Chương 939: CHƠI TRỐN TÌM
Bên ngoài biệt thự! !
Sắc mặt Đường Khả Hinh dồn máu đỏ bừng, giống như hứng chịu nỗi sợ hãi ghê gớm, tức giận và gấp gáp chạy đi, lúc đôi song sinh và tài xế kinh ngạc, nhanh chóng chạy vào sau xe ngồi, phịch một tiếng, đóng cửa xe, kêu to: “Lái xe! !”
Tiểu Vi và Tiểu Hà nhìn dáng vẻ cô như vậy, cũng nhanh chóng vội vàng ngồi lên xe, căn dặn tài xế lái xe! !
Chiếc Mercedes màu đen lập tức khởi động, chạy đi ! !
“Khả Hinh! !” Lúc này Trang Hạo Nhiên mới đè nén lồng ngực đau đớn, bước nhanh đi ra ngoài, cũng đã thấy chiếc Mercedes-Benz đang nhanh chóng lái rời cửa nhà mình, anh liền cảm thấy bất đắc dĩ đứng ở tại chỗ, nhìn chiếc xe hơi từ từ biến mất ở trước mặt của mình, không nhịn được thở dài một hơi.
Bên trong xe! !
“Đường tiểu thư. . . . . .”
“Mọi người đừng nói!”
“Này! !”
“Tôi cũng không muốn nghe cái gì! Tôi cũng không muốn nói cái gì, tôi cũng sẽ không nói hai người bọn họ ôm nhau! Tôi cũng không có nhìn thấy cái gì, tôi cũng không muốn biết cái gì! !” Đường Khả Hinh đưa hai tay che khuôn mặt phồng lên đỏ bừng! !
Tiểu Vi và Tiểu Hà chia ra ngồi ở hai bên Đường Khả Hinh, lại cảm thấy ngạc nhiên nhìn khuôn mặt của cô mắc cở đỏ bừng, tức giận phồng má, nhất thời ngạc nhiên nói không ra lời, lúc hai mặt nhìn nhau, xe đã nhanh chóng sắp lái rời khỏi khuôn viên nhà họ Trang, không đến bao lâu, sắp dọc theo con đường nhỏ ngô đồng quanh co chạy tới ven hồ, lúc này ánh mặt trời đang rực rỡ, ven hồ mặt nước gợn sóng lăn tăn, phản chiếu mặt nước vô tận, chiếu rọi trên bờ, thậm chí chiếu tới cửa sổ xe! !
Ánh mắt sắc bén của Tiểu Vi chợt lóe!
Sắc mặt Tiểu Hà cũng lập tức lộ ra nghiêm túc, ngón tay không nhịn được nhấn máy gọi khẩn gấp ở cổ tay, lại phát hiện nguồn tín hiệu nơi tay phát ra ngoài không đến bao lâu, liền bị cắt đứt, ánh mắt của cô nheo lại, đoán chừng lần này đối phương sớm có chuẩn bị, khó trách Lãnh Mặc Hàn có dự cảm, dạ hành nhân có thể sẽ tới tìm Khả Hinh gây phiền toái, nhưng không ngờ tới nhanh như vậy. . . . . . Hai tròng mắt của cô chuyển động, dựa vào kinh nghiệm nghề nghiệp, có thể cảm nhận được mới vừa rồi bên cạnh cây liễu ven hồ, phản chiếu là một khẩu súng trường bắn tỉa Sauer-SSG3000 của Thụy Sĩ, loại súng xếp hàng thứ ba trên thế giới, chỉ là lần này Sauer Thụy Sĩ có tiếng bắn chuẩn nhất so với ông vua súng bắn tỉa Barrett nước Mĩ và ông vua súng bắn tầm xa Mike châu Mĩ, xem tình huống, người tới nhất định tính toán muốn mạng Đường Khả Hinh ! !
Tiểu Vi và Tiểu Hà đồng thời không lên tiếng.
Tài xế chợt cảm thấy không khí không đúng, nhất thời ngẩng đầu lên, nhìn bên trong xe kính, quan sát nét mặt Tiểu Hà và Tiểu Vi, sau khi tài xế xảy ra tai nạn, anh được đổi đi nơi khác làm việc, đã từng là tay đua xe, giành được chức vô địch hai mùa thi đấu, sau đó bởi vì chấn thương nên rút lui cuộc thi đấu, vẫn luôn là tài xế cho Trang Tĩnh Vũ, gần ba năm cũng cẩn thận, không có xảy ra một lần ngoài ý muốn.
Sắc mặt Đường Khả Hinh vẫn đỏ bừng, nghĩ tới Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi ôm nhau, cô lại không nhịn được đưa đôi tay che mắt, cúi đầu nức nở.
“Đường tiểu thư! ! Có muốn chơi trốn tìm hay không?” Tiểu Hà đột nhiên nhìn Đường Khả Hinh, mỉm cười hỏi, bởi vì cô cảm nhận được, xe sẽ phải quẹo cua tại phía trước, đó là vị trí tốt nhất súng bắn tỉa bắn chết Khả Hinh ! !
“Cái gì?” Vẻ mặt Tiểu Hà lại nở nụ cười nhẹ nhàng nhanh chóng nhìn Đường Khả Hinh, nói: “Chúng ta cho xe dừng lại, cô che mắt, khẽ đếm từ 1 đến 30! Chúng tôi trốn ở ven hồ! Nếu như cô tìm được chúng tôi, chúng tôi sẽ đoạt cho cô chai rượu vang trắng Barolo 1989 của chồng hứa hôn của Tô tiểu thư!”
“Thật không ?” Đường Khả Hinh nhất thời cười thật ngọt ngào, nhưng vẫn không tin nói: “Coi xong! Bản thân tôi đã làm chuyện này một lần rồi, hiện đang vô cùng hối hận. Tôi lại theo các cô lén đi ăn trộm!”
“Sao nói như vậy?” Tiểu Hà bật cười, nói: “Chúng tôi bảo đảm với cô, cầm đàng hoàng tử tế! !”
“Đúng vậy! ! Cầm đàng hoàng tử tế, cứ làm như thế! !” Tiểu Vi không nói hai lời, lúc xe sắp ở chỗ rẽ, cầm hai tay của Đường Khả Hinh che trên mắt, nói nhanh: “Được rồi ! ! Nếu như cô mở mắt, ba ngày không cho ăn cơm! ! Không làm được, là rùa đen! !”
Đường Khả Hinh nở nụ cười đôi tay che mặt, nói: “Tốt! ! Ai nói chuyện không giữ lời, người đó chính là rùa đen! ! Xe dừng lại một cái, tôi lập tức bắt đầu đếm số! Các người phải chuẩn bị tốt! !”
Tiểu Vi và Tiểu Hà, hai người nhìn đôi tay Đường Khả Hinh che mặt, ánh mắt các cô nóng lên, lập tức nhìn tài xế ra dấu, tài xế lập tức lái xe chạy tới một cây liễu tươi tốt phía trước, đôi song sinh nhanh chóng quay cửa xe xuống, trong tình huống đối phương không kịp bưng tai, giống như mèo nhanh chóng vọt ra ngoài, lập tức biến mất ở bên cạnh cây liễu, xe hơi lập tức nhanh chóng chạy đi phía trước, vòng ven hồ. . . . . .
“Một! ! ! Hai! ! ! Ba. . . . . . . . . . . .” Tiếng của Đường Khả Hinh ngọt ngào vang lên trong xe.
Mục tiêu lập tức rõ ràng xuất hiện! !
Cây cối các nơi bắt đầu có dấu quái thú kì lạ, uốn éo lay động, tay súng bắn tỉa mặc đồ rằn ri màu xanh lá cây, lập tức nâng súng trường, nhắm ngay gò má Đường Khả Hinh ở bên trong cửa sổ xe hơi chạy quanh bờ hồ, chuẩn bị bóp cò . . . . . .
Tiểu Vi lập tức giống như con mèo, từ một trong bụi cây nhảy đến sau lưng tay súng bắn tỉa, tay kẹp độc châm, nhanh như tia chớp, đâm vào cổ của anh ta! !
Rên lên một tiếng, tay súng bắn tỉa nhanh chóng ngã xuống đất.
Tiểu Vi lập tức nâng súng trường bắn tỉa Sauer-3000 của anh ta, nằm bẹp ở trong bụi cỏ, nhắm ngay mặt hồ trước chiếc Mercedes, họng súng hơi nghiêng, từng viên đạn bắn mấy người đàn ông hung mãnh chạy theo xe hơi.
Một người đàn ông giống như mãnh thú lập tức xuất hiện, nắm chặt súng lục màu đen, muốn bắn chết Tiểu Vi!.
Tiểu Vi đang bắn người phía trước, cảm giác sau lưng có bóng đen rơi xuống, cô lập tức nâng súng trường, quét về phía sau, người đàn ông súng ngắn bị quét đi, nhưng đôi tay lập tức dùng thủ pháp Thái Cực, nắm chặt được một tay Tiểu Vi vung tới, muốn vặn gảy, Tiểu Vi thở mạnh, theo phương hướng xoay đôi tay của anh ta, thân thể của mình nhanh chóng xoay tròn 360 độ, vặn khỏi bàn tay nắm chặt của anh ta, siết chặt quả đấm, đấm một quyền vào lồng ngực người đàn ông, vòng bạc nơi ngón tay lập tức bắn ra vũ khí sắc nhọn, đâm vào trái tim của anh ta! !
“Phụt! !” Trên mặt người đàn ông lập tức nổi gân xanh, khuôn mặt nhíu chặt, máu tươi bắn ra! ! !
“Bảy. . . . Tám. . . . Chín. . . . Mười. . . . Mười một . . . . . .” Tiếng của Đường Khả Hinh ngọt ngào vang lên.
Mấy người đàn ông mặc đồ rằn ri lập tức từ trong rừng xuất hiện, giống như linh báo, mạnh mẽ theo đuổi theo chiếc Mercedes màu đen phía trước, vừa muốn nổ súng, Tiểu Hà ơ một tiếng, chân đạp cành liễu, thân thể giống như chim yến tung người lên, hai chân kẹp chặt đầu một người đàn ông, chợt vặn, tay kẹp độc châm ném mạnh về phía mấy cái đàn ông đang muốn tấn công mình, thân thủ rất nhanh, thừa dịp có người bắn về phía mình thì thân thể bay vọt lên, hai chân trên không trung xoay 360 độ đầu chúc xuống phía dưới, trong tay cầm năm cây châm nhọn, lại đâm thẳng vào cổ của hai đàn ông chạy như điên tới! !
Nhanh chóng giải quyết mấy người!
“18, 19, 20. . . . . .” Đôi tay Đường Khả Hinh che mặt, lại nở nụ cười ngọt ngào, nói tiếp: “Chơi trốn tìm lập tức bắt đầu ! ! Nếu như người nào bị bắt, không giữ lời, người đó chính là rùa đen! !”
Tài xế căng thẳng lái xe, tiếp tục dựa theo Tiểu Vi và Tiểu Hà âm thầm chỉ huy, đạp chân ga, lượn quanh hồ một vòng lại một vòng, rốt cuộc dọc theo đường gần nhìn thấy năm người đàn ông dáng người khôi ngô, vẻ mặt nguội lạnh như thần chết, hai mắt lộ ra sát khí, giơ súng lục về phía mình muốn bóp cò, hai mắt của anh trợn to, trên đùi nhanh chóng như nhũn ra, vốn định dừng lại, nhưng lập tức vẫn đạp mạnh chân ga, lao thẳng tới phía trước. . . . . .
“24, 25. . . . . . . . . . . .” Đường Khả Hinh cố ý nở nụ cười ngọt ngào, dừng lại một lát, mới có một chút tinh nghịch nói: “Thời gian đã đến!”
“Giết! !” Người đàn ông cầm đầu lập tức nâng súng lục phi ưng, phát ra mệnh lệnh, lập tức nhắm ngay trước cửa xe sổ, bóp cò! !
Năm viên đạn bắn mạnh về phía cửa sổ xe hơi nhanh chóng chạy đi! !
Tài xế mở trừng hai mắt, đang ở tốc tốc 180 km/h, lập tức quay thân xe tránh đạn! !
Đôi song sinh lập tức cùng xuất hiện, giống như chim yến, trong tay mỗi người cầm như dây thép mỏng vô cùng sắc bén, dùng sức lực dũng mãnh kéo sợi dây thép, quấn cổ của đám đàn ông, kéo mạnh, năm người đàn ông cùng nhau ngã xuống con đường nhựa nóng hổi, nhưng cùng mạnh mẽ tung người lên, mới vừa nâng súng lục thì đôi song sinh đã đồng thời bay vọt lên mui xe, mỗi người một tay vừa nắm chặt trước kính xe, vừa vung đạn đôm đốm do Uyển Thanh nghiên cứu chế ra ném tới phía trước! !
“Ầm, ầm, ầm, ầm, ầm, ầm! !” Rất nhiều đạn đôm đốm bắn ra khói độc ở trên đường, mấy người đàn ông lập tức lui về phía sau che mặt, tránh khói độc, nóng mắt nhìn xe hơi chạy như bay đi! ! !
“30 phút ! !” Đường Khả Hinh lập tức vui vẻ buông hai bàn tay của mình, nở nụ cười nói: “Đã đến giờ! !”
Cô lập tức hoảng sợ, ngẩn ra! ! !
Tiểu Vi và Tiểu Hà, hai người đồng thời thở hổn hển, thậm chí đầu đầy mồ hôi, giống như đi 5000 cây số, mệt mỏi không còn hơi sức ngồi ở ghế sau, nhìn Đường Khả Hinh, nuốt cổ họng khô khốc, nói: “Chúng tôi thua!”
“. . . . . . . . . . . .” Ánh mắt của Đường Khả Hinh trợn to, không thể tin nổi nhìn đôi song sinh hai bên trái phải, hai chị em đều cả người đầy mồ hôi, thậm chí trên trán mồ hôi vẫn tiếp tục lăn xuống, cô thật sự kinh ngạc nhìn họ nói: “Các người. . . . . . Các người đi ra ngoài sao?”.
“Không có ! !” Tiểu Hà tiếp tục thở hổn hển, thoải mái nói ngay.
“Vậy. . . . . .” Đường Khả Hinh lại kinh ngạc vươn tay, chỉ mồ hôi nóng hổi trên trán của hai chị em song sinh, không thể tưởng tượng nổi cau mày nói: “Vậy các người. . . . . . giống như chạy mấy ngàn cây số vậy?”
Tiểu Vi nghe nói như vậy, đầu tiên cười khổ một tiếng, theo bản năng nhìn vào kính chiếu hậu, một chiếc Motorcycles màu đen, đột nhiên từ con đường màu xanh quanh co phía xa xa lái tới, chạy theo phía sau chiếc Mercedes màu đen, không đến bao lâu, khắp vùng ngoại ô rất nhiều xe mô tô màu đen chạy như bay đến, bọn họ nhanh chóng bắt đầu nâng súng! !
“Crắc ! ! !” Đôi song sinh nhanh chóng lên đạn, lập tức bưng chặt hai mắt Đường Khả Hinh, nói: “Chúng ta lại chơi chơi trốn tìm một lần nữa! ! Lại đếm từ 1 đến 120 ! Nếu như cô đếm tới 120, ở hai phút tài xế vẫn chưa tới bệnh viện! Vậy thì phạt tài xế nửa năm tiền lương cho cô, cộng thêm Margaux trăm năm trong phòng Cậu chủ Tô! !”
Tài xế nghe nói như vậy, nắm chặt tay lái, lập tức hoảng sợ, kêu nhỏ: “À? Hai phút?”
“Còn chơi à?” Đường Khả Hinh có chút không tin nổi kêu lên.
“Lái xe! !” Đôi song sinh lại nâng hai tay của Đường Khả Hinh bưng chặt hai mắt của cô, cùng nói với tài xế! !
Tài xế không thể làm gì khác hơn, lập tức gật đầu, lập tức cài số xe, dậm mạnh chân ga, để cho xe chuẩn xác lao về phía con đường nhựa ở phía Đông thành phố, đôi song sinh căng thẳng nhìn nhau một cái, ngay sau đó nâng súng lên, nhấn hai cửa sổ khác, ngẩng đầu lên nhìn kính chiếu hậu phía trước, hai bên 12 chiếc xe mô tô như tên bắn nhanh chóng chạy tới! !
“Đường tiểu thư! ! Bắt đầu đếm đi ! !” Tiểu Vi âm thầm nhìn tài xế, ra dấu tay với anh, nếu như đếm tới ba, lập tức dừng xe! !
Tài xế lập tức gật đầu! !
“Tốt! !” Đường Khả Hinh lại mỉm cười bắt đầu đếm: “Một! ! Hai. . . . Ba! !”
Tài xế lập tức đạp mạnh hai chân, vừa thong thả chạy khỏi, vừa đạp chân ga, xe két một tiếng, thắng gấp tại chỗ, xe mô tô theo đuôi hai bên chỉ chút nữa xông thẳng tới . . . . . .
Đúng lúc này, đôi song sinh lập tức nắm chặt một góc cửa sổ xe, bay người ra, hai chân trên không trung, đá liên tiếp vào mô tô, rầm rầm rầm mấy tiếng, từng người lái mô tô hai bên đường, lồng ngực mỗi người bị trúng chiêu, không kịp la lên, cả người mang theo xe nện mạnh xuống mặt đất, thậm chí ngay cả mô tô xông thẳng tới va vào nhau, cùng nhau ngã xuống! !
“Lái xe! !” Đôi song sinh nhanh chóng ra lệnh cho tài xế lái xe! !
Tài xế lập tức dậm chân ga, để cho xe lao đi đi! !
20 chiếc mô tô nhanh chóng chạy tới! !
Tiểu Hà và Tiểu Vi đã nhanh chóng mở cửa xe, cả hai ôm lấy hai chân đối phương, nhanh chóng treo ngược nửa người trên ở hai bên ngoài xe, để cho cửa xe che chắn, đỉnh đầu gần như quét xuống mặt đường ngô đồng nóng rực tốc độ 200km/h, bọn họ cũng không sợ nguy hiểm như vậy, trong tay cầm súng ngắn, trong gió lớn, híp ánh mắt sắc bén, nhắm bánh xe mô tô lái như bay tới, bắn rầm rầm rầm rầm rầm ! !
Rầm rầm rầm rầm rầm . . . . . .
Rất nhiều bánh xe mộ tô nổ tung, va chạm vào nhau, ngã mạnh ở mặt đường! !
“Âm thanh gì vậy! ! ?” Đường Khả Hinh vừa đếm, vừa có chút kinh ngạc nhắm mắt hỏi.
“Không có việc gì! ! Chạy trúngtảng đá! !” Tiểu Vi và Tiểu Hà ngồi mạnh trở lại vị trí, thở dốc, nhắc mí mắt, nhìn xe rốt cuộc chạy khỏi vùng ngoại ô, chạy vào trong nội thành, sau đó rất nhanh dọc theo phố xá sầm uất chạy tới, tài xế nhanh chóng dậm chân ga, chạy thẳng về phía đèn xanh đèn đỏ, tính toán lại thời gian, còn có ba mươi lăm giây, anh không nói hai lời, lại chạy qua đoạn đường quen thuộc, thậm chí chạy qua đoạn đường người ta thi công, xông qua chướng ngại vật lao thẳng đi phía . . . . . .
Dù sao không phải là xe của mình! !
Rất nhiều đoàn xe cảnh sát giao thông hụ còi theo sát.
Lúc Đường Khả Hinh đếm tới 45 thì đôi song sinh nhìn tài xế liều mạng lái xe, bọn họ không thể làm gì khác hơn, nuốt cổ họng khô khốc, mệt mỏi, tốt bụng nhắc nhở anh nói: “Anh đã vượt bảy lần đèn đỏ, đoán chừng vài năm tiền lương của anh cũng không đủ trừ. . . . . .”
Tài xế giống như không có nghe được, vẫn tính thời gian, đạp mạnh chân ga, cho xe vèo một tiếng, chạy thẳng tới đường lớn Tân Hải, trong một thoáng chốc, hoảng sợ đến ở trên đường lao sang trái lao sang phải, thuận lợi xông vào bệnh viện như giông tố! !
“117, 119, 120! ! Đã đến giờ! !”
Một giây sau cùng, Tài xế cho xe thắng gấp ở trước bệnh viện! !
Đường Khả Hinh lập tức nở nụ cười buông đôi tay xuống, rồi càng sợ hết hồn, đôi song sinh cùng tài xế đồng thời giống như con gà rớt xuống nước được vớt lên, mệt mỏi đến không thốt nên lời, mọi người cũng trợn mắt hốc mồm. . . . . . Cô lại trợn to hai mắt, không thể tin nổi nhìn ba người này, rốt cuộc có chuyện gì?