Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 190: RẤT TUYỆT 1

Tiếng gõ cửa vang lên.

Thái Hiền va Tiêu Đồng hai người đồng thời kinh ngạc đi vào Lối thoát hiểm, thấy Trang Hạo Nhiên ôm Đường Khả Hinh, ngồi bên nhau rất thân mật, nhìn ngọt ngào biết bao nhiêu, Tiêu Đồng bật cười một tiếng hỏi: “Hai người. . . . . . Làm sao vậy?”

Lúc này tâm trạng Đường Khả Hinh chuyển tốt, mới phát hiện mình tựa trong ngực Trang Hạo Nhiên, cô ngượng ngùng đỏ mặt, giãy giụa khỏi ngực của anh, không dám lên tiếng.

Trang Hạo Nhiên nhìn cô một cái, thấy cảm xúc của cô chuyển biến tốt, mới khôi phục thái độ cấp trên, bất đắc dĩ cười nói: “Co. nhìn bộ dạng của cô đi!”

Đường Khả Hinh không lên tiếng, chỉ có chút lúng túng nói: “Xin lỗi, xin lỗi, đều là lỗi của tôi! Tôi nhất thời khống chế không được. . . . . .”

Trang Hạo Nhiên không để ý đến cô nữa, mới vừa muốn đứng lên, liếc mắt một cái nhìn tây trang trắng trên ngực mình dính nước mắt, tất cả đều là nước mắt, ướt đẫm, anh ah một tiếng, giở một góc cổ áo tây trang, vô cùng tức giận kêu to: ” Tây trang của tôi. . . . . . ướt hết rồi! !”

Phốc! !

Tiêu Đồng và Thái Hiền hai người cùng nở nụ cười, nhìn về phía lão đại nói: “Ướt thì xem như tắm một lần thôi”

“Dính rất khó chịu! !” Trang Hạo Nhiên nói xong lại trừng mắt nhìn Đường Khả Hinh!
Đường Khả Hinh vội vàng cầm khăn tay trắng mới vừa nhận lấy lau nước mũi, soạt soạt lau ở trên người anh, nói: “Thật xin lỗi, thật xin lỗi, tôi sai rồi!”

“A . . . . . .” Trang Hạo Nhiên lập tức bắt được cổ tay của cô, lại tức giận kêu to: “Lúc nảy cô dùng khăn tay này để lau nước mắt nước mũi đấy! Cô có thể lau trên người tôi?”

“Thật xin lỗi, thật xin lỗi, thật xin lỗi!” Đường Khả Hinh lập tức thu hồi khăn tay trắng, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên có chút căng thẳng nói: “Anh cởi ra, tôi giúp anh giặt sạch sẽ?”

Tiêu Đồng nghe vậy phì cười nói: “Thôi đi! Giúp anh ấy giặt sạch sẽ! Tây trang này chuyên gia thiết kế thời trang Paris may cho một mình anh ấy, đặc biệt căn dặn không thể giặt tay, không thể giặt máy, không thể tẩy!”

“À? Làm sao giặt?” Khả Hinh có chút căng thẳng hỏi.

“Đốt đi!” Trang Hạo Nhiên níu tây trang, anh tức giận đi ra ngoài một mình, vẻ mặt rất thối!

Đường Khả Hinh nhìn bộ dạng của anh có chút căng thẳng nhìn Tiêu Đồng nói: “Anh ấy giận tôi à?”

Tiêu Đồng bật cười nói: “Dĩ nhiên không phải! Anh tức giận tây trang! Bộ tây trang này do bạn gái họa sĩ của anh ấy, đặc biệt mời chuyên gia thời trang CK Paris may đo cho anh ấy, nhưng lúc đó anh mới vừa mặc vào cùng người ta phong lưu cả đêm ở nước Anh, ngày thứ hai người ta chạy mất. . . . . .”

“Chạy mất?” Đường Khả Hinh không hiểu liền nhìn về phía Tiêu Đồng hỏi: “Chạy là có ý gì?”

Thái Hiền không nhịn được bật cười, nhìn về phía Đường Khả Hinh nói: “Bây giờ cô là thư ký bên cạnh anh ấy cho nên phải biết một chút thói quen sinh hoạt hàng ngày của anh ấy và sở thích của anh ấy, thậm chí bao gồm loại phụ nữ anh ấy thích, lão đại, anh ấy không thích em gái nhỏ trẻ tuổi, anh ấy đặc biệt thích chị lớn tuổi!”

Đường Khả Hinh nhớ lại lúc mình đến ‘phòng tổng thống’, anh nhìn mình, không lộ vẻ gì nói: đừng căng thẳng như vậy, đối với cô gái trẻ tuổi tôi không có hứng thú. Cô nghĩ tới đây, có chút không nhịn được cười.

“Bạn gái trước lão đại của chúng ta là một họa sĩ người Hoa quốc tịch Anh, lúc nên xinh đẹp quyến rũ sẽ xinh đẹp quyến rũ, lúc nên tự nhiên đáng yêu sẽ tự nhiên đáng yêu, lúc nên thông minh tao nhã sẽ thông minh tao nhã, chỉ có ở trên trời, không có dưới đất, nhất là lúc đứng trước bức tranh, chăm chú nhìn tác phẩm của mình thì quả thật giống như thiên sứ!” Thái Hiền bắt chước cách nói của Trang Hạo Nhiên cười nói!

Cửa phịch một tiếng, bị đá ra!

Ba người giật mình, quay đầu!

Trang Hạo Nhiên lạnh lùng đứng ở cửa, nhìn về phía bọn họ, vẻ mặt nghiêm nghị nói: “Mọi người nói gì?”

Ba người không dám lên tiếng, Khả Hinh càng thêm căng thẳng!

“Là thiên sứ xinh đẹp! !” Sau khi Trang Hạo Nhiên gầm lên với bọn họ mới đi ra ngoài!
Tiêu Đồng và Thái Hiền lại nhịn không được phụt một tiếng, nở nụ cười, đi theo ra ngoài, tâm trạng Đường Khả Hinh đã tốt lên cũng vội vàng đi theo ra ngoài, đi tới bên cạnh Trang Hạo Nhiên, cùng nhau đi tới đại sảnh trụ sở mới, lúc này là thời gian nghỉ ngơi, rất nhiều quan chức chính phủ và chính trị gia nổi tiếng vào thăm quan tòa nhà mới của Hoàn Cầu, cho nên hôm nay Trang Hạo Nhiên là nhân vật chính, phải cùng Tưởng Thiên Lỗi và các cổ đông lớn nhất tiếp đãi khách quý tới chúc mừng! !

Trang Hạo Nhiên vừa nhanh chóng đi về phía trước, vừa quay mặt sang nhìn đôi mắt của Đường Khả Hinh còn đỏ, liền tức giận vươn tay dùng lòng ngón tay lau nhẹ nước mắt còn dư lại trong khóe mắt cô, nói: “Con gái là gì? Khóc nước mắt lớn giống như hạt đậu vậy!”

Đường Khả Hinh lập tức cúi đầu, không dám lên tiếng.

Tưởng Thiên Lỗi đứng ở cửa phòng Tổng Giám đốc, ánh mắt lạnh lùng quét tới, nhìn thấy Trang Hạo Nhiên và Đường Khả Hinh thân mật như vậy, sắc mặt của anh khẽ cứng ngắc.

Vào lúc này, Trang Hạo Nhiên nhìn thấy Tưởng Thiên Lỗi, liền phì cười nói: “Hôm nay anh vất vả rồi!”

Tưởng Thiên Lỗi lạnh lùng nhìn Đường Khả Hinh đi tới, hai mắt đỏ bừng, lỗ mũi cũng đỏ, bộ dạng như bị khi dễ, anh chậm rãi nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.

Trang Hạo Nhiên lập tức ý thức được ánh mắt của anh, liền cười nói: “Không liên quan đến tôi, là cô ấy đau lòng tự khóc!”

Tưởng Thiên Lỗi nhìn về phía Đường Khả Hinh, có chút không khách khí nói: “Khóc giống như bị người bạt tai là bản lĩnh sống lớn nhất của cô ấy.”

Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu lên nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, cắn chặt môi dưới, có chút tức giận! !

Tưởng Thiên Lỗi không để ý đến cô nữa chỉ nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, mới vừa muốn nói chuyện, lại nhìn thấy áo sơ mi và bộ vest trắng trên ngực anh bị ướt một mảng lớn, nụ cười hơi co lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK