“Ông đây đang vui vẻ, ông đây vui đến phát điên rồi!”
Đứng ở đài cao trên đảo nhà họ Cao, Cao Anh Hạo ngạo nghễ hét về đám đông.
“Ha ha ha! Anh Hạo thật ngầu!”
“Cậu Anh Hạo thật tuyệt vời! Không ai sánh kịp!”
Một đám nhánh phụ nhà họ Cao cũng như những đám thuộc hạ trung thành của Cao Anh Hạo đều điên cuồng tâng bốc anh ta.
“Tiếp theo, nhà họ Cao chúng ta sẽ lên đường đến chiếm lấy thành phố Đà Nẵng.”
“Sau đó thu hoạch dọc đường các thành phố giữa Hà Nội và Đà Nẵng thành lập các chi nhánh của nhà họ Cao, kết nối thành một hệ thống!”
“Hình thành một hệ thống trải dài hàng nghìn km, tới lúc đó để xem ai còn có thể ngăn cản bước chân chúng ta?”
“Đừng nói tới một Khối tập đoàn Đế Phong nhỏ bé, cho dù có là nhà họ Diệp ở thủ đô, tôi cũng không sợ!”
Cao Anh Hạo càng nói càng thấy hưng phấn, giống như uống thuốc kích thích, không ngừng khoa tay múa chân trên đài cao.
Dù sao, đây cũng là thắng lợi thuộc về Cao Anh Hạo, cũng là lễ hội ăn mừng của anh ta.
Cũng đúng thôi, có nhiều người ăn mừng cùng anh ta, không ngừng tâng bốc anh ta như vậy, dù là ai cũng sẽ cảm thấy lâng lâng thôi.
“Các thành phố liên kết lại tạo thành hệ thống dài hàng ngàn km, mới nghĩ đến thôi đã cảm thấy kích động rồi!”
Cao Dương không ngừng gõ vào tay vịn của xe lăn, hưng phấn đến mức muốn từ trên xe lăn đứng dậy.
“Bùm! Bùm! Chíu chíu!”
Cùng với tiếng nổ là những chùm pháo hoa được bắn lên cao, giống hệt như ngày Tết.
Vừa nhìn thấy bầu trời phía đảo nhà họ Cao có những chùm pháo hoa nở rộ, khói trắng tung bay, trôi dạt khắp mặt biển.
Bốn hòn đảo lớn Đông, Tây, Nam, Bắc nhìn thấy vậy cũng bắt đầu đốt pháo, lấy rượu ra bắt đầu lễ hội.
Ngay cả những nhà khoa học nghiên cứu y dược trên hòn đảo phía Bắc của nhà họ Cao cũng bước ra cảm nhận không khí vui mừng này.
…
Cùng lúc đó.
Bên bờ biển thuộc hải phận nhà họ Cao, mọi thứ đều vô cùng yên tĩnh.
Nhóm người Cao Phong đã nghỉ ngơi xong xuôi, toàn bộ xe đều được chuyển đến đây.
Lãnh đạo thành phố Đà Nẵng đã phát đi thông báo.
“Hôm nay, tất cả người dân thành phố Đà Nẵng không được phép đến bãi biển du lịch! Trong vòng 1 km, không ai được phép đến gần.”
“Xin nhắc lại lần nữa. Hôm nay, tất cả người dân thành phố Đà Nẵng không được phép đến bãi biển du lịch! Trong vòng 1 km, không ai được phép đến gần.”
“Cuộc diễn tập quân sự sẽ được tổ chức ở vùng biển của thành phố Đà Nẵng, cuộc diễn tập sẽ sử dụng đạn thật. Nếu bị ngộ thương thì tự chịu trách nhiệm!”
Nhiều phương tiện truyền thông ở thành phố Đà Nẵng thi nhau đăng tải thông tin này, ngay cả người dân ở thành phố Đà Nẵng cũng cảm thấy áp lực
Chưa bao giờ các báo đài và đài truyền hình lớn đồng loạt phát sóng như lúc này.
Đối với một thành phố cực kỳ hiện đại như Đà Nẵng, mọi mặt đều được quản lý và tố chất của nhân viên cũng rất cao.
Vì vậy, sau khi thông báo được đưa ra, nhiều người đã bày tỏ sự phối hợp.
Một số du khách dự định đến bãi biển ở thành phố Đà Nẵng du lịch cũng ngay lập tức hủy chuyến, dời lịch sang ngày mai.
“Tất cả các tiểu đội, xuống xe, từ từ xuất phát!”
Long Tuấn Hạo nhìn mặt biển trước mặt, không khỏi cảm thấy hứng thú.
Lần trước tới đây, giết còn chưa đã tay, lần này, anh nhất định phải tiêu diệt thật nhiều kẻ thù!
Cao Phong chắp tay đứng trên bãi biển, nhìn nước biển mênh mông ở phía xa xa.
Từ nơi anh nhìn ra, có thể thấp thoáng trông thấy hình dáng của hòn đảo nhỏ, nhưng không rõ lắm.
Đó là hòn đảo phía Đông của nhà họ Cao.
Trong bốn đảo lớn, lực lượng vũ trang trên hòn đảo phía Đông rất đông đảo, cũng không tính là yếu.
Ở phía xa, ba mươi chiếc tàu đang từ từ đến gần, tất cả đều là những chiếc tàu được trang bị vũ trang dùng để tấn công.