Cao Phong hơi híp mắt lại, sau đó anh quay đầu nhìn về phía mấy cô gái kia. “Đầu tiên tôi không có nghĩa vụ phải làm như vậy, các cô đừng đứng đấy dùng mấy lời đạo đức giả để ép buộc tôi.” “Mặt khác bản thân tôi tự có tính toán của mình, không cần người khác phải khoa tay múa chân.” “Cuối cùng Cao Vũ tôi làm gì, cũng không cần phải giải thích với bất kỳ kẻ nào.”
Những lời này của Cao Phong vô cùng lạnh lùng vô tình.
Ba câu nói liên tiếp khiến cho mấy cô gái kia á khẩu không phản bác lại được.
Nhưng mà sau đó mấy cô gái kia càng khinh bỉ và coi thường Cao Phong hơn.
Tay đua xe thần cấp chó má gì, đánh vỡ kỷ lục cao nhất thì sao chứ?
Nhân phẩm không tốt mọi thứ đều không được.
Sau đó Cao Phong không hề quan tâm mấy cô gái kia nói gì nữa, anh quay đầu lại lần nữa nhìn về phía Nam Cung Minh Nguyệt.
Vốn dĩ Đổng Thái Minh đang dây dưa cùng với một gã thanh niên, nhưng mà rất nhanh anh ta đã sắp không chống đỡ được.
Loại cậu ấm nhà giàu như anh ta hoàn toàn không phải là đối thủ của đám du côn đầu đường xó chợ có kinh nghiệm đánh nhau phong phủ kia.
Hơn nữa lúc này Đồng Thái Minh cũng uống một chút rượu rồi, anh ta không thể sử dụng được toàn bộ sức lực của bản thân.
Cho nên không lâu sau Đổng Thái Minh đã bị đánh ngã ra đất.
Gã thanh niên vốn dĩ đang đánh nhau với Đổng Thái Minh kia, lúc này cũng quay người xông tới chỗ Nam Cung Minh Nguyệt.
Hiện giờ một mình Nam Cung Minh Nguyệt đã đánh ngã được bốn gã thanh niên rồi.
Nhưng mà phía đối diện vẫn còn ba người đang đứng.
Không lâu sau đã có rất nhiều người vây xung quanh, chỉ chỉ trỏ trỏ về phía bên này.
Nhưng mà không có bước lên giúp đỡ cả Lúc này đôi bên đánh nhau đều rất hăng máu rồi.
Trong lòng đám thanh niên kia cũng choáng váng, bọn họ không ngờ Nam Cung Minh Nguyệt lại lợi hại như vậy.
Nhưng mà mà trước mặt nhiều người như thế này, nếu bọn họ sợ hãi, vậy thì từ nay về sau, sao bọn họ có thể lăn lộn trên đời này được nữa?
Vì vậy cho dù phải cắn răng chịu đựng, bọn họ cũng phải bắt được Nam Cung Minh Nguyệt. “Mẹ kiếp, con đàn bà thổi này, hôm nay ông phải cho mày một trận.”
Gã thanh niên với quả đầu xanh tím kia đột nhiên mắng to một câu, sau đó xông đến trực tiếp vươn hai tay ra ôm chặt lấy eo Nam Cung Minh Nguyệt.
Vẽ mặt của gã thanh niên kia vô cùng hung ác, anh ta sử dụng toàn bộ sức lực để giữ chặt Nam Cung Minh Nguyệt.
Sau đó anh ta quát to: “Đánh cô ta! Tao giữ chặt cô ta rồi, chúng mày đánh cô ta cho tao!”
Hai gã thanh niên còn lại hơi sững sờ, sau đó cùng xông lên phía trước không do dự chút nào đánh thẳng về phía Nam Cung Minh Nguyệt.
Một gã thanh niên trong số đó, giơ tay lên cao, quăng một cái tát hướng thẳng vào mặt Nam Cung Minh Nguyệt.
Cao Phong hơi híp mắt lại, lúc này anh mới bước về phía trước hai bước.
Nhưng anh vẫn chưa vội vàng xông lên, có lẽ Nam Cung Minh Nguyệt còn chưa dùng hết sức mình.
Đúng như dự đoán.
Lúc này cả người Nam Cung Minh Nguyệt đã bị giữ chặt, cô ta giận dữ nhìn chằm chằm vào hai gã thanh niên trước mặt. “Muốn chết à!”
Nam Cung Minh Nguyệt quát to một tiếng, sau đó hai chân cổ đạp xuống đất, thuận thể dựa vào người đang giữ chặt cô, rồi vung chân lên hung hằng đã mạnh vào hai gã thanh niên phía trước. “Bụp! Bụp! Bup!”
Hai chân Nam Cung Minh Nguyệt đạp liên tục, mạnh mẽ đá vào hai gã thanh niên kia.
Trong nháy mắt một trong hai gã thanh niên bị đạp trúng mũi, máu lập tức tuôn ra, anh ta ôm lấy mũi mình, không ngừng lui về phía sau.
Một gã thanh niên khác cũng bị Nam Cung Minh Nguyệt đá vào ngực, anh ta ôm lấy ngực, khuôn mặt đầy vẻ đau đớn.
Nhưng sau lần công kích đó, Nam Cung Minh Nguyệt hòa toàn cạn kiệt sức lực rồi.
Hai gã thanh niên kia thấy vậy lại xông đến lần nữa, một người giơ tay ra vung năm đấm về phía mặt Nam Cung Minh Nguyệt.
Hai gã thanh niên một trái một phải, đồng loạt ra đòn.
Nếu trúng một cú đấm này, chắc chắn gương mặt Nam Cung Minh Nguyệt sẽ bị đánh sưng lên. “Chúng mày dám đụng đến tao!” Lúc này trong lòng Nam Cung Minh Nguyệt đã có chút lo lắng rồi.