Nó còn có thể mang lại cảm giác minh mẫn cho tâm trí.
“Tối hôm qua cha xem lại tinh tú, tinh tượng rối loạn không thể tả, quần hùng khắp thủ đô cũng nổi lên.”
“Mà vận mệnh của nhà họ Phạm thì lúc sáng lúc tối, con hiểu ý cha chứ?” Ông cụ nhà họ Phạm trầm giọng hỏi.
Phạm An Quốc cúi đầu không nói gì.
Nếu đặt vào quá khứ, ông ta sẽ nói ông cụ nhà họ Phạm mê tín.
Nhưng bây giờ, ông ta thật sự không dám nói gì.
Ông ta tự hỏi mình về số phận tương lai của nhà họ Phạm và ông ta cũng không chắc chắn 100% về điều đó.
“Vạn sự đều là vật cực tất phản, thịnh quá sẽ suy. Khí thể của nhà họ Phạm của chúng ta nhiều năm nay như cầu vồng, càn khôn khó xác định!” Ông cụ nhà họ Phạm phun ra một ngụm khói, vẻ mặt rất phức tạp.
Lúc này trong lòng Phạm An Quốc có cảm xúc lẫn lộn, trong khi ông ta vừa cảm thấy lời nói của ông cụ nhà họ Phạm rất có lý, nhưng ông ta lại không tin rằng mình sẽ thua thiếu niên tên Cao Phong này.
“Vật cực tất phản, ở thủ đô ngông cuồng như vậy, có phải cũng nên ‘lật thuyền trong mương’ rồi không?”
Phạm An Quốc nắm chặt lòng bàn tay của mình, gân xanh trên mu bàn tay chậm rãi phồng lên.
Ông cụ nhà họ Phạm không nói chuyện, chỉ hơi nheo mắt hút thuốc lá của mình.
Có một số chuyện, ông ta thật sự không muốn nói thêm.
Cao Phong khác với nhà họ Phạm.
Nhà họ Phạm luôn có uy danh hiển hách ở thủ đô, nhưng Cao Phong vẫn một bước rồi một bước, chậm rãi đi lên.
Căn bản là không thể so sánh.
“Rất nhiều chuyện cha sẽ không nói tới nữa.”
“Dù sao thì cha đây cũng đã già đầu rồi, ở tuổi của cha đã bước một chân vào quan tài. Con cháu các con tự có phúc của con cháu, cha cũng không thể xen vào.”
“Cha chỉ nói với con một câu, tinh tượng của nhà họ Phạm tưởng như lộn xộn, nhưng thật ra có một ngôi sao chói lọi bên cạnh vẫn đang thủ thế chờ đợi.”
“Cha không biết ngôi sao này có ý nghĩa gì, đến tột cùng là có quý nhân giúp đỡ hay nó có nghĩa là gia đình họ Phạm có thể tìm được đường sống trong chỗ chết hay không, lúc này cha cũng không có chắc chắn.”
“Con có biết không?” Ông cụ nhà họ Phạm gõ đầu thuốc.
Phạm An Quốc sửng sốt khi nghe những lời này.
Quý nhân giúp đỡ? Tìm đường sống trong chỗ chết.
Phạm An Quốc thực sự không thể hình dung ra được.
“Tóm lại, ngôi sao này chính là sinh khí của nhà họ Phạm chúng ta, con phải cố gắng nắm lấy.”
“Về phần tìm và bắt như thế nào, còn phải xem xét kỹ càng.” Ông cụ nhà họ Phạm duỗi cái tẩu thuốc gõ vào mu bàn tay của Phạm An Quốc.
Phạm An Quốc trầm tư hai giây, sau đó nghiêm túc gật đầu: “Con hiểu được, cha đừng lo lắng, tôn nghiêm của nhà họ Phạm không ai có thể khiêu khích được.”
Ông cụ nhà họ Phạm khẽ gật đầu, liền trở về phòng nghỉ ngơi.
Tuy nhiên, Phạm An Quốc lại gọi thêm mấy cuộc điện thoại nữa, gọi các phòng ban khác nhau, cố gắng hết sức để đối phó với Cao Phong.
“Sinh khí trong miệng của ông cụ hẳn là quyền thế của nhà họ Phạm!”
“Bởi vì cho dù Cao Phong có tiền nhiều đến đâu đi nữa thì cuối cùng các mối quan hệ của cậu ta vẫn tương đối yếu.”
Phạm An Quốc tự nói với mình, trong lòng rất tin tưởng.
Chỉ cần biết khai thác điểm mạnh, tránh điểm yếu, tập trung vào khuyết điểm của Cao Phong thì đương nhiên có thể nhận được kết quả bất ngờ.
Lúc này, Cao Phong đứng trước cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn của khách sạn, nhìn đám đông náo nhiệt bên dưới.
Hôm nay là ngày cuối cùng mà Cao Phong cho Thương Hồng Thành và những người khác, liệu họ có thể đạt được hiệu quả như ý muốn hay không vẫn còn là một ẩn số.
Tuy nhiên, anh rất tự tin.
Anh cũng đã chuẩn bị rất lâu, nếu người thủ lĩnh như anh cũng không chắc chắn thì hẳn người dưới tay của anh sẽ không có tự tin để làm việc.
Tuy nhiên, tự tin thì tự tin nhưng đối mặt với gia tộc to lớn như nhà họ Phạm thì không thể xem nhẹ bất cứ chuyện gì.