìn Đường Khả Hinh, anh nở nụ cười khêu gợi hấp dẫn, hết sức dịu dàng nói: “Thoải mái không?”

“. . . . . . . . . . . .” Đường Khả Hinh chỉ cười nhẹ nhìn anh, không lên tiếng.

“. . . . . . . . . . . .” Trang Hạo Nhiên không lên tiếng, im lặng nhìn cô.

Hai người ở dưới ánh đèn vàng nhạt, nhìn nhau.

Thật lâu thật lâu!

Hai người phốc một tiếng, bật cười!

“Nhỏ một chút! Đừng để cho người ta nghe, cho rằng chúng ta đang làm chuyện xấu. . . . . .” Trang Hạo Nhiên nói xong, tay đột nhiên nhấn giường chốt mở, màn lụa bốn phía đột nhiên thần bí rơi xuống, người đã ôm Đường Khả Hinh vào trong ngực, nhanh chóng cởi giày cao gót của cô xuống, ném ra ngoài. . . . . .

“Này! Anh làm gì vậy?” Đường Khả Hinh cảm giác mặt đỏ tới mang tai, bị Trang Hạo Nhiên đè xuống giường, co hai chân, xấu hổ muốn đẩy anh ra, kêu nhỏ: “Anh đừng như vậy! Đây chính là cửa hàng của người ta !”

“Sợ cái gì? Cái giường này là của anh, tôi mua nó xuống, làm quà cưới cho em. . . . . .” Trang Hạo Nhiên đã hôn lên môi ngọt của Đường Khả Hinh.

“Ưmh. . . . . .” Đường Khả Hinh bị lồng ngực nóng bỏng của anh ép tới thở không nổi, đôi môi chỉ khẽ nhúc nhích, cũng đã bị đầu lưỡi nóng bỏng của anh xông vào, mút môi của mình, cô đột nhiên thở dốc, đôi tay kéo tay tay áo của anh, thỉnh thoảng đấm anh.

“Vợ của Tổng Giám đốc. . . . . . Thích chiếc giường này không?” Trang Hạo Nhiên đã nhanh chóng vươn tay, xoa mạnh phía sau lưng của cô, thậm chí siết chặt cái mông của cô!

“Trang Hạo Nhiên! !” Đường Khả Hinh lập tức đẩy anh ra!

Trang Hạo Nhiên lại dừng lại động tác, có chút bá đạo nhìn cô, nói: “Cả ngày lẫn đêm từ chối anh, thật không thích anh sao? Cảm thấy anh không có sức hấp dẫn?”

Đường Khả Hinh trợn to hai mắt, nhìn anh, đang suy nghĩ, anh tức giận?

Trang Hạo Nhiên thật có chút tức giận đột nhiên ngồi bật người dậy, nắm bàn chân nhỏ của Đường Khả Hinh, cắn nhẹ ngón chân của cô! !

“A! !” Hai tay Đường Khả Hinh chống giường, đau đến kêu to một tiếng!

Trang Hạo Nhiên chợt nhào tới trước, hôn lên môi của cô, mút đầu lưỡi của cô, ôm lấy cô lăn lộn trên giường. . . . . .

“Ưmh!” Đường Khả Hinh vừa bị anh hôn cuồng nhiệt, vừa không nhịn được,thở dốc cười rộ lên, đôi tay không nhịn được ôm hông của anh, có chút dịu dàng đón nhận nụ hôn của anh.

“Anh có đẹp trai hay không?” Trang Hạo Nhiên lại đè cô ở trên giường, hai mắt nóng bỏng nhìn cô! !

Đường Khả Hinh nằm ở trên giường, nở nụ cười nhìn anh cúi mặt nhìn mình, khuôn mặt kiên nghị hấp dẫn, hết sức đẹp trai, gần như hoàn mỹ, cô tức giận nói: “Không đẹp trai! !”

“Không đẹp trai! !” Trang Hạo Nhiên lập tức cúi mặt, ở trên bụng bằng phẳng của Đường Khả Hinh, cắn mạnh, cuối cùng cọ cọ da của cô.

“A! ! Ha ha ha ha ha. . . . . .” Đường Khả Hinh cảm thấy nhột, lăn qua lộn lại, cười to ha ha ha: “Cứu mạng ! !”

Trang Hạo Nhiên tiếp tục dùng sức hấp dẫn mạnh mẽ của mình, miệng không ngừng ủi cho cô ngứa ngáy!

“A! ! Ha ha ha ha ha ha ha! !” Đường Khả Hinh lại cầu xin tha, cười đẩy anh ra, không chịu nổi ủi nhột, cười to kêu to: “Bỏ qua cho tôi đi!”

“Lời nói buổi trưa hôm nay là thật sao?” Trang Hạo Nhiên đột nhiên dừng lại tất cả động tác, đè ở trên người Đường Khả Hinh, cúi mặt nhìn cô, mạnh mẽ hỏi: “Là thật chứ?”

“Nói cái gì?” Đường Khả Hinh vừa cười, thở hổn hển, vừa hỏi.

“Vì người thích nhất mà bỏ ra tất cả cố gắng! !” Hai mắt Trang Hạo Nhiên nóng bỏng, mãnh liệt thoáng qua mấy phần mạnh mẽ và khẩn cầu nhìn cô.

“. . . . . . . . . . . .” Đường Khả Hinh im lặng suy nghĩ những lời này.

“Hả?” Trang Hạo Nhiên lại cứng rắn hỏi.

Đường Khả Hinh hé miệng nghĩ nghĩ, liền cười nói: “Chắc là vậy?”

“Anh không tin! !” Trang Hạo Nhiên lại nóng bỏng nhìn cô, nói: “Bởi vì quá khứ, lúc đối mặt với tình yêu em là một tiểu quỷ nhát gan! !”.

Đường Khả Hinh híp mắt có chút không phục nhìn anh, nói: “Có thật không?”

“Ừm! !” Trang Hạo Nhiên nói rất chắc chắn.

“Không thể nào! ! Tôi thích cái gì đó, nhất định sẽ hết lòng cố gắng! !” Đường Khả Hinh vội nói.

“Em chính là một tiểu quỷ nhát gan !” Trang Hạo Nhiên không nhịn được cười.

“Nói nhảm! ! Tôi là tiểu quỷ nhát gan? Tôi chứng minh cho anh xem! !” Đường Khả Hinh không nói hai lời, chỏi người lên, xoay người đè Trang Hạo Nhiên ở phía dưới, không nói gì, thừa dịp anh không kịp phản ứng, liền cúi mặt hôn trên môi anh ! !

Hai mắt Trang Hạo Nhiên trừng to, khẽ mở môi mỏng, không dám nhúc nhích. . . . . .

Đường Khả Hinh không cách nào giải thích hành độn này, mặt đỏ bừng, trái tim đập thình thịch, cúi đầu mút nhẹ môi mỏng hấp dẫn của người đàn ông trước mặt, cuối cùng thậm chí thoát ra đầu lưỡi quấn lấy đầu lưỡi sững sờ của anh, muống thông qua hơi thở nóng bỏng, cho anh an ủi. . . . . . hai mắt Trang Hạo Nhiên đột nhiên ươn ướt, trong lòng dâng lên hạnh phúc mênh mông, không khỏi đưa hai tay ra, xoa nhẹ hông của cô gái này, nhắm mắt lại, giống như đón nhận nụ hôn của tình yêu ban đầu làm cho trái tim người ta đập rộn ràng . . . . . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK