Chương 1221: TRẬN ĐẤU CHUNG KẾT (Mười một)
Thời gian giống như dừng lại, ngoài trừ Diana dần dần thức tỉnh, thân thể hơi lay động. . .
Đường Khả Hinh thở dốc, kích động ngẩng đầu lên, nhìn chai rượu Gewurztraminer – Zin Humbrecht ở bên trái, nhìn chai rượu vang Stein bên phải, nét mặt cô căng thẳng, kích động run rẩy thật lâu thật lâu, cuộc đời lại một lần nữa đứng ở ngã tư đường, hai tròng mắt của cô tràn lệ nóng, lộ ra một chút không nở, đó là một loại khát vọng mơ ước, đó là một loại hy sinh mơ ước, cuối cùng, cô nặng nề vươn tay, chậm rãi cầm chai rượu vang đỏ Stein hơn 400 năm lịch sử. . .
Tưởng Thiên Lỗi cùng Bác Dịch nín thở tức, thật chăm chú nhìn Đường Khả Hinh, hai tròng mắt Trang Hạo Nhiên lại lóe sáng nhìn cô! ! Vẻ mặt Vitas cũng lập tức lộ ra đau lòng nhìn về phía học trò. . .
Lúc này, Ban Phê bình, Đới Lập Duy và Durand lập tức lấy mắt kính xuống, không thể tin được cô lựa chọn chai rượu này, bà George cũng không khỏi hai mắt mở to, nhìn Đường Khả Hinh chọn lựa chai rượu vang đỏ Stein hơn bốn trăm, trước hết không cần nói đến chai rượu này quý giá đến mức nào, quan trọng là mùi vị loại rượu có sức kích thích rất lớn, độ chát cao, thậm chí có thể đưa người ta chìm vào trong năm tháng vô tận cô đơn trống vắng, Đường Khả Hinh đã vượt qua mọi chông gai như thế, hẳng phải có kinh nghiệm chồng chất, làm sao lại lựa chọn chai rượu này! ? Nếu như cô cố ý lựa chọn chai rượu này, như vậy Ban Phê bình sẽ có khả năng trừ điểm cô không ít!
Hách Lệ cùng rất nhiều người ưu tú giới rượu vang cũng không thể tin được nhìn cảnh tượng này! !
Mà. . .
Đang lúc toàn thế giới giống như dừng lại, Đường Khả Hinh cắn chặt răng, tay trái cô nắm chai rượu vang đỏ Stein, tay phải cũng chậm rãi đưa ra trong từng hồi thở gấp, nắm lấy chai Gewurztraminer trong giá rượu, sau đó. . . Khuôn mặt lộ ra vẻ kiên quyết dứt khoát, trong ánh mắt kì lạ mọi người, chậm rãi xoay người, nhìn tất cả khán giả. . .
“Đường Khả Hinh tiểu thư! Tôi phải nhắc nhở cô?” Hách Lệ lập tức đi tới, nhìn Đường Khả Hinh vội nói: “Theo yêu cầu và quy định của cuộc thi, cô chỉ có thể chọn lựa một chai rượu để hầu rượu, nếu như cô chọn lựa hai chai, có nghĩa là thi đấu thất bại! !”
Hách Lệ thật căng thẳng, thật ra Diana tuổi tác đã cao, cho dù bà có uống loại rượu vang nào, có thể cũng thỏa hiệp thật sâu! Cho nên coi như Đường Khả Hinh cố ý chọn lựa chai rượu vang Stein hơn 400 năm này, trừ cô một chút điểm, cũng sẽ tuyệt đối không ảnh hưởng đến kết quả cô đoạt giải quán quân! Nhưng nếu như cô chọn lựa hai chai rượu, như vậy có nghĩa là cô đã thi đấu thất bại! !
Lúc này vẻ mặt Đường Khả Hinh lộ ra kích động, trái tim như bị vận mệnh nện mạnh một búa, từng sự lựa chọn gần như nghẹt thở, ép cho cô gần như không đường để đi, nhưng cô vẫn không chú ý tới, khuôn mặt lộ ra vẻ kiên quyết, cuối cùng thật khẳng định gật đầu, từng chữ từng chữ mạnh mẽ nói: “Xin lỗi, hôm nay tôi có lý do của mình, chọn lựa hai loại rượu đỏ, trong đó chai Gewurztraminer, tôi làm chuyên gia hầu rượu, làm học trò của thầy, mời Diana uống. . . Còn chai Stein. . . Hôm nay tôi muốn dùng nó để cúng tế những linh hồn ẩn sâu ở trong rượu! ! Tôi chấp nhận vì sự lựa chọn của tôi, dâng ra vị trí quán quân !”
Durand cùng Đới Lập Duy lập tức căng thẳng nghi ngờ nhìn Đường Khả Hinh, bà George cũng hai mắt mở to, không thể tin nổi nhìn Đường Khả Hinh! Vitas ngồi ở dưới sân khấu, rốt cuộc sắc mặt chậm lại, nhưng vẫn căng thẳng đau lòng nhìn học trò, Trang Hạo Nhiên ngồi vững vàng dưới sân khấu, hai tròng mắt cũng lóe lên ánh sáng kịch liệt đau lòng nhìn Đường Khả Hinh! ! Bác Dịch và Tưởng Thiên Lỗi cũng đau lòng gần như khó thở nhìn cô gái này. . .
Lập tức, cục diện này giống như không có người nào có thể khống chế! ! Hách Lệ cũng nhìn Đường Khả Hinh, hoàn toàn không có cách nào, Nhã Tuệ cùng Trần Mạn Hồng càng căng thẳng ngẩng đầu lên, giống như khó thở nhìn Đường Khả Hinh, vẫn không dám tin kêu lên, tại sao? Tại sao vậy? ! Cô đã vất vả đi đến hôm nay, đây là vì cái gì? ! Rất nhiều khán giả tại hiện trường cất tiếng kêu lên, từng hồi từng hồi truyền đến! !
“Cô. . .” Hách Lệ lại bất đắc dĩ nhìn Đường Khả Hinh, thắm thiết nói: “Cô. . . Chắc chắn chứ?”
“Tôi chắc chắn! ! Tôi vẫn luôn. . .” Đường Khả Hinh hết sức kiên định và gần như khẳng định nhìn Hách Lệ nói: “Vẫn luôn hết sức rõ ràng, bản thân tôi muốn cái gì, lựa chọn cái gì, yêu cái gì!”
Hách Lệ nghe lời nói kiên quyết như vậy, rốt cuộc cô bất đắc dĩ thở dài một cái, chỉ đành phải nói: “Được rồi! Chúng tôi cũng tôn trọng sự lựa chọn của cô. Trước hết hầu rượu đi. . .Đây là một bước cuối cùng cô làm một chuyên gia hầu rượu. . . .”
Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, cô rốt cuộc âm thầm gật đầu một cái, sau đó không nhìn ánh mắt căng thẳng kinh ngạc của mọi người, khuôn mặt lộ ra vẻ đau lòng yêu thương sâu sắc, liếc mắt nhìn Diana, cảm thấy thân thể còng xuống của bà vẫn lay động giống như trải qua tháng năm tươi đẹp, khuôn mặt cô lập tức lộ ra vẻ chuyên nghiệp của chuyên gia hầu rượu, trước tiên vững vàng cẩn thận đặt hai chai rượu xuống trước bàn ăn, liền cầm dao xoắn ốc, nhanh chóng mở chai rượu Gewurztraminer – Zin Humbrecht, thậm chí khi một chút dịch rượu bay ra giống như linh hồn, có đoạn sương mù giống như thiếu nữ nhẹ nhàng bay múa, rất tuyệt vời động lòng người uyển chuyển bước ra. . .
Cô gái này, khuôn mặt lại nở nụ cười đau lòng thánh khiết động lòng người, vừa chuẩn bị rót rượu cho Diana, vừa nhìn về phía “Cô gái” cô đơn 90 năm, dịu dàng nói: “Diana. . . Cô có nhìn thấy chính mình không? Cô đang bước nhẹ ở trong khóm hoa. . . Tôi nghĩ, giây phút đó, trên người của cô nhất định tràn đầy các loại mùi hoa. . . Anh ấy bị hấp dẫn vì mùi thơm trên người cô. . . Đúng không?”
Diana cúi đầu nghe nói đến đây, khuôn mặt giăng đầy nếp nhăn của bà lại hơi kéo ra một nụ cười. . .
Giống như, khách và chuyên gia hầu rượu phối hợp, rất quý trọng và hợp ý nhau.
Hai tròng mắt Đường Khả Hinh rơi nước mắt, cô cũng nở nụ cười kích động, nhưng sắc mặt hơi thu lại, nổi lên cảm xúc tôn trọng vị khách này, chậm rãi cầm chai Gewurztraminer – Zin Humbrecht, rót một chút dịch rượu quý giá mang vô tận ngọt ngào vào trong ly thủy tinh tulip, lập tức, từng làn hương hoa và trái cây bồng bềnh bay ra, cứ như thế quanh quẩn bồng bềnh bay bay. . .
Đường Khả Hinh kích động cầm ly rượu này, chăm chú nhìn dịch rượu sáng óng ánh như vàng, thở sâu một cái, lúc này mới chậm rãi giơ nó, đưa đến trước mặt của Diana, cung kính ngồi xổm người xuống, ngẩng đầu lên giống như người đàn ông yêu bà sâu sắc, đau lòng xúc động nghẹn ngào nói: “Diana, Diana yêu quý nhất của tôi. . . Uống đi. . .”
Vào lúc này! Toàn trường lại rơi vào yên tĩnh! Các giám khảo cũng lo lắng nhìn về phía Diana !
Khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn của Diana rốt cuộc vào lúc này lại hơi lộ ra run rẩy, thậm chí hai tròng mắtbà khẽ chớp, giống như mở ra một chút ánh sáng, giống như ở trong ánh sáng mông lung, nhìn thấy một cô gái tràn nước mắt, rồi lại nhìn thấy một người đàn ông thâm tình đang nhìn mình, bà im lặng do dự một lát, rốt cuộc miệng run rẩy mở ra. . .
Đường Khả Hinh lập tức kích động đau lòng rót cho bà một chút dịch rượu vào trong bờ môi của bà!
Lập tức! Dịch rượu vàng óng ánh mang theo thời gian chưng cất mấy chục năm trước, mang theo một mùi hoa kịch liệt, nhanh chóng từ trong thân thể của bà lão hơn một trăm tuổi lan ra, đoạn kí ức tốt đẹp liên quan đến quá khứ, những hình ảnh anh cưỡi trên lưng ngựa trắng, tung người bay vọt trong muôn hoa, những giây phút ôm nhau ở trong muôn hoa . . . Tất cả những khoảnh khắc tuyệt vời nhất theo tháng năm tốt đẹp đều quanh quẩn, mang theo tình yêu lung linh, kích động vây quanh “Cô gái” đã giữ lời hứa hẹn gần trăm năm.
Vào lúc này, giống như tình yêu cuối cùng vượt qua Thượng Đế, mang một chút ngọt ngào, tỏa ra khắp thế giới! ! Diana cúi đầu thưởng thức một chút giọt rượu ngọt ngào mộng ảo, khuôn mặt cuối cùng lộ ra vẻ kích động, hai tròng mắt lại ngân ngấn nước mắt, rốt cuộc nở nụ cười giống như đã hoàn thành tâm nguyện. . .
Đường Khả Hinh kích động nhìn bà nở nụ cười như vậy, mình cũng rơi lệ nở nụ cười giống như đã hoàn thành tâm nguyện, không nhịn được nghiêng người tới trước, ôm nhẹ bà lão này, nghẹn ngào khóc nói: “Cám ơn bà. . . Cám ơn bà đã dùng năm tháng vĩ viết ra một bài sử thi tình yêu! Cám ơn bà và chỉ dạy cho cháu, nếu như cuộc đời tồn tại oán hận và gian ác, sẽ già nua cực nhanh! Cám ơn bà để cho cháu hoàn thành một buổi hầu rượu cuối cùng đặc sắc hoàn mỹ như thế, cháu đối với lựa chọn của mình, không có hối hận ! Cháu yêu bà, Diana ! Cháu yêu bà !”
Diana yên lặng hơn một trăm năm, giống như có thể nghe được lời nói của cô gái này, bà cũng yên lặng cúi mặt rơi lệ.
Khán giả cả hiện trường, bao gồm Ban Phê bình và Giám khảo chính đều cảm động rơi lệ nở nụ cười, Nhã Tuệ càng cảm động đau lòng khóc không thành tiếng, cô vẫn khóc mờ mịt, rơi lệ hỏi vì sao? Khả Hinh, vì sao vậy? Cô có biết cô rất vất vả mới đi tới hôm nay không. . . Lúc này Trần Mạn Hồng cũng run rẩy khó hiểu rơi lệ !
Đường Khả Hinh ôm chặt Diana, sau khi kích động rơi lệ, cô vẫn chưa từng quên sứ mạng quan trọng nhất tối nay, cô lập tức xoay người, hai tròng mắt lóe lên, nhìn chai rượu Stein hơn 400 năm đang đặt ở trên bàn ăn, sứ mạng lịch sử vẫn chưa hoàn thành! Khuôn mặt cô lập tức lộ ra dũng cảm không sợ, nhanh chóng đứng lên, đi về phía chai rượu kia, không nói hai lời, liền cầm bình giải rượu, chăm chú nhìn chai rượu màu đen thâm trầm, bí mật bên trong cất giấu rất nhiều oan hồn, nghĩ tới Điệp Y, nghĩ tới đôi song sinh, nghĩ tới Trang Hạo Nhiên, nghĩ tới tất cả mọi người, khuôn mặt cô lại lộ ánh sáng kiên quyết, dứt khoát cầm dao xoắn ốc, đâm vào trong nút chai rượu, vừa đâm vào, vừa đâm vào, vừa mạnh mẽ nói: “Cha! Nếu như con gái mở chai rượu đỏ này ra, có bất kỳ xui rủi nào, xin cha tha thứ cho con gái bất hiếu! Chia cắt hai thế giới không có chút nào đáng sợ, quan trọng nhất là. . . Chúng ta vẫn không sống uổng phí tháng năm dài đằng đẵng! ! Cám ơn cha đã từng ban cho con bốn mùa, để cho con đã từng. . . Có mùa xuân nở hoa ấm áp! Trang Hạo Nhiên! Em yêu anh ! Em yêu anh. . .”
Tất cả người của Ban Phê bình rất căng thẳng rất nuối tiếc nhìn Đường Khả Hinh, bà George càng đau lòng không nói nên lời, Tưởng Thiên Lỗi và Bác Dịch cũng chăm chú nhìn Đường Khả Hinh, Nhã Tuệ cùng khán giả toàn trường, cũng đều gần như không thở nổi, đau lòng nhìn. . . Chỉ có Trang Hạo Nhiên, lúc này hai tròng mắt tràn lệ nhìn cô gái trước mặt, nhưng thân thể căng cứng chờ đợi đến lúc cuối cùng. . .
Rốt cuộc, Đường Khả Hinh ở trong không khí căng thẳng và ánh mắt kinh ngạc của mọi người, không ngại ngần mở ra chai rượu độc có chứa bí mật, nhưng lúc cô thông nút chai rượu, một mùi rượu sâu nồng mang theo sứ mệnh lịch sử, giống như rồng đùa giỡn ánh trăng nhanh chóng tuôn ra, thậm chí mang theo sức mạnh lắng đọng của bốn trăm năm lịch sử, không ngừng giơ năm móng vuốt bay múa tán loạn, mùi rượu vang mang đến lực lượng mạnh mẽ đáng sợ, giống như dời sông lấp biển, xuyên thẳng vào toàn bộ thế giới. . .
Mùi rượu này rất truyền kì! ! Mùi thơm này căn bản cũng không phải là chai rượu độc có chứa oan hồn và chứng cứ ! !
Đường Khả Hinh không thể tin nổi trợn to đôi mắt, ngửi mùi rượu này, lập tức xác định nó là chai rượu vang Stein thật có chứa lịch sử hơn 400 năm, dịch rượu đỏ sâu nồng trên đời không thể thay thế, lúc dịch rượu vẫn còn đang sóng sánh, cô mở to hai mắt, một trăm dấu chấm hỏi, nhìn khán giả toàn trường, muốn hỏi: “Tại sao? Tại sao . . . Tại sao . . . Chai rượu độc có chứa chứng cứ đâu? Chai rượu Stein thật hơn 400 năm từ đâu tới?”
Rất nhiều, rất nhiều dấu chấm hỏi làm cho cô gái này lập tức sững sờ ở giữa sân khấu, nước mắt vẫn từng dòng chảy xuống, cô vẫn không hiểu, vẫn không hiểu, vô cùng không hiểu! ! Chuyện này là thế nào?
Khán giả toàn trường xôn xao một trận, Tưởng Thiên Lỗi và Bác Dịch hiểu lý do, cũng im lặng không lên tiếng, vào lúc cuối cùng này, khuôn mặt Trang Hạo Nhiên cũng lộ ra nụ cười kích động thâm tình, nhìn cô gái trên sân khấu, hai tròng mắt tràn ra một chút nước mắt, rất cưng chiều và mập mờ nói: Đứa ngốc. . . Anh sẽ không để cho em hy sinh mình vì mọi người. . . Anh sẽ không để cho cô nhóc của anh trải qua hoàn cảnh nguy hiểm như vậy, tất cả mọi chuyện đều được giải quyết trong lúc em thi đấu, bao gồm vụ án oan của hơn ba trăm thôn dân cũng đều giải quyết! Vào lúc này. . . sân khấu thuộc về em, thoả thích hưởng thụ khoảnh khắc này đi! !
Lúc này, Vitas cũng đau lòng nhìn học trò, hai tròng mắt cũng dần dần tràn đầy nước mắt, giống như có thể đoán được kết quả cuối cùng, nở nụ cười. . .
Quả nhiên! !
Lúc này Đới Lập Duy đang nghiêng người nghe một trợ lý nói nhỏ một lúc, ông ta bày tỏ đồng ý và gật đầu khẳng định, lại trao đổi một chút với Durand ở bên cạnh, lúc này mới lập tức đứng lên, dùng thân phận cao nhất chủ tịch Hiệp hội rượu vang, vẻ mặt lộ ra nặng nề, chăm chú nhìn Đường Khả Hinh, cẩn thận và nói rất chắc chắn: “Đường Khả Hinh tiểu thư! ! Cám ơn cô vì toàn thế giới thể hiện màn hầu rượu xuất sắc như vậy! Như chúng tôi đã nói, không cho phép tuyển thủ mở hai chai rượu vang cho khách ở vòng thi đấu cuối cùng! Nhưng chúng tôi mới vừa nhận được tin, thật ra chai Stein hơn 400 năm này chính là quà tặng đính ước chồng hứa hôn của tiểu thư Diana đưa cho bà, bởi vì sau đó qua tay nhiều người, lại rơi vào trong tay Hiệp hội rượu vang Trung Quốc! Lúc nảy, chúng tôi nhận được tiểu thư Diane tự mình cho phép, bà chấp nhận giao chai rượu vang Stein hơn 400 năm cho cô! ! Cho nên! Vào lúc này, mời cô ủng hộ cho chính mình ! Cô dùng tư thế kinh ngạc nhất trong cuộc thi đấu chuyên gia hầu rượu năm 2013, giành được vị trí quán quân! ! Chúc mừng cô! Một cô gái Trung Quốc chinh phục trái tim của tất cả người Châu Âu chúng tôi! !”
Lời này vừa nói ra, toàn trường vang lên tiếng xôn xao cùng tiếng vỗ tay giống như dời sông lấp biển, lúc này khán giả Trung quốc và phóng viên cũng kích động rơi lệ muốn nhảy dựng lên, rối rít giơ tay kêu to: “Chúa ơi! ! Đường Khả Hinh đoạt quán quân! ! !”
Nhã Tuệ và Trần Mạn Hồng cùng đám người Hoàn Cầu, cũng bị tiếng vỗ tay như sấm, từng đợt sóng tuôn trào kéo dài, rối rít vui mừng vừa khóc vừa cười kêu lên! !
Đường Khả Hinh vẫn mất hồn như lạc vào trong sương mù, hai mắt mở to, nghe thấy tiếng vỗ tay như sấm, nghe tiếng vỗ tay chúc mừng, bởi vì quá quen với bi thương, đau đớn, khổ sở, xé rách, mâu thuẫn, cô không dám tin hạnh phúc chợt tới như vậy, muôn ngàn lời muốn nói nuốt ở trong cổ họng, hai tròng mắt ào ào chảy nước mắt, bởi vì quá không quen, bởi vì quá xúc động, thân thể điên cuồng run rẩy, lúc này, rất khát vọng một vòng tay ấm áp. . .
Lúc này Trang Hạo Nhiên thâm tình đau lòng nhìn Đường Khả Hinh, theo tiếng vỗ tay như sấm, hai tròng mắt anh lại tràn nước mắt cảm động.
Lúc tuyên bố kết quả tất cả thành viên Ban Phê bình, vẻ mặt từng người bọn họ lộ ra nghiêm túc, sau đó mặc vào trang phục kỵ sĩ màu đỏ thẫm tượng trưng cho thân phận cao nhất giới rượu đỏ, đội mũ vuông, vẻ mặt lộ ra nghiêm túc đi ra, lúc Hách Lệ mời á quân Alex và quý quân Ge Sidun một lần nữa thì Durand mặc trang phục kỵ sĩ ở trong tiếng vỗ tay kịch liệt của khán giả toàn trường, khuôn mặt lộ ra nụ cười khen ngợi, nhìn Đường Khả Hinh vươn tay nói: “Chúc mừng cô, tuyển thủ Đường Khả Hinh! Chúc mừng cô đạt được quán quân cuộc thi đấu chuyên gia hầu rượu năm 2013! ! Hoan nghênh cô gia nhập Hiệp hội chuyên gia hầu rượu thế giới! ! Tương lai chúng ta có chung mơ ước và tình yêu, bước về phía thế giới rượu vang đặc sắc hơn! !”
Lời nói khẳng định như vậy lại làm cho toàn bộ khán giả toàn trường kịch liệt sôi trào, đứng lên, vì cô gái từ vòng đấu loại đến vòng đấu chung kết đều biểu hiện xuất sắc, rối rít cho tràng vỗ tay nhiệt liệt nhất, vang dội nhất, vào lúc này Ban Phê bình và Giám khảo chính cũng rối rít mặc trang phục kỵ sĩ đi tới giữa sân khấu, cho cô tiếng vỗ tay nhiệt liệt nhất, thậm chí ngay cả nhân viên hành chính phía sau sân khấu, bao gồm Hách Lệ cũng cảm động vỗ tay! !
Đường Khả Hinh cũng chăm chú nhìn về phía Durand, máu trong thân thể nhanh chóng sinh ra sức sống hạnh phúc mới, theo tiếng chúc mừng của mọi người càng lúc càng kích động, rốt cuộc khuôn mặt cô lộ ra nụ cười biết ơn nghẹn ngào, cung kính vươn tay, bắt tay với Durand, nghẹn ngào nói: “Cám ơn ngài!”
“Tất cả đều xứng đáng!” Durand giống như có chút thâm ý nhìn Đường Khả Hinh, sau đó lấy danh nghĩa Hội Trưởng Hiệp hội chuyên gia hầu rượu thế giới, là khách quý trao giải thưởng, lúc cả nhà hát kịch vang lên tiếng vỗ tay kịch liệt, thận trọng xoay người, cầm huy chương quán quân chuyên gia hầu rượu nằm ở trong hộp nhung màu xanh đậm, tay cầm giải thưởng nặng trĩu, lại dùng dáng vẻ nghiêm túc và cẩn thận xoay người, chăm chú nhìn cô một cái, lúc này mới tự mình đeo huy chương vàng lên cổ áo bên trái của cô, lại đưa tới bộ trang phục kỵ sĩ Pháp tượng trưng thành tựu tối cao và chứng nhận chức danh Phó Hội trưởng Hiệp hội chuyên gia hầu rượu thế giới. . .
Đường Khả Hinh dừng lại, chăm chú nhìn chứng nhận chức danh Phó Hội trưởng và bộ trang phục kỵ sĩ, cô từng nhìn thấy tại trong phòng đọc sách của thầy giáo, cũng từng ở trong đêm khuya yên tĩnh mở đèn bàn hỏi thầy giáo. . . Khi nào mình mới có thể giống như thầy, có được bộ trang phục kỵ sĩ này. . . Thầy giáo ngồi ở trước đèn bàn, nguội lạnh trầm mặt nói: “Sẽ có, chỉ cần con cố gắng, chỉ cần con kiên trì!”
Nước mắt chảy xuống.
Rốt cuộc Đường Khả Hinh kích động vươn tay, nở nụ cười nhận lấy giấy chứng nhận nhậm chức và bộ trang phục kỵ sĩ, có được nó, giống như nhận được ơn huệ, cô lại rơi lệ vui vẻ nở nụ cười hạnh phúc! !
Cuối cùng tiếng vỗ tay lại vang lên như sấm, như cơn sóng từng tràng nối tiếp nhau, vào lúc này Vitas, Trang Hạo Nhiên, Tưởng Thiên Lỗi cùng Bác Dịch, tất cả mọi người đều đứng lên, cho cô gái này tiếng vỗ tay nhiệt liệt! Đường Khả Hinh đứng ở giữa sân khấu, nhìn tất cả khán giả một vòng, lúc giơ giải thưởng lên cao, lại kích động nhìn thấy thấy giáo, hai tròng mắt của cô chợt lóe lên ! !
Lúc này Vitas cho học trò khen ngợi cao nhất và nụ cười ấm áp cùng tiếng vỗ tay, Trang Hạo Nhiên lại chậm rãi xoay người bước ra khỏi sân khấu, mặc dù còn có chuyện quan trọng hơn phải làm, khuôn mặt của anh lộ ra thâm tình nghẹn ngào mỉm cười, dịu dàng nói: Nhóc à. . . Anh đã nói. . . Cuối cùng có một ngày, anh hi vọng em đi tới trước mặt của anh. . . Anh đã nói. . . Anh muốn để cho em một mình tỏa sáng lấp lánh ở trên sân khấu. . . Chúc mừng em !
Tiếng vỗ tay lại vang lên như sấm! Bên trong nhà hát kịch, ánh đèn mãnh liệt phát ra ánh sáng chói lóa! Đúng vậy. . . Mặc kệ như thế nào, nếu như bạn muốn thành công, sẽ phải trải qua một chút chất vấn, khi dễ, nhục nhã, thậm chí hãm hại! Bởi vì. . . Bởi vì. . . mơ ước của bạn, còn quan trọng hơn nhiều so với những thứ này! Chúc mừng Đường Khả Hinh!