Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1014: ĐI khỏi

‘Phòng tổng thống’!

Cả không gian truyền đến tiếng nước chảy phòng tắm, tiếng nước chảy rào rào, một chút hơi nước mờ mờ từ bên trong lượn ra. . . . . .

Trang Hạo Nhiên đứng ở vòi sen ấm áp, đón hơi nước từ trên trút xuống, nhắm mắt lại, hơi thở ra một hơi, mặc cho bọt nước tạo thành từng trận mưa, dọc theo khuôn mặt kiên nghị chảy xuống, thậm chí lướt qua ngọn lửa đỏ thẫm sau bả vai kiên cố, nó theo bắp thịt khêu gợi màu đồng, hấp dẫn, tràn ra hấp dẫn, thỉnh thoảng có thể thấy hình trái tim ở giữa ngọn lửa màu vàng đang cháy hừng hực . . . . . .

Tiếng chuông cửa trong trẻo chợt vang lên.

Trang Hạo Nhiên không có nghe được, chỉ đứng ở vòi sen ấm áp, mặc cho nước nóng quét qua khuôn mặt của mình, giống như đang trầm tư chuyện nào đó, quét qua lồng ngực rắn chắc hấp dẫn, đường cong bắp thịt hết sức rõ ràng, gợi cảm. . . . . . . . .xuôi theo hơi nước mờ mịt.

Tiếng chuông cửa lại vang lên.

Trang Hạo Nhiên mới nghiêng mặt, nhìn màn hình cameras không thấm nước trước vòi sen, giống như đứng một người phụ nữ, anh hơi cau mày, mặc cho dòng nước nóng ào ào chảy xuống, lại đưa tay ướt đẫm, chạm nhẹ màn hình bị hơi nước mờ mịt, lúc này mới nhìn rõ ràng người trong màn hình, hơi cau mày, nhưng tay vẫn đè xuống công tắc điện nước nóng, kéo một cái khăn lông trắng, lau lau tóc ướt đẫm, suy nghĩ tới đã xảy ra chuyện gì! !

Thời gian trôi qua một lúc, Trang Hạo Nhiên mặc áo sơ mi màu đen, quần tây dài đen, cổ áo màu xám tro mở ra, lộ ra làn da hấp dẫn, mái tóc ẩm ướt đi ra phòng thay quần áo, động tác vừa nhanh chóng cầm hộp điều khiển từ xa trên mép giường, mở cửa chính dưới lầu, vừa nhanh chóng đi xuống lầu. . . . . .

Tiêu Đồng căng thẳng đi tới, nhìn Trang Hạo Nhiên gấp gáp nói: “Lão đại, không xong! ! Sở Nhai và Nhã Tuệ cãi nhau!”

Trang Hạo Nhiên sửng sốt dừng ở giữa phòng khách, sững sờ ngẩng đầu, nhìn Tiêu Đồng hỏi: “Có chuyện gì?”

“Chúng tôi cũng không biết, nhưng lúc đuổi theo ra tới, đã thấy Sở Nhai và Nhã Tuệ ầm ĩ chia tay, thậm chí Sở Nhai còn kéo Đông Anh lôi đi, nói để cho cô tối nay uống rượu với anh ấy!” Tiêu Đồng thật sự cực độ phiền lòng, nhìn Trang Hạo Nhiên, nói thẳng: “Lần này dường như thật sự gây gổ rồi !”

Trang Hạo Nhiên tròng mắt hơi híp, nghĩ tới chuyện này.

“Chuyện gì vậy?” Tiêu Đồng lại gấp gáp nhìn Trang Hạo Nhiên.

Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên lộ ra nhàn nhạt, khom người cầm tây trang màu đen bên cạnh mặc vào, vừa thở dốc một hơi, tự mình sửa sang lại cổ áo tây trang, vừa nói: “Trước tiên xử lý cho xong tiệc tối từ thiện tối nay rồi nói sau, cô dâu mới gây gổ, hiện đang nổi nóng, nói gì cũng vô ích, chỉ là Sở Nhai cũng thật là, lúc gây gổ cũng không nên kéo phụ nữ đi, mọi người cũng không ngăn cản cậu ta ?”

Tiêu Đồng nhanh chóng đi tới phía sau anh, vươn tay sửa sang lại cổ áo cho anh, mới oan uổng nói: “Chúng tôi làm sao không có ngăn cản anh ấy chứ? Tô Lạc Hoành cũng chỉ vào mũi của anh ấy mắng rồi, nhưng anh ấy tức giận lôi kéo Đông Anh đi khỏi, Đông Anh muốn buông tay, anh ấy cũng không muốn!”

Cô nói ào ào nói xong, lại khom người cầm một nhung hộp màu đỏ thẫm trên bàn trà, mở ra, rõ ràng là một đóa hoa cài áo tơ tằm màu trắng đen, không chính thống, hình dáng tia chớp, cô thật cẩn thận lấy nó ra, đứng ở trước mặt Trang Hạo Nhiên, thật cẩn thận cài hoa cài áo lên cho anh, mới nói: “Anh cần phải nghĩ cách khuyên nhủ Sở Nhai đi, anh ấy không giống người khác, tức giận sẽ không làm việc, một khi không làm việc, liền muốn tôi tới hoàn thành cho anh ấy !”

Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, không nhịn được cười nhìn Tiêu Đồng, nhân tiện đưa tay gõ đầu của cô một cái, nói: “Nói cho cùng, cô quan tâm mình!”

“Tôi nào có! ?” Tiêu Đồng lập tức bất đắc dĩ ngẩng đầu lên, nhìn Trang Hạo Nhiên, vừa vươn tay chỉnh hoa cài áo cho anh, vừa gấp gáp thúc giục nói: “Đi nhanh đi, bữa tiệc đã bắt đầu một thời gian! !”

“Ừm!” Trang Hạo Nhiên đáp lời, nhưng vẫn quen cầm điện thoại di động trên bàn trà, nhìn biểu hiện điện tới gần 130 cuộc gọi nhỡ, anh đưa mắt nhìn xong, mới nhanh chóng cất vào, đi ra ngoài.

Sảnh tiệc! !

Buổi đấu giá đang diễn ra dầu sôi lửa bỏng, mới vừa rồi con trai nhà họ Lý, dùng sáu mươi triệu để đấu giá được mô hình cung điện gỗ tử đàn, mọi người vỗ tay cuồng nhiệt, đều biết anh lấy mô hình này cũng là muốn làm cho người đẹp vui vẻ, Nhậm Ninh Ninh ngồi ở trên bàn tiệc, nghe nói như thế, cũng chỉ rất bất đắc dĩ nở nụ cười ngọt ngào, nghĩ tới chút nữa mình biểu diễn, cũng không khỏi có chút căng thẳng, đây là lần đầu tiên cô hát tặng tại hiện trường. . . . . .

Phía sau sân khấu ! !

Đường Khả Hinh nóng đến đầu đầy mồ hôi, mệt mỏi, hai bàn tay tê dại, bí mật đội cái mũ của mình, cắn chặt răng bưng chậu bonsai, từng bước từng bước đi lên trên bục ở phía sau, càng bưng, trong lòng càng hận Trang Hạo Nhiên, suy nghĩ tại sao mình lại rất ngu ngốc, chạy đến nơi đây chỉ vì liếc anh một cái, cho rằng anh tức giận, đố kỵ, đau lòng, buồn bã, không ngờ anh có nhiều nữ minh tinh xinh đẹp làm bạn như vậy! Quan trọng nhất là ngay cả bóng dáng của anh, mình cũng không có thấy! !

“Tôi tìm cô bao lâu, thì ra cô ở nơi này!” Chu Lệ Tình nhanh chóng từ phía sau sân khấu nhốn nháo, ôm vai, lạnh lùng đi tới nhìn dáng vẻ Đường Khả Hinh mệt mỏi thở hổn hển, thiếu chút nữa muốn ngồi ở trên chậu cây, cô liền tức giận nói: “Cô còn không mau đẩy chậu cây tới đây cho tôi? Lập tức tới đấu giá chậu bonsai trăm năm, nghe nói Vitas tiên sinh hết sức trúng ý chậu cảnh này!”

Đường Khả Hinh mệt mỏi, tựa vào trên chậu bonsai, nóng đến đầu đầy mồ hôi, cô vừa lau mồ hôi vừa có chút kinh ngạc nói: “Vitas tiên sinh trúng ý chậu cảnh này?”

“Đúng vậy! Chuyện liên quan gì với cô?” Chu Lệ Tình trực tiếp trừng mắt, nhìn dáng vẻ cô, từ trên xuống dưới không có một chỗ nào thuận mắt, nhanh chóng chỉ điểm: “Mau! ! Dời đến nơi đây!”

“À. . . . . .” Đường Khả Hinh mệt mỏi thở hổn hển, vừa ngồi xổm ở bên cạnh chậu cây, vừa cắn răng cố hết sức đẩy chậu cảnh di chuyển, vừa cắn răng nghiến lợi tức giận nói: “Trang Hạo Nhiên đáng chết! !”

Toàn trường bữa tiệc chợt tối xuống, người dẫn chương trình bắt đầu cầm microphone, đứng ở chính giữa sân khấu, dùng giọng nói nhiệt tình và phấn khởi, mời Trang Hạo Nhiên, nhà từ thiện lớn nhất tối nay vào hiện trường! !

Đường Khả Hinh đứng ở phía sau sân khấu, vừa nghe âm thanh này, tròng mắt cô sáng lên, lập tức cũng không quan tâm chậu bonsai, liền đi tới bên chông sau sân khấu, nhìn ra bên ngoài! !

Tiếng vỗ tay cuồng nhiệt vang lên! !

Cửa chính sảnh tiệc lập tức mở ra, ba luồng ánh đèn mãnh liệt lập tức tập trung ở lối vào, Trang Hạo Nhiên mặc tây trang màu đen, cài hoa cài áo trắng đen, cổ áo sơ mi mở ra, theo thói quen anh nở nụ cười rạng rỡ, tác phong hiên ngang, tao nhã mê người, cùng với nhân viên tiếp tân, nhanh chóng đi vào sảnh tiệc, trong tiếng vỗ tay cuồng nhiệt của mọi người, cũng có vẻ có chút ngượng ngùng, ở trong từng trận đèn flash, bắt tay với người tổ chức từ thiện tối nay, lại nở nụ cười nhiệt tình, hi vọng bữa tiệc tối nay, có thể tiến hành thuận lợi trong không khí vui vẻ! !

Sau một hồi cuồng nhiệt bắt tay, sau khi đám phóng viên chụp hình, đứng hơi lâu, mới tách ra trở lại vị trí bàn tiệc của mình.

Đường Khả Hinh núp ở phía sau sân khấu, rốt cuộc nhìn thấy Trang Hạo Nhiên vẫn như thường ngày, hấp dẫn nở nụ cười bắt tay với người, thậm chí xoay người ngồi ở bên cạnh Tưởng Thiên Lỗi, buông lỏng cúc áo tây trang, cũng có vẻ nhẹ nhàng phong độ, khí phách, cô thật tức giận đến choáng váng đầu, cắn răng nghiến lợi nghĩ: tên đáng chết này, còn lại thời gian về nhà tắm, thay quần áo, làm cho đẹp trai như vậy, vẫn không có thời gian nhận điện thoại của em ! Thiệt thòi cho em. . . . . Lại còn lãng phí thời gian tới thăm anh! !”

Cô nói xong, vẻ mặt hung hăng tức giận, mở nắp sau điện thoại, run rẩy tắt điện, rút sim điện thoại, bẻ gãy lìa sim điện thoại, mới cắn răng nghiến lợi tức, giận nói: “Chị chính là muốn đấu với anh xem, ai hung ác hơn ai! ! Em lập tức đi khỏi, ai quan tâm anh cùng mấy ảnh hậu khiêu vũ, ca hát! Đáng chết!”

Cô nói dứt lời, liền đá mạnh chậu bonsai một cái, vẻ mặt tức giận xoay người, muốn đi ra ngoài. . . . . .

“Tiếp theo, xin mời ảnh hậu hàng đầu của chúng ta, Hạ Tuyết! Cám ơn cô thu xếp lịch trình bận rộn tới tham dự buổi tiệc từ thiện tối nay của chúng tôi!” Người dẫn chương trình nói xong, trong tay lại cầm microphone, nhiệt liệt hưng phấn kêu lên.

Đường Khả Hinh vừa tức giận đội mũ xong, cất điện thoại di động màu trắng vào trong túi, chuẩn bị đi ra ngoài, nhưng không khỏi cảm thấy ánh đèn toàn trường chợt toàn bộ tập trung ở lối ra vào bữa tiệc, cô tức giận nhắc mí mắt, liếc một cái. . . . . .

Cửa chính sảnh tiệc lại lập tức mở ra, một cô gái mặc váy yếm dài màu đen cột dây, hấp dẫn quyến rũ động lòng người, tóc xoăn quyến rũ đến eo, đứng ở lối vào, đang hé mở đôi môi đỏ mọng như ngọn lửa, cô nhìn mọi người lộ ra dáng dấp nữ vương, khẽ nở nụ cười, lúc cất bước đi tới, lập tức hấp dẫn ánh mắt tân khách toàn trường, từng trận mùi hương đặc biệt, giống như mê hoặc tâm trí con người, làm cho người ta không thể dời mắt. . . . . .

Tiếng vỗ tay từng trận cuồng nhiệt vang lên.

Hạ Tuyết cũng vén nhẹ đuôi váy, vừa đi vào bên trong, vừa hơi nhìn mọi người chào hỏi, cô là nữ diễn viên Trung Quốc duy nhất đã từng quét ngang các giải thưởng lớn của thế giới, cô là nữ diễn viên xứng đáng được thế giới mong đợi, cô là bà Hàn của Tập đoàn Hàn thị, cô càng là tình yêu duy nhất trong đời của Tổng Thống Pháp Daniel, trên người cô tụ tập ngàn vạn cưng chiều, mang theo hào quang không thể thay thế, cất bước đi tới phía trước. . . . . .

Chỗ cô đi qua, tất cả minh tinh đều phai màu, bao gồm ảnh hậu mới! !

Con ngươi của Đường Khả Hinh lại sắp rớt ra, cả người nắm chặt cái khung théo phía sau sân khấu, nhìn Hạ Tuyết xinh đẹp động lòng người đi về phía chỗ ngồi hàng đầu, mình không có điếc tai, mới vừa rồi người dẫn chương trình gọi là cô . . . . . . Hạ Tuyết! ! ! ! Mà Hàn Văn Kiệt, người con thứ ba của nhà họ Hàn  lập tức hết sức thân sĩ đứng lên, đỡ chị dâu của anh đi tới chỗ ngồi hàng phía trước, Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên đã hết sức cung kính đứng lên, đi tới cô . . . . . .

Tư thái này, quả thật chỉ có Hạ Tuyết mới có tư cách hưởng thụ vinh hạnh đặc biệt này! !

Khung thép bị nắm thật chặt! !

Cả khuôn mặt Đường Khả Hinh vặn vẹo trước sau trái phải, nhìn bóng dáng tiêu hồn và khuôn mặt tuyệt mỹ của Hạ Tuyết, cùng ánh sáng lấp lánh muôn ngàn cưng chiều trên người, trái tim của cô lộp bộp lạnh lẽo, giống như hột đào, vỡ nát, nhớ lại lúc nảy, mình ở bên ngoài vụng về giả vờ người siêu cấp ái mộ cô, cô thật hận mình không thể là một con muỗi để cho người ta đập chết đi cho xong ! ! Mất mặt chết rồi! ! Cô lập tức giống như trên ổ kiến lửa, trên trán, mặt đều là mồ hôi, không ngừng suy nghĩ lại mới vừa rồi mình có nói lời gì không khéo léo hay không, đôi mắt to của cô đảo trái đảo phải, liền nghĩ tới lúc nảy mình còn mắng con bé Hi Văn chết tiệt, trái tim của cô chợt lạnh, cả khuôn mặt nhăn thành một nắm, thẹn thùng đến lỗ tai cũng đỏ bừng, lập tức nghĩ cách muốn đi khỏi. . . . . .

“Cô đi đâu đó?” Chu Lệ Thiến lập tức nắm chặt cái mũ màu trắng của cô, một phát kéo cô trở lại, tức giận nói: “Lập tức mang chậu bonsai cho tôi, mọi người đều đang bận rộn, cô lại muốn lười biếng! ?”

“Ôi, đừng kéo đừng kéo! !” Đường Khả Hinh bị người kéo quần áo ở phía sau, cô vội vã gấp gáp nhăn mặt, cầu xin tha thứ nói: “Tôi mang là được! ! Cô đừng kéo! Tôi lập tức mang đi! !”.

“Còn dám lười biếng, tôi sẽ vặn lỗ tai cô xuống! !” Vẻ mặt Chu Lệ Tình tức giận lạnh lùng, ôm vai nhìn Đường Khả Hinh!

Đường Khả Hinh gấp đến độ chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, tiểu quỷ nhát gan này, sau khi “Chào” xong, nhanh chóng đẩy chậu bonsai tới phía trước, cố gắng đẩy, đẩy nhanh một chút, mình sẽ dong ngựa chạy trốn! !

Bên ngoài sảnh tiệc! !

Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên cùng phong độ nghiêm nghị đứng lên, cùng tao nhã cung kính cài cúc áo tây trang, nở nụ cười, cùng đi về phía Hạ Tuyết. . . . . .

Hạ Tuyết cũng được Hàn Văn Kiệt nâng đở, nở nụ cười đi về phía Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên, khi cô ngước khuôn mặt xinh đẹp động lòng người, ngẩng đầu nhìn thấy hai người đàn ông phong độ nhanh nhẹn phía trước, trong đầu lập tức nhớ tới lời của Đường Khả Hinh mới vừa nói với mình về hai người bọn họ, mặt của cô không nhịn được, phốc một tiếng, cúi đầu hết sức buồn cười bật cười!

“. . . . . . .” Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên lập tức hơi bối rối nhìn cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK