Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 552


“Liễu Tông Trạch, anh Minh nể tình anh ấy và anh có chút qua lại, cho nên mới nó mặt anh, anh lại tưởngmình là nhân vật lớn thật hà?”


“Tôi nói cho anh biết, hôm nay tôi cho anh hai lựa chọn, hoặc là thành thành thật thật đứng ở một bên, câm miệng, không nói chuyện, hoặc là cút ra khỏi bữa tiếc rượu cùng với Cao Phong”


Lúc này, giọng điệu của Ngô Minh An đã trở nên vô cùng điên cuồng, thản nhiên vênh mặt hất hàm sai khiến cả Cao Phong và Liễu Tông Trạch.


“Ỏ, nếu tôi không cút thì sao?” Liễu Tông Trạch chậm rãi quay đầu sang chỗ khác.


“Anh không cút? Bữa tiệc giao lưu các doanh nghiệp này là do Hội làm ăn Hà Nội chủ trì tổ chức. Nhà họ Tưởng cũng là một thành viên của Hội làm ăn Hà Nội, đương nhiên anh Minh cũng được coi như là một nửa chủ nhân của bữa tiệc hôm nay rồi!”


“Anh Minh bảo các anh cút, vậy thì các anh nhất định phải cút!” Ngô Minh An cười lạnh không ngừng. Mọi người đều sững sở, sau đó thì rất nhiều người


deu gât dau phu hoa theo.


Câu nói này của Ngô Minh An không hề sai, Tường Khải Minh không chỉ có thân phận là cậu cả nhà họ Tưởng, mà còn có một thân phận càng lớn hơn, chính là thành viên trong yếu của Hội làm ăn Hà Nội


Bữa tiệc rượu này là do Hội làm ăn Hà Nội tổ chức,đương nhiên là Tưởng Khải Minh có quyền tự do quyết định mỗi một người khách trong bữa tiệc này là đi hay o roi.


Cho nên, lời này của Ngô Minh An khiến cho mọi người ở đây không tìm ra được chút sơ hở nào.


Liễu Tông Trạch cau mày, cũng không tìm ra lời


nào thích hợp để mở miệng. “Anh Trạch, Minh An nói cũng có lý! Anh đừng vì mấy con tôm con tép mà phá hủy tình cảm giữa chúng


ta!” Tưởng Khải Minh nhìn Liễu Tông Trạch đẩy ẩn ý.


Nhưng, Liễu Tông Trạch nghe được bốn từ con tôm con tép kia lại đột nhiên ngẩng đầu lên đối mặt với Tưởng Khải Minh.


Cao Phong là người mà nhà họ Liễu cố gắng nịnh bợ còn chưa xong, làm sao có thể gọi là con tôm con tép được?


“Người trên kẻ dưới khắp Tập đoàn Bắc Liễu đều lấy anh Phong làm đầu, vĩnh viễn không phản bội Cho dù là phải đắc tội nhà họ Tưởng các anh, thì nhà họ Liễu tôi cũng sẽ không do dự dù chỉ là nửa phần ”


Liễu Tông Trạch nói ra những lời khiến mọi người đều chấn động, máy câu nói đã khiến cho tất cả mọi người ở đây đều sợ hãi không thôi.


Tương Khải Minh cũng hơi hơi nhíu ấy, lại tìmìquan sát Cao Phong từ trên xuống dưới một lần nữa.


Cao Phong này có tài đức gì, mà lại có thể khiến cho Liễu Tông Trạch dám ngang nhiên nói ra những lời trung thành như thế?


Trong lòng Kim Tuyết Mai không ngừng dâng lên sự ngạc nhiên, lần nào anh cũng khiến cô bất ngờ lần sau còn nhiều hơn lần trước


“Nhà họ Đường tôi tán thành!” Đường Thành Công cũng khẽ gật đầu.


“Anh Minh, đừng nhiều lời với bọn chúng nữa, mới vừa rồi Liễu Tông Trạch còn đánh tôi chỉ vì người tên Cao Phong kia, chuyện này anh nhất định phải phân xử giúp tôi!” Ngô Minh An cắn răng nói ra.


Trong mắt Tường Khải Minh chứa đầy ẩn ý sâu xa. Anh ta chăm chú nhìn Liễu Tông Trạch, mà Liễu Tông Trạch cũng đối mặt với anh ta không chút do dự nào, ảnh mắt vô cùng kiên định, kiên định tỏ rõ thái độ là mình đi theo Cao Phong.


“Liễu Tông Trạch, anh hãy suy nghĩ cho kỹ, vì một tên Cao Phong mà đối nghịch với nhà họ Tưởng chúng tôi sao?” Giọng điệu của Tưởng Khải Minh khi nói câu này còn mang theo một chút uy hiếp.


“Bất kinh với anh Phong, chính là bắt kính với nhà họ Liễu chúng tôi!”Kẻ thủ của anh Phong, cũng chính là kẻ thù của nhà họ Liễu chúng tôi!” Liễu Tông Trạch cất giọng bình tĩnh lại mạnh mẽ, khi phách.


“Đã như vậy thì mời các anh lập tức rời khỏi đây


di!”


“Nơi này, chỉ hoan nghênh những vị khách có chúng chỉ hưởng, không chào đón kẻ thù.” Tưởng Khải Minh dừng lại một lát rồi chậm rãi nói.


Bạn tốt tới thì có rượu ngon, kẻ thủ đến thì đã ra ngoài, đây chính là thái độ của Tưởng Khải Minh ngay lúc này.


“Hừ. Tưởng là tôi thèm chắc?” Liễu Tông Trạch không nói hai lời, quay người nhìn về phía Cao Phong.


Mặc dù cái chuyện như bị đuổi ra ngoài này chẳng hề vẻ vang chút nào, nhưng mà lúc này Liễu Tông Trạch cũng đành bỏ tay chịu trói.


Xét về địa vị hay năng lực, anh ta đều không bằng được Tường Khải Minh, cho nên không thể không bị người ta đuổi đi.


Đường Thành Công càng không nói nên lời, đành phải tiếp tục duy trì yên lặng.


“Anh Phong, nơi đây không hoan nghênh thì tự khác có cho khác! Bây giờ tôi sẽ đi bao toàn bộ khách san Hilton, chúng ta ngồi trên sân thương kháchthoải mái uống, còn thoải mái hơn chỗ này nhiều!” Liễu Tông Trạch nói với Cao Phong.


“Đúng vậy, anh Phong. Nếu không thì chúng ta đi đi.” Trên mặt Đường Thành Công có một chút xấu hổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK