Chương 547: ĐÔI VỢ CHỒNG THẦN TIÊN
“Ầm . . . . . . ”
Đường Khả Hinh ầm một tiếng, đẩy cửa phòng ra, nhào tới trước bàn đọc sách, kéo hộc tủ ra, từ bên trong ôm ra một cái hộp nhỏ, soét soét soét… lấy tiền bản anh, nhân dân tệ ở bên trong, còn có một số tiền đô la mấy ngày nay đổi với Niky, rất căng thẳng, ngón trỏ dính nước miếng đếm, hai mắt vội vàng rũ xuống, miệng không ngừng lẩm bẩm, kêu: “100, 200, 300. . . . . .”
Cô thật căng thẳng nhìn hai tờ pound, còn gom tiền nhân dân tệ, đô la tính hết, còn thiếu hai trăm đồng! !
Đường Khả Hinh lập tức ôm một đống tiền, ngồi ở trên tủ, hai mắt vội vàng nhấp nháy, nghĩ tới đôi giày múa kia, lại nhớ tới Trang Hạo Nhiên mới vừa nhìn thấy Giai Giai thì đầu như bị lừa đá, lấy sữa, móc túi tiền ra rất nhanh! Người nào không biết anh có tiền? Lần trước cũng thế, Cố Di mua một sợi dây chuyền ba chục triệu, cho cũng không chớp mắt ! ! Người này không biết xấu hổ, chỉ biết đưa tiền cho phụ nữ, lại không thấy anh giúp em? Anh mua cho em đôi giày kia, em bán thân cho anh cũng được! ! Trang Hạo Nhiên ghê tởm ! ! !
Cô vừa hung hăng nguyền rủa người đàn ông xấu xa kia, ngón tay vừa dính nước miếng, lại đếm tiền, nghĩ tới hầu rượu gần kết thúc, mình cũng có thể đi mua đôi giày kia, ha ha ha, chúng ta không trông cậy vào những người đàn ông xấu xa kia! !
Tiếng gõ cửa vang lên.
Đường Khả Hinh mở cửa, thấy Niky nhắc nhỡ sắp buôn bán, cô liền cười nói: “Tốt! Tới ngay!”
Hôm nay ánh nắng mặt trời rực rỡ, sáng lạn chiếu xuống, trong mặt cỏ xanh xanh, hoa hồng đỏ tươi, diễm lệ ướt át, giọt sương lấp lánh trong suốt, theo gió ngọt ngào, hơi lay động, hết sức tao nhã quyến rũ.
Phòng ăn Bách Hợp buôn bán hết sức tốt, người Anh thật sự quá yêu ánh mặt trời, khó được thời tiết tốt, tất cả mọi người rối rít ngồi ở bàn ăn ngoài trời, nở nụ cười thưởng thức món ăn ngon.
Lúc Đường Khả Hinh chạy tới chạy lui với khách và hầm rượu, trong lòng suy nghĩ còn có mấy ngày nữa cuộc thi đấu sẽ kết thúc, nhất định phải hoàn thành công việc thật tốt.
Vào buổi trưa, bắt đầu ảo thuật.
Niky mới mời tới bartender, ở trên sân cỏ ngoài trời, bắt đầu ở trước mặt khách khứa biểu diễn điều chế cocktail “Rose Queen” mới nghiên cứu với Ellen, trong ngọn lửa điều chế rượu có màu sắc giống như hoa hồng, đây là biểu diễn khách quen thích nhất, sau đó còn có quản lý phòng ăn Bruce biểu diễn ảo thuật cho mọi người, quý ông người Anh hơn 50 tuổi bị làm khó, bị Đường Khả Hinh ép buộc mình tự đi học mấy trò ảo thuật, lúc ban đầu ông ta vẫn hết sức kháng cự, sau đó nhận được tiếng vỗ tay càng ngày càng nhiều, ông ta bắt đầu thích thứ này.
Lửa mạnh ở giữa bàn ăn bay lên, thực khách rối rít vỗ tay nở nụ cười, bên trong “Rose Queen” tăng thêm rượu nho đỏ, cũng chỉ là một trong những thức uống thực khách thích nhất.
Đường Khả Hinh đứng ở hành lang phòng ăn, nhìn bartender ném ba ly rượu lên không trung, cuối cùng xảo diệu rơi vào trong tay, lại đem rượu đỏ tươi trút vào trong cái ly Cocktail cao cổ, Sophie và Joey lập tức nở nụ cười tiến lên, đem cánh đuôi phụng màu vàng kim trang trí ở miệng ly, sau đó nhanh chóng đặt lên khay, bưng tới các vị khách. . . . . .
Tiếng vỗ tay lại nhiệt liệt vang lên.
Đường Khả Hinh cũng vui vẻ vỗ tay.
“Có khách đến!” Đột nhiên phía trước truyền đến tiếng hô.
Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu, nhìn thấy Trang Hạo Nhiên và Giai Giai hai người dẫn đầu, dẫn mấy người đàn ông người Anh tuổi chừng hơn hai mươi, dịu dàng tao nhã, vô cùng phong độ vô cùng lịch sự vừa nói cười đi dọc theo Cây cầu nhỏ đi tới, cô hơi ngẩn ngơ, sau đó đi qua con đường nhỏ màu trắng, đi tới trước mặt bọn họ, có chút vui vẻ cười nói: “Tổng Giám đốc, anh. . . . . .”
“Khả Hinh?” Giai Giai đã đổi lại áo len màu trắng lộ vai, váy ngắn màu đen, mang ủng ngắn màu đen, mái tóc dài cá tính bay bay, đi tới trước Đường Khả Hinh, mỉm cười nói: “Chúng tôi cũng nghe nói, phòng ăn của mọi người tới một vị đầu bếp thiên tài, thậm chí buổi trưa còn có biểu diễn ảo thuật hết sức đặc sắc, dẫn theo mấy người bạn bè thân của chúng tôi đến nếm thử thức ăn ngon tại phòng ăn của mọi người một chút.”
Đường Khả Hinh liếc mắt nhìn Trang Hạo Nhiên đang im lặng nhìn mình mỉm cười, lập tức cười nói: “Thật sự rất hoan nghênh ghé thăm! Mời vào trong !”
“A . . . . . . . ” Niky vừa nhìn thấy Trang Hạo Nhiên, lập tức cảm giác mất hồn kêu lên, liền ném khay chạy vào phòng ăn.
Trang Hạo Nhiên đứng tại chỗ, bị cô làm giật mình, ngay sau đó cùng mấy người bạn nở nụ cười, nói: “Tôi thật sự quá đẹp trai rồi!”
Đường Khả Hinh bất đắc dĩ bật cười, dẫn bọn người Giai Giai đi về phía vị trí bàn ăn gần bàn ảo thuật nhất, bảo Sophie và Gordon kéo ghế ra cho bọn họ, sau đó mời bọn họ ngồi, Trang Hạo Nhiên và Giai Giai hai người giống như ban đầu không có chia tay, đến ngồi gần ở chung một chỗ, anh vừa mở khăn ăn trắng tinh cho Giai Giai, mới ngẩng đầu lên nhìn Đường Khả Hinh, cười nói: “Lúc nảy trở về thế nào? Chạy về?”
“Bay trở về.” Đường Khả Hinh nở nụ cười, tự mình đưa thực đơn món ăn và menu rượu cho tất cả thực khách.
Trang Hạo Nhiên im lặng nhìn cô một cái.
“Nghe nói đầu bếp phòng ăn của các vụ làm món Mexico thật ngon.” Giai Giai tựa vào bên cạnh Trang Hạo Nhiên, ngẩng đầu lên nhìn Đường Khả Hinh có chút tò mò cười hỏi.
“Đúng vậy.” Đường Khả Hinh lập tức chuyên nghiệp giới thiệu với Giai Giai, nói: “Đầu bếp Ellen của chúng tôi đã từng là đầu bếp của hoàng thất, kỹ thuật nấu nướng hạng nhất, hơn nữa đưa tư tưởng rất hoàn mỹ thể hiện ở bên trong món ăn, mang cho tất cả thực khách hưởng thụ khứu giác khác nhau.”
“Hả?” Giai Giai nhìn cô, lập tức nở nụ cười nói: “Vậy chúng tôi cũng muốn nếm thử một chút, có món gì ngon giới thiệu không?”
Cô nói vừa dứt, Trang Hạo Nhiên cùng mấy người bạn lập tức đều nhìn cô.
Đường Khả Hinh lập tức lưu loát thiệu cùng mọi người, nói: “Không bằng nếm thử một chút món beefsteak nướng anh ấy mới nhất nghiên cứu ra, như thế nào? Món ăn này rất kì diệu, tôi tạm thời giữ bí mật.”
Mọi người vừa nghe xong thì càng có hứng thú, tất cả đều nở nụ cười gật đầu.
Trang Hạo Nhiên mỉm cười nhìn Đường Khả Hinh, nói: “Em nói xem, nếu như chúng tôi không hài lòng thì sao? Em chịu trách nhiệm?”
“Mọi người không hài lòng, chúng tôi cũng phụ trách bồi thường, chỉ anh là không được.” Đường Khả Hinh tự mình nhận lấy nước chanh Sophie bưng tới, đưa đến trước mặt tất cả các vị khách, lễ phép cười nói.
“Tại sao?” Trang Hạo Nhiên vẫy khăn ăn, khẽ mở ở trước bàn, mới nở nụ cười hỏi.
“Bởi vì anh là ông chủ, cho nên anh phải chịu trách nhiệm hoàn toàn.” Đường Khả Hinh không khách khí cười nói.
Trang Hạo Nhiên cười ha ha, nhìn về phía bạn bè nói: “Look my baby” (nhìn xem bảo bối của tôi đấy!).
Tất cả bạn bè đều bật cười, Giai Giai càng thêm quan tâm xoay người, vươn tay nắm nhẹ bàn tay nhỏ bé của Đường Khả Hinh, nhìn cô mỉm cười nói: “Khả Hinh, cô không nên trách Hạo Nhiên, anh ấy nói chuyện rất đáng ghét như vậy!”
“Tôi biết rõ!” Đường Khả Hinh cố ý nói hết lời, lập tức bưng bánh mì nhỏ như ngón tay phòng ăn chuẩn bị cho khách, đặt ở giữa đóa hoa Bách Hợp.
Giai Giai nhìn bày trí hết sức nghệ thuật, nhất là hoa Bách Hợp mở ra có bánh mì bằng ngón cái, có chút cảm thán cười nói: “Thiết kế này. . . . . .”
“Tôi và Ellen cùng nhau nghĩ.” Đường Khả Hinh đứng ở một bên, mỉm cười nói.
Giai Giai bày tỏ khen ngợi ngẩng đầu lên, nhìn Đường Khả Hinh, có chút cảm thán nói: “Có thể để đưa linh cảm vào món ăn, thật rất ít thấy, dũng cảm thiết kế như vậy, thật sự làm cho những người làm nghệ thuật như chúng tôi xấu hổ.”
“Chị Giai Giai đừng chê cười chúng tôi. Mọi người ngồi trước, tôi đi trước phòng bếp thu xếp.” Đường Khả Hinh nhìn mọi người một cái, mới nhẹ nhàng xoay người đi khỏi.
Trang Hạo Nhiên ngồi ở một bên, nhìn bóng lưng Đường Khả Hinh, có chút im lặng.
Giai Giai vừa bưng nước ấm uống một hớp nhỏ, vừa nhìn Trang Hạo Nhiên một cái, đôi mắt đẹp khẽ lóe lên, nở nụ cười dịu dàng.
Đường Khả Hinh lập tức đi vào phòng bếp trao đổi với Ellen, chuẩn bị món ăn mới beefsteak nướng than cho bọn người Trang Hạo Nhiên, Ellen gật đầu, cô liền nhận lấy thực đơn món ăn khách mới vừa gọi do Sophie đưa tới, liếc mắt nhìn thực đơn, khách cũng không có gọi rượu, cô biết rõ Trang Hạo Nhiên muốn kiểm tra mình, liền xoay người đi tới hầm rượu, ở trong hầm rượu lạnh lẽo, hai mắt của cô xoay tròn, nhanh chóng chọn một chai Valencia của Tây Ban Nha có nhiều bọt khí vui vẻ, lại chọn một chai Burgundy Pinot Noir năm 1997 của Pháp, mới tạm thời xoay người đi khỏi hầm rượu. . . . . . .
Bên ngoài phòng ăn, nhà ảo thuật Bruce đã biểu diễn ảo thuật, chỉ thấy ông ta mỉm cười giơ lên một cái hộp, nở nụ cười nhìn mọi người, bên trong trống rỗng.
Mọi người hết sức chăm chú nhìn ông ta.
Bruce nhìn mọi người thần bí nở nụ cười, đột nhiên đóng cửa cái hộp, lại kéo ra, một bó hoa hồng đỏ tươi chợt xuất hiện.
Các thực khách rối rít mỉm cười vỗ tay.
Bruce đã biết thân phận Trang Hạo Nhiên, ngay lập tức rất thân sĩ mang bó hoa hồng đỏ tươi, tự mình đưa đến trước mặt của Giai Giai.
Ở trong tiếng vỗ tay, Giai Giai rất vui mừng vươn tay cười nhận lấy bó hoa hồng của Bruce, nhẹ nhàng vươn tay về phía ông ta, nói một câu: “Thank you!”
“You are welcome” Bruce tiếp tục biểu diễn ảo thuật cho mọi người, lúc này Đường Khả Hinh xách theo hai chai rượu đỏ đi ra phòng ăn, đặt ở trên bàn ăn, đem máy tính thời gian bày ra trước, Sophie và Joey lại lộ vẻ háo sắc, ngây người đứng ở một bên nhìn Trang Hạo Nhiên đang tao nhã ngồi tại chỗ, tay đặt nhẹ ở phía sau ghế ngồi của Giai Giai, hết sức đẹp trai hấp dẫn nở nụ cười, dùng tiếng anh lưu loát trò chuyện với bạn bè về một chút chuyện liên quan đến học viện, thỉnh thoảng cổ áo sơ mi mở ra, thấy bên trong làm da khêu gợi, hết sức mê người. . . . . .
“Oh my god …” Khuôn mặt Sophie không nhịn được đỏ lên, nâng khuôn mặt nói: “So handsome.” (Trời ạ, thật sự quá đẹp trai rồi! )
Trái tim Joey cũng đập rộn lên nhìn Trang Hạo Nhiên ngồi ở trên ghế, đôi chân dài khêu gợi tao nhã chồng lên nhau, thỉnh thoảng nói tới chuyện lý thú tại học viện Cambridge, trên mặt nở nụ cười, mười ngón tay nhẹ nắm trên bả vai cô gái bên cạnh, rất hấp dẫn, rất mê người, rất … làm cho người ta nghĩ lung tung, cô gái đến từ Trung quốc, thật cảm giác mình không thở được, nói: “Cũng khó trách Niky điên khùng, tôi cũng muốn điên rồi! ! Tôi thật sự rất hâm mộ, thật hâm mộ người phụ nữ ngồi bên cạnh ! ! Người phụ nữ kia là ai vậy? Bọn họ là tình lữ sao?”
Đường Khả Hinh đem rượu đỏ chuẩn bị xong, im lặng ngẩng đầu lên nhìn chỗ Trang Hạo Nhiên, anh đang nghe Giai Giai nói chuyện gì, có chút dịu dàng và cưng chiều nhìn cô, ngón tay sờ nhẹ tóc dài trên bả vai cô . . . . . .
Giai Giai cũng yên lặng nhìn anh một cái, tay đặt nhẹ ở trên đầu gối anh, có chút tiếc nuối cười.
“Ồ!” Tất cả bạn bè nhìn bọn họ đã từng là đôi vợ chồng thần tiên, tất cả đều vỗ tay cười, Đường Khả Hinh cũng im lặng đứng ở một bên, nhìn bọn họ không lên tiếng.