Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1011: DAO ĐỘNG

“Ảnh hậu! Hôm nay chị cũng tới tham gia buổi đấu giá tiệc từ thiện sao?” Đường Khả Hinh nhìn Hạ Tuyết, lại chấp đôi tay, ánh mắt sáng lấp lánh, rất vui mừng hớn hở hỏi.

Hạ Tuyết yên lặng mỉm cười nhìn Đường Khả Hinh, do dự một lát, liền gật đầu một cái.

Đường Khả Hinh nghe xong lời này, vẻ mặt lộ ra sùng bái, vừa cảm động vừa kích động vừa rung động nhìn Hạ Tuyết, cười rất ngọt ngào, nói: “Ảnh hậu, chị thật sự rất hiền lành! Không chỉ là người tốt, đóng phim hay, tấm lòng cũng tốt! Còn quan tâm tham gia tiệc từ thiện khách sạn chúng tôi như thế, tôi thật sự thật sự rất vui được quen biết chị! Còn nghe nói tối nay chị và Tổng Giám đốc Trang chúng tôi sẽ kết hợp biểu diễn đàn Piano, có đúng không?”

Hạ Tuyết hơi giật mình, chớp mắt một cái, lại lộ ra một chút nghi ngờ nhìn cô.

Đường Khả Hinh tiến lên trước, con ngươi sáng lên, nhìn cô vui vẻ hớn hở, khí thế ngất trời, cười nói: “Chị ngạc nhiên những nhân viên chúng tôi làm sao biết phải không? Thật ra tất cả mọi người đều biết rõ rồi ! ! Mọi người cũng vui vẻ, rất kích động, có thể xem chị và Tổng Giám đốc chúng tôi biểu diễn! ! Chỉ là có chuyện, bởi vì chị là thần tượng của tôi, tôi nhất định muốn nói cho chị biết!”

Mặt của Hạ Tuyết không khỏi hiện lên mấy phần nụ cười, có chút ngạc nhiên nhìn cô gái trước mặt.

Đường Khả Hinh lập tức tiến tới, giống như rất quen người ta, tay che nhẹ khóe miệng, hết sức thần bí, nói khẽ: “Tôi lén nói cho chị biết! ! Thật ra Tổng Giám đốc Trang Hoàn Cầu chúng tôi. . . . . . Là một kẻ biến thái ! !”

Ánh mắt của Hạ Tuyết trợn lên, quả thật có chút giật mình cúi đầu, nhìn Đường Khả Hinh.

Đường Khả Hinh chớp mắt, nhìn nét mặt Hạ Tuyết có chút kinh ngạc, cô lập tức bày ra bộ dạng người chính nghĩa, tiến lên trước nhìn Hạ Tuyết, tiếp tục thần bí ẩn bí nói khẽ: “Chị không biết! Thật ra anh ấy rất ưa thích loại hình chị gái! Nhất là càng lớn tuổi càng tốt! Tốt nhất là bốn mươi, năm mươi tuổi, anh ấy càng cuồng nhiệt! Nhưng vì che giấu tai mắt người, liền cố ý trêu chọc rất nhiều em gái nhỏ! Bao nhiêu danh viện xinh đẹp bị người đàn ông này làm đau lòng! Lần trước còn có một cô gái đính ước cả đời với anh ấy, nhưng anh ấy xoay người quên mất người ta! ! Anh ấy lại còn dám làm người ta lớn bụng!”

“. . . . . . .” Hạ Tuyết nghe xong, hơi sửng sốt nhìn Đường Khả Hinh, có chút không thể tin lời của cô.

“Tôi nói thật! Đây là chuyện mỗi nhân viên khách sạn chúng ta đều biết! !” Đường Khả Hinh lại gần Hạ Tuyết, rất kích động nói: “Thần tượng! Nếu không phải bởi vì tôi sùng bái chị, tôi cũng sẽ không nói cho chị biết những chuyện này! Anh ấy không chỉ có thích phụ nữ, anh ấy còn thích đàn ông! Anh ấy có bốn Phó tổng, anh ấy đều có mức mập mờ không giống nhau! ! Mà đáng sợ nhất, chị biết là cái gì không?”

“. . . . . .” Hạ Tuyết lại lộ ra nét mặt không dám tin tưởng, nhìn Đường Khả Hinh.

Đường Khả Hinh lập tức kích động ngẩng đầu lên, nhìn Hạ Tuyết, cả khuôn mặt nhăn thành một nắm, bị tổn thương khổ sở nói tiếp: “Thật ra. . . . . . Anh ấy và Tổng Giám đốc Tưởng Hoàn Cầu chúng tôi đã ở bên nhau. . . . . . Thật lâu! !”

Hạ Tuyết chớp mắt, rốt cuộc giống như nghe được một tin tức có tính nổ tung, khiếp sợ nhìn Đường Khả Hinh.

“Chị cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi có đúng không?” Đường Khả Hinh cũng thật kích động, thật kích động nhìn Hạ Tuyết, quả thật đối với sự thật này sâu sắc tiếc nuối cúi đầu, thở dốc một hơi, cắn chặt môi dưới, hai mắt giống như có chút rưng rưng nói: “Chị không biết chuyện này làm cho bao nhiêu đồng nghiệp khách sạn chúng tôi đau lòng. Nghe nói, lúc ấy Tổng Giám đốc Tưởng vì Tổng Giám đốc Trang chúng tôi, còn bỏ qua thanh mai trúc mã của anh ấy và vợ hứa hôn của anh ấy! Thậm chí còn bỏ qua một cô gái nhỏ yêu anh ấy thật sâu! Quả thật yêu thật sâu!”

Hạ Tuyết nghe xong lời này, nhất thời đưa ngón tay ngọc thon dài, chống khẽ môi dưới, theo bản năng muốn dùng thông minh của mình suy nghĩ vấn đề.

Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu lên, nhìn Hạ Tuyết, khuôn mặt kích động nói: “Thần tượng! Hôm nay nói cho chị biết những điều này, là nhắc nhở chị, ngàn vạn lần đừng đến gần Tổng Giám đốc Trang chúng tôi! Tổng Giám đốc Tưởng vẫn có thể, mặc dù anh ấy thích đàn ông, nhưng anh ấy là người phong độ nhẹ nhàng, đẹp trai phóng khoáng, tao nhã suất sắc, đối với phụ nữ vô cùng chăm sóc, là một người đàn ông tốt hiếm có, nhưng Tổng Giám đốc Trang chị ngàn vạn lần không được đến gần! Anh ấy chính là người đàn ông chán ghét! Sói đội lốt cừu trêu chọc phụ nữ!”

“. . . . . . . .” Ánh mắt của Hạ Tuyết trừng càng lúc càng lớn, càng lúc càng sáng nhìn Đường Khả Hinh, vẫn hết sức khiếp sợ lời của cô.

Đường Khả Hinh cũng ngẩng đầu lên, có chút ngạc nhiên nhìn Hạ Tuyết, cảm thấy tại sao từ lúc đầu đến giờ cô vẫn luôn không nói gì, cô hơi nghi ngờ, vẫn không nhịn được đưa mặt sang, hỏi: “Ảnh hậu, tại sao chị không nói chuyện?”

Vẻ mặt Hạ Tuyết lộ ra kì quái nhìn Đường Khả Hinh, trên mặt hơi lộ ra mấy phần nghi ngờ đã lâu, cuối cùng không nhịn được cười nói: “Tôi . . . . . Tôi có chút nghi ngờ. . . . . .”

“Chị hỏi đi! !” Đường Khả Hinh lập tức nhiệt tình đưa bàn tay lên, chém xuống, rất trung can nghĩa đảm nói: “Chỉ cần chị muốn biết, tôi nhất định sẽ biết gì nói đó, vạch trần tội trạng của tên đàn ông đáng chết đó!”

Hạ Tuyết nhìn cô, rốt cuộc vẻ mặt hơi lộ ra buông lỏng, nhìn cô mỉm cười nói: “Cô. . . . . . Thật. . . . . . xem qua phim của tôi đóng năm nay sao?”

“Dĩ nhiên! !” Đường Khả Hinh trực tiếp nồng nhiệt nhìn Hạ Tuyết, học những đồng nghiệp nói: “Tôi xem tác phẩm mới của chị, ngày đó tôi đến rạp chiếu phim xếp hàng thật lâu thật lâu! ! Rốt cuộc mới mua được một tấm vé!”

Hai mắt Hạ Tuyết nhấp nháy, có chút mỉm cười suy nghĩ, tối nay muốn cùng Tổng Giám đốc Trang Hoàn Cầu biểu diễn tiệc từ thiện chính là tân tấn ảnh hậu, Nhậm Ninh Ninh, mà không phải mình. . . . . .

“Bình thường tôi đều thấy chị ở rạp chiếu bóng! Hôm nay rốt cuộc nhìn thấy người thật của chị, cảm thấy chị thật đẹp!” Đường Khả Hinh lại chấp lại đôi tay, nhìn khuôn mặt Hạ Tuyết xinh đẹp hít thở không thông, thật lòng nói.

Hạ Tuyết nghe nói như vậy, thật sự không nhịn được mỉm cười vươn tay, khêu nhẹ tóc dài trên trán rũ xuống khuôn mặt trái xoan, suy nghĩ một lát, đoán chừng có chút hiểu ra ý đồ của Đường Khả Hinh, quay mặt sang, nhìn cô gái này, cô nở nụ cười tuyệt đẹp, đặc biệt rạng rỡ, dịu dàng gật đầu, nói: “Tôi biết rồi, cám ơn cô nhắc nhở tôi, Tối nay. . . . . . Tôi nhất định sẽ không tới gần Tổng Giám đốc Trang!”

Đường Khả Hinh nhất thời cảm giác yên lòng bật cười, thật kích động nhìn Hạ Tuyết nói: “Ảnh hậu, chị thật thông minh hơn bất kỳ người phụ nữ trên thế giới này! !”

Hạ Tuyết đột nhiên mỉm cười, dựa vào ưu thế chiều cao của mình, vươn cánh tay trắng như tuyết nhẹ nhàng choàng bả vai Đường Khả Hinh, giống như chị em tốt, rất hấp dẫn quyến rũ nói: “Nếu cô yêu thích tôi như vậy, tôi sẽ ký tên cho cô, snhư thế nào?”

“Tốt, tốt! !” Đường Khả Hinh thật kích động đứng bên cạnh Hạ Tuyết, nghe mùi thơm đặc biệt trong thân thể cô, lập tức nghiêng người bên trái, nghiêng đầu bên phải nhìn nhìn hoàn cảnh xung quanh, vừa vặn nhìn thấy một đồng nghiệp đang mang băng rôn đi ra ngoài, sau túi treo một cây bút lông, cô lập tức giống như tên lửa xông qua, nói một câu mượn bút dùng với đồng nghiệp, liền kéo cây bút lông của người ta, lập tức hăng hái đi trở lại, hưng phấn đưa bút cho Hạ Tuyết, nói: “Ảnh hậu! ! ! Ký trên trán tôi, một tháng tôi không rửa mặt!”.

Cô bắt chước một số người ái mộ hết sức cuồng nhiệt, vén tóc lên, lộ ra cái trán hết sức xinh đẹp.

Hạ Tuyết cầm nhẹ cây bút lớn, có chút bất đắc dĩ nhìn Đường Khả Hinh, giống như một người chị bật cười nói: “Không nên tùy tiện dùng chữ làm dơ mình mặt, mặt mũi cô gái vô cùng quan trọng, ngược lại đàn ông không hề gì, dù khinh miệt anh ta thế nào, nhào nặn anh ta, làm cho khuôn mặt đẹp trai của anh ta biến thành trái mướp đắng cũng không quan trọng !”

“Đúng vậy! !” Đường Khả Hinh lập tức cảm giác mình cùng Hạ Tuyết vừa gặp đã hợp ý, hết sức sôi nổi vui vẻ cười nói: “Chị nói đúng! ! Vậy. . . . . . Ký trên tay tôi đi!”

“Tốt!” Hạ Tuyết cũng rất sảng khoái cầm tay Đường Khả Hinh, ở trong lòng bàn tay nhỏ bé của cô, kí lên ba chữ Nhậm Ninh Ninh hết sức nghệ thuật  ! !

Đường Khả Hinh nhất thời nâng lên bàn tay của mình, nhìn ba chữ to màu đen phía trên rất xinh đẹp, cảm động vui vẻ cười nói: “Oa! Chữ Ninh của chị rất đẹp!”

Hạ Tuyết im lặng mỉm cười nhìn cô gái vô cùng vui vẻ sôi nổi ở trước mặt, dừng lại một lát, mới dịu dàng nói: “Thật sao? Tôi vẫn cảm thấy, chữ của tôi không phải rất dễ nhìn!”

“Không, không, rất đẹp! !” Đường Khả Hinh lập tức rút bàn tay, giống như rất quý cất vào trong túi của mình, mới ngẩng đầu lên nhìn Hạ Tuyết, rất thích thú nói: “Tôi biết đồng nghiệp bộ phận PR ! Chờ chút nữa tôi lập tức đi đến bộ phận PR, muốn bọn họ ngẫu hứng làm cho tôi băng rôn cực lớn, nhất định phải chiếu sáng lấp lánh! ! Tôi ôm nó vào sảnh tiệc, để cho chị biết một chút về uy lực ái mộ mạnh mẽ của tôi! !”

Hạ Tuyết nghe xong lời này, không nhịn được bật cười, nói: “Có thật không?”

“Thật! !” Đường Khả Hinh lập tức gật đầu, mới vừa muốn nói chuyện, lại cảm giác phía trước có chút tiếng ồn, lập tức xoay người, nhìn thấy phía trước rất nhiều trợ lý hoặc vệ sĩ bảo vệ một người mặc váy dài lụa mỏng màu nude, cũng đẹp không gì sánh nổi, nhất là bím tóc moden kiểu Hàn Quốc, làm nổi bật sự dịu dàng tuyệt đối của cô, thỉnh thoảng nhìn thấy cô mỉm cười cúi mặt xuống, đôi môi đỏ mọng, hết sức hấp dẫn, chói mắt. . . . . . .

“Cô ấy. . . . . . Cô ấy là ai vậy?” Đường Khả Hinh nhìn cô nàng này được nhiều người đi theo vào sảnh tiệc như vậy, liền ngạc nhiên hỏi.

Hạ Tuyết mỉm cười ngẩng đầu lên, nhìn mặc cho bóng dáng dịu dàng xinh đẹp của Ninh Ninh, muốn đi vào sảnh tiệc, liền trực tiếp nói: “Cô ấy. . . . . . Chính là ảnh hậu thế giới. . . . . . Hạ Tuyết!”

“A! ! Cô ấy chính là Hạ Tuyết! ?” Đường Khả Hinh nhất thời giật mình vươn tay, chỉ về phía cô gái trẻ tuổi dịu dàng động lòng người, có chớp mắt mất hồn suy nghĩ, chính là mẹ của Hi Văn ? Cô lập tức quay đầu, nhìn Hạ Tuyết trợn to hai mắt, vẻ mặt ghét bỏ khoa trương nói: “Cô ấy chính là mẹ của Hi Văn? Trời ạ! !”

Hạ Tuyết nhíu chặt mày, nhìn Đường Khả Hinh có chút tò mò cười nói: “Cô. . . . . . Biết Hi Văn?”

“Tôi đương nhiên biết! !” Đường Khả Hinh trực tiếp nhìn Hạ Tuyết, phát hiện hôm nay mình như thế nào? Càng tán gẫu càng có sức lực! Cô hết sức kích động nhướng mày, vẻ mặt tràn đầy khí thế, nói: “Con bé chết tiệt kia, trong miệng giống như mọc răng chó! Cũng biết cãi nhau! Lúc đó tôi vẫn đang suy nghĩ, rốt cuộc là cha và mẹ như thế nào mới sinh con gái như vậy ? Một chút lễ phép cũng không có! IQ 180 rất giỏi sao?”

Hạ Tuyết nghe nói như vậy, cũng hết sức tán thành gật đầu, nhịn cười nói: “Chuyện này hoàn toàn là lỗi của cha con bé, không hề có một chút quan hệ tới mẹ của nó! Cha con bé chính là một người đàn ông chán ghét, mỗi ngày đều dạy con gái, thấy tiền đừng nhặt, thấy đàn ông không nên nể mặt!”

“Làm sao có thể?” Đường Khả Hinh không nhịn được nhìn Hạ Tuyết bật cười nói: “Tôi xem cô nhóc kia dáng dấp xinh đẹp như vậy, đoán chừng rất giống mẹ của nó! Chị xem, dáng vẻ mẹ của con bé mới vừa rồi đi vào sảnh tiệc, một chút cũng không có tao nhã ung dung, cao quý xinh đẹp như Ninh Ninh chị! Phim của Hạ Tuyết, tôi cũng đã xem qua, thật sự chưa ra hình dáng gì!”

Phốc!

Hạ Tuyết không nhịn được hơi cúi đầu nở nụ cười.

Đường Khả Hinh cũng nhất thời im lặng nhìn Hạ Tuyết, một vẻ đẹp tuyệt đối như vậy, vóc người tiêu hồn như vậy, mới vừa rồi ở kế bên cô như vậy, cũngcảm giác thân thể của Hạ Tuyết phát sức mê hoặc chết người của phụ nữ, cô lại hâm mộ, đố kỵ, ganh ghét. . . . . .

Phía trước giọng nói của người đàn ông truyền đến.

Hạ Tuyết chậm rãi ngẩng đầu lên, thấy Hàn Văn Kiệt mặc tây trang màu đen, thay mặt anh trai mình đến tham gia buổi đấu giá từ thiện, đoán chừng mình ra ngoài lấy hơi, anh có chút lo lắng, đang từ thang máy bên kia tới đi, không ngờ mình ở cửa sổ sát đất bên này, ánh mắt của cô xoay tròn, liền quay đầu nhìn Đường Khả Hinh, mỉm cười nói: “Đúng rồi, nảy giờ nói chuyện phiếm với cô rất lâu, cũng cám ơn cô nói cho tôi biết nhiều điều, nhưng cô tên gì vậy?”

“Tôi tên là Khả Hinh! Đường Khả Hinh!” Đường Khả Hinh thật vui vẻ, cười rộ lên nói.

“A. . . . . .” Hai mắt Hạ Tuyết xoay tròn, giống như mới nhớ tới chuyện gì, hiểu ra, liền mỉm cười nhìn cô, nói: “Tôi biết rồi. Rất vui biết cô, Khả Hinh!”

“Tôi cũng vậy! Ninh Ninh! !” Đường Khả Hinh lại chắp tay, hết sức lấy lòng nở nụ cười nhìn Hạ Tuyết.

Hạ Tuyết im lặng một lúc, liền muốn đi trêu chọc Hàn Văn Kiệt, đành phải mỉm cười nhấc đuôi váy lên, tiêu hồn cất bước lên trước. . . . . .

Đường Khả Hinh im lặng, hâm mộ nhìn bóng lưng Hạ Tuyết, thật sự cảm thấy ngay cả bóng lưng cũng huyền thoại như vậy, cô thở dốc một cái, lắc đầu một cái nói: “Nếu tôi có thể cao thêm 10 cm thật tốt! Không chừng tôi cũng có thể đóng phim! Kỹ thuật diễn xuất của tôi rất tốt, không có một chút sơ hở!”

Cô nói xong, còn đưa tay sờ nhẹ tóc trên trán, đội mũ lên, lại ôm lấy chậu bonsai đáng chết, cắn chặt răng ya một tiếng, eo cũng muốn gảy lìa, liều mạng gọi: “Trang Hạo Nhiên đáng chết! ! Một lát em đi vào, xem ảnh hậu đó biểu diễn với anh! ! Đáng chết không nhận điện thoại của em, đừng để em gặp lại anh ở sảnh tiệc! Em nhất định nhất định không để ý tới anh ! Tuyệt đối sau này không bao giờ nhận điện thoại của anh ! !”

Cô gái này, vừa ôm chậu bonsai, vừa nghiêng trái nghiêng phải, cắn răng nghiến lợi đi vào sảnh tiệc!

***

Văn phòng Tổng Giám đốc!

Chỉ sáng một chiếc đèn bàn.

Trang Hạo Nhiên mặc áo sơ mi trắng, quần tây dài đen, im lặng ngồi ở trước bàn làm việc, chăm chú xem một phần tài liệu trước mặt, hai mắt nhanh chóng xoay tròn, tập trung tính toán gần đây khách sạn dưới nước tiêu tốn hết tiền bạc, số liệu kế toán bên Tưởng Thiên Lỗi, càng ngày càng trắng, mặt của anh không khỏi hiện lên một chút tươi cười, lại nhanh chóng xem tin tức. . . . . .

Tiếng gõ cửa vang lên.

Trang Hạo Nhiên tiếp tục cúi đầu, chăm chú nhìn tài liệu trước bàn, cũng không có đáp lời.

Tiêu Đồng bởi vì quá quen thuộc và hiểu rõ, liền mỉm cười đẩy cửa ra, đi vào phòng làm việc nhìn Trang Hạo Nhiên, nói: “Lão đại, tiệc từ thiện sắp bắt đầu.”

Trang Hạo Nhiên không lên tiếng, tiếp tục xem tài liệu, khuôn mặt kiên nghị, hai mắt hấp dẫn không nhìn ra một chút dao động.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK