Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3658


Một tên sĩ quan phụ tá khác lấy bộ đàm ra, nhìn thấy máy không có tín hiệu, cậu ta nghiến răng báo cáo.


Không chạy thoát được.


Cũng không liên lạc được với quân chi viện.


Cách nhau mười ki-lô-mét, Long Tuấn Hạo có thể nghe được tiếng súng tranh chấp ở đây hay không phải dựa vào ý trời rồi.


“Các anh em, tôi hợp tác với tập đoàn Vũ Nặc, mỗi một người đều là binh sĩ tốt.”


“Họ muốn giết chúng ta, vậy thì trước khi chết chúng ta cũng phải cắn đứt một miếng thịt của kẻ địch mới được.”


“Hôm nay, những người anh em hãy cùng tôi đấu một trận với cường đạo từ Nam Cương này!”


“Một câu nói, chiến đấu liều chết vì Nam Cương, không chết không thôi!”


Cao Phong nâng tay, giơ cao cây dao trong tay lên.


“Không chết không thôi!”


“Không chết không thôi!”


Ngàn người chiến sĩ không hề do dự một chút nào mà lập nên chiến tuyến.


“Kéo thi thể của bọn chúng tới chỗ này, dùng chúng làm vật chắn.”


Đôi con ngươi của Cao Phong đảo qua một cái, lúc này mới hạ lệnh xuống.


Hơn một trăm thi thể của mấy tên cường đạo từ Nam Cương đang nằm la liệt trên mặt đất lập tức bị kéo ra xếp thành một hàng.


Nhiều người như vậy, nối liền lại với nhau cũng tạo được độ dài hơn ba trăm mét.


Vốn dĩ độ dài này cũng không thể bảo vệ được tất cả mọi người.


Nhưng mà vẫn đủ để che chắn cho đám người Cao Phong.


Dù cho có đặt nghiêng những cái xác của đám người cường đạo từ Nam Cương này đi chăng nữa thì chiều cao của chúng cũng không cao lắm.


Cho nên đám người Cao Phong chỉ có thể nằm sấp trên mặt đất, như vậy mới có thể che chắn được cơ thể của mình hơn một chút.


“Đánh!”


Cao Phong nằm sấp trên mặt đất, anh đặt cây dao sang một bên, ôm một cây súng tiểu liên rồi bắt đầu nả đạn.


Hơn nghìn binh sĩ đang nằm sấp trên mặt đất không ngừng nổ súng về đám người ở phía đối diện.


“Cạch cạch cạch cạch.”


“Đùng đùng đùng!”


Đạn bay loạn khiến cho không gian xung quanh mịt mù bụi khói.


Tiểu đội trưởng đứng phía sau vẫn cứ trừng to mắt ra mà nhìn.


Lúc này đám người Cao Phong đứng cách bọn họ chưa đến hai mươi mét.


Toàn bộ đám người phía sau đều đang nhìn về phía bọn họ.


Hệt như đám người Cao Phong kia đang dùng cả tính mạng của bản thân mình để bảo vệ sự an toàn của họ vậy.


“Liên minh với tập đoàn Vũ Nặc! Tôi biết rồi!”


Tiểu đội trưởng hít sâu một hơi, kiềm nén những giọt nước mắt đọng trên khóe mắt lại.


Bọn họ không thể động đậy được.


Một khi bọn họ động đậy, vậy đây không còn là chuyện của một cá nhân nữa, sức ảnh hưởng gây ra sẽ còn cao hơn.


Đến lúc đó sẽ khiến cho biên giới rơi vào cảnh muôn đời muôn kiếp cũng không thể quay trở lại như trước kia được nữa!


Cho nên, cho dù bọn họ nhìn thấy đám người Cao Phong đang rơi vào tình cảnh khó khăn, người ít không đánh lại đông, vẫn không thể động đậy một chút nào.


“Tôi đi báo cáo với cấp trên!”


Tiểu đội trưởng cắn chặt răng, sau đó xoay người đi về hướng căn phòng ở phía sau.


“Cộc cộc cộc cộc cộc!”


Hai bên đều tiến vào tầm bắn, bắt đầu nổ súng không ngừng.


Lúc bắt đầu giao chiến, đám người Cao Phong phối hợp chiến đấu rất ăn ý với nhau, trực tiếp đánh gục vô số người bên kia.


Nhưng mà dưới tình cảnh không có bất kỳ vật gì phòng hộ, hai bên đều chọn cách lấy cứng chọi cứng mà đấu với nhau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK