Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 950: KHÔNG QUAY LẠI NỮA

Hang núi đen ngòm, phía mặt trước vẫn quanh co, luôn lộ ra cảm giác âm u rét lạnh!

Trên nóc truyền đến tiếng chó sủa khó hiểu!

Điệp Y lập tức ngẩng đầu lên, giơ súng lục, lập tức đến gần bên cửa xe phía trên, hai mắt lóe ra ánh sáng sắc bén, cả người giống như thần quái, phát ra sát khí dày đặc! !.

Tài xế bị hơi thở vô hình của Điệp Y, cũng bắt đầu có chút càng căng thẳng, sắc mặt tái nhợt tràn nước mắt, nuốt cổ họng khô khốc, tiếp tục tập trung toàn lực lái xe! !

Sắc mặt Trang Hạo Nhiên vẫn lạnh băng ngồi ở sau xe, trong ngực vẫn ôm Tiêu Đồng căng thẳng và run rẩy, biết có rất nhiều người đang chờ mình! !

***

Mưa rơi càng lúc càng lớn, bay cuồng loạn khắp nơi ! !

Rất nhiều máy bay trực thăng đang nhanh chóng bay về phía sân chính nhà họ Trang, phi công lại không khỏi nhìn chăm chú dữ liệu bay trước mặt, vô luận là đồng hồ xăng, hay chỉ số mẫu, thậm chí ngay cả số liệu phương hướng đều xuất hiện dấu hiệu hỗn loạn, ngón tay anh lập tức nhấn mạnh nút reset, căng thẳng nói: “Hệ thống bay của chúng ta bị phá hư, không có cách nào bay về hướng nhà Tổng Giám đốc Trang ! !”

“Cái gì?” Tô Lạc Hoành ngồi ở ghế sau, nhất thời căng thẳng, sắc mặt tái nhợt nói: “Chuyện này làm sao có thể?”

Trên mặt phi công lập tức tràn lệ, lại nhấn mạnh nút reset, chỉ thấy khắp mặt bàn, cùng mặt đồng hồ đang nhanh chóng nhấp nháy chỉ số nguy hiểm, anh lập tức nói: “Có người thông qua hệ thống vệ tinh tầm xa đang phá hư hệ thống của chúng ta! Hiện tại lập tức hạ cánh, nếu không, người cả khoang máy bay đều sẽ gặp nguy hiểm! !”

“Mặc kệ xảy ra bất cứ chuyện gì! ! Lập tức tới nhà họ Trang trước! !” Tô Lạc Hoành lo lắng an toàn của Trang Hạo Nhiên, gầm lên! !

Mới vừa dứt lời, hai chiếc máy bay trực thăng phía trước bị bắn mạnh lập tức ầm ầm nổ tung trên không trung ! !

Mọi người thông qua cửa sổ trước, nhìn thấy một màn như vậy, toàn bộ khiếp sợ!

Trong đầu phi công lập tức tràn lệ, nhanh chóng kéo cần lái, cài lại, kêu to: “Phải lập tức hạ cánh ! !”

Vừa dứt lời . . . . . .

Một viên đạn ria ầm một tiếng, bắn tới đuôi máy bay nhất thời bốc cháy, máy bay trực thăng thẳng tắp rơi xuống ! !

***

Mấy chục chiếc xe hơi màu đen, nhanh chóng chạy thẳng về phía sân chính nhà họ Trang, nhưng đám tài xế lại phát hiện, toàn bộ tín hiệu đèn giao thông nơi đi qua bị tắt ngấm, toàn bộ xe cộ bị chặn lại không thể đi, bọn họ nhanh chóng gấp gáp chạy đường vòng đi về phía trước . . . . . .

Bệnh viện! !

Tưởng Văn Phong vừa nhanh chóng thao tác ngón tay trên bàn phím máy vi tính, vừa nhìn đèn tín hiệu các nơi trong thành phố, gần như toàn bộ bị tắt ngấm, đoàn xe sắp tiến về phía nhà Trang Hạo Nhiên toàn bộ bị chặn lại, vẻ mặt anh lập tức lộ ra mấy phần căng thẳng nói: “Có người giống như chúng ta, xâm nhập hệ thống cục giao thông, thông qua việc phá hư đèn xanh đèn đỏ, tạo ra tai nạn giao thông ngăn cản người của chúng ta đến nhà họ Trang! !”

Lãnh Mặc Hàn bị thương, nghe nói như vậy, lập tức tiến lên, nóng nảy nhìn giao thông các nơi đông nghẹt trong màn hình máy vi tính, anh nhanh chóng hỏi: “Có thể phá giải mật mã của bọn họ không?”

“Không được! !” Tưởng Văn Phong vừa thử xâm nhập hệ thống giao thông nội bộ, giúp bọn họ khôi phục số liệu, nhưng bởi vì kỹ thuật vi tính của mình thật sự không bì kịp Tô Lạc Hoành, liền vội nói: “Kỹ thuật máy tính của tôi thật sự không quá tốt! ! Lập tức mời Tô Phó tổng trở lại! ! Nếu không, hậu quả khó lường được! Dường như anh ấy mới vừa đi theo trực thăng đi nhà họ Trang rồi !”

Lãnh Mặc Hàn lập tức đứng dậy, cầm điện thoại di động lên, muốn gọi điện thoại của Tô Lạc Hoành . . . . . .

Cửa ầm ầm bị mở ra! !

Mỹ Linh bị thương xông tới, nhìn Lãnh Mặc Hàn vội nói: “Lâm Phó tổng, Tô Phó tổng, Tào Phó tổng, toàn bộ bọn họ ngồi máy bay trực thăng bị nổ tung, sườn máy bay lượn vòng phía đông thành phố trực tiếp rơi xuống !”

Soảng !

Một ly trà sâm nóng hổi, rơi mạnh xuống đất, sắc mặt của Nhã Tuệ lập tức trắng bệch, lòng bàn tay mềm nhũn, cả người nhất thời ngã xuống sàn, không nhịn được thất thanh khóc rống lên.

Trong lòng Lãnh Mặc Hàn chợt run lên, lập tức dẫn toàn bộ người nhanh chóng đội mưa, chạy về phía nhà họ Trang! !

Lúc này Trần Mạn Hồng đang bưng đĩa trái cây đi tới, lại thấy cả người Lãnh Mặc Hàn giống như đoàn bóng đen, mạnh mẽ xông lại, đụng ngã đĩa trái cây trong tay của mình, đĩa lập tức vỡ tan, trái cây văng khắp nơi, cô kêu lên một tiếng, ngẩng đầu lên đã thấy Lãnh Mặc Hàn bị thương, dẫn mọi người chạy như bay ra ngoài, cô kinh ngạc suy nghĩ: rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

“Bọn Tào Phó tổng ngồi máy bay trực thăng đã bị rơi rồi! ! Đã xảy ra chuyện! !” Mỹ Linh cũng bị thương chạy theo ở phía sau, chạy thật nhanh về phía trước! !

“Tào. . . . . . . .” Trần Mạn Hồng lời mới vừa dứt, đầu hỗn loạn, lúc này mới phát hiện ra bọn họ nói là chồng của mình, cô nhất thời choáng váng, cả người liền hôn mê bất tỉnh! !

***

Một tiếng sét ùng ùng truyền đến, chiếc Rolls-Royce mới vừa lách mình qua một đường rẽ, một quả đạn pháo, vèo một tiếng từ phía sau hang núi bay thẳng đến, cuối cùng ầm một tiếng, bắn vào mui xe, nham thạch, đá vụn rào rào, khắp nơi nứt ra khe hẹp, rất nhiều đá vụn lập tức ào ào nện thẳng xuống mui xe ! !

Tài xế cảm thấy khiếp sợ, ngẩng đầu lên trong nháy mắt, nhìn qua khe núi thấy xe cẩu nhanh chóng vượt của mình, anh kêu to một tiếng, chân dậm chân ga, cho xe lao đi! !

“A. . . . . ” Tiêu Đồng cảm thấy sợ hãi ngã ở trong ngực Trang Hạo Nhiên, hoảng sợ đến run rẩy! !

Trang Hạo Nhiên lập tức ngưng mặt, hai mắt lóe lên ánh sáng như chim ưng, nhìn cửa hang đang ở phía trước, tay anh đè chặt đầu của Tiêu Đồng, sợi tóc đen nhánh bao phủ ngón tay thon dài của anh! !

Mười hai bóng đen, lập tức từ trong bóng tối xuất hiện, sáu nam sáu nữ mặc quần áo màu đen, chia ra các nơi ở cửa hang, vẻ mặt lộ ra âm trầm lạnh lùng, giống như thần chết nhìn chiếc xe lái tới trước! !

Tài xế hoảng sợ, lập tức dậm chân ga, nhìn người trước mặt ! !

Mười hai nam nữ dáng người vạm vỡ, thẳng tắp, lập tức giơ lên súng lục phi ưng, nhắm ngay chiếc Rolls-Royce trước mặt! !

Trang Hạo Nhiên ngồi ngay vị trí chính giữa, tay vẫn đè chặt đầu Tiêu Đồng đang run rẩy, nương theo ánh đèn phản chiếu trước xe, chỉ chiếu sáng một nửa khuôn mặt anh, một nửa còn lại giống như chim ưng, ngưng tụ quyền vô năng của Thượng đế, Chúa, nhìn chằm chằm mười hai người trước mặt, sắc mặt bọn họ xinh đẹp lạnh lùng, cứng ngắc, nhất là các cô gái, lạnh lẽo giống như điêu khắc, lộ ra vô tình và tàn nhẫn . . . . . .

Điệp Y dựa lưng vào hướng bọn họ, nắm chặt súng lục, xuyên qua hơi thở Trang Hạo Nhiên phát ra, biết tình huống trước mặt, hai tròng mắt của cô nhanh chóng di chuyển, liền lạnh lẽo ra lệnh cho: “Tài xế!”

Tài xế đã sợ đến cả người run rẩy, hai mắt kịch liệt phát ra ánh sáng hoảng sợ, thở dốc, nhìn mười hai nam nữ trước mặt, bọn họ cũng giơ súng lục, giống như thần chết nhắm ngay mình, giống như chỉ cần trong nháy mắt, đạn sẽ đâm vào lồng ngực của mình, vĩnh biệt thế giới này, anh chớp mắt từng hồi, mồ hôi lạnh từ trên trán chảy xuống, tay cầm tay lái, đầu ngón tay cũng đã nhũn ra! !

Trang Hạo Nhiên vẫn rất bình tĩnh ngồi nhìn thẳng phía trước ! !

Điệp Y hơi gặng giọng, gọi: “Tay đua xe! !”

Tài xế vừa nghe ba chữ này, ánh mắt lập tức sáng lên, con ngươi hơi chuyển động, nhìn bóng người bên cạnh! !

Điệp Y lạnh lùng phân tích cho anh, nói: “Chỉ cần bên trong xe Trang tiên sinh không chết! ! Anh cũng không sẽ chết! Cho nên chuyện kế tiếp, anh làm theo lời của tôi! ! Đừng sợ! Anh là tay đua xe, sợ chết cái gì! ? Sợ chết cũng đừng hòng sống! !”

Tài xế nghe nói như vậy, khẽ đảo mắt nhìn mấy đôi nam nữ trước mặt giống như thần chết, vẫn giơ súng lục, họng súng hoàn toàn nhắm về mình, anh thật không tin mình có thể vượt qua cửa ải này!

Trang Hạo Nhiên vẫn bình tĩnh ngồi đó, tay đè chặt đầu Tiêu Đồng, không để cho cô ngẩng đầu nhìn! !

“Bây giờ anh nghe tôi căn dặn! !” Điệp Y nhìn khuôn mặt Trang Hạo Nhiên ngồi, lạnh nhạt nói: “Chỉ cần anh nghe tôi căn dặn, anh có thể có đường sống! Nếu như anh không nghe lời tôi, mọi người cùng chết! !”

Tài xế nghe nói như vậy, lại nuốt cổ họng, muốn nhìn chòng chọc người trước mặt. . . . . .

“Không nên nhìn bọn họ! !” Điệp Y là người chưa bao giờ nói chuyện, hôm nay nói, so với cả đời cô, nói còn nhiều hơn, cô dựa sát vào bên cửa sổ, lại nhanh chóng căn dặn: “Anh xem như trước mặt không có ai! ! Nắm chặt thời gian, nghe tôi căn dặn! ! Nếu không, bọn họ bóp cò, người chết đầu tiên sẽ là anh! ! Bởi vì ở trong xe, chúng tôi đều có võ !”

Tài xế run rẩy, toàn thân đổ mồ hôi lạnh, cả người đều ướt đẫm.

Người đàn ông cầm đầu, vóc dáng vạm vỡ, chặn phần lớn ánh đèn trước xe, giơ súng nhắm ngay tài xế, ngón tay từ từ nhét vào chốt, nhắm ngay đầu tài xế . . . . . .

“Hiện tại. . . . . .” Điệp Y giống như cảm thấy đã đến lúc rồi, lạnh lẽo nói: “Hiện tại từ từ hơi lỏng chân phải của anh, chuẩn bị đặt chân lên chân ga, sau đó tôi bắt đầu đếm số! Đếm tới tiếng thứ ba! Anh mở đèn pha Rolls-Royce, anh lập tức chuyển số năm, dậm chân ga lao đi phía trước! Nghe được chứ?”

Tài xế không dám nhúc nhích, nhưng hai tròng mắt vẫn chớp chớp, run rẩy, a a ừ một tiếng! !

“Tốt! ! Tôi đếm một! !” Điệp Y đã một tay cầm súng, tay đặt ở trên tay cầm cửa xe, sâu kín nói tiếp: “Hai. . . . . .”

Trang Hạo Nhiên khẽ cắn răng, nhìn người trước mặt, hai mắt bắn ánh sáng sắc bén! !

Phía trước, người đàn ông nhắm ngay tài xế, lập tức muốn bóp cò! !

“Ba! ! !” Điệp Y kêu to một tiếng, giống như tia chớp lao ra cửa xe! !

Tài xế lập tức lên mở đèn pha, rọi thẳng người bắn phía trước . . . . . .

Mười hai người lập tức híp mắt nghiêng mặt, tránh ánh đèn pha! !

Chiếc Rolls-Royce ầm một tiếng, như tên bắn xông thẳng lên trước, mười hai người lập tức nhảy ra, Điệp Y nhanh chóng lăn lộn trên mặt đất, nằm trên mặt đất, giơ súng lục lên, nhắm ngay đỉnh núi sắp sửa nứt ra đá vụn, ầm một tiếng, bắn lên, lúc chiếc Rolls-Royce lao ra hang thì đá vụn ào ào rơi mặt đất, chận lại cửa hang . . . . .

“Điệp Y! ! ! !” Trang Hạo Nhiên lập tức quay người lại, nhìn đá vụn ào ào rơi xuống, sắp chận lại cửa hang trong thoáng chốc, Điệp Y nằm ở bên trong hang, liếc mắt nhìn về phía mình, tim của anh chợt đau nhói . . . . . .

“Đi! Tôi không có việc gì! !” Điệp Y lập tức giải quyết hai người lao ra hang động, nhưng thân thể lập tức trúng ba phát đạn, vẫn cắn răng nâng súng lục, bắn đá vụn trên đất, chận cửa hang lại, không để cho Trang Hạo Nhiên có cơ hội quay lại ! ! !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK