Chương 193: CHƠI ĐÙA? 2
Bất kể người bên ngoài bàn tán như thế nào!
Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên nhìn nhau, giống như vẫn là đồng bạn hợp tác nhiều năm, tình nghĩa thâm sâu, không sợ lời đồn đãi, chậm rãi xoay người nhìn mọi người trong đại sảnh triển lãm, tao nhã ngồi xuống, hai người đàn ông xuất sắc, có thiên phú của mình, sáng lập nên giai thoại khách sạn, nhiều năm qua, bọn họ không đàm phán cùng nhau, hôm nay vì một dự án chung mà tiến tới với nhau, rốt cuộc là Long Tranh Hổ Đấu? Hay lập nên kỳ tích một lần nữa?
Hội trường dần dần yên lặng lại, chỉ có âm thanh bấm cameras của ký giả.
Rốt cuộc Trang Hạo Nhiên mỉm cười nhìn toàn trường, lấy thân phận Tổng Giám đốc Tập đoàn Hoàn Cầu, tay cầm Microphone, hướng về phía tất cả mọi người có mặt nói: “Lúc tôi còn nhỏ, từng nghe cha tôi nói đến người ông của tôi và ông Tưởng cùng sáng lập ra Hoàn Cầu, nếu muốn thể hiện một trị giá trị cao nhất của một doanh nghiệp thì nhất định phải hợp tác! ! Trong lúc hợp tác, dùng trí tuệ của rất nhiều người để đạt mục đích chung! ! Mà khách sạn. . . . . . Chính là nơi thể hiện sự hợp tác của nhiều người nhất! Là một người lãnh đạo, nhất là một người lãnh đạo ngành khách sạn, tư tưởng của chúng tôi không thể dừng lại, bởi vì hiện nay lúc thông tin và khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, chỉ cần anh dừng lại, cũng sẽ bị nhanh chóng đào thải! Cho nên khi Tổng Giám đốc Tưởng đưa ra ý tưởng xây dựng khách sạn dưới nước đứng đầu toàn thế giới, tôi cảm thấy hết sức nể phục! Bởi vì có một số người, nếu như cho anh ta cơ hội, anh ta sẽ nắm chặt cơ hội trong tay, thay đổi thế giới này!”
Đèn flash nhanh chóng hướng về phía Tưởng Thiên Lỗi!
Ở dưới khán đài Đường Khả Hinh cũng không nhịn được nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi.
Tưởng Thiên Lỗi chỉ lạnh lùng ngồi tại chỗ im lặng không lên tiếng, nhưng cảm nhận có ánh mắt rất dịu dàng đặc biệt nhìn mình, ánh mắt anh chậm rãi nhìn về phía cô.
Đường Khả Hinh cúi đầu.
Trang Hạo Nhiên nhìn về phía tất cả mọi người tiếp tục phát biểu: “Hôm nay trong sự cạnh tranh khốc liệt, chúng tôi là một tập đoàn khách sạn lớn nhất trên thế giới, tất nhiên muốn phát huy giá trị hợp tác cao nhất! để cho giai thoại Hoàn Cầu tiếp tục lưu truyền! ! Mà muốn cho giai thoại được tiếp tục lưu truyền, không phải là Trang Hạo Nhiên tôi, cũng không phải là Tổng Giám đốc Tưởng mà là từng người hợp tác với Hoàn Cầu! Bất kỳ một cá nhân nào đứng đầu công ty, cũng không thể kéo dài sự phát triển hơn năm mươi năm! Trong lịch sử chưa từng có một người nào! !”
Ánh mắt lạnh lùng của Tưởng Thiên Lỗi chợt lóe lên!
Ánh mắt Trang Hạo Nhiên như chim ưng nhìn về phía tất cả mọi người nói: “Hôm nay tôi dẫn nhân sự ưu tú của Hoàn Cầu trở lại Tập đoàn Á Châu, là vì thực hiện tinh thần hợp tác gây dựng sự nghiệp Hoàn Cầu! ! Từ nay về sau, tôi sẽ đem hết toàn lực cùng Tổng Giám đốc Tưởng xây dựng dự án khách sạn dưới nước, sáng lập nên giai thoại thế giới! Mời các ngành nghề, chính phủ và truyền thông giám sát! Chúng tôi không sợ hãi! Tiếp nhận tất cả thử thách! !”
Toàn trường vang lên tiếng vỗ tay cuồng nhiệt!
Đường Khả Hinh cũng không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn về phía Trang Hạo Nhiên nói xong, hai mắt phát ra ánh sáng mãnh liệt giống như ánh mặt trời, cô đột nhiên không nhịn được nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi. . . . . .
Ở trong tiếng vỗ tay cuồng nhiệt, hai tròng mắt Tưởng Thiên Lỗi thâm thúy đáng sợ!
Lễ chúc mừng trụ sở mới của Hoàn Cầu rốt cuộc hoàn thành!
Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi ở trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt, hai người đồng thời đứng lên, trong từng ánh đèn flash, hai nhà lãnh đạo ngành khách sạn đứng lên, bắt tay nhau.
Tiêu Đồng lập tức chủ trì nghi thức khui rượu sâm banh, Laurence dẫn nữ tiếp tân chậm rãi đi tới, trên cái mâm kia rõ ràng là: sâm banh hồ đào! Thân chai mạ vàng, chỗ lõm vào có thể nhìn thấy được hoa văn hồ đào, lộ ra kí hiệu phong cách hoàng gia, chai sâm banh này là do gia tộc Cat¬ti¬er sản xuất, một dòng tộc duy nhất trên thế giới chuyên sản xuất sâm banh bằng thủ công, từ bình shake truyền thống đến nêm phong đóng chai, thậm chí kí hiệu nêm phong bằng hợp kim, tất cả đều do một nhóm tám người trong gia tộc Cat¬ti¬er hoàn thành, hàng năm trên thế giới vỏn vẹn chỉ có 5000 chai!
Tuy rằng Đường Khả Hinh nhận biết rất nhiều loại rượu, nhưng chưa từng nhìn thấy qua một chai sâm banh quý giá giống như hồ đào, khi nữ tiếp tân cầm chai sâm banh này đi về phía đám người, dưới ánh đèn sáng rực chai sâm banh Hồ đào lóe lên ánh sáng vàng rực chói mắt! !
Tiếng vỗ tay lại vang lên như sấm!
Đường Khả Hinh cũng hưng phấn vỗ tay, bởi vì cô biết tiếp theo sẽ biểu diễn nghi thức khui rượu sâm banh, đây là một nghi thức khui rượu cô thích xem nhất.
Laurence mỉm cười dẫn nữ tiếp tân đi về phía Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi, đầu tiên là cung kính khẽ gật đầu, sau đó thân sĩ đứng trước tháp ly sâm banh, đeo bao tay trắng, trên mặt lộ ra vẻ trang nghiêm và tôn kính, tay nâng chai sâm banh Hồ đào, ở trong không khí hoàn toàn yên tĩnh, tay trái nắm phía dưới cổ chai, miệng chai sâm banh nghiêng 15 độ, tay phải nhẹ nhàng chậm rãi bóc vỏ miệng chai, bóc xong gắn vào trên dây thép nắp chai, ngón cái tay trái kiềm chặt nắp chai, tay phải nhanh chóng cầm khăn ăn, thay thế ngón cái tay trái nắm chặt nắp chai, bàn tay nắm nắp chai. . . . . .
Dịch rượu bên trong chai bắt đầu sôi trào, Laurence có cảm giác nút rượu sắp bắn ra, tức thì dùng tay phải nhanh chóng mở nút rượu!
Phụt một tiếng! ! Nút rượu sâm banh vang lên một tiếng hơi nhỏ, ngay sau đó rơi vào trong lòng bàn tay Laurence!
Toàn trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Đường Khả Hinh cũng hưng phấn vui vẻ vỗ tay, đặt mình vào trong chỗ này, có lẽ không cần hiểu quá nhiều ngôn ngữ, rượu sâm banh chúc mừng, bọt của nó cũng vui tươi tưng bừng, nhiều người thích lắc mạnh sâm banh, sau đó để cho nút rượu bay thẳng ra, bọt bắn ra ngoài, nhưng không biết sau khi bọt khí bắn hết ra ngoài, hương vị rượu sâm banh sẽ giảm đáng kể, cho nên ở một khách sạn tôn trọng truyền thống như thế, Laurence tôn trọng rượu như sinh mạng người như thế, nhất định sẽ bảo vệ mỗi một viên bọt!
Mười hai chuyên gia hầu rượu hoàn thành xong nghi thức khui rượu Hồ đào, cùng đứng ở trước khán đài, cùng một lúc nắm chai sâm banh Laffey năm 2000, xé ra bao bì miệng chai, mở nắp chai, xoay tròn một vòng 360 độ, 12 tiếng ‘phụt’ liên tục vang lên, nút rượu nhẹ bắn ra, rơi vào trong tay chuyên gia hầu rượu, rượu ở trong thân chai màu xanh nhạt nhẹ nhàng sôi lên. . . . . .
Toàn trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm !
Trang Hạo Nhiên mỉm cười lập tức tiến lên, đầu tiên là nhận lấy chai sâm banh Laffey năm 2000, đứng ở trước tháp ly sâm banh, rót dịch rượu trong suốt lấp lánh vào trong ly Tulip cao nhất tháp ly, sau đó rượu tràn ra, giống như dòng suối chậm rãi rơi xuống mỗi ly trong tháp ly. . . . . .
Đường Khả Hinh cũng xem rất hào hứng phấn, cho tới bây giờ cô cũng không có xem qua nghi thức tháp ly sâm banh hoa lệ như vậy, bởi vì khứu giác nhạy bén, đã mãnh liệt ngửi thấy rượu sâm banh Laffey năm 2000, tràn ngập mùi thơm nhiều loại hoa, chỉ ngửi cũng đã tuyệt vời như vậy, uống vào khẳng định càng làm người ta hưng phấn.