Chương 758: QUAN HỆ THẾ NÀO
Hoàng hôn, trời chiều vẫn rơi xuống, từng đoạn ánh sáng vàng chói chiếu xuống bầu trời thành phố này.
Một cái móc câu màu bạc, móc chặt vào đầu tường cửa hàng đồ gia dụng, một bóng đen lập tức giống như bóng ma nhanh chóng rơi xuống đất, tay cầm quả cầu gai nhím bén nhọn ! !
Đôi song sinh đột nhiên giống như hai con chim yến, từ hai hướng trái phải dọc theo cửa hàng đồ gia dụng chạy như bay đến, vừa tới một chân tường, lập tức ngẩng đầu lên, thấy cái bóng đen kia, sắp nhảy vào theo hai cánh cửa sổ sát đất mở ra, họ lập tức móc súng lục giảm thanh trong tay, nhắm chính xác cái bóng đen kia, bắn ra.
Phụt! !
Sợi dây thép co lại rồi bắn lên, bóng đen tránh được hai viên đạn, thân thể bay lên không trung nơi xa!
Tiểu Hà nhanh chóng hóa thân thành mèo, cả người bay vọt lên, đạp bệ cửa sổ lầu một, lập tức nắm chặt ống nước thô nhám nơi góc tường, lưu loát bò thẳng lên, Tiểu Vi nhanh chóng rút chân chạy dọc theo góc tường vọt tới một mặt tường khác, không để cho anh ta có cơ hội thoát thân, Điệp Y cũng như thần quái lập tức từ góc tường phía sau, dọc theo hai bên bệ cửa sổ, cả người nhảy lên, khuôn mặt lạnh lẽo, quét qua trong gió, đôi mắt màu tím bắn ra sát khí quỷ dị ! !
Không trung! !.
Tiểu Hà và Điệp Y lạnh lùng đứng ở một bên, đón gió khổng lồ, nắm chặt quả đấm, vẻ mặt đầy sát khí nhìn người trước mặt ! !
Bóng đen đứng ở chính giữa, mặc bộ đồ da màu đen, đeo mặt nạ màu đen, ánh mắt cũng lạnh lùng nhìn hai người này!
Ánh mắt của Điệp Y đông cứng, lạnh lùng đón gió khổng lồ, nhìn trước mặt, trong tay lập tức xuất hiện năm cây châm màu tím, cùng Tiểu Hà nâng súng lục, đồng thời bắn về phía bóng đen, muốn chế phục anh ta! !
“Veo veo veo! ! !” Âm thanh bên tai không dứt! !
Thân thể bóng đen nhảy lên trên không trung xoay tròn 360 độ, tránh được kim châm và đạn, trong tay lập tức phát ra quả cầu gai nhím, mấy chục kim châm có độc, cùng lúc bắn về phía hai người ! !
“Vèo . . . . . .” Tử Y và Tiểu Hà nhanh chóng phóng người lên, tránh độc châm! !
Lúc thân thể của Tiểu Hà rơi xuống, trong miệng còn cắn một cây độc châm, cánh tay trúng một châm, cô lập tức lưu loát móc dao găm ra, nhanh chóng đưa cánh tay cắn răng cắt bỏ hoàn toàn một mảng thịt, mặc cho máu tươi bắn ra! !
Bóng đen di chuyển về phía trái nhảy xuống dưới, lập tức liền muốn nhảy vào cửa sổ lầu hai, Tiểu Vi sớm có chuẩn bị, trong tay cầm dây thép kéo người lên, lấy bản lĩnh nhanh nhẹn, một tay nhanh giống như tia chớp, phóng về phía anh ta, cùng bàn tay mạnh mẽ của anh ta bổ vào nhau, đấu trên không trung không dưới mười chiêu, Điệp Y nhanh như tia chớp, móc súng lục ra, nghe theo Lãnh Mặc Hàn căn dặn, nếu người áo đen xuất hiện, không đàm phán, để lại người sống trước ! Cô lập tức nhắm ngay đầu gối của anh ta bấm cò! !
Không ngờ, vào lúc này bóng đen lại giống như quỷ mị, xông vào cửa sổ sát đất, bên trong cửa hàng đồ gia dụng lập tức bao phủ rất nhiều màu sắc ! !
Người ta nói rằng, người áo đen có thể lợi dụng tất cả màu sắc để che giấu thân thể ! !
Tử Y, Tiểu Hà, Tiểu Vi, ba người lập tức nhanh như chim yến, lấy tốc độ giống như ánh sáng, quỷ dị đứng ở trước giường, vén rèm cửa sổ, bảo đảm an toàn cho hai người bọn họ! !
“A! ! !” Đường Khả Hinh đang cúi mặt hôn Trang Hạo Nhiên, bị anh dịu dàng đưa đầu lưỡi ra, đang ngọt ngào mút, trong lòng đang nổi lên kích động thì có cảm rối loạn, cô ngẩng đầu lên trong nháy mắt, nhìn thấy Điệp Y, Tiểu Hà, Tiểu Vi, ba người chia mỗi một góc trước giường, cô hoảng sợ đến hét to một tiếng, nhảy người lên, nhìn họ! !
Trang Hạo Nhiên hơi chống nửa người lên, hai cúc áo trước cổ mở ra, lộ ra cơ ngực khêu gợi, lại nghi ngờ ngẩng đầu lên nhìn vẻ mặt kì quái của bọn họ, đoán được mấy phần, nhưng vẫn có chút căng thẳng hỏi: “Mọi người. . . . . .”
Ba người bọn các cô không lên tiếng, chỉ nhàn nhạt nhìn bọn họ mới vừa rồi còn đang ngọt ngào.
Đường Khả Hinh nửa ngồi ở trên giường, mặt đỏ lên, vội vàng nhảy xuống giường, thở ra một hơi, liền xấu hổ đi khỏi.
Trang Hạo Nhiên nửa nằm ở trên giường, nhìn bóng lưng Đường Khả Hinh xấu hổ đi khỏi, anh cũng mỉm cười mập mờ, lập tức cũng hơi đứng dậy đuổi theo, trước khi đi, nói một câu: “Mọi người vất vả rồi.”
Ba người im lặng không lên tiếng, chỉ ẩn hình theo sau bọn họ đi về phía trước.
Bên ngoài cửa hàng đồ gia dụng.
Đường Khả Hinh thật sự rất mất mặt nhanh chóng đi xuống cầu thang, nhớ tới mới vừa rồi mình chủ động, cô lại vươn tay ôm đầu, mặt đỏ bừng, nghĩ tới có phải lúc nảy mình bị quỷ nhập vào người hay không?
“Đi nhanh như vậy làm gì?” Trang Hạo Nhiên chậm rãi đi xuống cầu thang, nhịn cười hỏi.
Đường Khả Hinh lập tức đứng ở trên đất trống, quay mặt sang nhìn anh chằm chằm, nói: “Tôi cảnh cáo anh! Anh đừng loạn tưởng! ! Lúc nảy anh nói tôi là tiểu quỷ nhát gan! Tôi chỉ muốn chứng minh cho anh xem mà thôi! Tôi tuyệt đối không có ý gì khác!”
“Anh không có hiểu lầm!” Trang Hạo Nhiên cười nói: “Đây chỉ là một nụ hôn! Em nghĩ quá nhiều đấy?”
“Anh. . . . . .” Đường Khả Hinh cảm giác mặt đỏ tới mang tai, cắn răng nghiến lợi nhìn người này, thật hận không thể cắn chết anh, lập tức xoay người muốn rời khỏi! !
“Lần sau lúc hôn anh ở nơi công cộng, đừng giúp anh cởi cúc áo. . . . . . Thiếu chút nữa anh cũng bị người ta nhìn sạch rồi.” Trang Hạo Nhiên nhịn cười, lách mình đi về phía trước.
“Tôi . . . . . .” Đường Khả Hinh nghe nói như thế, mới triệt để mất mặt, cô lập tức ngăn anh ở trước cửa xe, lúng túng tức giận ngẩng đầu lên, nhìn anh tức giận hỏi: “Tôi . . . . . Lúc nảy tôi cởi cúc áo cho anh hả ? Là tôi sao?”
Hai mắt của cô không khỏi trừng to, không ngờ nhìn thấy cổ áo sơ mi Trang Hạo Nhiên mở ra, thật sự mở ra hai cút, làn da khêu gợi gần như trượt tới bụng cơ, mặt của cô đỏ lên, không thể nào! ! !
“Đúng vậy. . . . . .” Trang Hạo Nhiên bày ra vẻ mặt bị người chiếm tiện nghi, hơi cau mày cài lại một cúc áo. . . . . .
Đường Khả Hinh nghe lời này, thở phì phò, trước đưa tay phải lên, hỏi: “Cái tay này sao?”
“. . . . . . . . . . . .” Trang Hạo Nhiên mỉm cười nhìn cô.
“Cái tay này sao?” Đường Khả Hinh lại giơ tay trái lên, khiếp sợ tức giận hỏi: “Cái tay này cởi cúc áo anh, tôi chém nó! !”
Trang Hạo Nhiên đột nhiên mỉm cười, chậm rãi vươn tay, nắm hai bàn tay nhỏ bé của cô, vòng ngang lưng mình, giống như để cho cô ôm mình, cúi mặt dịu dàng, mập mờ nhìn cô, giống như tình nhân nỉ non nói: “Chém đứt làm gì, cho anh là được. . . . . .”
“Đi! !” Đường Khả Hinh lập tức đỏ mặt, muốn giãy giụa mở tay của anh!
“Lúc em cởi cúc áo của anh, thật dịu dàng. . . . . . Anh thích. . . . . .” Trang Hạo Nhiên nắm chặt hai tay của cô, lại cúi người xuống muốn hôn lên môi của cô. . . . . .
“Anh tránh ra! ! Tôi không tin!” Đường Khả Hinh lại muốn đẩy anh ra! !
Trang Hạo Nhiên lập tức bá đạo cúi mặt hôn lên môi ngọt của cô, gần như không có cho cô cơ hội thở dốc, liền đưa hai tay ra ôm chặt bên hông mềm mại của cô, nhớ tới lúc nảy cô hôn lên môi của mình, trong lòng nổi lên kích động, cảm giác như say mê này làm cho anh có một loại ý nghĩ muốn thưởng thức loại rượu ngon tuyệt vời, anh thở gấp khí nóng, mặc cho khí nóng trong lồng ngực không ngừng dán vào bộ ngực chỉ mặc áo sơ mi mỏng của cô gái này, không chút nào cố kỵ người đi đường lui tới . . . . . .
Chợt có một đôi tình lữ đi qua ven đường, nhìn thấy một người đàn ông thật ngầu, mạnh mẽ ôm lấy một cô gái mảnh mai nhỏ nhắn, đang hôn cuồng nhiệt, bạn gái đỏ mặt. . . . . . Bạn trai nhanh chóng kéo tay bạn gái bước đi, bởi vì người đàn ông kia quá đẹp trai rồi!
“Ưmh. . . . . .” Thân thể Đường Khả Hinh hơi ngửa ra sau, mặt mắc cở đỏ bừng muốn đẩy ra anh. . . . . . Trang Hạo Nhiên lại ôm hông của cô lại, cúi xuống hôn môi ngọt của cô, giống như mẹ đã nói, ngọt như vậy, ai không muốn nếm? Anh vừa kích động mút đầu lưỡi của cô, tay vừa quét ngang hông của cô, rất mập mờ cảm tính nói: “Chúng ta chọn cái giường kia. . . . . . Hả?”
Đường Khả Hinh phát hiện mình thật không có biện pháp từ chối người đàn ông này, thân thể giống như theo bản năng, cô cảm thấy mê hoặc và bị hôn cả người nóng ran, đáp nhẹ: “Ưmh. . . . . . Ừm. . . . . .”
Đây là đáp, hay không đáp?
Trang Hạo Nhiên lại mạnh mẽ hôn môi của cô, bá đạo nắm chặt hông của cô, để cho bộ ngực dãn của cô dán vào mình, liên tiếp kích thích thân thể nổi phản ứng, lại đổi hướng, ngậm môi của cô, thậm chí cắn nhẹ, mới giống như tình nhân hỏi: “Có được không? Liền chọn cái giường này. . . . . Mùa đông ấm áp, mùa hè mát mẻ, em ngủ cũng thoải mái. . . . . .”
Đường Khả Hinh bị anh cắn nhẹ môi dưới, chỉ sợ anh dùng sức, thân thể không nhịn được đón lấy anh, dán môi của anh, trái tim nhảy thình thịch, chỉ đành phải đáp nhẹ: “Ừm . . . . .”
Trang Hạo Nhiên mỉm cười, lập tức móc thẻ bạch kim, giơ cho quản lý đã đứng ở phía sau thật lâu thật lâu, đang nhìn há mồm đớ lưỡi, vừa hôn môi nhỏ của Đường Khả Hinh, vừa nói: “Vậy chọn cái này! Tôi là Trang Hạo Nhiên, Tổng Giám đốc Hoàn Cầu, tối nay đưa đến nhà tôi.”
“Vâng” Quản lý rất gấp gáp đưa hai tay ra, nhận lấy thẻ vàng này.
Đường Khả Hinh khẻ giãy giụa thoát khỏi ngực Trang Hạo Nhiên , rất thẹn thùng đứng ở một bên, mất mặt. . . . . .
Trang Hạo Nhiên lại mỉm cười, tiến lên bế ngang cả người Đường Khả Hinh, đặt ở bên cạnh ghế lái phụ của mình trước, kéo dây nịt an toàn nhẹ nhàng cài cho cô, mới nói: “Đi thôi! Đi với em mua thức ăn, tối nay nấu cơm cho em ăn, cho cô nhóc của anh ăn no. . . . . .”
Đường Khả Hinh cảm thấy mờ mịt ngẩng đầu lên.
Trang Hạo Nhiên đã cúi mặt hôn trên môi của cô, mới cười vòng qua sườn xe, đi tới trước ghế lái, mở cửa xe, ngồi lên, cài số, một tay quay tay lái, nổ máy xe, chạy tới phía trước !
Vẻ mặt Đường Khả Hinh sững sờ ngồi ở ghế kế bên tài xế, quay mặt sang nhìn người đàn ông bên cạnh, nhìn anh giống như phóng đãng không kềm chế được, nhưng thỉnh thoảng lại thấy trong tròng mắt anh lộ ra vẻ nghiêm túc không thể coi thường, cô vẫn không có cách nào quên được trong tiệc sinh nhật tối, anh cùng với mấy cô gái nhảy dán sát, hết sức mập mờ, làm người ta nhìn cũng đỏ mặt, tim đập nhanh. . . . . .
Trang Hạo Nhiên đột nhiên có chút nghi ngờ quay đầu, nhìn cô!
Đường Khả Hinh lập tức quay mặt sang, hai mắt mãnh liệt xoay tròn, phát hiện mình thật muốn phát điên, tại sao đến gần anh, mình giống như biến thành người khác! Mình và người cấp trên này đang làm gì? Rốt cuộc mình và anh có quan hệ thế nào?