Nhưng nếu hai bên đã phân ra thắng bại, khi chỉ còn sót lại một thế lực, đó mới đúng là thời kỳ yên ổn.
Mà trong quá trình tranh đấu giữa hai thế lực lớn, chắc chắn không có cách nào tránh khỏi máu tươi, nhưng có thể khẳng định, kết quả sau cùng chính là kết quả mà cấp trên muốn thấy.
Giống như đánh giặc vậy, chắc chắn phải chịu khổ, nhưng thật ra người chịu khổ chính là dân chúng.
Chỉ có thống nhất mới có thể nhà nhà sung sướng, lại an cư lạc nghiệp.
“Tôi biết rồi!” Phạm An Quốc nghĩ đến đây, lập tức liên lạc bên xuất nhập cảnh rồi phát ra hiệu lệnh.
Bật đèn xanh đối với toàn bộ năm mươi ngàn binh sĩ dưới quyền của Cao Phong, để tất cả bọn họ nhập cảnh.
Ông ta biết, một người có địa vị như Diệp Thiên Long thì có muốn nói gì cũng sẽ không nói quá mức thẳng thừng.
Tất cả ý tứ đều ẩn trong lời nói, người trong cuộc tự mình lĩnh hội được bao nhiêu thì được.
…
Tòa nhà cao tầng của Công ty Bất động sản Phong Mai ở Thành phố Hà Nội.
Sau khi cúp điện thoại, Cao Phong lẳng lặng đứng bên cửa sổ và chờ đợi.
Cho đến khi Phạm An Quốc gửi tin nhắn lại cho anh, anh mới thở phào một hơi dài, rốt cuộc cũng có thể yên lòng.
Giải quyết! Chỉ hai chữ ngắn ngủn nhưng đại biểu rằng Phạm An Quốc đã giải quyết xong chuyện này.
“Tốt! Thật sự quá tốt rồi!” Trong lòng Cao Phong vô cùng vui vẻ.
Lúc này, anh xoay người lại, nói với Lâm Vạn Quân về chuyện này.
“Wow! Cậu Phong! Rốt cuộc cậu đã làm gì ở Thủ đô vậy?”
“Đây là năm mươi ngàn binh sĩ đã được võ trang đầy đủ đấy. Một lực lượng kinh khủng như vậy mà có người dám đứng ra đảm bảo giúp cậu thế này à?”
Lâm Vạn Quân nghe xong toàn bộ chuyện này, yết hầu hơi chuyển động, ông ta âm thầm nuốt mấy ngụm nước bọt rồi lại thở dài nói: “Ai mà lại dám đảm bảo cho cậu vậy?”
Cao Phong sờ sờ chóp mũi, sau đó nói: “Có lẽ… Là do cháu quá đẹp trai đi!”
Một câu nói lập tức phá vỡ bầu không khí nghiêm túc bên trong căn nhà.
“Thật đấy chú Vạn Quân! Cháu cũng không nói đùa đâu! Thật ra cháu vẫn luôn cảm thấy là cháu cũng không làm gì cả, nhưng dường như trong nháy mắt, ba dòng họ nhỏ là Lê, Thương, Lâm đều lập tức đầu hàng, còn bên phía nhà họ Phạm là bởi vì cô chủ của nhà họ Phạm…” Cao Phong cũng không biết phải làm sao.
“Ha ha! Cậu Phong! Cậu nói như vậy thì tôi đã hiểu rồi!” Lâm Vạn Quân gật đầu một cái rồi nói: “Chắc chắn là cô chủ của nhà họ Phạm thích cậu, sau đó cô ta làm người trung gian, giới thiệu cậu và nhà họ Phạm với nhau, giúp hai người tạo mối quan hệ đúng không?”
“Cứ coi là vậy đi! Đúng là cô ta đã giúp đỡ không ít việc.” Cao Phong gật đầu một cái.
Lâm Vạn Quân hơi yên lặng, sau đó hỏi nhỏ: “Cậu Phong! Cậu nghĩ như thế nào vậy? Với thân phận của cậu, cho dù cậu có cưới ba vợ bốn nàng hầu cũng là chuyện bình thường.”
“Cậu đừng vội phản bác tôi, nghe tôi phân tích cho cậu một chút đã.”
“Tạm thời không nói đến chuyện mợ Tuyết Mai người như thế nào, nhưng bây giờ nhìn lại, đúng là cô ấy không giúp được gì cho cậu, chắc chắn cô ấy cũng nhận ra được điều này.”
“Mà chắc chắn sau này, cô chủ của nhà họ Phạm sẽ có thể giúp đỡ rất nhiều đối với con đường tương lai của cậu, cho nên…”
“Tôi biết tình cảm của cậu và mợ Tuyết Mai rất sâu sắc, cho nên ý của tôi là…”
Không đợi Lâm Vạn Quân nói xong, Cao Phong trực tiếp nhíu mày khoát tay và nói: “Chú Vạn Quân! Chuyện này không cần phải nói tiếp nữa!”
“Mặc kệ bây giờ Tuyết Mai có thể giúp đỡ được gì cho cháu hay không, nhưng cháu sẽ không thể nào quên được tình nghĩa mà cô ấy đã dành cho cháu!”
“Nếu như không trải qua những chuyện ở Thành phố Hòa Bình, có lẽ cháu vẫn chưa hiểu rõ trái tim của cô ấy.”
“Nhưng lúc trước, hai người chúng cháu sống nương tựa lẫn nhau, sau khi trải qua tình huống sinh tử, cháu đã hiểu ra trái tim cô ấy như thế nào.”
“Cho nên, chắc chắn cháu không thể phụ lòng phần tình cảm sâu nặng này của cô ấy được.”
Lâm Vạn Quân không nói gì, về mặc tình cảm, Cao Phong làm như vậy là không sai.
Nhưng Lâm Vạn Quân cảm thấy, nếu suy xét về mặt lý tính, chắc chắn Cao Phong và cô chủ của nhà họ Phạm càng thích hợp hơn.
“Cậu Phong! Tôi cũng không khuyên cậu phải vứt bỏ mợ Tuyết Mai.”
“Lúc trước, cô ấy đã bỏ ra nhiều thứ như vậy vì cậu, nếu cậu thật sự vứt bỏ cô ấy, tôi chính là người đầu tiên không đồng ý!”