Mục lục
Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1126: CON RỂ

Văn phòng Tổng Giám đốc! !
Tưởng Thiên Lỗi đang ngồi ở trước bàn làm việc, cúi đầu chăm chú phê duyệt tài liệu, thuận tiện kiểm tra ba địa điểm tổ chức thi đấu chuyên gia hầu rượu một lần nữa, mới vừa rồi Chủ tịch Hiệp hội rượu đỏ và Chủ tịch Hiệp hội chuyên gia hầu rượu đã qua, nói tới chuyện ba ngày sau thi đấu, bởi vì trong đó có liên quan đến việc nếm thử rượu, địa điểm thi đấu đều phải cách xa mùi hương mãnh liệt, ví dụ như vườn hoa to như vậy, cũng phải tiến hành xây dựng trong vòng ba ngày, ngày đó khách quý tới xem thi đấu, cũng hơn 3000 người, trong đó bao gồm chuyên gia bình luận xuất sắc nhất trên toàn thế giới, thành viên hiệp hội rượu đỏ trong nước, còn có vô số chuyên gia hầu rượu, bộ phận ẩm thực phục vụ khách quý chờ xem thi đấu…
Anh hai mắt chậm rãi di chuyển lên tất cả tin tức và tài liệu, ngón tay nhẹ điểm trên trang tài liệu, lại lật xem…
Lúc này tiếng gõ cửa vang lên.
“Vào đi …” Tưởng Thiên Lỗi vừa đáp, vừa tiếp tục lật xem tài liệu.
Đám người Trần Tuấn Nam, Thẩm Quân Dụ, Tiếu Nại, chậm rãi đẩy cửa ra, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi đang ngồi nghiêm nghị, ngượng ngùng đi vào…
Tưởng Thiên Lỗi lại xem mấy trang nội dung thi đấu chuyên gia hầu rượu, lại cảm giác xung quanh không có tiếng động, liền hơi nghi ngờ ngẩng đầu lên, nhìn mấy Phó tổng ngoài cửa, anh lập tức nhíu chặt lông mày, ngạc nhiên nói: “Tại sao mọi người lại ở chỗ này? Không phải đi đến chỗ ông chủ Chu thảo luận hợp đồng sao?”
Trần Tuấn Nam có chút bất đắc dĩ nhìn Tưởng Thiên Lỗi, vừa đi vào, vừa xin lỗi nói: “Xin lỗi, Tổng Giám đốc. Lúc chúng ta đến, bị người ngăn lại, đang muốn đi đường vòng, không ngờ bị Tổng Giám đốc Trang tiến vào trước một bước…”
Trái tim, chợt bị người nện một búa! !
Ầm! ! !
Tay của Tưởng Thiên Lỗi lập tức gom tài liệu ở gần, nện mạnh ở trên bàn làm việc, ngẩng đầu lên, mang theo vài phần tức giận và gấp gáp nhìn bọn họ, khiếp sợ tức giận kêu lên: “Mọi người để Trang Hạo Nhiên đi vào trước, còn vọng tưởng có thể bắt được mảnh đất kia nữa! ? Cậu ấy là người nào, mọi người không biết sao?”
Trần Tuấn Nam nghe vậy, mấy người cũng hết sức bóp cổ tay, cúi đầu, thở dài! !
Buổi chiều! !
Bữa tiệc tiếp tục! !
Trang Hạo Nhiên cùng Chu Trường Dũng ngồi chung ở vị trí đầu, trong tiếng hô hoán của các thôn dân, liên tục cầm từng ly rượu “Kim Ngọc Mãn Đường”, ngẩng mặt uống, đều cảm thán cuộc sống có thể thưởng thức rượu như vậy, thật sự là một vui thú lớn, nhất là Chu Trường Dũng, chăm chú nhìn Trang Hạo Nhiên, từ nảy đến hiện tại mấy chục ly xuống bụng, không ngờ mặt không đổi sắc, vẫn giữ khí phách và phong độ, liền hết sức thưởng thức và cảm thán cười rộ lên, nói: “Tổng Giám đốc Trang! Nhìn cậu trẻ tuổi, không ngờ tửu lượng tốt như vậy? !”
Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, lập tức nâng mặt cười to, nhìn Chu Trường Dũng, mình cũng sảng khoái thẳng thắn nói: “Chu tiên sinh, ông khách sáo! Phải biết không có rượu là không thành tiệc! Những người làm ăn giống chúng ta, làm chuyện gì, quen biết người nào, có quyết định gì lớn, cũng có lúc do dự không tiến tới ! ! Nếu đến giai đoạn này, luôn mượn một chút rượu để trợ hứng, mới có một chút kiến thức và can đảm! ! Ngược lại, tôi xem Chu tiên sinh, ông từng ly xuống bụng, tuyệt không do dự, cũng biết ông suy nghĩ kế sách! ! Những người trẻ tuổi chúng tôi không thể bì nổi ! !”
“Ha ha ha ha ha…” Chu Trường Dũng lại vui vẻ bật cười to, nói: “Người thôn quê chúng tôi, quả thật không chú ý đến chuyện buôn bán, nhìn rượu ba phần, nhìn người mười phần ! Hôm nay tửu lượng và rượu phẩm của Tổng Giám đốc Trang, lão Chu tôi đây vô cùng thán phục! Cậu thật là làm cho tôi mở mang kiến thức! ! Đến đây đến đây! ! Uống nào !”
“Mọi việc chúng ta dựa vào sự vui vẻ ! !” Trang Hạo Nhiên lại nâng ly cụng với Chu Trường Dũng, mới nở nụ cười nói: “Làm ăn sảng khoái nhất chính là vừa có thể hợp tác, vừa có thể kết giao bạn bè! !”
“Đúng vậy! ! Chính là đạo lý này! Lời này hợp ý tôi! Sảng khoái! !” Chu Trường Dũng không nói hai lời, cụng ly với Trang Hạo Nhiên, hai người cùng nhau ở trước mặt của các ông chú, bác trong thôn uống cạn ly rượu này! !
“Nếu ông Chu thích như vậy! ! Không bằng thừa dịp này, nói ra chuyện kết hôn ! Cũng không biết người anh em này có gia đình rồi chưa ! !” Có một ông chú ngồi ở trên bàn tiệc, đưa ra nói đùa.
Tiểu Nhu trợn to mắt, nghe nói như vậy, giật mình không nhẹ, kêu lên, ngẩng mặt vội vàng kêu: “Mọi người không nên nói lung tung! Tổng Giám đốc chúng tôi đã có vợ hứa hôn!”
Lời này vừa nói ra, tất cả đám thôn dân đều cảm thấy thất vọng nhìn Trang Hạo Nhiên. . . .
Lãnh Mặc Hàn ngồi ở một bên, hai mắt lóe lên, không lên tiếng.
Trang Hạo Nhiên nghiêng mặt liếc mắt nhìn Đường Khả Hinh đang dịu dàng xấu hổ, mình cũng có chút ngượng ngùng cúi đầu cười, ngẩng đầu lên nhìn những người già và Chu Trường Dũng phóng khoáng nói: “Nhờ tất cả các vị chú bác ưu ái! Hạo Nhiên đã đã có đối tượng trong lòng! ! Nhưng Tiểu Nhu là nhân viên hết sức ưu tú của khách sạn chúng tôi, tấm lòng đặc biệt tốt, vừa hiền lành và quan tâm người, tôi hết sức thưởng thức cô ấy! Nhất là vì bạn bè luôn tràn đầy nhiệt huyết! ! Hôm nay uống ly rượu này với ông Chu, tương lai chuyện của cô ấy chính là chuyện của tôi! Mặc kệ nhà họ Chu thích thanh niên tài giỏi thế nào, tôi nhất định sẽ lưu ý! !”
“Ha ha ha ha ha…” Chu Trường Dũng lập tức vui vẻ, lại ngẩng mặt cười lớn, nhìn Trang Hạo Nhiên, hả hê nói: “Cho nên tôi nói Tổng Giám đốc Trang là người sảng khoái! Không giống một số người trẻ tuổi, làm chuyện gì cũng nhăn nhăn nhó nhó, không ra làm sao cả ! ! Quá mức khiêm tốn, cũng không có khí phách này! ! Đàn ông chính là phải tự nhiên và sảng khoái! Đứa con gái nhà tôi lòng dạ đơn giản, mặc dù ngây ngô, nhưng vẫn là đứa bé thật tốt! Nhưng chuyện hôn nhân, chúng ta không nói trước được ! Tất cả đều do duyên phận! !”
“Đúng vậy! ! Trên bàn rượu, chúng ta không tán gẫu tình cảm trai gái! ! Đến đây! Uống đi!” Trang Hạo Nhiên lại gọi Tiêu Đồng đưa qua một ly rượu, cũng cụng ly với ông Chu, lại vài ly vào bụng, tòa Kim Tự Tháp này, từng tầng hạ xuống, vẫn hạ tới tầng thấp nhất, còn lại 38 ly! ! Nhưng hai người đàn ông, đối mặt với rượu mạnh như thế, sắc mặt vẫn không đổi như thế, làm cho tất cả mọi người trong thôn rối rít cảm thán.
Lãnh Mặc Hàn lại ngồi ở một bên, bởi vì uống vào được 3 ly, cả người có chút choáng váng mơ hồ, bởi vì nhiều năm qua huấn luyện nghiêm khắc, cho nên lúc anh có thể tránh rượu cồn, cũng tuyệt đối không đụng tới ! ! Chỉ là một mình ngồi ở chỗ đó, nhàn nhạt không nói lời nào, nhưng người hiểu rượu, nhìn thấy hai tròng mắt anh hiện lên ánh sáng rối loạn cũng biết anh say! ! Ánh mắt Chu Trường Dũng càng sắc bén, nhìn Lãnh Mặc Hàn ngồi ở bên cạnh, dáng vẻ trầm trầm yên lặng, không nhịn được cười, cao giọng gọi: “Lãnh Phó tổng! ! ! !”
Trang Hạo Nhiên nghe tiếng gọi như thế, mới vừa muốn cầm ly rượu uống vào miệng, cũng dừng lại, hơi nghiêng mặt nhìn Lãnh Mặc Hàn…
Lãnh Mặc Hàn nghe Chu Trường Dũng gọi mình, lập tức hơi nở nụ cười, cung kính gật đầu, đáp: “Ông Chu.”
Tiểu Nhu ngồi ở bên cạnh đám người Nhã Tuệ, nhìn dáng vẻ Lãnh Mặc Hàn đẹp trai lạnh lùng nhưng vẫn có chút mơ hồ, trong lòng căng thẳng, không biết nên làm sao?
“Tửu lượng như thế này không được đâu..? Tôi xem mấy Phó tổng uống hai ly, mặc dù choáng váng một chút, nhưng bây giờ đều không có việc rồi !” dáng vẻ Chu Trường Dũng hào sảng, mỉm cười nhìn anh chăm chú ! !
Lãnh Mặc Hàn thật sự xin lỗi cười nhạt, nói: “Xin lỗi, ông Chu. Tôi thật sự say không chịu nổi.”
Trang Hạo Nhiên lập tức nhìn ông Chu, giải thích cười nói: “Phó tổng này của tôi là người thẳng thắn, nhưng năng lực làm việc cực mạnh ! Gần đây bởi vì nhiều chuyện, thân thể có vài chỗ bị thương, hơn nữa bình thường không uống rượu, cho nên hôm nay có chút say không chịu nổi. Ông Chu, ông thứ lỗi cho!”
“Ôi !” Chu Trường Dũng lại phóng khoáng lắc đầu, lơ đãng nhìn dáng vẻ Lãnh Mặc Hàn, cũng trầm trầm phì cười nói: “Uống rượu có uống thì tốt! ! Không uống được cũng không hề gì! ! Tôi xem vị Phó tổng này, dáng vẻ hiên ngang, tràn đầy khí thế, cũng là một người không tầm thường! Rồng sinh ra chín đứa con, nào có đứa nào cũng giống nhau như đúc? Không dính tới rượu cũng tốt! Đầu óc bình tĩnh, là một người cẩn thật ! ! Tiểu Nhu, đỡ vị Phó tổng này lên lầu nghỉ ngơi một chút, để cho mẹ con chuẩn bị một ly trà sâm! ! Nhớ kỹ, phải nóng đấy! Chiêu đãi khách thật tốt.”
“À… Ồ!” Tiểu Nhu nghe lời của cha, lập tức đỏ mặt đứng lên, ở trong tiếng ồ của mọi người trong thôn, đi tới bên cạnh Lãnh Mặc Hàn, cúi đầu, có chút ngượng ngùng và xấu hổ nhìn anh, đôi tay rũ nhẹ, ngón tay khẽ nhúc nhích, không biết nên đỡ hay không đỡ, chỉ ấp úng nói từng chữ, từng chữ: “Lãnh Phó tổng… Anh đi theo tôi . . . . . Tôi dẫn anh đi nghỉ ngơi một chút…”
Lãnh Mặc Hàn ngồi ở một bên, trầm mặt do dự.
“Đi đi…” Trang Hạo Nhiên thúc giục, nhìn anh cười nói: “Nghỉ ngơi một chút, ra ngay! ! Ông Chu không chỉ muốn biết khả năng uống rượu của mọi người ! ! Mà còn nhiều chuyện khác ! !”
“Ha ha ha ha ha…” Chu Trường Dũng nghe xong lời này, lại nâng rượu lên cụng ly với Trang Hạo Nhiên, nói: “Tổng Giám đốc Trang quả thật hợp ý tôi! ! ! ! Chúng ta uống tiếp ! !”
Mọi người hăng hái khuấy động, nhao nhao nâng ly uống rượu! !
Lãnh Mặc Hàn ngồi ở trong đám người náo nhiệt, thật cảm giác mình đầu choáng váng, nhìn đám người Tô Lạc Hoành và Lâm Sở Nhai cũng rối rít nhìn về phía mình chớp mắt, anh không thể làm gì khác hơn, im lặng đôi tay chống nhẹ mặt bàn, chậm rãi đứng lên, đôi bàn tay nhỏ bé khéo léo nắm nhẹ cánh tay của mình, tròng mắt anh hơi xoay tròn, quay mặt sang nhìn Tiểu Nhu ở trước mặt…
Tiểu Nhu có chút ngượng ngùng và xấu hổ cúi đầu, nhưng đôi tay vẫn nắm nhẹ cánh tay của anh.
Lãnh Mặc Hàn nhàn nhạt nhìn cô, do dự một lúc, cảm giác nhức đầu hôn mê, liền để mặc cho Tiểu Nhu níu lấy mình đi vào trong sân…
“Rốt cuộc người nào mới là con rể vậy? Chúng ta đều nhìn hồ đồ!” Rất nhiều ông già, nhìn cảnh tượng này, rối rít cười lớn! !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK