Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 954: CẬU ĐỒNG Ý KHÔNG?

Bác Dịch chậm rãi ngẩng đầu lên, rất kích động nhìn Ủy viên Trương! !

Ủy viên Trương chăm chú nhìn Bác Dịch, nghiêm túc, rất chắc chắn nói: “Cậu chính là đứa trẻ năm đó bác tiên sinh và bà bác để lại! ?”

Hai mắt Bác Dịch lóe lên qua ánh sáng vô cùng sắc bén, nhìn ông, mang theo một chút bi phẫn gật đầu!

“Tốt! !” Ánh mắt Ủy viên Trương mãnh liệt xoay chuyển, lại quay người nhìn bầu trời mưa gió không ngừng, còn có sấm sét vang dội, cả người đột nhiên dâng lên một chút mênh mông, sâu kín nói: “Như vậy, tôi sẽ một mình công khai sự thật chai rượu này! ! Gánh chịu tất cả trách nhiệm năm đó tôi làm giả chứng cứ! Sau đó bắt lấy những người đó! Gần đây, mọi người tùy tiện làm ra một số hành động, tôi cũng một mình gánh chịu rồi !”

“Không! !” Đường Khả Hinh lập tức đau lòng và khiếp sợ ngẩng đầu lên, nhìn Ủy viên Trương, nói: “Chú Trương! ! Con cầu xin chú cứu giúp chúng con, cũng không phải muốn chú đi làm chuyện này ! !”

Vẻ mặt Ủy viên Trương lộ ra nụ cười hơi nặng nề, nhìn cô gái đơn giản này.

“Đúng vậy!” Trang Tĩnh Vũ và Tưởng Vĩ Quốc cũng đồng thời đứng dậy, căng thẳng nhìn Ủy viên Trương nói: “Mấy chục năm qua, ngài vẫn luôn che chở cho Hoàn Cầu chúng tôi! ! Bảo vệ hai người lãnh đạo của tập đoàn chúng tôi, thậm chí hy sinh người nhà của mình và con đường làm quan! Hôm nay chúng tôi làm sao có thể để cho ngài dính vào nguy hiểm? Ngài là người kiêu hãnh nhiều năm, ngàn lần không thể vì Hoàn Cầu chúng tôi xuất hiện bất kỳ chuyện ngoài ý muốn ! Hoàn Cầu chúng tôi chỉ là tập đoàn nho nhỏ, không gánh vác nổi !”

Ủy viên Trương nghe nói như vậy, cũng có vẻ hơi nhẹ nhõm, mỉm cười nói: “Làm người lãnh đạo, chuyện thứ nhất, không phải là gánh vác trách nhiệm sao? Huống chi, năm đó đúng là tôi không thể khống chế âm mưu, vì cứu ông cụ Tưởng và ông cụ Trang, mới làm giả chứng cứ! Rất nhiều chuyện đều là người đang làm, trời đang nhìn! Nếu như phải gánh lấy trách nhiệm, tôi cũng không thể thiếu một phần! Càng không cần phải nói, có thể bảo vệ được mấy đứa bé của mọi người an toàn! Tương lai mỗi người đều là người gánh vác chuyện lớn, trên con đường chính trị của nước ta, nhân tài đầy rẫy, không chỉ một mình tôi.”

“Không! !” Hai mắt Đường Khả Hinh vẫn rưng rưng đứng lên, đi tới trước mặt của Ủy viên Trương, nghẹn ngào nức nở nói: “Chú Trương! Chú không thể làm như vậy! ! Muôn ngàn lần không thể làm như vậy! Nếu chú làm như vậy, cả đời này của chúng con sẽ đau lòng đến cỡ nào? Mấy chục năm qua, chú vì Hoàn Cầu chúng tôi, mất đi vợ con, đồng hồ đeo tay của chú, con còn nhận ra được, đây là dì tặng cho chú, nhưng chú vẫn luôn mang theo. . . . . . Chú là người rất trọng tình nghĩa, muôn ngàn lần không thể vì chúng tôi, đi gánh chịu tất cả! !”

Ủy viên Trương nghe nói như vậy, nhìn Đường Khả Hinh hiểu chuyện đáng yêu đứng ở trước mặt của mình, giống như con gái, rơi nước mắt, quan tâm mình, ông khẽ nở nụ cười, cuối cùng vươn tay, đặt nhẹ trên đầu cô gái nhỏ này, xúc động nói: “Nếu như Xảo Xảo không chết, đoán chừng sẽ lớn bằng con rồi. . . . . .”

Trong lòng của Đường Khả Hinh đau nhói, nhìn Ủy viên Trương.

Ánh mắt của Ủy viên Trương khẽ lộ ra một chút đau lòng, tay đặt ở trên đầu cô, thở dài một cái, mới chậm rãi nói: “Ngày ấy Xảo Xảo ra đi, vừa đúng sinh nhật của nó, lúc ra cửa mang theo cập sách, nói đau chân, muốn cho tài xế đưa nó, khi đó chú không có đồng ý, nói với nó, đi học không thể viện bất cứ lý do gì. Nó cứ như vậy đi ra ngoài, sau khi ra ngoài đã không trở về nữa. . . . . . Chú nghe người đi đường nói, lúc Xảo Xảo nằm ở trên lối đi bộ, trên người bay rất nhiều bươm bướm, sau đó chú mới biết, nó nói ngày con ra đời, là ngày mẹ đau nhất, cho nên nó len lén bắt rất nhiều bươm bướm, muốn đặt ở trong bình làm quà tặng sinh nhật cho mẹ vui. . . . . . Nhưng mẹ của nó còn chưa kịp nhìn thấy bươm bướm xinh đẹp, đã xảy ra chuyện ở trên một con đường khác. . . . . .”

Thân thể Đường Khả Hinh chấn động mạnh, đau lòng rơi nước mắt, nhìn Ủy viên Trương. . . . . .

Tâm trạng mọi người cũng trầm trọng nhìn Ủy viên Trương.

Ủy viên Trương nhíu chặt mày, ánh mắt lại lộ ra một chút tối tăm và đau lòng, nói: “Đối với người làm quan phụ mẫu chúng tôi, người chết không còn quan trọng hơn người sống. . . . . . Chúng ta có thể để cho một số oan hồn tạm thời ở trong kẽ hở thời gian, nhưng không có nghĩa là bọn họ có thể bình an vô sự lên Thiên đường! Muốn làm một người tốt không dễ dàng, muốn làm một người tốt có trách nhiệm, càng khó hơn! ! Mọi người đều là người sống, chuyện kế tiếp, để cho tôi xử lý! Phải sống thật tốt! Tôi sẽ giải quyết chuyện này! ! Tin tưởng tôi.”

“Không! !” Đường Khả Hinh khóc vội vàng lắc đầu! !

Lúc này Trang Hạo Nhiên nói lên ý kiến nói: “Thật ra chuyện cũng không phải rất khó giải quyết! Tôi biết rõ Ủy viên Trương băn khoăn, rượu đỏ đã bị vạch trần, biết cho dù dùng bất kỳ hình thức nào để tố cáo, Hoàn Cầu đều không thoát khỏi quan hệ! ! Nhưng chuyện đã xảy ra rồi, chúng tôi gánh chịu là được! Không có bí mật nào có thể cất giữ cả đời! Hoàn Cầu chúng tôi cũng không thể bị điều bí mật này kiềm chế cả đời! Chuyện đã đến nước này, cũng không sợ việc làm lại từ đầu !”

“Đúng vậy! !” Tưởng Thiên Lỗi cũng chậm rãi đứng dậy, cả người kịch liệt tức giận nói: “Không có người nào có thể giữ vững một tập đoàn huy hoàng vĩnh viễn! Coi như Ủy viên Trương ra mặt cố gắng bảo vệ chúng tôi, Hoàn Cầu cũng không thoát khỏi liên quan! ! Chúng ta phải nghĩ cách công bố sự thật này cho thế giới! Chúng ta sẽ vượt sóng tiến lên! Cho dù có yêu ma quỷ quái hay âm mưu ám toán nào! Chúng tôi trực tiếp đối mặt! Muốn nhìn xem rốt cuộc, bọn họ thật sự có khả năng này hay không! Cuộc sống quan trọng nhất chính là biết ơn và đấu tranh! !”

Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ cũng đồng thời gật đầu, nói: “Đúng vậy! Đây là chuyện của Hoàn Cầu! ! Hãy để cho chúng tôi tự giải quyết đi! Năm đó ông cụ Tưởng chưa xong tâm nguyện, chúng tôi thay ông hoàn thành! Nếu có chuyện gì, chúng tôi cũng chấp nhận!”

Ủy viên Trương trầm mặt nhìn bọn họ, hơi lộ ra mấy phần nghiêm túc và kiên trì nói: “Đây không phải là chuyện của bốn người các vị! ! Đây là một tập đoàn! Đây là chuyện của ba triệu nhân viên của tập đoàn Hoàn Cầu! Nếu như các người sụp đổ, thì nhiều công ty có cơ hội trở thành độc quyền! Tôi cùng với Thủ tướng chính vì muốn ngăn lại chuyện này, mới một đường hỗ trợ các vị đi tới hôm nay! ! Ông cho rằng, nhiều người chúng tôi bảo vệ một tập đoàn, chỉ là một ý nghĩ nhất thời sao?”

“Ủy viên Trương!” Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ kịch liệt nhìn ông.

Ủy viên Trương vẫn trầm mặt nhìn bọn họ, nghiêm túc và trịnh trọng nói: “Hiện tại quan trọng nhất chính là giữ được Hoàn Cầu trước ! Nhiều tập đoàn đang chuẩn bị thừa dịp thị trường chứng khoán của các vị rung chuyển, để hoạt động. Tôi cùng với Thủ tướng vô cùng lo lắng! Lúc này, thu lại một chút lời nói hào sảng chí khí trước đi! Huống chi, đây là chuyện của chúng tôi, không có bất cứ quan hệ gì với mọi người! ! Để tôi ra mặt, đây là lựa chọn tốt nhất! !”

“Ủy viên Trương! !” Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ trầm trọng gọi ông! !

Ủy viên Trương không có nói nữa, mà dẫn thư ký, xoay người muốn rời khỏi phòng đọc sách. . . .

“Còn có một biện pháp! !” Một giọng nói ngọt ngào êm dịu truyền đến, xuyên qua không khí nặng nề và lo lắng.

Ủy viên Trương và mọi người cùng nhau quay người lại, nhìn cô.

Cả người Đường Khả Hinh rất duyên dáng yêu kiều, hai tròng mắt nhấp nháy vô cùng sáng chói, nhìn mọi người, nói nhanh: “Tôi có một biện pháp! ! Có thể giải quyết chuyện này hoàn mỹ! !”

Mọi người cùng nhau giật mình nhìn cô.

Ủy viên Trương càng không tin, nghi ngờ nhìn cô gái trước mặt, nói: “Con đừng nói với chú, con một mình mở ra chai rượu đỏ này, công bố sự thật, sau đó sẽ làm chuyện ngốc uống chai rượu này! Chú nói cho con biết sự thật, không có nghĩ đến, con lại có hành động như vậy! Ngày đó sau khi chú biết chuyện con rơi xuống biển, cũng rất khiếp sợ và tức giận! Cha của con thật vất vả có được đứa con gái tốt, hiểu chuyện và đáng kiêu ngạo, đang trong tuổi thanh xuân tốt đẹp nhất, lại gánh chịu chuyện như vậy!” .

Trang Hạo Nhiên cùng mọi người cũng rất sốt ruột nghi ngờ nhìn cô.

“Không! !” Đường Khả Hinh vẫn nhìn về phía Ủy viên Trương, khuôn mặt lộ ra vẻ vô cùng kiên quyết, nắm chặt quả đấm nói: “Con thật sự có một cách! ! Năm ngày sau chính là cuộc thi đấu chuyên gia hầu rượu ! ! Vào lúc đó, tập trung rất nhiều phóng viên và tuyển thủ trong và ngoài nước! Chính là thời điểm toàn thế giới chú ý đến! ! Mà cuộc thi đấu tổng cộng có ba vòng! Vòng thứ nhất thi viết! ! Vòng thứ hai thi nếm thử! ! Vòng thứ ba thi hầu rượu! ! Nếu như con có thể thuận lợi tiến vào vòng thi đấu thứ ba, theo quy định của cuộc thi, con hoàn toàn có tư cách chọn lựa rượu đỏ thích hợp với con! Vào lúc đó, con có thể trước mắt mọi người mở chai rượu đỏ này!”

“Em điên sao?” Trang Hạo Nhiên đi tới trước mặt cô, rống giận: “Em làm thế nào để mở?”

Đường Khả Hinh nhanh chóng nhìn Trang Hạo Nhiên nói: “Đến lúc đó em sẽ lấy thân phận độc lập tham gia thi đấu rượu đỏ! ! Em không phải là người của Hoàn Cầu! ! Cho nên em mở, tất cả mọi người không có việc gì! !”

“Vậy còn em! !” Trang Hạo Nhiên lại kích động nhìn cô, gào lớn: “Em xảy ra chuyện, anh phải làm thế nào! ! ?”

“Em không có việc gì! !” Đường Khả Hinh nhanh chóng, lo lắng nhìn anh nói: “Anh không hiểu rõ quy định của cuộc thi đấu! ! Không tin anh hỏi Bác Dịch! !”

Bác Dịch ngồi ở ghế sa lon, lúc này nhìn thấy mọi người nhìn mình, hai mắt anh mãnh liệt lóe lên, mới khẽ gật đầu nói: “Đúng vậy! Vòng đấu hầu rượu cuối cùng, đều do hiệp hội rượu đỏ thế giới chọn lựa ra rượu đỏ, đưa vào tủ đông, lại đưa đến hiện trường sân khấu, cho nên chỉ cần chai rượu đỏ trăm năm này do hiệp hội rượu đỏ thế giới lựa chọn đưa vào tủ đông niêm phong cất giữ, như vậy tất cả sẽ không liên quan đến Hoàn Cầu! Mà chọn lựa toàn bộ rượu đỏ lần này, do cựu thành viên rượu đỏ đỉnh cao thế giới, công khai chọn lựa ở trước mặt rất nhiều truyền thông, không ai có thể gian lận, không ai có thể làm gì! Cho nên mặc dù Khả Hinh tiến vào vòng đấu cuối cùng thì cô ấy cũng phải bịt mắt chọn lựa rượu đỏ, cho nên cô ấy chọn trúng một chai nào, quả thật không có quan hệ với cô ấy! Cũng không có quan hệ đến Hoàn Cầu !”

“Không được! !” Trang Hạo Nhiên nghe xong vẫn cảm thấy vỡ mật! !

“Đây là cách duy nhất! ! Cách duy nhất để cho bọn họ tự mình rút lui! !” Đường Khả Hinh có chút dự tính, gấp gáp nói: “Khi đó, hiện trường được truyền trực tiếp khắp thế giới, tất cả ống kính cũng sẽ nhắm ngay vào chai rượu đỏ kia! Bọn họ không thể không nhận biết chai rượu đỏ này, cũng không thể để em mở chai rượu đỏ này! ! Nếu chuyện này, kiềm chế quan trọng hơn vạch trần! Để cho chính bọn họ tự rút lui! Chu toàn cho mọi người! ! Chờ một thời gian, Ủy viên Trương sẽ từ từ tính sổ với bọn họ! !”

Lúc này ánh mắt của Ủy viên Trương cũng mãnh liệt lóe lên! !

“Khả Hinh! !” Đôi tay Trang Hạo Nhiên nắm chặt bả vai của cô, hai mắt lóe lên nước mắt, đau lòng nói: “Em làm như vậy có nghĩ tới anh hay không! Em có quyết định như vậy, tương đương với hiện tại đang từ biệt với anh! !”

“Nếu như em không làm như vậy. . . . . .” Đường Khả Hinh bật khóc, rất thâm tình nhìn Trang Hạo Nhiên, nước mắt từng viên chảy xuống nói: “Nếu như em không làm như vậy, có thể mỗi ngày em phải từ biệt anh! Vừa rồi em ngồi ở trên máy bay trực thăng, nhìn một mình anh cầm rượu đỏ, ở trong rừng mưa đạn! ! Em đau lòng nhưng cũng kiêu ngạo vì anh! Em vẫn rất khát vọng có thể nhanh chóng đi tới bên cạnh của anh, cùng anh trải qua một chút mưa gió! ! Hôm nay rốt cuộc em có cơ hội rồi, làm cây dù che mưa cho anh, vì anh, vì Hoàn Cầu làm một chút việc! ! Anh xem như là vì hoàn thành một mơ ước trong cuộc đời của em đi! ! Em yêu anh! ! Em yêu anh, em yêu anh, Trang Hạo Nhiên! ! Anh không thể hiểu, em có thể vì anh làm một chuyện như vậy, em hạnh phúc đến dường nào! ! Em không có việc gì! ! Em nhất định không có việc gì! !”

Trái tim Trang Hạo Nhiên đau đớn như bị xé rách, trên mặt co quắp khổ sở, vẫn rơi lệ, lắc đầu! !

Lúc này Tưởng Thiên Lỗi cũng đau lòng tiến lên, nhìn cô vội vàng nói: “Biện pháp này có thể được! Nhưng không nhất định phải là em !”

“Không có ai yêu rượu đỏ hơn em!” Đường Khả Hinh khóc nhìn Tưởng Thiên Lỗi, lệ tuôn như suối, nói: “Không có ai hiểu chai rượu đỏ này hơn em! Nó làm bạn với em ba năm, theo em vượt qua ba năm gian nan nhất trong đời! Em thường nói chuyện với nó dù ngăn cách hai thế giới, em thường ngưỡng mộ cảm xúc của nó đối với con người, cảm xúc đối với rượu đỏ, cảm xúc đối với thế giới này! ! Em bảo vệ nó ba năm! Nếu đã tiếp nhận lời hứa đó, sẽ bảo vệ đời đời kiếp kiếp. . . . ”

“Hạo Nhiên! !” Đường Khả Hinh rất vội vã đưa hai tay ra bưng mặt của anh, lại bật khóc nói: “Em không có việc gì! Em thật sự sẽ không có việc gì! Vì nó, làm cho em hoảng sợ lo lắng, sợ anh gặp chuyện không may, bất cứ lúc nào cũng rời khỏi em, sẽ để cho em vượt sóng gió! ! Chúng ta cùng nhau, vì Hoàn Cầu, cùng sống chết! Em không sợ chết! Bởi vì nhận được tình yêu của anh, em đã rất thỏa mãn! ! Em đã rất hạnh phúc! Tình yêu của anh đối với em, mỗi một giây đều là vĩnh hằng! Em yêu anh. . . . . . Em yêu anh. . . . . . Em yêu anh. . . . . .”

Trang Hạo Nhiên khổ sở, nức nở rơi lệ muốn nói lại không thốt nên lời, chỉ đau lòng run rẩy bưng mặt của cô, rất thâm tình nhìn cô gái trước mặt. . . . . .

Đường Khả Hinh cũng rơi lệ khổ sở nhìn Trang Hạo Nhiên, thâm tình run rẩy, khóc nói: “Anh hiểu em có đúng không? Anh hiểu em hướng về điều gì phải không? Chúng ta cùng học được dâng hiến, chúng ta cùng hiểu mọi thứ là từ bi bình đẳng, vào lúc này, anh nên hiểu em có thể dâng hiến, em rất hạnh phúc! Cho em một cơ hội trả lại cho anh một phần tình yêu! Em rất khát vọng có thể ở trong đời mình mãnh liệt yêu anh một lần!”

Trang Hạo Nhiên lại cảm giác khổ sở bưng chặt mặt của cô, cúi đầu, hai mắt chảy xuống rất nhiều nước mắt lo lắng và đau lòng nhưng vẫn lắc đầu nói: “Không được! ! Anh không thể để cho em xảy ra chuyện! Không được! !”

“Hạo Nhiên! Em biết rõ, nếu như em gặp chuyện không may, anh cũng không sống nổi, cho nên em vì anh, cũng nhất định sẽ bảo vệ mình thật tốt, thuận lợi tiến vào vòng chung kết! Em không có việc gì, anh yên tâm!” Đường Khả Hinh lại khóc, khổ sở xin anh! !

“Khả Hinh!” Trang Tĩnh Vũ cùng mọi người đau lòng nhìn cô.

“. . . . . . .” Ủy viên Trương dừng lại một lúc lâu, nhìn Đường Khả Hinh kiên quyết như vậy, ánh mắt ông chợt lóe, cuối cùng nói: “Đây có thể xem là cách bảo vệ được Hoàn Cầu, càng có thể để mọi người an toàn! Trong thời gian Khả Hinh thi đấu rượu đỏ, tôi bảo đảm cô ấy không gặp chuyện gì! Hơn nữa cho tôi thời gian, tôi sẽ để cho bọn họ nhìn thấy được cuộc thi đấu rượu đỏ, sau đó tự mình rút lui! Không cách nào tham gia tranh cử! Trả lại cho Hoàn Cầu các vị một tương lai bằng phẳng! Trả lại cho mọi người cuộc sống yên ổn! !”

Trang Hạo Nhiên ôm chặt Khả Hinh, giật mình nhìn Ủy viên Trương, đôi tay ôm chặt hông của cô, vẫn đang do dự!

Đường Khả Hinh cũng kích động, vừa khóc vừa cười nhìn Ủy viên Trương! !

Ủy viên Trương lại khẳng định nhìn Trang Hạo Nhiên, hai mắt thoáng qua ánh sáng sắc bén của người lãnh đạo, cũng cam kết rất chắc chắn: “Tin tưởng tôi ! Cô ấy là con gái của Chí Long, cũng giống như con gái của tôi! ! Tôi sẽ không để cho con gái của tôi xảy ra chuyện! Nếu như mọi người xác định gắn bó lẫn nhau, như vậy lúc cô ấy thi đấu vòng cuối cùng, cậu dùng thân phận Tổng Giám đốc cùng cô ấy dâng ra chai rượu đỏ này! Cậu có đồng ý không?”

Trang Hạo Nhiên và Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, chậm rãi quay đầu, thắm thiết tràn lệ nhìn nhau. . . . . . Đưa mắt nhìn thật lâu thật lâu, cuối cùng cùng nhau rơi nước mắt, cùng vui vẻ gật đầu! !

Trên không trung có tiếng sét đánh xuống, xông qua tầng mây, mang đến một đoạn ánh sáng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK