Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 743: CHÊNH LỆCH KHÁ XA

Tiếng chuông cửa vang lên.

Vitas vừa uống sữa tươi, vừa hơi nghiêng mặt nhìn ra phía ngoài.

Người giúp việc vội vàng đi ra ngoài, mở cửa, nói chuyện với người tới một lúc, liền mỉm cười đi trở lại, nhìn Vitas nói: “Tiên sinh, Chủ tịch Lưu công ty châu báu Phú Nghệ đến, nói muốn tới thưởng lãm chậu bonsai quý mười hai tháng của ngài.”

Vitas nghe vậy, lập tức mỉm cười buông bánh sandwich trong tay xuống, chuyện này đã hẹn xong mấy ngày trước, ông chậm rãi đứng lên, đi về phía phòng khách cũng đã thấy Chủ tịch Lưu khoảng 70 tuổi, mặc quần áo thường, đội mũ nỉ, xem ra là mới vừa thể dục tản bộ đi đến, từ trước đến giờ hai ông già này vô cùng ưa thích bonsai, cùng bắt tay. . . . . .

“Chậu bonsai mười hai tháng của nước tôi, nghe nói đã từng được phân bố mười hai nơi trên toàn châu Á, không ngờ, có thể được Vitas tiên sinh thu gom đầy đủ, hôm nay may mắn xem được phong thái, thật là vinh hạnh của tôi.” Chủ tịch Lưu cười, vừa bắt tay với Vitas, vừa nói.

Vitas cũng mỉm cười nói: “Đây là món quà do cha của học trò tôi tặng, nếu không, dựa năng lực của tôi, cũng không có cách nào thu gom đủ bonsai mười hai tháng, mời.”

“Được, được, được. . . . . .” Hôm nay tâm trạng Chủ tịch Lưu rất kích động, liền cùng Vitas xoay người cùng đi ra phía sau vườn hoa.

Trang Hạo Nhiên mỉm cười ngồi tại chỗ, nhìn Thầy giáo và Chủ tịch Lưu cùng đi ra phía sau vườn hoa, ánh mắt anh chuyển một cái, lại tỉ mỉ nhìn hoàn cảnh xung quanh một chút, ngạc nhiên nói: “Tại sao Khả Hinh vẫn chưa ra? Chẳng lẽ chưa có tỉnh ngủ?”

Lãnh Mặc Hàn lạnh nhạt nói: “Cô ấy không giống người ngủ nướng . . . . . .”

Trang Hạo Nhiên suy nghĩ một chút, liền bật cười, vừa muốn quay người đi lên lầu, lại không nhìn thấy một chai Conti 1665 cuối cùng trên kệ rượu của Vitas, anh cau mày nhìn tủ rượu trống không, nói: “Kì lạ, chai Conti 1665 của Thầy giáo đâu? Sẽ không bị người trộm đi đổi quà sinh nhật chứ?”

Anh chỉ là nói đùa.

Tứ đại cầm thú cũng xoay người, nhìn tủ rượu trống không, bật cười nói: “Nếu sự thật là như vậy, chúng ta chúc mừng người kia, anh ta chết chắc !”

Trang Hạo Nhiên không có suy nghĩ nhiều, liền xoay người nhanh chóng lên lầu, đi qua cầu thang xoắn ốc, lên tới lầu hai, đi tới gian phòng bên trái gần cây táo tàu lúc trước, vẻ mặt hơi lộ ra nụ cười ôn hòa, đi tới trước cánh cửa kia, gõ nhẹ một cái. . . . . .

Bên trong không có tiếng động.

Trang Hạo Nhiên đợi một lúc, liền gõ nhẹ một cái.

Phía sau vườn hoa.

Vitas cùng Chủ tịch Lưu đi ra phía sau vườn hoa, sau đó nhìn thấy vườn hoa vốn nên được sửa sang lại ngay ngắn rõ ràng, cỏ cắt xong, hỗn loạn khắp nơi, trên cỏ xanh mềm mại, còn tràn đầy nước chảy khắp nơi, người kia mới vừa tưới nước, trên cỏ toàn là nước, lá rũ xuống, không còn sức sống, cây kéo cắt cỏ thật lớn, tựa vào một bên dưới mặt đất, hết sức sắc bén hướng vào khách. . . . . . Chủ tịch Lưu sững sờ, nhìn vườn hoa lộn xộn lung tung, thật sự không giống như có thể cất giữ 12 chậu bonsai nổi tiếng, xem ra người Pháp vẫn người Pháp, dù sao hiểu văn hóa Trung Quốc được bao nhiêu?

Sắc mặt của Vitas cứng lại, hai mắt di chuyển một vòng, liếc mắt nhìn vườn hoa của mình lộn xộn lung tung, đang suy nghĩ đứa học trò chết tiệt kia đi đâu rồi?

Chủ tịch Lưu còn đang nghi hoặc, lại nhìn thấy sau vườn hoa có cây tùng cao không theo quy tắc nào, dựa sát vào bên cạnh tường đá, quả nhiên để chậu bonsai “Tùng Nghênh Khách” tháng 12 đang hút sương sớm, chậu bonsai tháng 12 này, quả nhiên hình dáng thướt tha, dùng tư thế “Nghênh Ông” hướng về phía khách chào đón, “Chậu bonsai” tháng 12 hoàn toàn biểu hiện đầy đủ tư thế “Tùng Nghênh Khách” cao quý nhất. . . . . . Chủ tịch Lưu nhất thời kích động hưng phấn đi tới trước “Tùng Nghênh Khách” tháng 12, nở nụ cười đưa bàn già nua tay, chỉ về phía chậu bonsai tháng 6, nói: “Tục ngữ có nói, thơ cổ của Trung quốc chúng tôi chia làm ba cảnh, cảnh vật, cảnh tình, cảnh ý. . . . . . Mà chậu bonsai là thực vật có thể thể hiện thi ý sâu xa của Trung quốc chúng tôi . . . . . .”

Vitas giống như học hỏi, mỉm cười gật đầu.

Chủ tịch Lưu lại đưa tay chỉ cây tùng tháng 6, vẻ mặt say mê, giống như lập tức hóa thân thành thi nhân Trung Quốc cổ đại, dùng giọng nói trầm ổn, đầy thưởng thức nhìn một gốc cây tùng tháng 6, nhìn cành lá mở rộng, giống như trao cho người sự say mê hấp dẫn, dáng vẻ, điệu bộ, thần thái đặc biệt, nhất là cành lá tầng tầng giống như nghệ thuật, hình dáng lá và cành phát triển sang phía bên trái cũng đầy tính nghệ thuật, ông lại tầng tầng giải thích: “Từ xưa đến nay, người làm cây cảnh nghệ thuật của nước tôi, trong quá trình sáng tạo ra chậu bonsai xuất sắc, nhất định phải rót vào sự đam mê của mình, thật ở phương pháp, hư ở che giấu cái thần, dùng thật để nhìn hình dáng . . . . dùng hư để thể hiện suy nghĩ. . . . . Từ đó sinh ra hình tượng nghệ thuật sâu sắc . . . . . .”

Lầu hai.

Trang Hạo Nhiên sững sờ đẩy cửa phòng của Khả Hinh, nhìn thấy căn phòng bày biện theo phong cách châu Âu, cũng không có thấy cô bóng dáng, gian phòng màu xanh dương nhạt, giường nệm đã ngăn nắp rồi, cây táo tàu dựa vào bên cửa sổ mở ra, một cơn gió mát thổi tới, trên bàn sách bày vô số sách rượu đỏ, còn có bản ghi chép. . . . . . Thậm chí còn có bút máy, cùng một ít nhánh Flamingo xinh đẹp . . . . . .

Anh mỉm cười đi về phía này bàn đọc sách, vẻ mặt lộ ra nhu hòa, hai mắt chăm chú nhìn vào bài ghi chép đã mở ra của Đường Khả Hinh, phía trên tất cả đều là chữ viết xinh đẹp của cô, ghi chép nội dung rượu đỏ, thật ra anh luôn cô gái rất thích thông minh trí tuệ . . . . . . Chậm rãi, anh vươn tay lật nhẹ bản ghi chép, thế nhưng trên mặt dùng chữ viết xinh đẹp thật to: Trang Hạo Nhiên! ! Sau đó ở phía trên chữ gạch chéo thật lớn, trên là một cái đầu lâu! ! Bên cạnh còn vẽ một cô bé tay cầm cây xuyên, đâm vào ! ! !

“. . . . . . .” Hai mắt Trang Hạo Nhiên hơi xoay tròn, ánh mắt lộ ra thâm tình, lẳng lặng chăm chú nhìn tên của mình, cuối cùng, không nhịn được nở nụ cười.

“Sáng tạo ra bonsai giống như phản chiếu tâm hồn người . . . . . . Có một câu nói, thay mặt sông núi mà đứng nói. . . . . . Như vậy, mới có thể để cho tư tưởng chủ quan và hoàn khách quan giao hòa thẩm thấu . . . . . . Ha ha ha. . . . . .” Hôm nay Chủ tịch Lưu thật sự thật vui vẻ.

Trang Hạo Nhiên nghe dưới lầu đánh giá đến cây bonsai, liền mỉm cười để bản ghi chép xuống, xoay người đi về phía một cửa sổ khác mặt hướng về phía sau vườn hoa, hai tay chống ở trước cửa sổ, cúi xuống nhìn Thầy giáo và Chủ tịch Lưu đứng ở dưới tàng cây tùng cao, đang thẳng thắn tán gẫu. . . . . . Anh không nhịn được mỉm cười, lúc mới vừa xoay người, phát hiện trên cây tùng cao lớn có bóng dáng nhỏ đang lay động. . . . . . Anh liền nghi ngờ hơi cúi đầu, nương theo góc độ bên này có thể thấy Đường Khả Hinh đang ôm chậu bonsai nho nhỏ, nóng đến đầu đầy mồ hôi, hoảng sợ đến vỡ mật núp ở trên một cành cây to lớn, tay đè chặt miệng, thở phì phò !

“Em. . . . . .” Trang Hạo Nhiên không nghĩ nhiều như vậy, liền chỉ vào Đường Khả Hinh kêu nhỏ.

Đường Khả Hinh trợn to hai mắt, nhìn thấy Trang Hạo Nhiên, lập tức hoảng sợ đến đổ mồ hôi, ra dấu cho anh im lặng, vẻ mặt khổ cầu xin anh ngàn vạn lần không được lên tiếng.

Vitas và Chủ tịch Lưu nghe tiếng, nhất thời nhìn Trang Hạo Nhiên ở lầu hai, anh giống như không có chuyện gì, đang thưởng thức phong cảnh đỉnh núi, liền không tiếp tục để ý tới anh. . . . . .

“Đối với chuyện thưởng thức bonsai. . . . . .” Chủ tịch Lưu lại mỉm cười chỉ về phía một chậu cây bonsai, tiếp tục cười nói: “Nếu muốn hiểu cảnh ý của chậu bonsai, trước tiên nhất định phải có tình. . . . .”

Đường Khả Hinh hoảng sợ đến sắc mặt trắng bệch, ôm chậu “Tùng tháng 1” bị mình cắt bỏ, nghe Chủ tịch Lưu tiếp tục giảng giải Tùng Nghênh Khách, cô run rẩy vươn tay, vừa lau mồ hôi vừa ngẩng đầu lên, thấy Trang Hạo Nhiên đang nghi ngờ nhìn mình, dùng ánh mắt hỏi thăm có chuyện gì? Cô thở nhẹ một hơi, hai chân đứng vững ở trên thân cây, hướng về phía anh giơ chậu bonsai trong tay !

Trang Hạo Nhiên nghi ngờ nghiêng mặt, nhìn chậu bonsai trong tay Đường Khả Hinh, lúc đầu còn chưa phát hiện có gì khác thường, lại liếc mắt một cái nữa, mới phát hiện trước đó nó là cây “Tùng tháng một” nổi tiếng, anh cũng hoảng sợ chỉ về phía cô.

Đường Khả Hinh mím môi, khổ sở muốn khóc.

Trang Hạo Nhiên căng thẳng mà đau lòng nhìn cô, suy nghĩ một chút, quan sát khoảng cách một chút, liền ra dấu bảo Khả Hinh bò đến nhánh cây bên này, mình bế cô vào phòng, đến lúc đó lại từ từ tính sau! !

Đường Khả Hinh nóng đến đầu đầy mồ hôi, nhìn Trang Hạo Nhiên dùng ánh mắt hỏi: “Thật có thể không?”

Trang Hạo Nhiên nhanh chóng nhìn cô gật đầu một cái.

Đường Khả Hinh suy nghĩ một chút, bây giờ không có biện pháp, tối hôm qua mới đem bán chai rượu, nếu như hôm nay cắt hư chậu bonsai, Thầy giáo nhất định sẽ núi lửa phun trào, cô khẽ cắn răng, lau đi mồ hôi trên mặt, thật cẩn thận chống thân thể, từ từ bò lên trên. . . . . . muốn mượn cửa sổ bỏ trốn. . . . . .

“Thưởng thức cảnh giới tối cao của bonsai, có bốn thành ngữ có thể thay thế. . . . . .” Chủ tịch Lưu so bốn dấu tay, tư thái cao ngưỡng, giống như cao thủ võ lâm, nhìn chăm chú chậu bonsai trước mặt, cười nói: “Thực giống như dùng mắt nhìn, hư dùng thần nhìn, thực dùng trực giác, hư dùng trí nhìn! ! Bốn thành ngữ này thể hiện đầy đủ tinh túy thưởng thức của Trung hoa chúng tôi, nhất là “Tùng tháng mười hai” của Trung Quốc, càng thể hiện thành tựu văn hóa nghệ thuật cây cảnh cao nhất của đất nước tôi. Mà trong bonsai tùng 12 tháng trong nước, nổi tiếng nhất là “Tùng tháng một”, nó được xem là bonsai hàng đầu có “Phong phạm đế vương”, dẫn dắt cảnh giới nghệ thuật cây cảnh cao nhất, được gọi là bonsai “Thái Sơn” . . . . . . Ha ha ha. . . . . . Hôm nay có thể may mắn nhìn thấy “Thái Sơn” trong truyền thuyết, tôi thật sự không uổng cuộc đời này. . . . . .”

Chủ tịch Lưu nói xong, tràn đầy tình cảm vung tay lên, trước tiên từ tùng tháng mười hai, một đường lướt nhanh xuống dưới, tháng mười một, tháng mười, tháng chín, tháng tám. . . . . . Tháng ba, tháng hai. . . . . . ông sững sờ, chỗ đó trống rỗng ! !

Vitas cũng sững sờ, chớp mắt một cái, lại lập tức cho rằng mình xuyên không !

Đường Khả Hinh cũng ôm chậu cảnh, nhất thời sau lưng chợt lạnh, cũng quên đang leo cây, chân đạp cành cây khô nào đấy, cúi đầu, nhìn xuống.

Trang Hạo Nhiên lập tức giật mình, nhìn dưới lầu! ! !

“Chuyện này. . . . . .” Chủ tịch Lưu ngẩng đầu lên nhìn Vitas, hơi lộ ra nụ cười xấu hổ nói: “Tôi nghe thấy xưa nay Vitas tiên sinh là người yêu văn hóa Trung Quốc, thật tình không biết, người Trung quốc chúng tôi, từ trước đến giờ chia sẻ cảm xúc trong lòng qua “Một đôi mắt lạnh nhìn người đời, tràn ngập nhiệt huyết nâng ly vì tri kỹ”. Từ trước đến giờ không phải nước Pháp cũng đề xướng cảnh giới cùng uống rượu quên mình ? Vì sao, Vitas tiên sinh vừa để cho tôi xem “Tùng Nghênh Khách” tháng mười một, lại thu hồi tùng tháng tiếp theo, làm cho tôi trọn đời tiếc nuối? Chuyện này thực sự. . . . . . là . . . . . Làm người ta cảm thán, xem ra, cảm xúc của người Pháp và người Trung Hoa chúng tôi có lịch sử lâu dài, nội hàm sâu sắc, chênh lệch khá xa!”

“À. . . . . .” Vẻ mặt Vitas lập tức đỏ bừng, đang lúng túng mất mặt, dường như ý thức được cái gì, đột nhiên nắm chặt quả đấm, gầm nhẹ: “Khả Hinh . . . . . .”

Đường Khả Hinh mới vừa muốn leo lên nhánh cây cuối cùng, muốn nhảy về phía cửa sổ bên kia, nghe thầy giáo gọi, lúc cô chợt cúi đầu xuống, đã thấy Thầy giáo cảm thấy khác lạ, trong lúc muốn ngẩng đầu lên, phía sau lưng của cô chợt lạnh, thình lình đạp mạnh vào koảng không, ah một tiếng, cả người ôm chậu cây quát to một tiếng, cứu mạng, giống như một con chim trúng đạn, rơi xuống dưới! !

Chỉ nghe phịch một tiếng, cả người Đường Khả Hinh té xuống, thân thể đập trúng tùng tháng 12 đặt ở trên phiến đá dài để uống sương sớm, chậu tùng tháng mười một nổi tiếng, ầm ầm ầm ầm ầm rơi xuống, giống như đá lăn, lập tức toàn bộ rơi xuống vách núi! !

Vitas và Chủ tịch Lưu lập tức khiếp sợ nhìn cảnh tượng này! !

Đường Khả Hinh cũng nằm ở trên cỏ xanh, ngẩng đầu lên trong nháy mắt, nhìn cảnh tượng này, lập tức hít vào một ngụm khí lạnh, há to mồm, rốt cuộc ô ô ô bật khóc! ! !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK