Đám người vây xem không ngừng lên tiếng bàn luận, từng người một dường như đều đã trở nên điên cuồng, đều không ngừng lên tiếng thán phục trong một khoảnh khắc này.
Mỗi một người, đều trố mắt nghẹn họng, trong lòng cũng chấn động vô cùng.
Mà trong đầu của Cao Phong cũng là một chuỗi những sự mơ hồ giống như vậy.
Anh không cảm thấy, dựa vào thân phận hiện tại của Diệp Thiên Long, ông ta sẽ đặc biệt ăn mặc trang nghiêm, sau đó dẫn người chạy đến Thành phố Hà Nội này chỉ là vì muốn nói đùa với tất cả mọi người.
Vậy nói rõ, Diệp Thiên Long đang nói đúng thật sự?
Nếu là như vậy…
Hình như là có rất nhiều chuyện cũng đã có thể được giải thích thông suốt…
Bao gồm cả việc mình đã âm thầm lấy được sự trợ giúp đối với tất cả những chuyện mà anh làm khi còn ở Thủ đô, nhất định là Diệp Thiên Long đã ra tay!
Bây giờ suy nghĩ một chút, ngoại trừ nhà họ Diệp ra, người khác cũng không có sức mạnh to lớn đến như vậy, có thể dễ như trở bàn tay làm được những chuyện kia!
“Cao Phong, ông ta nói, ông ta nói gì?”
Đôi con ngươi xinh đẹp của Kim Tuyết Mai rưng rưng, bắt lấy bả vai của Cao Phong hỏi.
“Ông ta nói, em là con gái của ông ta…” Cao Phong giật mình tỉnh lại, nhỏ giọng nói.
“Không, em không phải…” Kim Tuyết Mai chậm rãi lắc đầu, lẩm bẩm: “Cha của em là Kim Ngọc Hải, em chỉ có một người cha, đó chính là Kim Ngọc Hải…”
“Em không quen biết với Diệp Thiên Long nào hết, cũng không biết được nhà họ Diệp ở Thủ đô là cái gì…”
Kim Tuyết Mai hoàn toàn không thể tiếp nhận được chuyện này, cô vẫn cho là, bản thân mình chính là con gái ruột của Kiều Thu Vân và Kim Ngọc Hải.
Mặc dù Cao Phong biết cô không phải là con gái ruột của Kim Ngọc Hải, nhưng mà cho tới tận bây giờ, anh cũng chưa từng nói chuyện này với cô.
Lúc này bỗng nhiên nhảy ra một người, nói là cha ruột của nàng, điều này sao có thể?
Đánh chết cô, cô cũng sẽ không chấp nhận.
“Chú Long, chuyện đùa này không hề buồn cười một chút nào, cô ta tên là Kim Tuyết Mai, là con gái nhà họ Kim ở Hà Nội.”
“Thân phận của cô ta chẳng qua cũng chỉ là con cháu của một dòng họ thường thường bậc trung mà thôi, cha của cô ta tên là Kim Ngọc Hải, mẹ của cô ta tên là Kiều Thu Vân.”
“Chú Long, trước giờ chú chưa từng đi tới Thành phố Hà Nội có đúng hay không, làm sao có thể, điều này sao có thể!”
Phạm Thanh Nhiên đột nhiên hét lên, trên mặt đang tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi, cũng không dám tin.
Cho tới nay, điều duy nhất mà cô ta có thể lấy ra để diệu võ dương oai ở trước mặt của Kim Tuyết Mai, chính là thân phận cô chủ cao quý của nhà họ Phạm.
Bối cảnh thâm sâu kia của nhà họ Phạm đã cung cấp cho cô ta đầy đủ tự tin.
Đừng nói Kim Tuyết Mai chẳng qua chỉ là con gái của một dòng họ ở một Thành phố nhỏ bé xa xôi, cho dù là có mạnh thêm một chút nữa thì Phạm Thanh Nhiên cũng không để ý chút nào.
Bởi vì nhà họ Phạm ở Thủ đô, ngoại trừ nhà họ Diệp ra thì không sợ ai nữa.
Cho dù là đối mặt với một dòng họ cùng là dòng họ lớn của Thủ đô giống như là nhà họ Đặng, nhà họ Phạm cũng là không cần phải nhượng bộ nhiều.
Thứ sợ hãi duy nhất, chính là Nhà họ Diệp ở Thủ đô.
Mà cố tình sao, Kim Tuyết Mai là con gái của Diệp Thiên Long, điều này chẳng lẽ không đủ hoang đường sao?
Đánh chết Phạm Thanh Nhiên, cô ta cũng không muốn chấp nhận sự thật này.
“Chú nói đùa, nhất định là chú đang nói đùa.” Phạm Thanh Nhiên vẫn còn không ngừng tự lẩm bẩm.
“Tôi…” Diệp Thiên Long khẽ cau mày, vừa mới muốn nói lời.
“Đúng vậy, Trung tướng Long chỉ đang nói đùa với mọi người thôi, mọi người đừng coi là thật.”
Trọng Dương Bình cướp trước một bước, khẽ mỉm cười với tất cả mọi người rồi nói.
“Dương Bình?” Lúc này, sắc mặt của Diệp Thiên Long bỗng nhiên trở nên nặng nề hơn một chút.
“Trung tướng Long!” Trọng Dương Bình đột nhiên xoay người, nhỏ giọng nói: “Bây giờ nghiệp lớn của Cao Phong chưa thành, ông như vậy, không phải sẽ đẩy cô chủ đến đỉnh đầu sóng ngọn gió hay sao?”