“Rầm!”
Mặt Hướng Hạo Nam bị đánh nghiêm trọng, nháy mắt giống như là chùy lớn đánh tới, xoay mòng mòng.
Cao Phong nháy mắt rơi xuống đất, không đợi Hướng Hạo Nam kịp phản ứng, phất tay lại là một quyên tàn nhẫn đánh ra.
“Rầm!”
Trên mặt cùng một chỗ của Hướng Hạo Nam, lại lần nữa bị thương nặng.
“Uỳnh uỳnh uỳnh!”
Hướng Hạo Nam hoàn toàn bị đánh đến lú luôn, bị đánh bạo lùi vài bước ngã sang bên cạnh.
“Cái gì, anh ta anh ta anh ta!”
Gia chủ nhà họ Huỳnh bỗng nhiên đứng lên, không thể tưởng tượng được nhìn Cao Phong.
“Làm sao, Hướng Hạo Nam bị đánh ngã, ông sao còn kích động hơn cả gia chủ nhà họ Hướng thế?”
Trong lòng Nam Phương Minh Nghị cực kỳ vui sướng, liếc nhìn gia chủ nhà họ Hướng một cái.
“Anh ta, anh ta sao biết được song trọng lực của nhà họ Huỳnh tôi…”
Gia chủ nhà họ Huỳnh lẩm bẩm nói.
Hứa Vĩnh Hạo lúc trước khi đối chiến với Cao Phong, chọn dùng chính là lực lượng quyên chưởng chồng lên nhau.
Cái gọi là chồng lên, liên giống như trên người Cao Phong có một tầng phòng ngự, Hứa Vĩnh Hạo đầu tiên là một quyền đánh cho phòng hộ này có một cái lỗ thủng, ngay tiếp sau đó lại đánh ra thêm một chưởng nữa.
Cùng một chỗ công kích kia, tự nhiên sẽ mang đến lực sát thương mạnh mẽ hơn.
Càng quan trọng là, hai lần công kích nối liền nhau mà nói, không đợi lực lượng nắm tay kia kịp tiêu tán, chưởng lực liên theo sau đánh ra.
Hai lần công kích này chồng lên nhau, liên sẽ sinh ra lực lượng càng cường đại hơn, cũng có thể mang đến thương tổn càng thêm khủng bố a! “Không có khả năng! Chuyện này không có khả năng! Anh không có khả năng đánh bại tôi!”
Hướng Hạo Nam hét lớn một tiếng, bỗng nhiên đôi tay chống đất, từ trên mặt đất bò lên.
“Có chút chênh lệch, có thể dựa lực lượng tín niệm tới đền bù, có chút chênh lệch, đó là giếng như khoảng cách rãnh trời, không cách nào vượt qua”
Cao Phong chậm rãi mở miệng, sau đó chậm rãi tiến lên, liền như vậy thẳng tắp đứng đối diện với Hướng Hạo Nam.
Ánh mắt Hướng Hạo Nam lập loè không ngừng, rất muốn đánh ra một quyền, trực tiếp đánh ngã Cao Phong.
Nhưng khi tiếp xúc với ánh mắt bình tĩnh kia của Cao Phong, anh ta trong khoảng thời gian ngăn thế nhưng bị chấn trụ, căn bản không dám ra tay.
Cao Phong rõ ràng đứng đối diện với anh ta, nhưng Hướng Hạo Nam lại là cảm thấy, thân hình của Cao Phong lúc này đây cao lớn dị thường, giống như đang ở trên cao nhìn xuống nhìn anh ta.
Khiến cho lòng anh ta kinh sợ, căn bản không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Ở trước mặt Cao Phong, Hướng Hạo Nam cảm thấy, chính mình sao mà nhỏ bé.
Giống như là sự khác nhau giữa con kiến cùng biển sao trên bầu trời mênh mông vậy.
Giờ khắc này, toàn trường đều lặng ngắt như tờ, ngơ ngác nhìn hai người.
Hướng Hạo Nam chờ Cao Phong đánh anh ta ra khỏi lôi đài, hoặc nói đúng hơn là phế bỏ anh ta ngay tại đây.
Bởi vì lúc trước khi anh ta công kích Cao Phong, chiêu nào chiêu này cũng đều là hạ sát thủ.
Giữa võ giả với nhau không cần nhân từ, đối với người muốn giết mình, bản thân hoàn toàn có thể phản sát lại người này.
Nhưng, Cao Phong cũng không có làm như vậy, vẫn là ánh mắt bình tĩnh như vậy nhìn Hướng Hạo Nam, khiến Hướng Hạo Nam cảm thấy trong lòng không thoải mái, càng là cảm nhận được một loại dày vò.
Cuối cùng, Hướng Hạo Nam vẫn kiềm chế không được, hầu kết lăn lên xuống, nuốt một ngụm nước bọt hỏi: “Anh, anh muốn làm gì?”
Cao Phong thân sắc thản nhiên, hạ giọng nói: “Hai lựa chọn, thần phục, hoặc là diệt vong”
Âm thanh của những lời này rất nhỏ, nhỏ đến nỗi chỉ có hai người bọn họ có thể nghe được.
Nhưng khi nghe vào trong tai Hướng Hạo Nam, lại như sấm bên tai, giống như tiếng sấm vang rền trời đất.
Ý những lời này của Cao Phong, là muốn để Hướng Hạo Nam anh thân phục với anh ta? Sao có thế! Ngay cả Chương Võ Trạch xếp hạng đứng trước Hướng Hạo Nam đứ, cũng không dám nói ra những lời này với Hướng Hạo Nam.
Cao Phong này rốt cuộc lấy đâu ra tự tin lớn như vậy, thế nhưng muốn đưa ra hai lựa chọn cho chính mình lựa? Giờ phút này, toàn trường vô cùng yên Tĩnh.