Bọn họ phát hiện ra, dù cho kiểu người xinh đẹp động lòng người như tiên nữ giống Kim Tuyết Mai cũng không thể đè ép được người phụ nữ áo đen này.
Chỉ có thể nói, hai người các cô như kẻ tám lạng người nửa cân, mỗi người đều có khí chất riêng, mỗi người đều là huyền thoại!
Kim Tuyết Mai trong nóng ngoài lạnh, dịu dàng như nước, tính tình thiện lương.
Mà người phụ nữ áo đen này lại làm cho người khác có một loại cảm giác cực kỳ cao quý lạnh lùng.
Giống như Hoa Hồng cao cấp trong các loại Hoa Hồng, cao quý, không thể với tới, khí chất này hoàn toàn khác hẳn Kim Tuyết Mai.
Ngay đến cả Cao Phong lúc này cũng hơi sửng sốt.
Có điều, thứ khiến Cao Phong sững sờ không phải là vẻ đẹp đẽ của người phụ nữ này.
Mà là vì anh lại quen biết người phụ nữ này.
“Là cô?”
Cao Phong trừng mắt nhìn Hoa Hồng, trong giọng nói tràn đầy kinh ngạc.
“Là tôi, không ngờ rằng nhanh như thế đã gặp nhau rồi.”
Hoa Hồng nhẹ nhàng gật đầu, cười nhạt với Cao Phong.
Cuối cùng Cao Phong cũng có thể xác định được, chị cả của Quân đoàn lính đánh thuê Hoa Hồng này rốt cuộc là ai.
Anh thật sự không ngờ rằng người phụ nữ mình tiện tay cứu được trong đêm thu phục Cảnh Đông thế mà lại là bà trùm của quân đoàn lính đánh thuê tại Tây Vực này?
Đúng là khó có thể tưởng tượng được.
Lẽ nào đây là số mệnh?
Lúc đó anh chỉ suy nghĩ thoáng qua, động lòng trắc ẩn, vì thế bỏ qua cho Hoa Hồng.
Không ngờ rằng bắt đầu từ lúc đó cũng đã để lại một mối duyên với Hoa Hồng.
Mà cũng bắt đầu từ lúc đó, Cao Phong lại có thêm một sự ràng buộc với mảnh đất Tây Vực này.
Cao Phong cứ thế nhìn Hoa Hồng, trong lòng vô số ý nghĩ đang lấp lóe.
Hoa Hồng buổi tối hôm đó nhìn qua có vẻ không khiến người ta kinh diễm như thế này.
Dù sao lúc đó là buổi tối, hơn nữa còn vừa chiến đấu xong, trên mặt Hoa Hồng cũng dính ít máu và tro đen.
Mà Hoa Hồng của ngày hôm nay lại giống như bươm bướm phá kén, hóa thành lộng lẫy sáng chói.
Vì ra đây chính là nguyên nhân vì sao Quân đoàn lính đánh thuê Hoa Hồng vẫn luôn giúp đỡ mình!
Sư thầy Thanh Viễn từng nói với Cao Phong, có nhân ắt sẽ có quả.
Gieo xuống nhân nào sẽ gặt được quả đó.
Mà quyết định trong tích tắc ngày trước của Cao Phong, gieo xuống hạt thiện, bây giờ cũng có được quả báo thiện lành.
Cao Phong chầm chậm lắc đầu, xóa đi ý nghĩ lộn xộn trong đầu.
“Ha! Cái gọi là số mệnh ràng buộc này thật sự làm người ta khó hiểu.”
“Bây giờ cô có thể nói cho tôi biết tin tức về cô ấy được không?”
Cao Phong đầu tiên cảm thán một câu, sau đó nhẹ giọng hỏi.
Bây giờ anh không muốn hỏi thứ gì cả, cũng chẳng muốn biết gì, điều duy nhất anh quan tâm chính là tin tức liên quan đến Kim Tuyết Mai.
“Ngày hôm qua sau khi anh kêu Ruth nhắc nhở tôi thì tôi đã tập trung chủ yếu vào chỗ mà anh nói.”
“Sau đó điều tra ra được, cùng ngày một đội ngũ của Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu bị một thế lực không biết tên phục kích, sau đó bị giết hết toàn bộ.”
“Mà Kim Tuyết Mai cũng bị những người đó đem đi.”
Hoa Hồng cũng không hề vòng vo, nói thẳng ra những tin tức cô ta điều tra được.
Nghe thấy thế, cơ thể Cao Phong hơi run rẩy, sau đó lắc lư, hai chân mềm nhũn trực tiếp ngồi sụp xuống mặt đất.
Tin tức mà Hoa Hồng điều tra ra được giống hệt như những gì Gorden nói.
Tung tích Kim Tuyết Mai lại trở thành một đám sương mù.
Trước đó anh còn có phương hướng, biết được Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu bắt Kim Tuyết Mai đi.
Mà lần này ngay cả đối phương là ai anh cũng không biết được!
“Anh Phong! Anh Phong!”