Chương 992: CỨU MẠNG
“Tìm được Như Mạt rồi !”
Trang Hạo Nhiên mặc tây trang màu đen, phối áo sơ mi màu đen, vạt cổ áo cài nơ hoa màu đỏ sậm, cổ áo mở ra, có thể thấy rõ làn da, anh đang cầm một ly Margaux năm 1992, nghiêng mặt nhìn Tiêu Đồng, hai mắt thâm thúy lộ ra ánh sáng sắc bén, môi mỏng mím chặt, cũng lộ ra khí thế không thể phá vỡ. . . . . .
Tiêu Đồng đứng ở một bên, vẫn hơi hạ thấp giọng, nói khẽ: “Mỹ Linh và Thanh Bình đuổi theo Kỳ Gia Minh, ngoài ý muốn phát hiện, trên di động của anh ta có mã số liên lạc của một người xa lạ, bọn họ nhanh chóng truy tìm nguồn tín hiệu, phát hiện nguồn tín hiệu phát ra từ khách sạn Á Châu ở một giờ trước, hơn nữa địa điểm phát ra là phòng ăn Nhã Các, lúc ấy chúng tôi nhanh chóng chạy tới phòng ăn Nhã Các, phát hiện đã không thấy Tổ trưởng Úc Phân! ! Mặc Hàn nghi ngờ cô ấy có quỷ, liền bắt đầu điều động tất cả hệ thống theo dõi, điều tra hành tung của cô ấy, nhưng cuối cùng bóng dáng của cô ấy đã biến mất từ lúc bữa tiệc bắt đầu !”
Hai mắt Trang Hạo Nhiên nhíu lại, nắm chặt ly rượu đỏ, không để có một chút gợn sóng!
Tiêu Đồng nói tiếp: “Như vậy chúng ta càng có thể nghi ngờ, cô ấy chính là người chủ yếu tham gia bày ra vụ án cài bom và cho Khả Hinh uống thuốc kích dục! Bác Phúc được chúng ta mời đi theo, phân tích thuốc ở trên trang phục của Tổng Giám đốc Tưởng và Khả Hinh, phát hiện bọn họ để cho Khả Hinh uống nước phấn hoa xạ hương trước, bởi vì Khả Hinh uống nước suối, đều được kiểm tra từ ngoài phòng, sau đó đưa vào bên trong, nhưng lúc cô ấy tiến vào, đã thả ra sương mù bột xạ hương không màu không mùi, sương mù này không chỉ tan ra trong không khí, còn có thể bay vào trong thức uống của Khả Hinh, sau đó tối nay cô ấy thưởng thức bánh ngọt, vốn cho rằng bánh ngọt có độc, chúng ta trải qua nhiều lần kiểm tra, mới phát hiện có độc, không phải bánh ngọt!”
Trang Hạo Nhiên nâng ly, tiếp tục im lặng nghe.
Tiêu Đồng ngẩng đầu lên, nhìn anh, nói nhanh: “Có độc là cục đá ! !”
“. . . . . . .” Sắc mặt Trang Hạo Nhiên cứng rắn, trong thân thể phát ra vô tận sát khí, yên lặng lắng nghe.
Tiêu Đồng lại căng thẳng ngẩng đầu lên, nhìn Trang Hạo Nhiên, nói: “Trên cục đá do chiết xuất xạ hương xêtôn ướp lạnh mà thành, lại thông qua thân thể Khả Hinh ngấm phấn hoa xạ hương, cùng trên người Tổng Giám đốc Tưởng bị bỏ bột kích dục, mới có thể hoàn toàn làm cho cô ấy sinh ra ảo giác và từ từ bị kích dục! Bọn họ suy nghĩ thật tinh vi, biết chúng ta kiểm tra gắt gao, cho nên tính toán cuối cùng Khả Hinh nhất định khiêu vũ với Tổng Giám đốc Tưởng, mới có thể sinh ra tác dụng kích dục. Như vậy không dễ dàng bị phát hiện! ! Thật may chúng ta nhanh một bước, nếu như chậm, hậu quả khó mà lường được! Bởi vì bọn họ cũng thật sự không khống chế được! !”
Hai mắt Trang Hạo Nhiên nhanh chóng lóe lên!
Tiêu Đồng nói tiếp: “Sau khi chúng ta phá giải bom và cứu Khả Hinh, Đỗ Uy và Khương Vĩ đuổi theo dạ hành nhân, trong quá trình này, cũng có một mùi thơm kỳ lạ! ! Bọn họ ngay lập tức phát hiện, sơ hở chính là ở chỗ này!”
Trang Hạo Nhiên tiếp tục yên lặng nghe.
Tiêu Đồng nhanh chóng nói: “Đỗ Uy và Khương Vĩ đã là vệ sĩ lợi hại nhất ở trong nước và trên thế giới, đã từng trải qua ba trận thi đấu huấn luyện quân sự cấp quốc tế, nhất là tốc độ của bọn họ không người nào có thể so được! ! Cho dù bắn súng hay đuổi bắt! Nhưng trong quá trình bọn họ đang đuổi bắt người câm điếc kia, phát hiện tốc độ của anh ta quá kinh người, gần như không cần lấy hơi! ! Bọn họ liền có lý do nghi ngờ, người này không thở được !”
“. . . . . . . .” Trang Hạo Nhiên lắng nghe đến vấn đề này.
“Trên thế giới này có một loại người, bởi vì hệ hô hấp bị tổn thương, vì vậy làm cho anh ta không cách nào thông qua đường hô hấp bình thường, nhưng anh có thể thông qua chức năng khác kết hợp cùng, để cho hơi thở từ các vị trí trong cơ thể phát ra và hấp thu, có một số người thả hơi từ lỗ chân lông! !” Tiêu Đồng nhanh chóng giải thích: “Vì vậy Đỗ Uy và Khương Vĩ có lý do nghi ngờ, anh ta là một trong những loại người này! ! Chính bởi vì anh ta là loại người như thế, cho nên tốc độ mới có thể nhanh như vậy, nhưng cũng bại lộ một khuyết điểm trí mạng, anh ta không có khứu giác! Tự nhiên không biết thân thể của anh ta đã từng tiếp xúc với người nào, sẽ để lại mùi vị của người đó !”
Hai tròng mắt Trang Hạo Nhiên lại kịch liệt lóe lên, thỉnh thoảng lấy ánh mắt chủ nhà, nhìn xung quanh người trong bữa tiệc!
Tiêu Đồng lập tức nói: “Người này khẳng định sau khi cài đặt bom, nhất định là đi gặp người nào, nếu không, mùi thơm trên thân thể của anh ta, không có nồng đậm như vậy!”
“Hoa hồng côi!” Trang Hạo Nhiên nói ra ba chữ!
“Đúng vậy! !” Tiêu Đồng lập tức nói: “Hôm nay ở phòng săn sóc đặc biệt, lúc Uyển Thanh tỉnh lại, nhắc tới ba chữ hoa hồng côi, Mặc Hàn vẫn không cách nào hiểu ra, sau đó điều chỉnh xem tất cả hình ảnh gần đây em gái điều tra vụ án, rốt cuộc nhìn thấy được hình ảnh Như Mạt nhận hoa hồng từ người khác, thông qua anh ấy và chuyên gia phân tích tâm lý cho ra kết quả triệt để, chính là Như Mạt có hai tính cách! ! Chính bởi vì một mặt thiên sứ của cô ấy bị che giấu, cho nên làm ra chuyện xấu, mới không cách nào che giấu! Hơn nữa hai loại tính cách này, cuối cùng sẽ bị một bên đánh bại, bên còn lại hoàn toàn bị tiêu diệt! Nhưng mỗi lần tính tình cô ấy thay đổi hoàn toàn, đều bởi vì ngửi được mùi thơm hoa hồng ! ! Có được điều này, Mặc Hàn lập tức thông qua con chó chăn cừu mà anh ấy huấn luyện đã lâu và Os¬car cùng nhau truy tìm mùi hương! ! Cuối cùng ở phòng VIP nào đó lầu một, tìm được mùi thơm hoa hồng mãnh liệt! ! Bọn họ lập tức theo mùi hương tìm người, mà Mặc Hàn đã trở lại trung tâm giám sát, lại phái ra đội ngũ mạnh nhất của chúng ta, chuẩn bị đuổi giết Như Mạt! ! Lúc đó anh ấy phân tích lối ra tầng 22 Khách sạn Á Châu, thuận lợi nhất để đến lầu cuối sân bay, đây là cơ hội lớn nhất cô ấy có thể ra khỏi khách sạn! Quả nhiên Os¬car của chúng ta nhào tới khu giải trí trước, liền phát hiện bọn họ đã đi thang máy lên lầu, cameras vẫn không thể nhắm ngay góc độ của cô ấy, đối với góc độ của Úc Phân, đoán chừng đã có người động tay chân! ! Người của chúng ta thiếu chút nữa tới trễ một bước! Hiện tại Nhã Mộng và Thần Phong đang đi theo máy bay trực thăng! Lý Oánh đã phái ra máy bay trực thăng đuổi bắt, Mặc Hàn dẫn đội ngũ dùng xe đuổi theo phương hướng máy bay trực thăng, trên mặt đất! ! Anh yên tâm, lần này chúng ta nhất định sẽ bắt được cô ấy!”
Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, hai mắt nóng lên, tay nắm chặt ly cao cổ, nhìn chăm chú một góc nào đó ở phía trước, thở gấp, tức giận.
***
Máy bay trực thăng lập tức vượt qua đám mây đen trên bầu trời, bắt đầu nhanh chóng bay tới phía trước, Nhã Mộng và Thần Phong ở trong gió khổng lồ, cầm súng lục Desert Eagle , vì sợ bị cánh quạt xoáy gió lốc cuốn vào, hai người bọn họ cắn chặt răng, để cho thân thể nắm chặt càng đáp máy bay trực thăng, lúc máy bay trực thăng mãnh liệt lắc đuôi, thân thể của bọn họ lập tức bám chặt dưới càng máy bay. . . . . .
Thần Phong đón gió gào thét như ma quỷ rống giận, nắm chặt máy bay, lúc núp ở dưới bụng máy bay, ra dấu tay với cô, hai tay, hai chân của Nhã Mộng bám chặt máy bay, trong bầu trời tối đen, nhìn về phía Thần Phong gật đầu một cái! !
“Cẩn thận! !” Thần Phong, người đàn ông cao to khỏe mạnh gần hai mươi tám tuổi, mặc quần áo màu đen, nhìn về phía Nhã Mộng lo lắng gật đầu một cái! !
Nhã Mộng cũng nhìn anh gật đầu một cái! !
Lúc máy bay trực thăng muốn bay tới đô thị phồn hoa, thậm chí sắp bay đến lầu cuối khách sạn Duy Hi Thịnh, hai chân Thần Phong lập tức câu chặt càng thép, thân thể trên không trung rơi xuống, nhìn Nhã Mộng! !
Nhã Mộng nhìn anh, hai mắt nóng lên, lập tức cắm chặt súng lục ở bên hông, quát một tiếng, thân thể lập tức nhảy tới, đang lúc muốn rơi xuống lập tức, Thần Phong tóm chặt hai chân cô, nhanh chóng quăng thân thể cô lên, Nhã Mộng lập tức rút súng lục ra, lúc thân thể mình bay lên không sắp vọt tới cửa sổ máy bay thì cô quát một tiếng, hai mắt nóng lên, tay đấm mạnh vào cửa sổ máy bay, rầm một tiếng, thủy tinh vỡ vụn, tay lập tức nắm chặt ở bên trong khung cửa sổ thủy tinh, thân thể sắp vọt thẳng vào, nhưng lập tức nhìn thấy Mạn Hồng, thậm chí thân thể treo kim loại nặng, ngoài miệng bịt vải trắng, bùm một tiếng, đón gió khổng lồ, cứ như vậy bị hai cô gái áo trắng độc ác đẩy ra khỏi khoang máy bay, vèo một tiếng, thân thể của cô nhanh chóng rơi xuống dưới, vải trắng rơi ra, cô hoảng sợ đến thét chói tai: “Cứu mạng. . . . . . . . ”
Âm thanh truyền xuyên qua bầu trời đêm tối tăm! !
Thần Phong nhìn thấy thân thể Trần Mạn Hồng rơi xuống, anh lập tức buông máy bay trực thăng, thân thể cứ như vậy đón gió rơi xuống, lập tức ôm chặt Trần Mạn Hồng, xoay người cổ tay phát ra một dây thép đầu nhọn, giống như pháo hoa vọt thẳng lên, cái móc nhọn lập tức đâm vào thân máy bay trực thăng, sau khi thân thể hai người trì xuống một chút, tạm thời an toàn, lại theo phi cơ trực thăng đung đưa khắp nơi, thân thể hai người bọn họ cũng nhanh chóng xoay tròn trên không trung! !
“A . . . . . . .” Trần Mạn Hồng liều mạng ôm chặt thân thể Thần Phong, hông của cô còn treo ngược một khối sắt lớn, nhìn thấy vô số nhà cao tầng ở trong thành phố phồn hoa đều ở dưới chân, biết rơi xuống, nhất định tan xương nát thịt, cô hoảng sợ đến khóc oa oa, liều mạng kêu: “Cứu mạng. . . . chồng ơi. . . . ”
***
Đoàn xe nhanh chóng chạy theo máy bay trực thăng lao về phía trước, máy bay trực thăng cũng nhanh chóng bay lên tới đây, Trang Hạo Nhiên nhanh chóng dẫn đám người Tào Anh Kiệt đi khỏi bữa tiệc, chuẩn bị đi ra đại sảnh, lại không ngờ nghe được Trần Mạn Hồng cũng ở trên máy bay trực thăng, Tào Anh Kiệt nghe được câu này, hai mắt của anh trừng to, hoảng sợ đến trái tim cũng vỡ tan, kêu lên: “Cái gì? Vợ tôi ở trên máy bay trực thăng?”
Tiêu Đồng gấp gáp nhìn Tào Anh Kiệt, nói: “Đúng vậy! ! Chúng tôi mới vừa nhận được thong tin vô cùng chính xác! ! Cô ấy bị bắt rồi ! ! Giống như tình huống vô cùng nguy hiểm! !”
“Vợ ơi! !” Tào Anh Kiệt cũng không để ý cái gì nữa, lập tức xông lên xe thể thao của mình, cho xe lao đi như mũi tên! !.
Trang Hạo Nhiên nhanh chóng nhìn Tiêu Đồng, gấp gáp nói: “Lập tức thông báo cho Oánh Oánh, để cho cô ấy nhanh chóng chạy tới! Mặc kệ như thế nào, nhất định phải bảo đảm an toàn cho Mạn Hồng trước ! Sau đó làm chuyện khác! !”
“Vâng! !” Tiêu Đồng lập tức gật đầu, xoay người đi gọi điện thoại! !
“Đi! !” Trang Hạo Nhiên không nói hai lời, liền trực tiếp ngồi vào Rolls-Royce, cởi bỏ cúc áo tây trang, hai mắt sắc bén chợt lóe . . . . . .
Lâm Tử Linh nhìn theo bóng dáng Trang Hạo Nhiên cất bước đi ra ngoài, nhìn anh ngồi vào trong xe, lộ ra nửa khuôn mặt, làm cho trong lòng cô nổi lên xúc động khó hiểu, nhưng lại cau mày suy tư, đã xảy ra chuyện gì?