Chương 1273: KẾT THÚC (MƯỜI BA)
“Hay cho câu chạm vàng xây ngọc!” Tô Linh lập tức ngẩng mặt bật cười, cách cánh cửa sợi hoa nhìn thấy bóng dáng Trang Hạo Nhiên lộ ra nhiệt tình nhưng có sức uy hiếp mười phần, quả thật người đàn ông này cho dù thân ở bất kỳ nơi nào, mọi người cũng không có cách nào xem nhẹ sức hấp dẫn trí tuệ sắc bén của anh, dường như anh có thể hiểu được qui luật của vạn vật trên đời, giống như việc trên đời tuyệt đối không có khả năng làm khó anh! Nghĩ tới đây, cô càng nở nụ cười, chậm rãi đứng dậy đi quanh sau lưng Đường Khả Hinh, hai tròng mắt sắc bén nhìn tới phía trước, tràn đầy khí thế nói: “Nhưng vợ hứa hôn của cậu cũng là một đường vượt mọi chông gai, mấy phần mưa gió mới đi tới hôm nay, riêng cậu nói chạm vàng xây ngọc, cũng không sánh nổi một chút đăng quang trong cuộc đời cô ấy! Cô ấy là một người tự lập, có thể tự hành động, hiện tại cậu đứng ở bên ngoài cánh cửa sợi hoa, chỉ bằng một chút tình yêu và nhiệt thành không đủ để cho cô ấy làm phượng hoàng niết bàn thiêu đốt cả cuộc đời vì cậu!” (Phượng hoàng niết bàn: trải qua đau khổ và thử thách đau đớn trong lửa đỏ để tái sinh).
Trang Hạo Nhiên đứng ở ngoài cửa, lập tức nở nụ cười nói: “Chị Tô, chị đã nói, vợ hứa hôn của tôi đã từng một mình đứng ở trên sân khấu cao nhất thế giới, tiếp nhận hoan hô và cổ vũ. Đến nay nhớ tới cuộc thi đấu này, cô ấy đã làm cho tất cả mọi người rung động tận đáy lòng, tôi cũng cảm thấy vô cùng tự hào và kích động. Tôi dùng chạm vàng xây ngọc, quả thật khó che khuất hào quang cao ngất của cô ấy. Cái gọi là muôn ngàn yêu thương tức là cô ấy nói một câu, tôi nhất định dốc hết sức lực. Cho dù đường còn dài, tôi cũng chấp nhận vì cô ấy tu luyện trăm ngàn năm. Chỉ cần cô ấy có một chút cô đơn, tôi nhất định tạo ra muôn vàn ngõ không trống vắng. Chỉ cần một chút mộng đẹp của cô ấy, tôi sẽ dốc hết tất cả thành tựu và chuyện xưa của cuộc đời tôi để thành toàn cho cô ấy sáng lạn như ánh sao! Chỉ cần cô ấy nói một câu “Em chấp nhận”, cho dù tôi chỉ uống gió lạnh và sương sớm, cũng cam lòng chịu đựng vất vả!”
Đường Khả Hinh nghe mấy câu này, trong lòng cô nhanh chóng tràn lên vô hạn ấm áp, hai tròng mắt không khỏi đỏ thắm, ngẩng đầu lên nhìn Trang Hạo Nhiên.
Trang Hạo Nhiên cách khung cửa sợi hoa, tâm trạng kích động và sôi trào, nhìn ánh mắt dịu dàng của vợ hứa hôn, lại tràn nước mắt cảm động, nhớ tới lúc mình mới vào nhà giam, cô gái này không xa không rời, lúc đó, cả thế giới giăng đầy mưa rơi, giống như kim cương quý giá, rất thánh khiết và rực rỡ vây quanh cô.
Mọi người nghe nói như vậy, vẻ mặt cũng theo đó rung động, nhất là Đường Chí Long ngồi tại chỗ, nghe Trang Hạo Nhiên có thể nói ra lời chí tình chí nghĩa với con gái, trong lòng ông cũng tràn lên ấm áp, ngẩng đầu lên hơi lộ ra cảm động và hài lòng nhìn con rể tương lai bên ngoài cánh cửa sợi hoa.
Tô Linh lập tức đứng ở bên cánh cửa sợi hoa, che chắn ánh mắt thâm tình của Trang Hạo Nhiên, khuôn mặt lộ ra nụ cười bí ẩn khiêu khích, từng chữ từng chữ nói rõ ràng: “Tổng Giám đốc Trang, hôm nay Tô Linh nghe lời nói của cậu cảm động trời đất, thật sự làm cho tôi vô cùng cảm động, đối với một người phụ nữ, quả thật cho dù chạm vàng xây ngọc cũng không sánh bằng một chút “Tấm lòng”, nhưng cậu muốn đón dâu là con gái cưng của chủ tịch Đường, cho dù tối nay tận dụng mọi thứ để lấy lòng mọi người bên trong như thế nào, nếu như cậu thật sự không có bản lãnh, cũng không vào được cánh cửa này!”
“Đúng vậy!” Ủy viên Trương ngồi ở vị trí chính, đôi tay chống mạnh trên bàn ăn Cửu Long, khuôn mặt nghiêm túc, hai tròng mắt sắc bén, vô cùng khí thế nhìn chính xác bóng dáng bên ngoài cánh cửa sợi hoa, nói thẳng: “Khả Hinh không phải là cô gái bình thường, con bé có phẩm đức cao quý, trí tuệ phi phàm, thân thế bối cảnh khắp mọi mặt đều vô cùng cao quý, cậu không cần nói mấy lời đường mật là có thể lừa dối vượt qua cửa ải! Từ thực lực đến nhân phẩm của cậu đều phải sánh ngang trời đất mới có thể xứng đôi với nó! Nếu hôm nay cậu không vào được cánh cửa này, tôi một mình quyết định, trong vòng ba năm nhà họ Trang không ai được bước vào ngưỡng cửa nhà họ Đường cầu hôn! Nếu là văn bản kiến nghị của Hoàn Cầu tất cả mọi thứ đều không thụ lí!”
Đám người Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ nghe nói như vậy, hoảng sợ đến nói không ra lời! !
Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, cũng có chút căng thẳng nhìn Ủy viên Trương, nói: “Vậy. . . Tài liệu của bộ phận con thì sao?”
Ủy viên Trương hết sức nghiêm túc quay mặt sang nhìn cô, hai tròng mắt sắc bén nói: “Con có cũng không phê duyệt! ! Con không phải là nhân viên Hoàn Cầu sao?”
Ánh mắt của Đường Khả Hinh trừng lớn!
Tô Điềm Thần cũng cười đến hết sức vui vẻ, ông vừa đưa tay nâng ly trà sứ trắng, vừa cười nói: “Chủ ý này rất hay, chúng ta có thể tiết kiệm không ít chuyện.”
Ủy viên Trương nghe ra manh mối, trực tiếp quay mặt sang, nhìn Tô Điềm Thần nói: “Ông nói là chuyện công hay chuyện nhà! ?”
“Dĩ nhiên là chuyện nhà!” Tô Điềm Thần nở nụ cười nói: “Nếu là Hạo Nhiên không vào được, Hoàn Cầu ngã, như vậy xứng với Khả Hinh chỉ có Thụy Kỳ nhà chúng tôi rồi, ngay cả Tổng Giám đốc Tưởng cũng trực tiếp bóp chết!”
“Đúng vậy!” Tô Linh cũng hả hê bật cười nói: “Mặc dù Thụy Kỳ của chúng ta không có khí phách hào hùng như Tổng Giám đốc Trang, có được tài lực và quyền lực hô hoán trời đất, nhưng chỉ bằng vào bối cảnh gia thế cùng y thuật tuyệt vời, bàn tay tài hoa tuyệt đỉnh, còn có phẩm đức cao quý, kết hợp với Khả Hinh thật sự là cực hay!”
“Hạo Nhiên!” Trang Tĩnh Vũ ngồi ở một bên, nhìn những người này đang tung hứng, gần như cũng muốn tranh đoạt hết ba phần thiên hạ, trực tiếp làm ngư ông ngồi hưởng lợi, ông cũng có chút căng thẳng ngẩng đầu lên, nhìn con trai bên ngoài cánh cửa sợi hoa, vội nói: “Hôm nay nếu con vào không được cánh cửa này thì con vĩnh viễn đừng về nhà!”
“Đúng vậy!” Tưởng Vĩ Quốc cũng lo lắng nghiêm túc quay đầu nhìn Trang Hạo Nhiên nói: “Nếu không vào được thì vĩnh viễn cút ra ngoài, đừng xuất hiện ở trước mắt của cha.
“Tôi có thể giúp mọi người giải quyết vấn đề! !” Ủy viên Trương cứng rắn trực tiếp nói: “Chỉ cần mọi người nói một câu, muốn cậu ấy vĩnh viễn biến mất, tôi sẽ làm cho cậu ấy ngay cả hạt bụi cũng không còn!”
Ân Nguyệt Dung nghe nói như vậy, bà cũng lập tức lo lắng đến trán toát mồ hôi lạnh, con trai bị nhốt vào nhà giam hơn nửa tháng, trái tim của bà cũng muốn bị người xé thành mảnh vụn rồi, bà không chịu được lời như thế nữa, bà vội vàng thở dốc, tay nắm khăn lụa, liền nhìn thẳng vào con trai bên ngoài cánh cửa sợi hoa căng thẳng nói: “Con trai! Con còn đứng đó làm gì? Còn không mau nghĩ cách đi vào?”
Trang Ngải Lâm ngồi ở bên cạnh mẹ, cũng hơi có vẻ căng thẳng nhìn em trai.
Trang Hạo Nhiên đứng ở bên ngoài ngưỡng cửa sợi hoa, mặc cho ánh đèn lưu ly huyền ảo ở hai bên Du Long Trường Đình chiếu ra màu sắc tươi đẹp, chiếu rọi lên tây trang màu đen, hai tròng mắt anh lộ ra sắc bén nhìn hoàn cảnh xung quanh hai phía, còn cách khe hở chạm trổ hoa văn liếc nhìn Ủy viên Trương cùng đám người Tô Điềm Thần ở bên trong, thậm chí còn nhìn thấy cha mẹ của mình cùng chị gái, em gái Tuyết Nhi và một số người khác ngồi bên trái. . . Anh vừa giống như cười theo, vừa vụng trộm đưa tay đẩy nhẹ hai cánh cửa, nhưng cánh cửa lại cứng như sắt, cũng không nhúc nhích!
“Tổng Giám đốc Trang!” Tô Linh lập tức xuất hiện trước mặt Trang Hạo Nhiên, vẻ mặt lộ ra bí ẩn nở nụ cười khiêu khích, trước hết vươn tay khẽ ước lượng chùm chìa khóa Cửu Long đồng đặc chế ở trước mặt, cô giống như thưởng thức tác phẩm nghệ thuật của người nào đó, lại chậm rãi nhìn thân rồng và đầu rồng điêu khắc trên ổ khóa đồng, lúc này mới từng chữ từng chữ thong thả nói: “Nếu cánh cửa này thật có thể dễ dàng đi vào như vậy, chúng tôi còn lãng phí nhiều miệng lưỡi như vậy làm gì? Ổ khóa đồng tâm Cửu Long khóa lại cánh cửa này do kỹ sư thiết kế của Hoàn Cầu các vị tốn 3 tháng mới chế tạo thành, bên trong có chín lỗ, hợp với chín chuôi chìa khóa, nếu như một trong chìa khóa đó cắm sai vào lỗ, toàn bộ bánh răng ổ khóa Cửu Long sẽ đóng lại chặt kín! Ngoài tôi ra, tất cả mọi người trong phòng cũng không giúp được cậu!”
Tô Linh nói xong, rất đắc ý giơ chín cái chìa khóa trong tay, đặc biệt lắc kêu rất vang dội cho anh nhìn! !
Trang Hạo Nhiên hơi híp tròng mắt, nhìn chòng chọc chùm chìa khóa bằng đồng trên tay Tô Linh!
Cách!
Tô Linh lập tức thu chùm chìa khóa, cố ý nhìn hai tròng mắt Trang Hạo Nhiên thay đổi khó lường, mình cũng khẽ nhíu mày, lại hơi nặng giọng nói: “Tổng Giám đốc Trang, cậu cũng đừng trách tôi nhẫn tâm! Từ xưa đến nay, chuyện cưới vợ kết hôn đều là do người làm mai mối, vâng lệnh cha mẹ! Ngay cả vương tôn quý tộc thời cổ đại, trước khi chính thức kết hôn cũng không được bước vào khuê phòng phụ nữ, hoặc vượt qua nửa bước, ngay cả muốn gặp được người yêu đến cỡ nào, hoặc thỏa mãn lòng tò mò cũng phải vắt hết óc suy nghĩ, dùng hết mọi biện pháp, nhưng chỉ có thể vượt qua bức màn lụa mỏng cửa sổ liếc trộm một cái! Khả Hinh chúng ta có thân phận cao quý, trước kia không rõ bối cảnh gia thế của mình nên cùng Tổng Giám đốc Trang yêu nhau vui vẻ, để cho cậu có cơ hội, bỏ lỡ một chút lễ nghi lễ tiết! ! Hôm nay, cậu muốn dùng tốt đẹp chân thành, vậy phải theo quy củ! ! Hiện tại trước hết chúng ta không nói “Lễ”! Cũng không nói “Nghi”! Lại càng không nói “Tiết”, chỉ nói một chữ. . .”Thành”!”
Hai tròng mắt Trang Hạo Nhiên lóe lên, nhìn dáng vẻ bí ẩn của Tô Linh, anh khẽ nhếch nụ cười, nhìn cô nói: “Thành?”
Tô Linh sớm có chuẩn bị, không biết từ lúc nào, trong tay nhấc một cây kim nhỏ sắc bén hình dáng giống như ngón tay, nhẹ nhàng giơ ở dưới ánh đèn ngọc lưu ly tươi đẹp, lại nhìn Trang Hạo Nhiên mỉm cười bí ẩn.