Có một số việc cô ta cũng không phải là không biết, chỉ là không muốn dùng đầu óc để suy nghĩ mà thôi.
Cô ta cũng cũng sẽ không cảm thấy bác Phúc chuyện bé xé ra to, bởi vì ánh mắt nhìn người của bác Phúc đúng thật là vô cùng chuẩn xác.
“Tôi nhớ ông nội đã từng nói với tôi, thế cục của Thủ đô giống như là thiên hạ phân tranh, phân tách lâu rồi thì tất sẽ hợp lại, hợp nhất lâu rồi ắt sẽ lại phân chia ra!”
“Mọi việc đều có một mức độ riêng, một đầm nước đọng trong khoảng thời gian lâu dài như Thủ đô, quả thật cũng cần phải thay đổi không khí cho sống động một chút chứ, bác Phúc, bác nói sao?” Lâm Hướng San chậm rãi quay đầu, nhìn về phương hướng mà Cao Phong vừa mới rời đi.
“Cô chủ nói rất đúng!” Bác Phúc khẽ gật đầu.
Sau đó hai người lên xe, chạy về phía nhà họ Lâm.
…
Lúc này trên chiếc xe Volkswagen Phaeton.
“Tôi còn tưởng rằng, vừa rồi ông sẽ bồi thường tiền xe cho anh ta nữa chứ.” Cao Phong nhớ tới chuyện này, trong lòng lại lập tức có một loại cảm giác dở khóc dở cười.
Khổng Duệ Chí cũng cười lắc đầu, nói: “Cậu Vũ, dù sao thì cậu cũng đã kết thù kết oán với cậu ta rồi, tôi còn cần gì mà phải đi bán thể diện cho cậu ta nữa.”
“Thời điểm khi cậu vẫn còn chưa tới nơi này, tôi đã từng đi bán thể diện cho rất nhiều người, thậm chí có những lúc tôi còn không tiếc để cho mình chịu thiệt một chút.”
“Mà bây giờ cậu tới rồi, hết thảy đương nhiên là phải bắt đầu thay đổi.” Khổng Duệ Chí ý vị sâu xa mà nói một phen, Cao Phong cũng có thể nghĩ đến được một vài điểm sơ lược.
“Tôi cũng không dám động thổ ở Thủ đô, chẳng qua chỉ là tới tìm người mà thôi.” Cao Phong cười nhạt, phất tay trả lời.
Nghe nói như vậy, Khổng Duệ Chí lại một lần nữa cười lên.
“Cậu Vũ, cậu có tin vào số mệnh không?” Không đợi Cao Phong trả lời, Khổng Duệ Chí đã tức khắc nói tiếp: “Tôi tin!”
“Có vài người sinh ra là đã phải chấp nhận số phận, mà có vài người sinh ra đã có vương mệnh!”
“Cái gì là vương mệnh? Đó chính là sự tồn tại nhất định sẽ trở thành bậc vua chúa, mà vua chúa ra đời, ắt sẽ đi đôi với sự giết chóc hàng loạt và chiến tranh liên miên.”
“Liên quan đến lợi ích của người khác, cho nên đắc tội với người lại càng là chuyện quá mức bình thường.”
“Vua muốn bình tĩnh, nhưng số mạng cũng sẽ không để cho người đó được bình tĩnh.”
Lúc này Khổng Duệ Chí lại cho Cao Phong một loại cảm giác coi bói bán mệnh.
Nhưng mà những điều mà ông ta nói thật sự cũng có được mấy phần đạo lý, có mấy lời Cao Phong vẫn tương đối đồng ý.
Mỗi một vị tướng khi thành công đều phải trả giá bằng cả vạn bộ xương binh lính chết khô, đều phải đạp lên xương trắng chất thành tường lũy, huống chi là khi có một vị vua mới ra đời chứ?
Nhưng mà, Cao Phong chưa bao giờ muốn đi xưng vương xưng bá, anh chỉ là muốn dùng hết khả năng mạnh mẽ của bản thân, bảo vệ thật tốt những người ở bên cạnh mình mà thôi.
“Có lẽ ông nói đúng, nói cho tôi nghe một chút về thế cục của Thủ đô đi!” Cao Phong gật đầu một cái nói.
“Được!” Khổng Duệ Chí đáp một tiếng, sau đó cầm lấy tài liệu đã được chuẩn bị sẵn từ trước đó, bắt đầu nói liên tục cho Cao Phong nghe.
“Diện tích của Thủ đô vô cùng rộng lớn, hơn nữa còn chính là thủ đô của Việt Nam, nơi này tổng cộng có bảy thế lực lớn.”
“Mà bảy thế lực lớn này, theo thứ tự là bốn dòng họ nhỏ và ba dòng họ lớn của Thủ đô…”
Theo những lời nói không ngừng của Khổng Duệ Chí, Cao Phong cũng coi như là đã hiểu được đại khái về cục diện của Thủ đô.
Bảy dòng họ của Thủ đô, đều là những dòng họ lâu đời và nổi tiếng từ xưa, mỗi một dòng họ đều đã phát triển ở Thủ đô trong rất nhiều năm.
Hơn nữa bảy dòng họ này của bọn họ, cũng đã từng có không ít cống hiến cho Việt Nam.
Trong đó bốn dòng họ nhỏ của Thủ đô chủ yếu lấy việc buôn bán làm chủ, đồng thời mang theo một bối cảnh cách mạng.
Mà ba dòng họ lớn của Thủ đô lại là những dòng họ siêu cấp chân chính, mỗi một dòng họ đều có bối cảnh là gốc rễ của cách mạng.
Dùng một câu đơn giản để khái quát chính là, bốn dòng họ nhỏ nắm trong tay vòng thương nghiệp của Thủ đô, nắm giữ trong tay hơn nửa số GDP của Thủ đô trở lên.
Mà ba dòng họ lớn của Thủ đô, lại nắm quyền thế trong tay, đó mới chính là thứ được gọi là quyền thế ngút trời thực sự!